Chương 15: Có hài lòng không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Anh dịu dàng ôm Nhược Tinh, áp mặt cô lên ngực mình, vuốt ve mái tóc hơi mất trật tự vì cao trào của cô, khẽ giọng nói bên tai cô: "Chúng ta làm từ từ."

Lúc này Nhược Tinh mới có cơ hội quan sát kỹ cơ thể của Lục Châu Dã. L*иg ngực anh rắn chắc, cơ bụng hoàn hảo, trên người có sẹo lại càng tăng thêm mùi vị nam tính gợi cảm.

Cơ thể Lục Châu Dã nóng hầm hập, khiến Nhược Tinh vô cùng hồi hộp. Khăn tắm quấn hờ chẳng biết đã rơi xuống giường từ bao giờ, dươиɠ ѵậŧ to dài nặng trịch dựng thẳng đâm trên đùi cô, trông vô cùng gợϊ ɖụ©.

Đừng nhìn cơ thể anh bị phơi nắng thành màu lúa mì, thứ giữa hai chân lại trắng trẻo sạch sẽ vô cùng, qυყ đầυ trơn mượt nhưng thân gậy lại gân guốc, khiến cô bất giác cười rộ lên.

"Nơi này của anh nhìn non hơn anh nhiều."

Lục Châu Dã lại bật cười: "Cơ địa của tôi vốn trắng mà, bị phơi nắng cả ngày lên mới sương gió trải đời như thế chứ vốn dĩ không thô kệch thế này đâu. Nơi này không bị phơi nắng nên vẫn giữ màu da gốc."Dứt lời, anh kéo bàn tay mềm mại của cô xuống dưới thân mình, bàn tay to lớn nắm chặt bàn tay bé nhỏ, chậm rãi vuốt ve lên xuống."Thế nào? Có hài lòng không?"Nhược Tinh xấu hổ gật đầu, cảm nhận thứ trong lòng bàn tay vừa nóng vừa to, khiến cô phải rụt rè hỏi: "Sao còn to lên được thế này, liệu tôi có chịu nổi...""Vậy thì chơi cho ra thêm chút nước, không để em đau quá."Bàn tay của Lục Châu Dã lại trùm lên âʍ ɦộ non mềm của cô, nơi đó vẫn còn không ít dịch nhờn sau cơn cao trào. Anh dứt khoát quét lấy một chút trên ngón tay rồi cắm vào mật huyệt của Nhược Tinh."A..."Nơi chưa từng bị khai phá đột nhiên bị dị vật đút vào, khiến miệng âʍ ɦộ của Nhược Tinh co rút lại."Thả lỏng chút, tôi nong ra trước một chút bằng ngón tay cho em, nếu không đợi đến lát nữa em sẽ không chịu nổi."Nhược Tinh xấu hổ nằm xuống, hai chân giang ra, đưa tay che mắt để cố hóa giải cảm giác xấu hổ và căng thẳng của mình.Động tác của Lục Châu Dã không hề dừng lại. Sau khi ngón tay đút vào, anh cẩn thận không chạm vào lớp màng mỏng kia, chỉ thử quấy đảo một chút, tìm kiếm những nơi mẫn cảm của cô.Kɧoáı ©ảʍ hoàn toàn mới lạ gợi lên du͙© vọиɠ của cô lần nữa. Vì không nhìn thấy nên Nhược Tinh lại càng cảm nhận được rõ ràng hơn.Rất nhanh sau đó, Lục Châu Dã lại khép hai ngón tay, đâm vào mật đạo mềm mại lần nữa.Nhược Tinh cũng không thấy đau mà chỉ cảm nhận được rõ ràng ngón tay Lục Châu Dã hơi cong lên bên trong, xoa nắn vân vê bằng tốc độ vừa phải, khiến cơ thể cô tê dại căng cứng, hư không ngứa ngáy vô cùng, miệng rêи ɾỉ động tình, kɧoáı ©ảʍ như từng luồng điện kí©h thí©ɧ thần kinh mẫn cảm của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro