Chương 3 : Sara

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3 : Sara

Con ma nữ với cái miệng máu me kinh tởm giơ móng vuốt định bóp chặt cổ của tôi.

Ngay lúc nguy cấp, bỗng đâu một luồn ánh mắt vụt tới. Bóng người áo vàng nhanh nhẹn từ đâu xuất hiện. Anh ta miệng lẩm bẩm đọc thần chú rồi dùng chiếc dây vàng óng trói chặt con ma nữ lại. Sau cùng dán lên trán nó một chiếc bùa. Con ma nữ tự nhiên bất động tại chỗ.

" Yêu nghiệt to gan. Dám quấy phá trần gian làm hại người vô tội! "

Mũi kiếm gỗ của đạo sĩ đó chĩa thẳng vào mặt con ma nữ. Tôi ngơ ngác định bước lên, bỗng đâu một bàn tay từ phía sau kéo tôi lại. Thì ra là Lưu nam thần, suýt làm tôi sợ hú vía.

" Cô không biết hay giả vờ ngu ? Kẻ đạo sĩ đang bắt ma... những hồn ma khác mà tới gần sẽ bị sức nóng của bùa trên người đạo sĩ làm tiêu tan. "

Lúc này tôi nuốt một ngụm nước bọt. Không ngờ lại nguy hiểm tới vậy... Tôi đã là ma rồi... nếu còn bị tiêu tan... mới nghĩ tới đây thôi, thì tôi cũng chẳng dám nghĩ nữa.

Đúng lúc tên đạo sĩ kia xong việc, quay lại. Cả cơ thể tôi cứng ngắc , miệng há to, mắt trợn tròn lên. Ai đó giết tôi đi !!! Diêm vương chính là soái ca, Lưu phán quan đã là nam thần... vậy mà tên đạo sĩ người trần mắt thịt này... là mĩ nam nha. Mà mĩ nam đậm chất tiểu mĩ thụ hẳn hoi. Mái tóc óng mượt, đôi mắt phượng màu đen toát lên một chút yêu mị. Đặc biệt là đôi môi ai nhìn vào chỉ muốn chà đạp!!!

Lưu phán quan liếc mặt nhìn sang tôi lắc đầu thở dài. Đúng lúc đó tên đạo sĩ ném một cái túi nhỏ, bên trong chứa âm hồn con ma nữ cho Lưu phán quan.

" Âm hồn cô ta oán hận rất nặng. Việc còn lại ngài thích xử trí ra sao cũng được. "

" Lưu nam thần, tên đạo sĩ đó nhìn thấy chúng ta? "

Lưu phán quan gật đầu, đường hoàng cầm chiếc túi cất đi. Vẻ mặt quá đỗi thản nhiên của hắn lại toát lên sức lôi cuốn kì lạ.

" Cậu ta là con cháu đời thứ 29 nhà họ Jung. Các đời nhà họ Jung lúc trước theo nghề đạo sĩ, giúp Diêm Vương thu phục vô số âm hồn oán khí nặng. Sau này, được sự đãi ngộ của Diêm Vương nên các đời con cháu của nhà họ Jung đều có con mắt âm dương, nhìn thấy vạn vật. Mỗi lần bắt được một âm hồn, tuổi thọ của những người thuộc nhà họ Jung sẽ tăng thêm 2 canh giờ. Vì vậy, ai cũng biết nhà họ Jung ai cũng tuổi thọ cao là vì vậy.

Lại còn có chuyện đó? Nếu biết sớm, tôi đã vào nhà họ Jung xin làm đệ tử trừ ma để được sống lâu...

Tên đạo sĩ mĩ thụ kia nhìn Lưu phán quan vẻ cung kính rồi quay sang nhìn tôi .

" Chào cô, lần đầu gặp mặt. Tôi tên là Jung JHope ."

Đến khi tên đạo sĩ kia định giơ tay ra bắt tay với tôi thì một luồng gió lạnh xoẹt qua. Bóng người cao lớn từ đâu xuất hiện giữa trận cuồng phong. Giọng nói trầm trầm rất âm u.

" Thật là hiếm hoi để có cơ hội vàng này. Lưu Phán Quan thấy.... ta có nên xử lí ngươi rồi gửi về cho Diêm Vương, thân tàn của ngươi không? "

Ánh mắt của Lưu phán quan đột nhiên thay đổi trở lên lạnh lùng. Hắn đứng chặn trước mặt tôi và tên đạo sĩ mĩ thụ.

" Chơi thế là hèn lắm. Huyết Quỷ ngàn năm lại đi lợi dụng lúc ta lên Trần Gian để tấn công? Không biết thẹn à? "

-" Thẹn? Ta chưa bao giờ thấy thẹn. Hay... đem nữ âm hồn đằng sau ngươi qua đây? "

Mặt tôi tái xanh. Gì đây... gì đây??? Trời đất loạn thật rồi! Đến cả Huyết Quỷ trước mặt cũng đẹp như thế? Chắc tôi điên mất thôi!!!

Huyết Quỷ ngàn năm vốn sinh ra từ hàng vạn máu của binh sĩ tử trận,sau đó tu luyện trở thành một thân bất phàm. Người không ra người, ma không ra ma.

Ánh mắt Huyết Quỷ một màu đỏ tươi trong suốt. Khi hắn lướt về phía tôi khiến cô lạnh cả sống lưng.

" Âm hồn đó... thì ra... lại giống với Sara ? "

Lưu phán quan nghe vậy giật bắn mình, ánh mắt lộ rõ vẻ mất tự nhiên.

" Hàm hồ! Huyết Quỷ, ngươi dám tới phàm trần gây rối? Hôm nay ta sẽ không tha cho ngươi! "

" Được! Ta xem Lưu phán quan chức cao vọng trọng ở Địa phủ sẽ làm được gì. "

Tôi còn đang ngẩn ngơ, bỗng đâu thấy hai ánh sáng một xanh một đỏ lao vào nhau tạo ra những tiếng nổ kinh hoàng. Nhìn biểu hiện của Lưu nam thần vừa nãy. Tôi đoán chắc hắn đang bị kích động vì một thứ gì đó.

Tên đạo sĩ mĩ thụ JHope thì đứng hình, cho tới khi tôi quay người lại thì anh ta mới bình tĩnh được.

" Này! Tiểu mĩ thụ, anh là đạo sĩ mà... sao không vào giúp Lưu nam thần đi? "

JHope nghe tôi nói vậy đành lắc đầu. Âm dương vốn là cách biệt. Huống chi anh ta chỉ là một đạo sĩ phàm trần. Nhìn trận đấu giữa Lưu Phán Quan và tên kia thì phải công nhận hai người ngang tài ngang sức. Nếu anh ta mà xông vào thì... chẳng khác nào vướng chân tay Lưu Phán Quan.

" Tuy tôi là đạo sĩ nhưng cũng chỉ là người trần mắt thịt. Xông vào chỉ khiến vướng chân vướng tay Lưu phán quan mà thôi. "

Tôi cũng biết thở dài.

Đột nhiên, bầu trời bỗng dưng nổi cơn lốc, bụi và lá cây bay mù mịt. Gió mạnh đến nỗi khiến tôi hoa hết cả mắt. Sau đó, trên bầu trời xuất hiện một vệt sáng từ từ rơi xuống thẳng đầu của tôi. Một trận hoa mắt mình mẩy đau nhức, cả người tôi hòa nhập cùng ánh sáng đó. JHope đứng bên cạnh tôi định kéo ra chỗ khác nhưng động tác vẫn chậm nên bị cái ánh sáng đó hất ra va đập vào gốc cây.

Lưu Phán Quan cùng Huyết Quỷ đang giao đấu, bỗng đâu dừng lại mọi động tác. Gương mặt cả hai hết sức kinh hãi lộ rõ vẻ phức tạp.

" Không hay rồi! Là Phượng Hoàng Đơn của Sara !!! "

Tôi cảm giác cơ thể của mình không còn nhẹ bỗng nữa. Mà thay vào đó là một loại cảm giác sảng khoái. Mãi cho tới khi ánh sáng đó biến mất, tôi nằm bẹp trên mặt đất thở hổn hển. Lúc này, JHope khó nhọc đứng dậy, chạy đến đỡ lấy cơ thể của tôi.

Bỗng chốc, gương mặt anh ta thay đổi hẳn, hàng lông mày cau lại. Độ ấm? Có da thịt? Cô gái này... không thể nào? Sao một âm hồn có thể tái sinh.

Lưu phán quan lúc này nhanh chóng xuất hiện chỗ tôi. Hắn đưa tay kiểm tra hơi thở của tôi xong thì đột nhiên khuôn mặt biến sắc. Diêm vương đã căn dặn phải canh đúng thời điểm lấy bằng được Phượng Hoàng Đơn mang về. Vậy mà... không ngờ Phượng Hoàng Đơn lại xuất hiện đúng chỗ của Ami đang đứng...

Phượng Hoàng Đơn chính là kết tinh linh hồn của Sara sau hơn 100 vạn năm mà hình thành. Nếu ai có phượng hoàng đơn trong tay thì sức mạnh tăng cao liên tục 7 bậc. Còn nếu là âm hồn có phượng hoàng đơn thì sẽ hoàn dương được sống trường thọ mãi mãi, vả lại còn có sức mạnh như thần tiên.

Cái âm hồn này... vừa nãy hắn quá kích động sơ ý không nói cho tôi. Giờ thì hay rồi... Diêm vương sắp tới lại nổi khùng lên cho mà xem!

Tôi từ từ mở mắt, bỗng chốc những kí ức xa lạ nào đó chợt ùa về vào trong đầu của tôi . Sara vốn là em gái của Diêm Vương. Diêm Vương được sinh ra từ năng lượng của hòn đá Âm Dương bên cạnh sông Vong Xuyên hình thành suốt 1000 vạn kiếp trở thành người đứng đầu Địa Phủ. Mẹ của Sara là phu nhân của Choi thành vương cai quản một đại thành ở Âm Phủ đã nhận Diêm Vương là con nuôi. Chính vì vậy có thể nói họ là anh em tương thông.

Vẻ mặt của tôi hơi sầm lại. Trong đầu lại hiện lên đoạn kí ức tiếp theo. Huyết Quỷ và Lưu phán quan trước vốn đều yêu Sara. Nhưng do Sara lại yêu Huyết Quỷ nhưng bị Diêm Vương phản đối. Chính vì thế mà ngay khi Diêm Vương đích thân tiêu diệt Huyết Quỷ, Sara đã đứng ra lấy thân chắn mũi kiếm của Diêm Vương. Nguyên thần của Sara bị hủy, hồn phách cũng bị thiêu đốt, chỉ còn sức mạnh của cô ấy vẫn còn đọng lại hình thành cùng với tinh hoa đất trời tạo ra Phượng Hoàng Đơn.

Mà Phượng Hoàng Đơn bây giờ lại bị tôi hấp thụ!

Thì ra Diêm vương cho tôi cơ hội báo thù, Lưu phán quan cho tôi làm quỷ hầu bên cạnh, Huyết Quỷ nói tôi giống Sara . Hừ!! Thì ra tất cả đều là người tên Sara đó!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro