Chương 14: Ai nấu ngon hơn?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắc long cuối cùng cũng không có động đến bữa cơm tình yêu của Giản Lạc, hơn nữa vị ân nhân này còn phi thường cao quý liếc cậu vài cái liền không lưu tình bay đi, không để lại vết tích.

Giản Lạc nhìn theo bóng dáng xa xa thở dài: “Xem ra vị đại ca này không thích ăn salad rau củ rồi.”
Bí thư  kim vừa lúc đó đưa cơm xong trở về, vẫy tay: “Lạc Lạc, tới.”
Giản Lạc ghé mắt xem qua, thấy bí thư Kim tươi cười rạng rỡ: “Có chuyện gì sao?”
“Cũng không có gì.” Bí thư Kim vén vài sợi tóc mai bên thái dương, mỉm cười nói: “Hôm nay công việc chỉ đến đây thôi, cậu có thể  về sớm một chút.”
Giản Lạc kinh ngạc: “Chỉ vậy thôi sao, chính là chưa tới giờ tan tầm.”

Bí thư Kim vội vàng nói: “Không sao cả, hôm nay cậu đã hoàn thành xong công việc liền có thể trở về. Đương nhiên nếu cậu thích có thể ở lại tiếp tục chơi, tôi chỉ đến thông báo với cậu một tiếng.”
Giản Lạc rất khó để ngăn ý cười bên môi.

OMG

Đây là phúc lợi thần tiên gì vậy?
Cậu chết cũng muốn chết ở nơi này!
Giản Lạc hơi xấu hổ mà nói: “Tôi vừa là thêm món salad rau củ, cô có muốn thử không?”
Bí thư Kim có vẻ rụt rè: “Có thể sao?”
“Tại sao không chứ?” Giản Lạc đem hộp đò ăn cho nàng: “Vốn là chuẩn bị cho vị Long ca đã cứu tôi, nhưng anh ấy có vẻ không hứng thú lắm, cô cầm đi cũng coi như không lãng phí.”
Bí thư Kim vội vàng tiếp nhận: “Vậy tôi không khách khí nữa. Cảm ơn cậu.”
Hoàng cung bên kia bỗng nhiên truyền tin tới muốn Nguyên soái tiến cung một chuyến, xem ra hôm nay sẽ không trở lại. Bí thư Kim nghe được tin tức này dầu tiên liền lăn tới tìm Giản Lạc nhặt món hời.

Tuyệt nha, cô không nói mình thật là mỹ nữ thông minh cơ trí đâu!

Giản Lạc đưa đồ ăn xong liền xua tay: “Tôi đi đây.”
Bí thư Kim mỉm cười: “Hẹn gặp lại.”
Giản Lạc vừa xoay người chuẩn bị đi, nhóm tiểu long xung quanh phá lệ thấy tò mò với nhân loại này, đều  thò đầu qua muốn thân thân cận cận, lại sợi hãi dư uy của Lục Thời Phong, không dám làm ra động tác quá phận.

Có một tiểu long lá gan lớn, lăn lội chọc chọc tới chân cậu.

Giản Lạc thuận tay vuốt đầu nó một cái: “Mấy đứa thích ăn cái gì?”
Tiểu Long bất mãn đung đưa cái đầu, cái đuôi cũng đập phành phạch trên mặt đất. Người này chỉ là một nhân loại bé nhỏ mà cũng dám tùy tiện sờ cái đầu cao quý của nó!
Giản Lạc mỉm cười, bước đến cửa: “Haiz, dù sao mấy đứa nghe cũng không hiểu. Thôi, anh đi đây.”
Tiểu long vừa cao ngạo vẫy đuôi liền trợn mắt há mồm nhìn thân ảnh nhanh chóng biến mất.

Ai nghe không hiểu?

Có bản lĩnh thì anh lăn về đây.
Giản Lạc đương nhiên không có khả năng trở về, cậu đến nhà ăn thu thập một chút liền rời đi. Trên quang não liền liên tiếp có tin nhắn.

Giai Nguyệt: “Thật sự cậu không muốn cân nhắc thêm chút sao? Tới nơi này của chúng tôi cậu liền có cơ hội được nghiên cứu ra loại rau củ mới nha.”
Đào tạo rau củ mới!
Ánh mắt Giản Lạc sáng lên, tâm động.

Căn cứ quân sự với Nguyệt Sắc cũng không xa nhau, cậu nói: “Được, tôi sẽ qua đó xem một chút.”
Giai Nguyệt phi thường cao hứng: “Tốt, tôi đợi cậu.”
Giản Lạc hẹn thời gian liền ngồi xe qua. Cậu gần đây thực sự hy vọng có thể đào tạo mấy loại rau củ mới, hương vị ớt cay tiêu nồng đã ở trong mộng quấy nhiễu cậu mấy đêm liền.

Tiếp nữa…

Cậu muốn mua nhà.

Chính là mua nhà phải có hộ khẩu Ám Tinh, yêu cầu bên cống hiến vĩ đại thì cậu không làm được, vậy chỉ có thể thử sức bên nghiên cứu thành công rau củ mới thôi.

Chờ nghiên cứu thành công, cậu liền đi xin hộ khẩu. Nói không chừng liền có thể dìu già dắt trẻ ở trong một căn nhà rộng rãi ấm cúng.

“Phía trước là trạm Nguyệt Sắc, xin mời khi xuống xe hành khách nhớ mang theo đồ đạc tùy thân, xin cảm ơn.”
Giọng máy móc từ loa truyền đến.

Giản Lạc hoàn hồn, bước xuống xe, khách sạn Nguyệt Sắc thật sự giống hệt nhưu trong lời đồn, kiến trúc hình trăng non, nổi bật sắc trăng hoàng kim, huy hoàng mà tráng lệ.

Cậu mở quang não, gửi tin cho Giai Nguyệt: “Tôi đến rồi.”

Tin nhắn vừa phát trong chốc lát, liền có thân ảnh xuất hiện trước cửa. Đó là một cô gái trẻ, mặc chiếc váy hồng nhạt, rực lên hương vị thanh xuân.

Giai Nguyệt đến trước mặt Giản Lạc: “Chào anh!”
Giản Lạc nhanh chóng cùng cô bắt tay: “Chào cô, tôi là Giản Lạc.”
“Tôi biết, không kịp nữa rồi, cậu nhanh đi cùng tôi.” Giai Nguyệt có chút vội vã mà lôi kéo cậu vào trong.

Cứ thế, Giản Lạc mơ mơ hồ hồ đi theo cô.

Bên trong khách sạn lấy màu vàng ngọc làm chủ đạo, nếu nói căn cứ quân sự thoạt nhìn bên ngoài là sắc vàng rực rỡ nhưng bên trong còn có tính cách điệu, nơi này thì ngược lại, nhìn bên ngoài thuần tịnh bên trong lại đủ loại hương vị của tiền tài!
Hai người đi một đường thẳng đến phòng bếp mới dừng lại.

Giai Nguyệt nói: “Anh muốn cấp quyền nghiên cứu rau củ đúng không?”
Giản Lạc thành thật: “Đúng vậy.”
“Vậy trước đó cần thử việc.” Giai Nguyệt thoáng nhìn qua thời gian: “Phải thật nhanh.”

Giản Lạc nhìn bộ dáng thần bi của nàng, ngược lại không vội: “Cô muốn gấp lắm sao?”

Nơi này hẳn là một phòng bếp nhỏ,nhưng chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đầy đủ, rau củ các loại đều được đông lạnh sắp xếp trật tự trên giá, các đồ dùng phòng bếp cũng dùng loại tốt nhất.
Giai Nguyệt hạ giọng: “Hôm nay là ngày ông chủ chúng tôi đến kiểm tra, ngài ấy coi trọng nhất chính là giá trị, mà anh cũng biết rau củ trân quý thế nào rồi đó. Lúc xưa nhân loại các anh cũng không mang nhiều đến đây, nếu nghiên cứu thất bại, hậu quả phải chịu rất nghiêm trọng. Cho nên suất nghiên cứu thật sự rất khó đạt được.”

Giản Lạc: “Cho nên?”
“Cho nên anh phải chứng minh được giá trị của bản thân.” Giai Nguyệt nói chuyện để lộ ra chiếc răng nanh nhòn nhọn: “Nếu anh thành công, ông chủ nhất định sẽ trọng dụng anh.”
Giản Lạc nhìn cô, trầm mặc lúc lâu: “Cho nên ý của cô là, kỳ thật không có chuyện ưu tiên nghiên cứu rau củ đúng không, tất cả do cô gạt tôi tới?”
Giai Nguyệt có chút xấu hổ mà ho khan một tiếng: “Quá trình không quan trọng, kết quả tốt là được.”
“……”

Giản Lạc nghe cô chột dạ cũng chợt ý thức được vấn đề nghiêm trọng. Giai Nguyệt nói không sai, làm gì có chuyện việc nghiên cứu đến tay dễ dàng như vậy được, tất cả đều phải dựa vào mình cố gắng cạnh tranh.

Không thể làm đồ ăn vặt mãi được.

Muốn hoàn thành món ăn nhanh chóng!
“Nguyên liệu nấu ăn tùy tiện dùng?”
“Anh cứ tự nhiên dùng.”
Giản Lạc bắt đầu nghiêm túc nỗ lực vì con đường đạt hộ khẩu. Mà bên kia, tại cửa chính Nguyệt Sắc, một chiếc siêu xe đỉnh cấp xuất hiện, hai người từ trên xe bước xuống.

Lục Thời Phong một thân quân trang, dáng người thẳng tắp, chiếc mũ quân đội được bàn tay tay thon dài nắm lấy. Nam nhân nét mặt lạnh lùng, đạm mạc lướt qua khách sạn.

Nhiếp Ngôn từ phía sau đi lên: “Đi thôi.”

Lục Thời Phong nói: “Cậu tới kiểm tra là chuyện của cậu, túm tôi theo làm gì?”
“Cấp dưới của tớ nói rằng vừa kiếm được một đầu bếp khá lắm.” Nhiếp Ngôn toàn thân phảng phất mạ kim:  “Hẳn là giá trị không tồi.”

Lục Thời Phong nói: “Tôi nhớ đã nói bí thư Kim gửi tin tới cậu rồi. Từ sau tôi sẽ không đặt cơm ở Nguyệt Sắc nữa.”
Vừa nói hai người đã bước tới cổng lớn, một loạt phục vụ đã qua huấn luyện, nhất tề khom lưng, lớn tiếng: “Nguyệt Sắc kính chào quý khách!”
Nhiếp Ngôn động động ngón tay đeo nhẫn, trên mặt mang nụ cười khôn khéo: “Thì ăn một chút rồi kết luận cũng không muộn.”
Lục Thời Phong cười lạnh: “Không sợ nếu ăn không ngon tôi sẽ đem đầu đầu bếp gặt xuống sao?”
Nhiếp Ngôn sửng sốt. Nói thật, Lục Thời Phong người này hỉ nộ vô thường, có thể làm ra loại chuyện đó cũng không phải không thể.

“Cậu kiềm chế chút đi.” Nhiếp Ngôn đẩy đẩy mắt kính: “Bệ hạ gần nhất đã nói qua chúng ta nên xây dựng hình tượng gần dân đó.”
Lục Thời Phong lười biếng nói: “Thân thiết gặt đầu?”

“….”

Nói chuyện phiếm kết thúc.

Hai người đi lên tầng cao nhất, nếu nói trong sảnh chính trang hoàng lộng lẫy, vậy nơi đấy chính là tấc đất tấc vàng chính hiệu, Nhiếp Ngôn là nhà giàu số một toàn cầu, hoàn toàn mà đem chữ “Phú” phô bày triệt để.

Nhiếp Ngôn vừa đi vừa nói: “Có nhìn thấy khối huyết bảo thạch ở trung tâm kia không, tôi tiêu hết 300 vạn tinh tệ mua từ Hải Vương Tinh về đó. Khối huyết bảo thạch có tác dụng trấn trạch chiêu tài, không tồi đi?”
Lục Thời Phong nâng mí mắt lên nhìn thoáng qua: “Thật là rất chiêu tài.”
Nhiếp Ngôn gợi lên một nụ cười đắc ý: “Phải không?”

Lục Thời Phong chậm chạm nói: “Chứ không phải thay thế chủ nhân của nó ở bên cậu sao?”

“……”

Nếu cậu không phải rồng thì hôm nay tớ đã liều mạng với cậu rồi.

Hai người vừa nói vừa hướng phía trong đi, đến bên cạnh bàn ăn liền nhìn thấy trên đó đã đặt sẵn ba đĩa đồ ăn.

Lục Thời Phong dù bận vẫn ung dung: “Tôi nhưng lại không biết, Nguyệt Sắc đã hỗn loạn thế này.”
Nhiếp Ngôn cũng sửng sốt, nhướng mày nói: “Đây đều là món khai vị thôi.”
Đứng nép một bên Giai Nguyệt gian nan phát biểu: “Ông chủ, ba món này đều là món chính.”
“…….”

Nhiếp Ngôn cùng Lục Thời Phong tiến gần hơn để xem rốt cuộc đó là món gì, chỉ thấy một đĩa tôm đặt ở trung tâm. Những con tôm vàng rụm được bày trên đĩa sứ tinh tế càng đánh mạnh vào thị giác. Bên trái là canh trứng, bên phải đặt thêm bát thịt viên tứ hỉ.

Hương thơm nức mũi, phi thường mỹ vị.

Nhiếp Ngôn ổn định lại tinh thần, ngỏ ý mời Lục Thời Phong nếm thử: “Cậu thử chút xem.”
Lục Thời Phong cũng rất nể tình gắp hai đũa.

Nhiếp Ngôn có chút đắc ý: “Thế nào? Đây chính là đầu bếp tôi tốn rất nhiều tiền mới mời tới được.”
Lục Thời Phong nhàn nhạt nói: “Cũng không tệ lắm.”
“Tốt quá rồi.” Nhiếp Ngôn thở một hơi: “Vậy đơn hàng của quân đội với Nguyệt Sắc vẫn tiếp tục, cậu có đồng ý?”

Lục Thời Phong buông đũa xuống: “Chuyện đó thì không cần, tôi đã có đầu bếp.”
Nhiếp Ngôn không tin, hắn không tiếc giá cao mời bằng được vị đầu bếp kia đến, hương vị đồ ăn cũng coi như tuyệt hảo, vậy mà lại không được. Chẳng lẽ lại có nhân vật thần tiên nào còn mạnh hơn sao?

Cho dù có đi chăng nữa, thì với thân phận của hắn tại Ám Tinh, không thể có chuyện một chút tin tức hắn cũng không biết được.

Nghĩ đến đây, Nhiếp Ngôn tự tin nói: “Đầu bếp kia của cậu, khẳng định trình độ không cao bằng nhân viên của tôi được.”
“Không cao bằng?” Lục Thời Phong cười lạnh một tiếng: “Bàn đồ ăn này còn kém xa đồ cậu ấy làm.”
Nhiếp Ngôn không hề tin tưởng: “Phải không? Vậy tôi phải xem thử là thần thánh phương nào rồi.”
Đầu ngón tay hơi điểm trên mặt bàn, Lục Thời Phong hứng thú nói: “Người cậu dùng giá cao mời tới, bổn soái tôi cũng rất tò mò.”

salad rau củ

tôm chiên vàng

canh trứng

thịt viên tứ hỷ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro