13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 13

Tu Kiệt sớm tiếp dần công tác trong công ty tuy là không thường tới đi làm, các quyết sách cùng kế hoạc hắn làm đều hoàn hảo.

Tu gia gia thấy vậy càng vui mừng chuyển nhượng bản thân cổ phần cho cháu trai một nửa.

Tuyết Lệ thì không tốt như vậy, nàng nhiều lần tìm cách trị hắn bệnh lại chỉ là mặt ngoài không thể trị toàn bộ.

Không cam lòng Tuyết Lệ nhận được tim thích xứng liền quyết định làm phẫu thuật. Chỉ có như vậy nàng mới có khả năng đi học tâm lý học giúp hắn trị liệu.

Tu Kiệt không đồng ý, tỉ lệ thành công quá ít.

" Bảo bảo, ta không cho phép ngươi rời đi ta."

Hắn ôm nàng nỉ non. Trước kia nhóc con sớm thành thiếu niên. Hắn mặt mày như họa, nhìn qua lại yêu nghiệt khiến người không thể gục ngã.

Đáng tiếc hắn lại tự ti, càng lớn hắn càng nghe nhiều người bàn về hắn bệnh. Hắn nhiều lần cố không phát bệnh lại không thành công chỉ có ở bên Lệ Lệ mới có thể bình tĩnh.

Hắn sợ nàng phẫu thuật là vì muốn rời khỏi hắn. Nàng bị bệnh mới có thể cùng hắn bên nhau, rõ ràng biết chính mình ích kỉ lại không thể không làm vậy.

" Kiệt ca ca, ta sao có thể bỏ ngươi mà đi đâu. Ta muốn học tâm lý học, muốn trị bệnh cho ngươi.

Ngươi nói ta bệnh như vậy chỉ có ngươi chấp nhận ta, sao ta không thích ngươi đâu.

Đợi ta phẫu thuật thành công ta cùng ngươi xả chứng được không?"

" Ngươi nói thật. Không cần lừa gạt ta bảo bảo, ta chịu không được."

Nàng đương nhiên là nói thật, mỗi lần nhìn hắn tự hại mình đều làm nàng đau xót.

" Ta đương nhiên thật sự, ta thích ngươi nha. Ta còn thèm ngươi thân mình đâu, ngươi không thích ta sao." Nói này nàng cũng đỏ mặt, người này càng lớn càng dụ hoặc người. Chỉ là nàng tim chịu không nổi.

" ngươi nói dối lúc trước ngươi nhìn ta liền xoay mặt đi." Hắn còn ủy khuất cáo trạng nàng.

" Kiệt ca ca ngươi soái như vậy, ta thèm ngươi lâu như vậy ngươi không biết sao. Ngươi phải nghĩ tới ta muốn tim ta chịu không nổi nha.

Ta là vì bảo mệnh mới không nhìn ngươi đâu.

Đợi ta phẫu thuật khỏe mạnh đến lúc đó đừng có chê ta nhìn ngươi."

" Ta mới không có đâu bảo bảo, ngươi muốn nhìn ta liền cho ngươi nhìn nha." Hắn đỏ mặt nói bộ dáng khiến nàng muốn sắp chết.

Hai người nói định rồi, ở phẫu thuật xong tuy là khỏe hơn vẫn là cần lưu ý.

Tu Kiệt đối này càng là không sao cả, có thể cùng nàng thân thân trò chơi là đủ rồi.

Hắn lúc trước đều phải lén thân, Lệ Nhi nói hắn có thể ban ngày cũng thân khi liền cao hứng.

Chỉ là chưa thân được nhiều vì Lệ nhi tim quá yếu. Bây giờ thì có thể bù đâu.

" Kiệt ca ca thú nhận đi, ngươi hôn bao nhiêu người rồi?" Nàng lần nào cũng bị hắn thân muốn nghẹt thở.

" Ta không có, đừng oan uổng ta. Mỗi tối ngươi ngủ ta đều lén thân đâu."

Nói đến đây hai người cùng nhau đỏ mặt nhưng hắn còn nhớ chính sự đâu.

" Bảo bảo chừng nào chúng ta xả chứng?'' Hắn gấp không chờ nổi cùng nàng thành vợ chồng.

" Ngốc Kiệt ca ca, ngươi còn chưa xin phép ba mẹ đâu, cho dù ba mẹ đồng ý ngươi cũng phải đợi ta khôi phục đã nha."

" Cái này ngươi khỏi lo, ta sớm báo cho ba mẹ rồi."

" Đại bá cùng dì nói như thế nào, không phản đối đi."

" Ngươi nha, bọn họ còn vui mừng không kịp đâu. Bây giờ đang tìm nơi chuẩn bị hôn lễ đâu.

Ta mới là họ con trai bọn họ chỉ nói sợ ngươi cả đời có một hôn lễ cần tổ chức hoành tráng.

Nếu không phải ngươi đang dưỡng sức sợ đã lôi ngươi đi làm áo cưới.

Ta đồ bọn họ còn không lo đâu."

Sự thật có một phần, hắn là cố bán thảm một chút.

" được rồi, ta thương ngươi không phải là được sao."

Cứ như vậy Tuyết Lệ xuất viện không bao lâu liền làm hôn lễ.

Nàng lúc này uống thuốc xanh giải trừ trạng thái xấu là từ phẫu thuật ảnh hưởng có thể giảm bớt.

Tu Kiệt vì không muốn cả hai có đứa trẻ chen vào liền không muốn có con. Nàng liền an ủi hắn đợi mấy năm là được không nóng nảy còn khuyên cha mẹ nói nàng sức khỏe còn chưa tốt đợi nàng học tập chữa bênh cho Tu Kiệt sau lại thử có con.

Đêm hôm đó hắn đúng là sức cực bền a, nàng eo chịu không nổi lại còn phải hống hắn sợ người suy nghĩ vớ vẩn.

" Bảo bảo gọi ta lão công." Khác nàng hắn cảm thấy mọi thứ như mộng, hắn có hắn tuyệt nhất bảo bối.

" lão công, lão công..." Nàng cứ như vậy gọi hắn, hắn lại thân nàng một chút.

Tu Kiệt mấy ngày nay là hạnh phúc phao phao đối huynh đệ còn tính tốt tính một ít.

Không ít người biết hắn bệnh vẫn là cùng hắn làm bạn. Bọn họ biết rõ Tuyết Lệ còn biết được cả hai tình cảm rất tốt liền đưa ra chúc phúc.

Chỉ là hắn duy trì không bao lâu Tuyết Lệ phải đi học.

Nàng đi rồi hắn cảm thấy tâm liền buồn bực, muốn trảo người về. Tuyết Lệ sợ hắn ở nhà chịu không được sớm thu âm không ít nàng tiếng ca.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro