Chap 15: "Em có chắc là không thích người đó không vậy?"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biết rằng bản thân mình đã yêu thích người ấy nhưng lại không biết điều đó...nói đúng hơn là trốn tránh và không tin đó là sự thật. Có nên gọi những điều như vậy là ngốc nghếch không?

......
......
......

Anh ấy là Choi Beomgyu - một người đã luôn khiến tôi phải điên đầu, khó chịu vì anh ấy vô cùng phiền phức.

Lần đầu tiên tôi gặp anh ta vào một buổi tối nọ, anh ta bị truy đuổi bởi một đám người đàn ông trông dữ tợn vì họ hiểu lầm anh ăn cắp tiền. Tôi chẳng muốn giúp đâu cơ mà anh ta kéo tôi theo và cầu xin tôi giúp. Phiền phức thật! Tôi chẳng muốn đụng chạm vào mấy việc không đáng này. Tại sao phải là tôi ? Khi tôi giúp đỡ anh ta khỏi bọn họ xong, tôi cứ nghĩ mọi chuyện đã ổn nào ngờ đó chỉ là bắt đầu cho những chuỗi ngày tháng sau này. Anh ta có hỏi tên của tôi và bây giờ tôi nghĩ lại sao mình có thể ngu ngốc trả lời làm gì nhỉ? "Kang Taehyun!" Đó chính là tên của tôi, tôi đã đáp lại anh ta như thế...

Sáng hôm sau tôi lại gặp anh ta nhưng lần này lại ở trong một tình huống khó đỡ. Anh ta đâm sầm vào tôi và cả hai đều bị té ầm xuống đất. Xui xẻo hết chỗ nói! Gặp anh ta đúng là chẳng gặp được chuyện may mắn nào cả. Từ đó tôi từ không thích thành căm ghét anh ta, chỉ cần nhìn anh ta cười thôi là tôi đã ghét rồi mặc dù những người xung quanh đều nói nụ cười anh ta rất đẹp và đáng yêu. Đáng yêu? Đẹp? Ui là trời, họ có nhìn nhầm không thế? Đáng yêu đâu không thấy, chỉ thấy toàn là đáng ghét và phiền phức!

Đến khi đã đạt đến giới hạn kiên nhẫn của tôi là lần ở confession, phải nói lần đó tôi tức không thể diễn tả được. Tôi dám khẳng định một điều rằng nếu mà anh ta ngay lúc đó đang đứng trước mặt tôi là tôi sẽ kẹp cổ và chửi anh ta nặng hơn trong dòng hội thoại tin nhắn kia. Tôi không muốn sống một cuộc sống như thế! Rõ ghét! Đã thế anh ta còn thổ lộ là thích tôi nhưng lại trong lúc tôi đang tức giận, đầu tôi như bốc khói lên. Tôi thừa nhận rằng lúc đó khi tôi thấy dòng tin nhắn "Taehyun, anh thích em!", tôi đã tròn mắt ngạc nhiên và phải dụi mắt đi dụi mắt lại hơn hai, ba lần cơ. Đây không phải là lần đầu tiên tôi được người khác tỏ tình nhưng lần này hoàn toàn khác lạ hơn những lần trước, tôi có chút hồi hộp... Tôi tự trấn an mình rằng "Chắc là lần đầu được con trai tỏ tình nên thế thôi nên mới có cảm giác như vậy". Tôi nghĩ thế và mắt nhắm mắt mở tuôn ra những câu từ cực khó nghe, tôi quyết định chặn tài khoản của anh ta. Tối đó, tôi có dò đọc lại và tôi cảm thấy mình có chút quá đáng nhưng đó là cách cuối cùng để khiến anh ta đừng thích tôi nữa...

Tôi đưa tay lướt nhẹ trên màn hình điện thoại dò kiếm tên "Bencbg" - người này là một người anh qua mạng. Anh ấy rất tuyệt và luôn đưa những lời khuyên hay ho cho tôi. Anh ấy có nói rằng "Anh nghĩ người đó sẽ không bám theo em nữa đâu..." và đúng vậy! Lời anh ấy nói quả đúng khi hôm sau tôi chẳng thấy Choi Beomgyu cho đến khi anh ta ra tay giúp tôi việc mâu thuẫn giữa tôi và anh họ của tôi. Kể từ lần đó cho đến hết cả tuần, tôi chẳng thấy anh ta nữa...

Sau một tuần tôi đi học về đã vô tình nhìn thấy anh ta và tiền bối Jeon, hai người là bạn thân chí cốt không còn xa lạ gì nữa nhưng họ đang ôm nhau một cách rất thân mật. Tôi... Thật sự tôi không biết diễn tả cảm xúc của mình ngay lúc đó như thế nào. Khó chịu! Còn hơn là thế nữa cơ. Chẳng hiểu vì sao mình lại tức giận đến thế? Chẳng hiểu vì sao tôi có thể tức giận đập đồ vì anh ta? Một vòng luẩn quẩn và chẳng biết được đáp án và nguyên nhân của nó là gì. Người anh qua mạng của tôi - Ben hyung cũng không nhắn tin với tôi suốt cả một tuần đó, dù anh ấy rất bí ẩn nhưng anh ấy tốt hơn những gì tôi nghĩ. Tôi cũng từng có ý định muốn gặp mặt anh ấy nhưng anh ấy có vẻ khó xử, thôi không sao. Chơi thân sau này cũng gặp được mặt thôi đúng chứ?

Tôi nằm trên giường gác tay lên trán mà cố nhắm mắt không suy nghĩ để thư giãn nhưng cái đầu óc điên khùng này cứ nghĩ đến hình bóng của anh ta và thứ khiến tôi càng sôi máu hơn là hình ảnh giữa anh ta và tiền bối Jeon đang ôm nhau thân mật ban chiều.
................................................................

TerryK.02:
Anh họ

KimTae:
?

TerryK.02:
Em có chuyện cần nói

KimTae:
Làm sao?

TerryK.02:
Hôm nay em mới gặp được anh ta.

KimTae:
Choi Beomgyu?

TerryK.02:
Đúng và anh ta... đang ôm lấy crush bé nhỏ của anh một cách thân mật :)

KimTae:
Vậy thì sao nào?

TerryK.02:
Anh không ghen?

KimTae:
Tại sao anh phải ghen trong khi đó là bạn bè của nhau. Anh yêu em ấy thì anh tin tưởng em ấy, bộ cái đầu em lần nào cũng có ý nghĩ xấu về họ à ?

KimTae:
Hay là... Em mới chính là người ghen?

Kim Taehyung chỉ nói cho vui nào có ngờ câu nói đó đã đâm thẳng vào tim đen của cậu. Tim cậu đập thình thịch hồi hộp cực kì. Chẳng lẽ...

TerryK.02:
Anh nghĩ đi đâu vậy? Em không hề thích anh ta thì ghen làm gì?

KimTae:
Vậy à? Được thôi, hi vọng em nói được làm được :))
Seen

"Anh sẽ đợi em bị quật tơi tả thì thôi"

Kang Taehyun tức điên đặt mạnh điện thoại xuống bàn, càng nói mọi chuyện càng khiến cậu điên đầu hơn.

Cứ ngỡ mọi chuyện đang trong tình thế đi vào ngõ cụt nhưng rất may ngay sau đó tiếng "Ting" của tin nhắn ai đó gửi đến cho cậu. Dòng tên hiện lên cũng phải khiến cậu bất ngờ không kém. Ngay lúc khó khăn này cứ như bắt được vàng vậy.
- LÀ BEN HYUNG!!

Taehyun không cần suy nghĩ nhiều mà chộp lấy chiếc điện thoại.

Bencbg:
Sao thế?

TerryK.02:
Ui trời, sao giờ anh mới rep em :((

Bencbg:
Anh bận quá ( ◜‿◝ )
Xin lỗi em nha...

TerryK.02:
Không sao không sao. Một tuần qua, mọi chuyện trở nên tồi tệ đối với em ạ...

Bencbg:
Nói anh nghe được không?

TerryK.02:
Em không thích anh ta...

"Anh biết mà Taehyun..."

TerryK.02:
Anh ta đã không còn bám theo như lời anh nói.

TerryK.02:
Em cảm thấy lạ lẫm...

"Lạ lẫm?"

<<< Thịch>>>
Trái tim Beomgyu trở nên đập loạn xạ. Gì vậy? Này thôi nào! Cậu đừng gieo anh hi vọng rồi dập tắt nó có được không?

"Mày nghĩ lệch lạc đi đâu vậy Choi Beomgyu?"

TerryK.02:
Hôm nay em còn thấy anh ta ôm người bạn thân của anh ta nữa. Anh nói xem, anh ta quả thật thay lòng nhanh thật :)))

"Gì cơ??? Em..."

Bencbg:
Em...Có hiểu lầm gì đó không?

Bencbg:
Bạn thân thôi mà em nhỉ?

TerryK.02:
Em biết nhưng em lại rất tức giận. Em chẳng hiểu bản thân mình đang làm cái gì nữa cơ :v

TerryK.02:
Chắc em điên rồiiiiiiii :<

"Này Kang Taehyun, để muốn quên em khó lắm! Đừng để anh phải hi vọng thêm có được không?"

Bencbg:
Em tức giận sao?

TerryK.02:
Đúng ạ :(((

Bencbg:
Em có chắc là không thích người đó không vậy?

Tim anh đập mạnh như đánh trống múa lân vậy. Hồi hộp run run cố gõ chữ lên bàn phím điện thoại, ánh mắt anh không rời một phút một giây nào mà cứ "dán" chăm chăm vào đoạn hội thoại trông ngóng từng tin nhắn mà cậu hồi âm.

"Em có chắc là không thích người đó không vậy?". Taehyun gõ rồi lại xóa và cứ như thế lập đi lập lại cả hơn 5 lần. Nếu là trước kia cậu dám chắc khẳng định gật đầu như đinh đóng cột nhưng xem ra lần này khó hơn cậu nghĩ. Lần này có vẻ như cột mục sứt đinh:)

End Chap 15
20210906
................................................................

U là trời các bấy bì của toy, học sao rồi các cậu. Ngày đầu vui không :)), toy là cố vui nhưng không nổi đó ạ :v

Thôi có gì chúng ta cũng phải ráng vượt qua nha, chỗ toy dịch bệnh nó khó khăn quá cơ :(( nên đành phải học online. Nhớ giữ gìn sức khỏe của mình nha các cậu. Có thể toy sẽ bận nhưng toy sẽ sắp xếp thời gian ra để up chap cho các cậu nha. Các cậu bận học cứ học, chap của toy viết ra không nhất thiết là các cậu đọc trước học sau đâu. Việc học quan trọng hơn. Cố lên nào ( ◜‿◝ )♡!

Loveeeeee, bye 💜

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro