Đệ thất chương: Đánh mãng xà...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lạc Hồng Trần bản thân có chút chật vật tránh né mấy đạo ám khí bay đến, Lạc Ngọc Hư lại có bộ dạng hảo thư thái cùng thích thú ngồi ở trong đình uống trà ăn điểm tâm

- Là đột nhiên nghĩ đến, như thế này không phải sẽ rất tốt cho thân thủ của ngươi

- Đã luyện hơn hai canh giờ, ngươi là định hại ca ca đi

- Ta là không có nha – Lạc Ngọc Hư nhìn hắn, quả thật đã luyện quá hai canh giờ, nàng bởi vì ở kiếp trước từ nhỏ đã quen với loại khổ luyện này nên không cảm thấy có vấn đề, hơn nữa thân thể của nàng từ sớm cũng đã dần thích ứng hơn. Nhưng mà Lạc Hồng Trần chỉ mới tiếp xúc không lâu, vẫn chưa nắm bắt được cũng là chuyện rất dễ hiểu, chịu đựng được đến hiện tại xem như hắn thật sự giỏi đi

Lạc Ngọc Hư vươn tay búng một cái, tất cả ám khí hết thảy đều rơi xuống đất

- Thật sự sẽ tốt sao? – Lạc Hồng Trần toàn thân cơ hồ đã ướt đẫm, bộ dạng thê thảm tiến đến chỗ Lạc Ngọc Hư

- Ngươi nghi ngờ ta – tinh quang dời lên người hắn liếc một cái, này là không tin tưởng nàng nha

- Muội muội của ta thật sự là không còn ngốc không là cái phế vật bị kẻ khác khi dễ nữa – hắn phát ra thanh âm ôn nhu cùng sủng nịnh đến tai Lạc Ngọc Hư, thì ra nhiều năm như vậy nàng không thật sự là ngốc tử ngu dại điên khùng? Thì ra phế vật Lạc Ngọc Hư tiếng xấu truyền khắp Đường Môn sau khi khôi phục thần trí lại có bản lĩnh kinh người như vậy. Nếu phụ thân hắn sớm có thể biết sự việc này không biết sẽ như thế nào kinh hỉ

- Sắc trời cũng không còn sớm, ngươi cũng nên trở về nghỉ ngơi một chút a – thân ảnh nàng thoăn thoắt thu lại ám khí treo lơ lửng, mắt một chút cũng không nhìn đến Lạc Hồng Trần

- Để ta giúp ngươi

- Không vội, một mình ta là được, ngươi liền trở về phòng trước

- Hảo, vậy ngươi nhớ nghỉ ngơi sớm, tuyệt không được trở về muộn a. Nếu không ca ca sẽ rất lo ngươi

- Đi hảo

Đợi hắn đi khuất, nàng cũng vừa thu lại vũ khí, trước cứ mang vào phòng cất giữ. Lạc Ngọc Hư nhìn lại y phục trên người có chút phiền phức, tiện tay cầm lên chủy thủ loại bỏ mấy phần không cần thiết. Lạc Ngọc Hư một thân đứng giữa sân, hai mắt nhắm lại một lúc sau mở ra, hai chân chao đảo như sắp ngã nhưng lại vô cùng vững chắc, nàng rốt cuộc là đang làm cái gì a?

Huyền thiên bảo lục, lục u nghĩa chu – khinh thân chư pháp – ‘quả ảnh mê tung’, là thân pháp Đường Môn, chiêu thức thân thủ vừa uyển chuyển nhanh nhẹn, vừa dứt khoát lại có chút quỷ dị không bắt được. Tinh quang đen láy bất giác lưu chuyển hóa thành tử sắc, phương pháp luyện nhãn – ‘tử cực ma đồng’ nhãn thần. Đường Môn nội công tâm pháp – ‘huyền thiên công’ đồng kỹ năng luyện tay – ‘huyền ngọc thủ’. Bởi vì Lạc Ngọc Hư đến Thượng Cổ đại lục song song cũng mang theo nguồn tài phú cực đại, đó chính là ký ức kiếp trước về bí tịch Đường Môn
Trong sân đột nhiên lại xuất hiện một con đại mãng xà, thân hình đen óng, cổ bành hết cỡ, bộ dạng nhe nanh hung tợn hướng nàng nhìn đến. Hai bên đấu mắt một lúc lâu, đại mãng xà một chút kiên nhẫn cũng không còn liền xông đến điên cuồng tấn công

- Quỷ ảnh mê tung khai – cước bộ tránh né – Tử cực ma đồng khai – có thể nhìn thấy ba phía của nó: hông, bên ngoài, mặt nhưng tốc độ đại mãng xà quá nhanh không thể nhìn rõ. Lạc Ngọc Hư liền khai tuyệt kỹ thứ hai của tử cực ma đồng ‘sắc thái’. Đã nhìn thấy điểm yếu, là ở sau miệng, nàng lại khai huyền thiên bảo lục mang củ cải phơi trong sân làm vật giấu tụ tiễn

- Đoán xem tiễn của ta ở đâu? – Lạc Ngọc Hư điểm chân bay cao, tay vươn lên không – Khổng hạc cầm long – mang đại mãng xà bất động tại một chỗ, bởi vì không thể chuyển động thân thể khiến nó điên cuồng ‘tê tê’ mấy tiếng đến lộ điểm yếu, nàng nhân cơ hội mang tụ tiễn phi thẳng vào miệng nó trực tiếp lấy một mạng

- Tiểu súc sinh, hộc...

Đại mãng xà vừa chết đi liền hiện lên một vòng sáng màu vàng. Lạc Ngọc Hư tiến đến hấp thụ vòng sáng, vận lực điều hòa lại nội khí không ngờ lại tác động đến tinh quang, hai mắt ập đến một trận đau, cư nhiên không kịp phản ứng khiến nàng thét lên đau đớn tột cùng. Là tử cực ma đồng, đã miễn cưỡng sử dụng đến đệ nhị cảnh giới, thân thể mới nhất thời không kịp tiếp nhận, hiện tại phản phệ rồi, ma đồng lực phản phệ vừa xuất ra đã tương xung cùng khí lực trong cơ thể, cộng thêm hồn hoàn vừa hấp thụ, nếu không nhanh hấp thụ lại e rằng khí lực ích xuất, phát nổ mà chết. Tốc độ thu lại hiện tại thật sự quá chậm

Lạc Ngọc Hư hai mắt đổ huyết lệ, đau đến không thể nâng lên mi mắt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#xk