Ta là Ma Hậu [chương6]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ma Hậu chương 6

Tiểu Lăng nhi,vì sao quên ta?

-Ta không biết ngươi !

-Không biết ta? Vy ngươi biết ngươi là ai không?

-Ta là Mai tinh linh!

Tức chết hn,nàng sao li tr nên như vy ch? Tiu Lăng nhi ngu ngc ca hn biến đâu mt ri?

-Vương,nàng là…?

-Nàng là nhân giới mà ta mang về!

Trưởng lão chm rãi vut râu,li xoa xoa cái cm,nàng là nhân gii? Nhưng sau khi rơi xung h li biến thành Mai tinh linh

-Vương,là do hi kiếp!

-Cái gì?

-Hồ tiên tri này ngoài tiên đoán s vic,rt có khả năng còn có th hoàn kiếp. Nàng tr v kiếp Mai tinh linh,đng nghĩa vi vic s quên đi kiếp nhân gii ca mình.

-Có chuyện kì l vy sao?

-Tất c đu có th xy ra!

Ân Thiên Xích Lục nh khiêu mi,nàng đã quên hn ri.

Tiểu Lăng nhi,đng tưởng nàng mất trí nhớ,li tr thành Mai tinh linh gì gì đó là có th thoát được ta,ta nht đnh không đ nàng thoát khi đây,li càng không đ nàng ri xa ta.

Đáy mắt hn thoáng hin lên tia gio hot. Tiếp theo li là mt b dáng thâm tình. Hn đến gn Vân Lăng Lăng,bạc môi kh h mt đường cong tuyt mĩ say đm lòng người.

-Tiểu Lăng nhi,nàng chc không nh ta?

Vân Lăng Lăng khuôn mặt như cũ trong tro thun khiết,nam nhân này rt cuc là ai? Vì sao liên tc hi ta có nh hn không . Ta sng mười ngàn năm rng mai,chỉ làm bn vi tiu yêu tinh,chưa tng tiếp xúc vi  bên ngoài. Hn vì sao có th biết ta? Còn nhng người kia là ai? Vì sao ta li nơi này? Hay là ta đi lc ri? Đây là đâu? Làm sao tr v nhà đây?

-Đây là đâu? Ngươi biết rng bch mai không? Xin hãy

đưa ta tr v đó!

Ân Thiên Xích Lục thân tình nhìn nàng nhưng đáy mt li càng thêm gio hot. Tiu Lăng nhi,tuy ta rt gin vì ngươi quên ta,nhưng nh vy mà ta mi biết thân phn hi kiếp ca ngươi li là người ca Ma gii. Tiu Lăng nhi,nếu ngươi quên,chúng ta liền tr li t đu.

-Đây là vương cung ca ta,nàng không cn phi đi đâu hết. Bi vì…nàng sp là vương hu tương lai ca ta!

-Vương hu? Vì sao ta không nhớ?

-Tiểu Lăng nhi,ngươi mt trí nh nên quên hết ri. Chng phi lúc trước chúng ta đã cùng nhau sao? Chẳng phi nàng đã đng ý s tr thành nương t ca ta sao?

Ân Thiên Xích Lục nói xong lin hướng phía mi người liếc mt.

-A…đúng vậy Mai tinh linh cô nương,ngươi chính là Vương hu tương lai ca chúng ta!

-Phải a,phi a!!

Mọi người đng lot gt đu như gà m thóc. Trưởng lão li tiếp tc vut râu…Mai tinh linh là tinh vt hiếm có…nếu nàng bên cnh vương ,nht đnh s là h tr đc lc ca Vương . Xem ra không cn phi m hi tuyn hu ri.

-Các ngươi nghe đây,Văng Lăng Lăng là vương hu tương lai ca ta,mi người phi đi nàng cung kính. Ba ngày sau,ta s chính thc đưa nàng lên ngôi Ma Hu.

Đại đin…

-Vương,ma hu nương nương trước khi hoàn kiếp là nhân gii?

-Đúng vậy!

Sau khi Ân Thiên Xích Lục đưa Vân Lăng Lăng trở v tm cung lin quay li bàn chuyn vi hi trưởng lão. Bi vì s vic ca nàng tương đi nghiêm trng,phi x lý trước khi hôn l din ra.

-Theo như lão thn thy,khong ngày mai nàng s nh li tt cả.

-Sao?

Ân Thiên Xích Lục kh cau mày,va mi la được nàng,ngày mai nàng nh li hn chng phi mt công sao? Không được,ti nay hn nht đnh phi gp rút đem nàng ăn sch sẽ.

-Bởi vì hoàn kiếp s làm tính cách cùng kí c ca ma hu nương nương thay đi,cho nên mi tm thi quên đi s vic ca kiếp kia. Này cũng không phải trường hp hiếm thy,cho nên nht đnh ngày mai nương nương s dn phc hi.

-Ta biết ri!

-Nhưng cũng tht may mn a,Mai tinh linh chính là linh vt ca hai gii Tiên-Ma,nếu nàng lên ngôi hu nht đnh s h tr cho Vương rt nhiu việc.

Trưởng lão li hài lòng mà vut chòm râu hoa râm ca mình. Mai tinh linh mang sc mnh t nhiên ca tri đt,s h tr công lc cho Vương đến đnh đim. Nhưng cũng tht đáng lo,nếu tin tc Mai tinh linh xut hin ,nht đnh s dn d yêu quái ti. Bi truyn thuyết ca Mai tinh linh không ai mà không rõ. Nàng là kết tinh ca Mai tiên t cùng Ma vương Hc Long. Mang trong người sc mnh tuyt đnh ca rng cùng linh khí ca Bch mai mười ngàn năm. Nếu không phi Hc Long giăng kiết gii che giu nàng,e rằng

Nhưng nói đi cũng phi nói li,Mai tinh linh không th ăn tht đ hp th công lc trc tiếp được. Nếu k nào ngu ngc ăn tht nàng,linh hn cùng thân xác s biến thành cát bi,nhưng tuyt nhiên vn không th siêu sinh. Cho nên yêu quái s không có khả năng ăn nàng. Ch có th d d nàng t nguyn h tr cho chúng. Tht may vì nàng chn Vương.

-Trưởng lão,ta quên nói cho ông biết,dù nàng không phi là Mai tinh linh,ta cũng s ch chn mt mình nàng làm nương tử.

Ân Thiên Xích Lục không biết t lúc nào đã nhận ra tình cm ca mình dành cho nàng. S thin lương ca nàng khi nhìn thy hn đang nhi hình [con nít],nàng s yêu quái nhưng vn quyết đnh không b hn li đng c. S ngc ngếch ca nàng chiếm lĩnh tâm tư hn,mang li cho hn cm giác m áp,chưa bao gi hn khát khao có nàng như lúc này. Hn yêu nàng,thc s yêu nàng. Nàng không phi sng vt,mà là n nhân ca hn,là người đu tiên trong đi hn mun đem hết yêu thương p nàng,bo v nàng,th h nàng.

 Vân Lăng Lăng,ta thực s yêu nàng. Ta muốn đem c đi này trao tng cho nàng. Cho dù phi đi ly tính mng ca ta,hay c Ma gii này,ta đu nguyn ý.

Ý nghĩa kia làm chính bản thân Ân Thiên Xích Lc cũng phi git mình. Khi nào thì hn tr nên y m như vy?T khi nào thì nàng xut hin chiếm lấy trái tim ca hn? Tình yêu ca hn…khi gp được nàng li vô tình bc phát mnh m. Ging như tri hn gp mưa,gieo rc sâu trong lòng hn là ngn la mãnh lit mong mun có nàng.

Mọi người trong đi din nhìn thy mt khc kia khuôn mt ca Vương hin lên tia ấm áp du dàng không khi m to hai mt. Cũng t đó tin đn Vương là đon tay áo hoàn toàn b lãng quên,thay vào là s náo nhit chun b cho hôn lễ.

-Ta mệt mi,bãi triu!

Ân Thiên Xích Lục pht pht tay ý bo mi người gii tán. Rt nhanh sau đó hắn cũng ly khai đi đin đi v hướng tm cung.

Tiểu Lăng nhi,ti nay ngươi nht đnh s phi tr thành n nhân chân chính ca ta. 

……

Ân Thiên Xích Lục thong th tr v tm cung,trên đường đi,đôi mt sc bén nhìn xuyên qua bi cây. Nếu hn không lm,thì nht đnh có người np đó. Nhưng khí tc không có gì đáng nguy him. Dù sao cũng đang trong Vương cung,k nào dám làm lon,hn lin cho kẻ đó chết không được mà sng không xong.

Đợi thân nh ca Ân Thiên Xích Lc đi khut,bóng đen đt ngt t bi cây bay ra,ánh mt thy chung vn dõi theo hn.

……

-Tiểu Lăng nhi ~ !

-A?

Ân Thiên Xích Lục nhìn điu b ngc nhiên cùng lúng túng ca nàng có chút không thích ứng. Nếu là nàng lúc trước…nht đnh s tiến ti…dùng ma tro ca mình tn công mt hn. Lý do cũng rt đơn gin,bi nàng s mt mình.

Hắn kh th dài…ráng ch nàng khôi phc trí nh vy.

-Ngươi v ri?

Vân Lăng Lăng chậm chp hi,khuôn mặt xoay đi nơi khác mà không nhìn hn. Nơi này…vì sao nhìn có đim quen thuc?

-Ân,Tiểu Lăng nhi,ngươi đng lo,trí nh ca ngươi sp hi phc ri!

-Trí nhớ ca ta?

-Vì ngươi mt trí nh cho nên mi quên ta,điu này làm ta hết sc bun nga ~!

Ân Thiên Xích Lục vn là b dáng lưu manh như cũ trêu chc nàng. Nhưng trong lòng hn qu thc có cm giác không thoi mái. Nàng quên hn…chuyn này không th nào chp nhn được.

-Ta có một chuyn mun hi

-Chuyện gì?

Hắn tay ngc vân vê chén trà,phượng mâu khp lại,môi đ ta tiếu phi tiếu ch nàng đt câu hi.

-Nương t…là cái chi?

-Di?

Câu hỏi ca nàng suýt làm hn phun hết ngm trà ra ngoài. Nhưng ngm li,nàng bây gi là Mai tinh linh,mười ngàn năm ch sng rng bch mai mà không tiếp xúc vi thế gii bên ngoài…khó trách nàng không am hiu chuyn nhân gian. Cũng ging như gà con mi chui ra khỏi v nhưng không có m…chuyn gì cũng phi hc theo bn năng.

-Ta hỏi…nương t là cái gì a?

Nàng hai mắt m to nhìn hn,đáy mt trong veo không mt tia tp cht.

-Nương t chính là n nhân sau khi g cho nam nhân,nam nhân s gi n nhân là nương tử,n nhân thì gi nam nhân là tướng công.

-Gả? Ti sao không phi là nam nhân g cho n nhân?

-Bởi vì nam nhân có th bo h cho n nhân!

Ân Thiên Xích Lục gii thích đơn gin cho nàng hiu,ch nàng nh li,t đng s thy câu hi này qu rt ngu ngc.

-Nữ nhân g cho nam nhân đ làm gì?

-Để ăn!

-A?

Hắn nhìn nàng trn to hai mt khiếp s không khi có chút bun cười. N nhân kia không phi là đang nghĩ hn ăn tht nàng ch? 

-Đừng lo,tiu Lăng nhi,ti nay ta s tng ngm…tng ngm nut nàng vào bng.

-Không…ta không phải đim tâm,đng ăn ta!

Nàng run rẩy nhìn hn,ánh mt cha đy s s hãi. Bn thân không t giác cun thành mt góc tròn trên giường.

-Trước tiên đóng du tay ca nàng vào cái này trước đã!

Ân Thiên Xích Lục lười gii thích,thun tin đem tờ giấy mi viết xong đưa cho nàng. Bàn tay phn nn kh bt ly mnh giy. Đp vào mt là ba chữ:

“Giấy bán thân!!!

“Vân Lăng Lăng đồng ý tr thành vương hu ca Ân Thiên Xích Lc,nguyn dâng hiến tt c…bao gm tinh thn và…th xác.

Thứ nht:tướng công đói bụng, phi cho ăn

thứ hai:không được nhìn nam nhân khác ngoài tướng công.

Thứ ba: không được ri xa tướng công na bước.

Thứ tư:không được hng hnh vượt tường.

Thứ năm:phi thc hin nghĩa v làm nương tử.

Còn lại s b sung sau.

Nếu nương t thc hin những điu trên,tướng công lin nguyn đem c đi này bo v cùng thương yêu nương t. Ngược li…nếu vi phm vào các điu trên…tùy theo mc đ mà x pht.

Qủa nhiên nhng k cao ngo đu mang máu ca xã hi tư bn. Đương nhiên nhng li này là sau khi Vân Lăng Lăng nhớ li ==”.

-Này…là giấy gì? Ta vì sao phi bán thân cho ngươi?

-Lúc trước khi ngươi đng ý làm Vương hu ca ta đã đóng du ri,bây gi ta ch b sung thêm,nhưng t giy kia ta quên đã đ đâu ri. Bây gi thun tin viết li.

Ân Thiên Xích Lục nói di không chp mt,khuôn mt bình thn ta như chuyn này vô cùng bình thường. 

-Sao ta không nhớ?

-Ngươi quên ta thì còn nh được gì na? 

-Vậy

-Tiểu Lăng nhi ngoan,mau n ngón tay ca ngươi vào đó. Ta nht đnh s bo h ngươi tht tt.

-Thật…thật không?

Ân Thiên Xích Lục thy nàng còn hoài nghi lin ra sc d d,tn biết bao công sc,cui cùng nàng cũng đã chu đóng du tay lên ”bn cam kết ma qu” ca hn. Cui cùng cũng xong,khi nàng nh li hn cũng an tâm đem nàng lên làm Vương hu. Bi vì bn cam kết này hiện đã nm trong tay hn,nàng dám chi sao?

Sắc tri sm đã nhum mt màu đen u huyn nhưng bên trong tm cung ca Ân Thiên Xích Lc vn còn sáng như ban ngày.

-Tiểu Lăng nhi,ta thc đói nga ~~ !

Ân Thiên Xích Lục ta như con mèo nh c đu vào c Vân Lăng Lăng,bc môi kh ph làn hương nam tính lên người nàng.

-Ngươi mun ăn gì? Ta đi nu!

-Muốn ăn ngươi!

Hắn kh cười tà m hướng c nàng cn mt cái.

-Ta đã nói ta không phải đim tâm mà !

Ân Thiên Xích Lục nhìn thy khuôn mt ca nàng thoáng hin lên tia s hãi lin nh nhàng ôm nàng vào lòng. N nhân ngu ngc,nàng đang nghĩ hn mun ăn tht sao?

-Nghe ta,không phải là đem ngươi thành món ăn!

Không đợi nàng phn kháng,bc môi ca hn kh ph lên hai cánh hoa đào mm mi ca nàng,đu lưỡi nh nhàng lun vào khoang ming,rượt đui theo chiếc lưỡi đinh hương cha đy mt ngt.

Ân Thiên Xích Lục tay trái đt lên tm lưng ca Vân Lăng Lăng,tay phi nhanh chóng thoát y nàng,làn da phn nn như ngọc của nàng càng ngày càng làm tăng thêm dc ha trong người hn. Phía dưới h thân rt nhanh lin có phn ng.

-Ngô…

Vân Lăng Lăng bị hôn đến choáng váng,c người cơ h tr nên run ry. Cm giác được tay ca hn đang dao đng trên người nàng, chm đến chnào cũng khiến nàng cm thy như đang b lit ha thiêu đt.

Đối vi chuyn nam n mà nói,nếu là Vân Lăng Lăng trước kia, nht đnh s ho ho mà ăn tht soái ca.

Nhưng hin ti, trí nh ca nàng li là ca Mai tinh linh,cho nên lý trí bắt đu kch lit phn kháng hành đng lưu manh ca Ân Thiên Xích Lc. Vô tình li càng kích thích dc vng ca hn.

Ân Thiên Xích Lục rt nhanh áp chế hành đng không yên ca người phía dưới,bc môi cm thy đã hôn tha mãn mi ri khi nàng,bt đu tiến xung xương quai xanh,lại xung thêm mt chút…. sau cùng dng li nơi rt tròn ca nàng kh chơi đùa.

-Không…

Vân Lăng Lăng cố gng ra sc dùng mnh lý trí cui cùng còn sót li ngăn cn Ân Thiên Xích Lc ,bàn tay không yên phn quơ lung tung trong không khí,vô tình đánh rơi vạt áo ca hn. Khuôn ngc trng mn không tì vết hin lên trước mt làm nàng như mun đình ch hô hp,mt nàng không t ch hin tên mt tng la hng.

Vạt áo ca Ân Thiên Xích Lc rơi ra khi vai càng làm tăng v đp tà m,vô cùng phong tình vn chng,  Hắn kh vươn tay ci tht lưng,đ l nơi nam tính trên người,tay còn li vươn đến nm ly tay nàng,nh nhàng dn dt tng bước.

-Tiểu Lăng nhi,ta mun

Hắn kh đt tay nàng lên b ngc,bc môi cười quyến rũ,không khí càng ngày càng nóng bc tăng thêm sc thiêu đốt dc ha đang không ngng cháy trong lòng.

-Ngô…ngươi mun làm gì?

Vân Lăng Lăng trong cơn mơ h lin tr li theo bn năng

-Đừng sợ…

Hắn ôn nhu trn an tâm lý nàng…ý nghĩ mun nàng,đem nàng tr thành n nhân chân chính ca hn không ngng thôi thúc trong đầu

-Aaaaaa…

[mọi người t hiu chuyn gì đang xy ra…==",ta không tin miêu t cnh này…nên nh,sau tiếng la đó,bn Lăng ca chúng ta đã b ăn ;)) ]

.Đêm dài lắm mng m,cnh xuân vô hn bên trong tm cung cũng ging như gic mng,tuyt đp.

………

-A~~~~~~~

Sáng sớm hôm sau,tiếng thét hãi hùng bên trong tm cung ca Ân Thiên Xích Lc truyn ra bên ngoài làm chim bay toán lon,đng vt bn chân git mình tìm nơi n np…qu là có tim năng “sát nhân

-Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi…

Ta ôm mảnh chăn che cơ th,tay không ngừng vung lon x vào mt Ân Thiên Xích L.

-Ta thì sao?

Ân Thiên Xích Lục cười tà nhìn nàng…cui cùng tiu Lăng nhi ca hn cũng tr li ri.

-Ngươi ăn qut !

Mụ ni nó,ta nh ra hết ri. Lúc ta đang là Mai tinh linh,Ân Thiên Xích Lc,hn la ta kí vào giấy bán thân,sau li chiếm tin nghi ca ta,đem ta ăn không còn mt mnh. Ô ô ô…đêm đu tiên ca ta…thi nam nhân

-Ta khi nào ăn quỵt? Không phi ti qua ngươi đã đng ý “bán thân” cho ta sao??

Ân Thiên Xích Lục giơ mnh giy có đóng du tay đ chói mắt quơ quơ trước mt nàng.

-Đưa đây!

Ta giơ ma tro chp ly t giy đáng nguyn ra kia,nhưng va chp ti,mnh giy đã biến mt không còn tung tích. Bàn tay li vô tình chp vào ngc hn,má ơi…~ ~ ~,ta không mun sng na ~ .

-Ta còn chưa có ngc ging ngươi,nói chung…ngươi đã là nương t ca ta,hai ngày na lin thành thân!

-Cái gì?

Trí nhớ ln na hin v,trong cái t giy quái qu đó hình như có ghi mt câu như vy: Vân Lăng Lăng đng ý tr thành Vương hu ca Ân Thiên Xích Lc . Aaaaaaaa…ta mun chết,mun chết…Mai tinh linh là đ ngu ngc,đu heo,thiu não…cư nhiên ti qua b hn la gt đóng du tay.

-Ta vì sao phải làm nương t ca ngươi ? Không mun,chán ghét ngươi~ ô ô ô…chán ghét ngươi !

Ân Thiên Xích Lục nhìn điu b ca nàng không có tc gin,ngược li còn t ra y khut chính mình

-Không phải ti qua ta đã đem thân hiến cho ngươi sao? Ngươi ăn ta còn không chu trách nhim?

-Cái gì?

Ta trừng hai mt nhìn mt,thúi Bch Long,còn dám gi điu b đó?

-Ngươi không thương ta sao? Nương tử?

Khuôn mặt ca Ân Thiên Xích Lc thoáng hin v cô đc,sâu trong đáy mt li t v ch mong…aaaa…yêu nghit,hn đang d d ta.

-Ta…cái này…

-Có thương ta hay không?

Ta nuốt nut nước miếng,bn năng mê giai đp li ng nguy…suy nghĩ mt chút…ta hin ti đã hi kiếp thành Mai tinh linh ca Ma gii,mà người đng đu Ma gii,k có quyn lc cao nht đang mun thú [ly] ta. Oa hahaha…không ti…nhưng mà…hn vì sao mun thú ta?

-Ngươi,vì sao mun ta làm nương t? Có phi vì năng lc hin ti ca ta?

Ta biết mình đang mang trong người ngun năng lc cc đi ca rng,linh khí ca Mai tiên t. Hn mun ly ta là vì lý do này?

-Tiểu Lăng nhi,không cho phép ngươi nói ta như vy! Bản thân ta cũng đã cường đi ri,không cn đến ngươi h tr. Ta mun ngươi làm vương hu,ch có duy nht mt lý do,vì ta yêu ngươi ! Ch cn ngươi bên ta,ta nht đnh s yêu thương ngươi,bo h ngươi như li đã ha.

Nhìn bộ dáng thâm tình ca hn,nếu nói ta không động tâm là gi. Ai…mc k đi,nếu hn không gi li,ta lin hưu hn.

-Thôi được,tin ngươi vy!

Ta xấu h đm vào người hn mt cái. Hy vng bên cnh hn,ta tht s s ny sinh tình yêu.

-Vương,đến gi thượng triu!

Cung nữ bên ngoài nh nhàng nhắc nh,Ân Thiên Xích Lc t v không vui,mt lúc lâu mi min cưỡng đng lên,bàn tay kh ta khói,nguyt nha trường bào đã t đng khoác lên người hn.

-Ở đây ch ta!

Hắn hôn ta mt cái mi bước ra ngoài,đi hn đi khut,ta mi t t đng dy tìm y phục mặc vào. Nhìn vào trong gương…hoàn toàn là khuôn mt ca ta,nhưng khí cht đã thay đi. Còn có bch mai cùng kim quang sc ta ra xung quanh người.

Đột nhiên ca phòng phát ra tiếng ,ta quay đu li nhìn…chưa kp thy gì đã b mt đo khói trng che ph,sau đó liền không còn biết gì na. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro