Đã đến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vì để bà Park ủng hộ mình trong việc bước vào giới giải trí, Lee Somin đã tự mình đích thân đến nhà họ Park để giải thích sự việc.

Sau khi nghe Lee Somin nói xong, bà Park cúi gằm mặt xuống, gần đây bà đặc biệt không hài lòng với Lee Somin, bà cảm thấy đối phương ngoài việc có thân phận là thiên kim nhà giàu ra thì chẳng còn một mặt ưu điểm nào khác nữa.

Cô luôn nói với bà là cô muốn vào trong giới giải trí, chẳng lẽ cô cho rằng cô thật sự đẹp giống như thiên tiên hay gì?

"Nhà họ Park chúng tôi không cần một người con dâu có mối quan hệ hỗn loạn." Bà Park nói thẳng, chỉ kém là chưa bảo cô đừng vào giới giải trí luôn thôi.

"Cháu sẽ chú ý, cháu sẽ không tùy tiện đóng cảnh hôn với người khác, cũng sẽ không tùy tiện tạo tai tiếng với người ta." Lee Somin bảo đảm nói: "Ở trong lòng cháu cũng chỉ có một người là anh Jimin thôi."

Chỉ cần nghĩ đến việc Park Jimin thường xuyên thông qua TV, máy tính, điện thoại để nhìn thấy hình ảnh của Han Sokyung là cô lại đau lòng, chỉ cần cô cũng bước vào giới giải trí và đánh bại Han Sokyung, xuất hiện nhiều hơn ở trên màn hình thì Park Jimin mới có thể chú ý đến cô nhiều hơn.

"Bác không nói về vấn đề này." Bà Park thật sự không biết sự tự tin của Lee Somin đến từ đâu nữa, và bà không nhìn không ra đối phương có thể hot ở chỗ nào cả.

Nhưng nếu như cô bước vào giới giải trí cũng tốt, đến lúc đó nếu cô có xuất hiện vấn đề gì thì dù nhà họ Park có chủ động giải trừ hôn ước cũng chả ai dám nói gì cả.

Bà Park lại nghĩ đến Han Sokyung, Han Sokyung chính là con gái của nhà họ Jung, lớn lên xinh đẹp, quan trọng nhất là đối phương còn chính là người trong lòng của con trai bà.

"Cháu muốn làm gì thì làm, nhưng đừng lúc nào cũng quá để ý đến giới giải trí, nên quan tâm thì phải quan tâm chuyện trong nhà, đừng chờ đến lúc đó lại hối hận." Bà Park mỉm cười, vỗ nhẹ vào tay Lee Somin: "Vì cháu sắp đóng phim nên chắc sẽ không có thời gian qua đây đâu ha, về sau cháu cũng không cần qua đây làm gì nữa"

"Bác ơi!" Lee Somin không dám gọi bà Park là mẹ nữa, đối phương không cho cô gọi, nếu cô gọi thì bà sẽ phớt lờ không quan tâm đến cô: "Không sao đâu ạ, nếu có thời gian thì cháu nhất định......"

"Không cần, nếu có thời gian cháu hãy đến gặp Jimin. Đừng luôn bận rộn chuyện của chính mình, bà lão như ta cũng không có việc gì, gặp Jimin là tốt rồi." Bà Park không thích Lee Somin cho lắm, vì vậy bà cũng không muốn nhìn thấy cô, sở dĩ bà luôn làm khó Lee Somin chính là muốn cho đối phương học giỏi hơn một chút, nhưng đáng tiếc là đối phương lại không làm theo kế hoạch của bà, cái này làm cho bà càng thêm không thích hành động của Lee Somin: "Những người trẻ tuổi nên có sự nghiệp của riêng mình."

Lee Somin không nghe ra ý tứ trong lời nói của bà Park, còn tưởng rằng đối phương đang cổ vũ cô hãy mạnh dạn thả mình vào trong giới giải trí nên không cần lo lắng.

"Cảm ơn sự ủng hộ của bác, cháu nhất định sẽ đạt được thành tích." Lee Somin kích động: "Ngày thường ở công ty cháu cũng không biết xử lý những tài liệu đó như thế nào, bây giờ đi đóng phim lại vừa tốt."

"Tốt." Bà Park gật đầu, chỉ cần để gia đình đầu tư thêm một ít tiền và góp vốn vào đoàn làm phim là được, diễn tốt hay không không quan trọng, mời những minh tinh tai to mặt lớn đến làm nền, như vậy cũng không cần lo lắng phim truyền hình bán ra không tốt rồi: "Cháu không cần phải đối mặt với những thứ tài liệu đau đầu đó làm gì cả, bác nha, bác cũng không cần phải xử lý những việc này."

Bà Park rất thích việc giao tiếp giữa những quý bà giàu có và là một người nội trợ tốt.

Và bà càng hy vọng Lee Somin sẽ là một người như vậy, nhưng đáng tiếc là đối phương vẫn luôn không hiểu ý bà.

Sau khi nói chuyện với bà Park xong, Lee Somin vui vẻ mà về nhà và nói với người nhà rằng bà Park đã đồng ý, thậm chí còn rất ủng hộ cô.

Khi mẹ Lee nghe con trai nói về chuyện con gái muốn gia nhập giới giải trí, ban đầu bà nhất quyết không đồng ý, nhưng sau một hồi thuyết phục từ con trai, bà mới miễn cưỡng đáp ứng, bà sợ bà Park sẽ không đồng ý.

Lúc này, khi biết bà Park đã đồng ý thì mẹ Lee mới dám nhẹ nhõm thở dài một hơi, cũng không có suy nghĩ xem trong đó có tồn tại vấn đề gì hay không.

Bản thân mẹ Lee vốn không thích con trai mình kết hôn với người nổi tiếng, và bà đã nói chuyện này với Lee Dokyun trước khi con trai bà yêu đương.

Bây giờ bà lại không thay đổi góc độ của mình và đứng về phía bà Park bên kia, bà chỉ muốn cho Lee Somin làm những việc mà cô thích.

"Con có vui không?" Mẹ Lee dò hỏi: "Con mới đi chưa được nửa ngày thì anh trai con đã nói với mẹ rồi, lại khuyên bảo cha con, còn tìm cho con  một công ty điện ảnh và truyền hình nữa."

"Công ty nào ạ?" Lee Somin không nghĩ rằng Lee Dokyun quan tâm cô đến mức nào, bây giờ điều cô để ý nhất chính là chuyện khi nào cô mới được xuất đạo.

"Đó là Blue Scarecrow, nhà chúng ta cũng có đầu tư vào phim truyền hình do bọn họ sản xuất." Lee Dokyun đã nói với bà về tình hình của công ty, tuy công ty này không phải là công ty điện ảnh và truyền hình hàng đầu trong nước, nhưng vẫn là một công ty điện ảnh và truyền hình mới, năng lực phát triển cũng không tệ: "Con qua bên đó là vừa lúc, gần đây bọn họ mới bắt đầu quay một bộ phim truyền hình tiên hiệp, vừa mới quay được một tháng, nhưng cũng không vấn đề gì, để anh của con nói vài câu là con có thể trực tiếp thế vai nữ số ba."

Vai nữ số 3 này mới quay được hơn mười ngày, nhân vật cấp cao của công ty kia có ý muốn cho Lee Somin trực tiếp thay thế vai nữ số 3 kia.

Bọn họ cũng không quan tâm người đóng vai nữ số 3 có phải vì đóng phim mà cạo trọc đầu hay không, bọn họ chỉ muốn để lại tài nguyên cho nghệ sĩ của nhà mình, mà nữ số 3 này ban đầu cũng không phải là người của Blue Scarecrow.

"Chỉ là vai nữ số 3 thôi sao?" Lee Somin có chút thất vọng, trước đây cô chỉ xem phim truyền hình do Han Sokyung đóng, vai diễn của đối phương là nữ chính, lại còn thành công rất vang dội.

Nếu như cô đóng vai nữ số ba, vậy sẽ có người thích cô không?

"Bây giờ cứ diễn vai nữ số 3 trước, chờ bộ thứ hai lại diễn diễn vai nữ chính." Bà Lee cũng cho rằng mình đối xử với con gái mình có chút không tốt, nhưng người đóng vai nữ chính và nữ thứ đều tương đối nổi tiếng, cũng không không dễ để loại bỏ bọn họ được.

Dù sao bọn họ cũng đã quay hơn một tháng nay rồi, nếu để con gái thay thế bọn họ, ngoài việc tốn thêm tiền, con gái của bà còn dễ bị chơi chiêu hắc bẩn nữa.

"Vậy được rồi." Lee Somin nghĩ thầm, cô nhất định phải mau nổi tiếng, dù sao thì ngay từ đầu cô đã đóng vai nữ số ba rồi.

Bên kia, Han Sokyung, Jung Hyun và những người khác đã xuống máy bay, đài truyền hình KBS còn đích thân tự mình đến máy bay, bọn họ cũng đã  đặt xong khách sạn cho Han Sokyung luôn rồi.

Đài truyền hình cũng không bởi vì cô là nghệ sĩ ngoại quốc mà đặt cho cô một khách sạn không tốt, nam chính có đãi ngộ gì, cô cũng có đãi ngộ đó.

Han Sokyung không tiết lộ hành trình của mình trên IG trước khi đến, nhưng đài truyền hình KBS có làm tuyên truyền cho phim truyền hình, nói trắng ra chính là Sokyung sắp diễn 《 You under the clear sky 》, vì vậy, không ít fans hâm mộ đã tìm ra tung tích của Han Sokyung dựa trên những tin tức do đài truyền hình tiết lộ, bọn họ còn cố ý tới máy bay đón cô.

*you under the clear sky: ( Bạn dưới bầu trời quang đãng ). Trong truyện là phim của nước ngoài, theo mình thì để tên tiếng anh sẽ hợp lý và hay hơn.

"Có rất nhiều người hâm mộ nha." Jung Hyun đeo kính râm đi ở bên cạnh Han Sokyung, có vẻ em gái anh nổi tiếng ở đây hơn là ở Hàn Quốc.

"Bởi vì mặt của em xinh đẹp, không phải phẫu thuật thẩm mỹ." Han Sokyung đùa giỡn nói, lúc trước vì để kiếm thêm tiền, cô đã đóng vai nữ chính và vai phụ, kỹ thuật diễn của cô cũng tốt, lại thêm một khuôn mặt xinh đẹp nên mới dễ dàng khiến người xem nhớ kỹ cô.

Một người diễn viên, đặc điểm tốt nhất là phải có kỹ năng diễn xuất tốt.

Có fans tặng hoa cho Han Sokyung, cũng có người tặng búp bê vải cho cô, sau khi nhận quà xong, cô đưa búp bê vải cho Jung Hyun và đưa cho vệ sĩ phía sau.

Các fan luôn nhiệt tình và có rất nhiều người, Han Sokyung đi theo phía sau bảo an và rời đi ngay khi họ lên xe.

"Này có phải hơi khoa trương hay không?" Jung Hyun nhìn về phía sau xe, vẫn có người đuổi theo phía sau.

"Không phải họ dùng tiền tìm tới fans đâu." Hong Jeona ho nhẹ một tiếng: "Đài truyền hình không thể tiêu số tiền này được. Người hâm mộ ở nước B luôn rất nhiệt tình, hơn nữa ngành điện ảnh và truyền hình của họ cũng phát triển hơn."

Hong Jeona tỏ vẻ tuy mình là người đại diện nhưng cô không rảnh dùng tiền để tìm người giả danh fans, nghệ sĩ nhà mình mới xuất đạo hơn một năm, không đến hai năm, có thể có được thành tích như bây giờ đã là rất tốt rồi, nước đầy sẽ tràn, trăng tròn sẽ khuyết.

Thật ra trước đây cô hy vọng Han Sokyung sẽ từng bước một mà đi lên, diễn nhiều thêm mấy bộ, tốt nhất là có thêm mấy bộ tác phẩm tiêu biểu, lúc này mới tương đối ổn định, nếu không đây là phồn hoa giả tạo, rất dễ làm mất lòng người hâm mộ thoát fan.

Người của đài KBS đã sắp xếp chỗ ở cho Han Sokyung và người đại diện, người trợ lý mà cô mang theo, còn Jung Hyun là tự đặt riêng khách sạn và cố ý ở cùng một khách sạn với cô.

Nhà họ Jung ở quốc gia B cũng có đầu tư, vì vậy khi các nhân viên liên quan biết rằng anh đã đến quốc gia B, họ muốn mời anh ăn tối, nhưng anh đã từ chối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro