11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

căn nhà im ắng không có một tiếng động, hắn bắt đầu thấy chán rồi đó. chẳng lẽ gyu của hắn giận quá đi về rồi. không đúng, hắn cũng đâu có làm gì quá đáng, sao lại giận hắn?

"hay là có nhỉ?" hắn nằm trằn trọc không thể chợp mắt được, thôi xuống đi xung quanh cho bớt chán

"haha, lúc nào mà chẳng thế, tớ còn ngán đây"

là tiếng của huening, em họ hắn đang tự nói chuyện một mình à? hay là với vợ yêu molang nào đó kia? nhưng có vẻ lại có hồi âm, giọng cũng rất giống gyu nhà hắn, chả nhẽ...

hắn khẽ đi đến chỗ mà hắn cho là linh cảm của mình đúng. nép mình  vào một góc khuất, lén lút thò đầu ra nhìn

'cái-' hắn thấy có hai bóng người đứng ở nhà bếp vui đùa cùng nhau rửa chén chẳng khác gì đôi vợ chồng. người kia bôi xà phòng vào mũi đối phương, bên kia cũng chẳng nhún nhường, rượt đuổi người kia chạy quanh bếp. hắn hờ hững nhìn, tay thế nào lại nắm thành quyền rồi cũng chỉ hậm hực bước lên phòng

+×+

cốc cốc

"học bá, tôi vào nhé" em nhỏ lịch sự gõ cửa rồi bước vào. hình như hắn ngủ rồi. em lặng lẽ ngồi ở mé giường, đến bên cạnh thân hình của người đang bị ốm. em định xoa đầu hắn nhưng rồi cuối cùng vẫn rụt tay lại dù biết hắn đang ngủ

"taehyun à" em nói khẽ, mong tiếng gọi xuất phát từ tận con tim này của em sẽ được hắn sẽ nghe thấy

hoặc không cũng chẳng sao

"tớ không mong cậu biết những điều này nhưng tớ thực sự chỉ muốn nói rằng cậu chính là tình đầu của tớ"

"tớ chưa từng nghĩ bản thân sẽ thích hoặc đơn phương một người sâu đậm như vậy. tình tiết này dường như chỉ có trong phim thôi taehyun nhỉ? nhưng bây giờ nó đang thực sự diễn ra với tư cách là tớ đơn phương cậu đấy" beomgyu xoa đầu taehyun. em không kìm chế nổi nữa

"tớ trước nay chưa bao giờ hiểu được yêu là gì. đôi khi tớ thấy những ngưòi yêu nhau rất sến sẩm nữa cơ, thậm chí họ còn hy sinh vì người mình yêu. ban đầu tớ thấy nó thật nực cười và điên rồ nhưng từ lúc gặp cậu thì mọi định kiến của tớ tan vỡ hết rồi" em kể với hắn nhiều lắm, như thể là lần cuối được nói chuyện với hắn vậy

"nhưng tình cảm của tớ đến đây chắc là dừng lại được rồi. cảm ơn cậu đã cho tớ biết cảm giác yêu một người là gì. xin lỗi vì đã làm phiền cậu, kang taehyun" hơi thở có hơi nặng nề khi về cuối. em nhẹ nhõm hẳn sau những lời thổ lộ của mình

em rón rén rời khỏi phòng nhưng bỗng dưng cánh tay của em bị giữ lại. là taehyun. chắc là đang ngủ mớ nên em định gỡ tay hắn ra nhưng hắn lại cằm tay em chặt quá. rồi đột nhiên cả người em bị kéo té đè lên cả người hắn

"đừng đi...ở lại đây với tôi..." hắn ghì chặt thân em trong vòng tay to lớn của mình. thấy hắn nói thế, em cũng đành nằm im. có lẽ là hắn gặp ác mộng. nằm đây một chút thôi, đợi hắn hết chau mày rồi em hẳn thoát ra

em co người lại rục mình vào ngực hắn. thơm thật đó, em chỉ muốn mình ở lại đây lâu một chút dù biết bản thân đã tự chọn cách buông bỏ nhưng em vẫn không khỏi nuối tiếc

hắn lờ mờ mở mắt, nãy giờ hắn không có ngủ, kể cả trước lúc em mở cửa bước vào. tất cả chỉ để giấu đi sự rối rắm cho tình huống "rửa chén" hồi nãy. hắn nghe hết rồi nhưng lòng lại không khó chịu hay kinh tởm về việc đó nhưng hắn có hơi ngạc nhiên khi em lại nói về việc sẽ không đơn phương hắn nữa. trái tim hắn đột nhiên ngừng lại trong phút giây nào đó. lòng hắn trống rỗng như vừa mất một thứ gì đó rất quan trọng, hụt hẫng đến khó tin. đó lý giải vì sao hắn lại níu tay em lại. có lẽ hắn sợ bản thân sẽ đánh mất em

hắn nghĩ rằng bản thân chưa bao giờ thấy sợ hãi như bây giờ, có điều gì đó đang thôi thúc hắn nhưng hắn lại không thể biết được nó là gì

nhìn gấu con thở đều đang nằm trong vòng tay hắn khiến hắn yên tâm hơn phần nào

giờ cả hắn và em đều có chung một suy nghĩ: làm sao để giữ đối phương bên cạnh mình lâu hơn một chút

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro