- 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ngoại truyện: một nhà.

thái hanh mặc bộ lễ phục trắng tinh khôi. hắn đứng trước gương chải chuốt lại tóc rồi thầm đắc ý vì sao lại có người đẹp trai như vậy.

căn nhà lớn hôm nay chật kín, người ra người vào vô cùng nhộn nhịp.

- "mau mau, chú rể đâu rồi ! xe hoa chuẩn bị xong cả rồi !" mọi người nhốn nháo.

- "thái hanh à, xong chưa hả cái thằng này. nhanh chóng đưa dâu về cho mẹ !" giọng lanh lảnh của người phụ nữ xinh đẹp bên ngoài hối thúc hắn.

- "đúng đó, nhanh lên, đi rước cháu dâu về cho nội." thêm một giọng nói run run khàn khàn.

- "con xong rồi !"

đoàn xe trắng điểm thêm giàn hoa hồng chạy như bay trên con đường cao tốc. ai ai cũng đều hớn hở riêng thái hanh lúc này thì ngồi không yên được mà chốc chốc lại chồm người lên xuống xem đã gần đến chưa.

- "doãn kỳ à, dậy đi con. mau lên, hôm nay là ngày cưới của con mà." trong căn nhà nhỏ, mẹ doãn kỳ dịu dàng lay cậu dậy.

- "ưm... con ngủ thêm chút nữa thôi." doãn kỳ lười biếng trùm chăn kín người.

- "không được, mau dậy chuẩn bị đón con rể cho mẹ !" người phụ nữ đánh mạnh vào mông cậu để gọi cái tên lười biếng này.

- "mẹ ! ai bảo là con rể ? cậu ấy là dâu !" doãn kỳ cuối cùng cũng ngồi dậy, bĩu môi bắt bẻ.

- "dâu dâu cái đầu mày, bố mẹ bị mù hay sao mà tin mày ?!!"

- "..."

- "thôi nhanh đi."

doãn kỳ bất lực không thèm cãi nữa mà mắt nhắm mắt mở đi vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo. bộ âu phục hắn chọn thật hợp với cậu. là tông màu trắng ngà cộng thêm vòng hoa hồng đo đỏ tô điểm cho làn da trắng ngần và đôi môi anh đào của cậu.

đoàn xe dừng lại trước nhà doãn kỳ. bước xuống xe là người đàn ông trạc bốn mươi, đeo kính trắng. theo sau là chính quốc - rễ phụ mà thái hanh đã cất công chọn lựa. nói thật ra thì hắn chỉ muốn chính quốc biết rằng cậu là của hắn.

họ nhà vợ bước ra nghênh đón. mọi người vui vẻ chào nhau rồi cùng vào bàn lễ. doãn kỳ đứng sau tấm màn mỏng nhìn ra bên ngoài nhìn hắn. người đàn ông của cậu thật soái !

- "nhìn mãi thế ? sau này làm vợ người ta rồi thì đừng có mà chán nha."

- "nhiều chuyện, khi nào em yêu rồi sẽ hiểu."

em trai họ của doãn kỳ - phác trí mân, vỗ vỗ vai cậu tỏ vẻ trêu chọc.

- "hứ, em chẳng như anh. dại–" có điều gì đó bên ngoài khiến trí mân đang nói bỗng ngưng bặt.

- "sao hả ? định nói gì ? nhìn gì vậy ?" doãn kỳ tò mò.

- "k–không có gì !"

- "mặt em đỏ hết rồi kìa nhóc. à anh ấy là điền chính quốc."

- "nói em nghe làm gì chứ... lo mà làm cô dâu đi kìa !"

trí mân đỏ mặt chạy biến đi. có lẽ cậu em trai nhỏ này cũng đã muốn làm vợ người khác rồi. sau một hồi luyên thuyên của hội những người già trên bàn nghi lễ thì cũng đã đến lúc doãn kỳ bước ra chào hỏi.

chiếc màn mỏng vén lên. thái hanh nhìn doãn kỳ không chớp mắt. cậu đẹp, rất đẹp ! mái tóc đen được chăm chút kĩ càng, đôi môi đo đỏ nhờ chút màu của son dưỡng. bộ âu phục màu trắng ngà toát lên khí chất thanh thoát tựa thiên thần của cậu.

hắn nhìn cậu cười hiền, hắn vui đến nỗi suýt khóc.

cậu nhìn hắn, đỏ mặt.

cuối cùng cũng được gọi là chồng.

thái hanh nắm tay cậu dẫn vào phòng khi mọi người đã ra về.

chốt cửa. hắn áp cậu vào tường, hắn nhìn cậu, gương mặt cậu đỏ lên vì ngượng.

- "tiểu quỷ nhà em cũng biết ngượng à ?" hắn véo nhẹ chóp mũi cậu trêu chọc.

- "mặt cậu cũng đỏ kìa !"

- "tôi là uống rượu, còn em chẳng có chút mùi."

- "thì... tôi..." cậu ấp úng.

- "sửa cách xưng hô với tôi đi ! gọi là anh, xưng em, mau !" nhận ra có chút sai khi nói chuyện thái hanh lập tức bắt lỗi cậu.

- "tôi lớn hơn cậu đấy thằng ranh con !"

- "thế hả ? tôi không quan tâm. em thượng được tôi thì tôi gọi em là chồng, còn nhắm không được thì mau gọi anh, không thì đêm nay xác định nát..."

- "thì... gọi anh !" cậu ngoan ngoãn trước lời hăm dọa của người trước mặt.

- "ngoan, bảo bối lên giường với anh nào."

- "cái con mẹ anh, hôi như vậy mà đòi ngủ với tôi à ?" doãn kỳ nhếch mép cười rồi tặng cho thái hanh một cước vào bụng.

- "đau... đâu có hôi..."

- "cút ! không tắm thì cút ! ông đây ngủ một mình."

cạch.

doãn kỳ mở cửa đẩy hắn ra khỏi phòng rồi chốt cửa lại. mặc kệ hắn réo gọi, cậu cứ thế đi vào phòng tắm.

- "doãn kỳ, tôi lấy chìa khoá là em chết với tôi." hắn ở bên ngoài đập cửa ầm ĩ.

- "con la lối cái gì. con hôi thế này nó đuổi đi là phải. tắm rửa đi rồi muốn làm gì thì làm." mẹ doãn kỳ từ đằng sau bước đến mắng cho hắn thêm một trận khiến hắn bất đắc dĩ mà ngoan ngoãn nghe lời.

- "con đi ngay !"

phòng khách rộn ràng tiếng cười nói của mọi người - mẹ thái hanh, mẹ doãn kỳ, trí mân, chung quốc. đêm tân hôn đầu tiên thật không như doãn kỳ tưởng tượng. không chút lãng mạn 'giao lưu tình cảm' giữa hai vợ chồng - thái hanh ngủ như một con heo.

- "buông ra, tránh ra..." thái hanh ôm lấy cậu liền bị đẩy ra.

- "mới ngày đầu mà muốn cãi nhau à ?"

- "ông đây còn muốn đánh nhau."

- "thế à ? cục cưng lại giận rồi sao ? tối qua do anh mệt mà. tối nay anh bù nha, cả đêm nha !"

- "bù con khỉ nhà anh ! cút !" cậu một mực muốn thoát khỏi tay hắn.

- "thôi mà !" thái hanh kiên nhẫn ôm lấy vợ mà hôn lấy hôn để.

- "tối nay tôi nằm trên." như nghĩ ra điều hay ho, doãn kỳ không chống cự mà nhìn hắn đưa ra đề nghị.

- "ừ." thái hanh dịu dàng đáp ứng.

- "anh đồng ý dễ dàng vậy sao ?"

- "ừ, em nằm trên nhưng anh nằm trong."

- "chết tiệt !" doãn kỳ tức giận như muốn giết chết người trước mặt.

- "haha đáng yêu quá, cho anh hôn cái nào."

thái hanh giữ người phía trước ngồi trên đùi mình. dụi mặt vào cổ doãn kỳ hôn tới tấp. tay hắn không yên phận mò mẫm bên dưới lớp áo. da thịt mềm mại của doãn kỳ khiến hắn không ngừng tự trách bản thân vì đã ngủ quên đêm qua.

- "thái hanh, doãn kỳ đã dậy chưa ? xuống ăn sáng này."

- "vâng !"

thái hanh xoay người, bế bổng cậu dậy đi ra khỏi phòng. doãn kỳ vùng vẫy muốn xuống nhưng với sức cậu thì có cố mấy cũng bằng không.

- "ngoan nào, đừng vùng. em có yên không ? anh cắn mông bây giờ."

- "biến thái..."

mặt cậu đỏ au vì bị hắn trêu. cái tật lớn này của hắn còn lâu mới bỏ được. trêu cậu là sở thích của thái hanh mà.

- "hai đứa cẩn thận đó."

mọi người thật không thể chịu nổi màn cẩu lương của cặp vợ chồng son này nữa. nhưng làm sao được, ai nấy cũng chỉ nhìn họ cười trừ.

- "ca ! anh từ bao giờ lại thành công chúa nhỏ thế ?"

- "công chúa gì chứ ? liệu hồn cái miệng nhóc đó."

trí mân lấy tay che cái miệng nhỏ vừa lỡ lời với doãn kỳ hung tàn trước mặt. hành động đáng yêu đó vô tình làm tim một chàng trai khác phải rung động.

- "doãn kỳ dữ quá đó, trí mân đùa thôi mà." chính quốc nói với cậu nhưng ánh mắt lại hướng về ai kia.

- "bênh vực đồ ha ! thái hanh, anh nhìn bọn họ kìa." vừa được thả xuống doãn kỳ liền bước đến cà khịa hai người kia.

- "bắt đầu từ bao giờ hả ? khai mau !" thái hanh bước đến vỗ vai chính quốc.

- "bắt đầu gì chứ ? ca, hai người thiệt là." trí mân ôm khuôn mặt đỏ chạy đi.

- "chính quốc à, chẳng phải lúc trước anh thích em sao ? sao giờ lại ?" doãn kỳ chớp chớp mắt nhìn chính quốc.

- "eyyy nói gì vậy ?" cái đầu to của thằng chồng đang ngậm ngùi ăn giấm nghiêng trước mắt cậu.

- "biến ra chỗ khác thái hanh." doãn kỳ lạnh nhạt đẩy đầu hắn ra.

- "anh thích em vô cùng, nhưng không thể vì bản thân mà khiến thằng bạn già này buồn được."

- "thích hay không còn quan trọng sao ? giờ em là vợ anh." thái hanh chen vào.

- "bây giờ anh vẫn thích doãn kỳ đó, nhưng doãn kỳ là em trai nhỏ của anh." chính quốc giải thích.

- "em là em trai nhỏ của anh vậy em trai nhỏ của em là giống em lúc trước ?" doãn kỳ không khỏi tò mò.

- "ừ, anh thích trí mân !" chính quốc liếc nhìn gương mặt ửng đỏ của người anh thích. đáng yêu chẳng kém doãn kỳ.

- "ờ, vậy sau này vợ ai nấy hưởng nhá. đừng dòm ngó vợ tao nghe chưa thằng kia !" thái hanh cảnh cáo cũng như khẳng định lại lần nữa.

- "haha. yên tâm, sau này tao bận cưa đổ một cái cây lớn rồi !"

- "mấy anh nói gì–nói lung tung gì–gì vậy..." trí mân từ ngoài đi vào vô tình nghe được mà lắp bắp vì ngượng khiến mọi người cười oà lên.

- "mấy đứa trẻ này chỉ giỏi trêu nhau."

tớ muốn xin lỗi mọi người hai điều. thứ nhất là ở chương bảy tớ sẽ đổi trịnh hiệu tích thành điền chính quốc để phù hợp với câu chuyện và thứ hai là đến giờ tớ mới phát hiện là tớ chuyển ver thiếu một chương là chương này nè. thành thật xin lỗi mọi người ㅠㅠ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro