XINH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chính giữa lúc Tại Hưởng boài hoài tâm hồn, người ù dột thì Thạc Trấn bất ngờ quay lại, anh nói:

-"Sao? Cậu không muốn cùng đi với tôi hả?"

Nghe vậy Tại Hưởng lòng mừng rơn, lập tức phấn chấn đứng dậy nói:

-"Thôi được! Được mời lẽ nào lại không đi"

Lát sau hai người cùng ra khỏi cửa hàng, không hẹn mà cùng dừng chân tiếp theo là một hồi trầm mặc làm cho người ta khó xử, thẫn thờ. Cuối cùng vẫn là Tại Hưởng không chịu nổi phải mở miệng trước:

-"Tiếp theo nên làm gì đây?"Tại Hưởng hỏi thăm dò.

-"Cậu nói đi chứ"Thạc Trấn dục và vẫn giữ nụ cười xinh đẹp.

-"Nếu không gọi xe, tôi sẽ dẫn anh đến một nơi rất có ý nghĩa"

-"Không, tôi có xe của mình, tôi đưa cậu đi nhé!"Anh nói.

-"Anh có xe??"

Tại Hưởng ít nhiều cảm thấy bất ngờ, Thạc Trấn khe khẽ gật đầu đồng thời chỉ tay cho chàng xem. Tại Hưởng nhìn theo tay anh chỉ, quả nhiên thấy một chiếc xe con màu đen rất sang trọng đậu ở bên đường.

-"Thế thì được, tôi sẽ nghe theo mọi sắp đặt của anh"

Tại Hưởng càng bị say mê bởi người nam nhân trẻ đã có chồng mặc áo đen, vừa xinh đẹp, vừa thần bí không thể nào hiểu nổi đang ở trước mặt đến giọng nói cũng đã trở nên vui vẻ, phục tùng. Thạc Trấn nhìn chàng cười nói:

-"Nếu cậu không ngại, tôi mời cậu đến nhà tôi coi thử" 

-"Thật thế ư?"Tại Hưởng ngoài mặt tươi cười nhưng trong lòng lại hơi lo sợ, Thạc Trấn cười nói:

-"Đừng lo, chồng tôi anh ý thường không ở nhà"

-"Thế hả?"Tại Hưởng nghe vậy mới yên tâm.

-"Nhưng trước khi lên xe tôi có một điều kiện"anh nói.

-"Điều kiện gì nào?" Tại Hưởng hơi nghi hoặc hỏi.

-"Trước khi tới nhà, tôi phải bịt kín hai mắt cậu lại"Thạc Trấn quan sát thái độ của Tại Hưởng.

-"Tại sao phải làm như vậy?"chàng ngạc nhiên hỏi

-"Bởi vì chồng tôi là một người có thân phận sang, có địa vị cao. Tôi không muốn một sơ xuất nhất thời của mình mà đem lại một phiền phức không đáng có nào, hiểu ý tôi chứ? Tôi sợ sau khi biết nhà của tôi, biết đâu một lúc nào đó cậu lại mò đến tìm tôi" Thạc Trấn nhân ái giải thích.

Thạc Trấn hình như đã nhìn thấu tâm can của chàng, anh lại nhoẻn miệng cười rồi tỏ ra hơi buồn nói:

-"Tại Hưởng, xin cứ tin vào tôi tôi làm như vậy cũng là bất đắc dĩ tuyệt đối không có một ác ý nào, nói thật nhá, tôi cũng như cậu tôi cũng muốn có người ở bên cạnh nếu không thì vừa rồi tôi đã chẳng quay lại tìm cậu nữa. Tôi biết như vậy là rất ngốc rất manh động, biết đâu chẳng đem lại nguy hiểm chơi lửa đốt mình "

vừa nói Thạc Trấn vừa bất giác nắm lấy tay chàng, âm thanh cũng nghẹn ngào theo, nước mắt ngân ngân chợt khóc. Tại Hưởng có thể cảm thấy bàn tay em run run đồng thời trong ánh mắt em tràn đầy yêu thương và mong đợi như muốn bày tỏ điều gì đó với mình.

Kim Tại Hưởng cảm động vô cùng trước câu nói của Thạc Trấn, chàng đột nhiên ôm em vào lòng đồng thời nói nhỏ sát tai em:

-"Tôi nguyện hy sinh tất cả vì em"

Như thế là Tại Hưởng đã lên xe của Thạc Trấn nhưng sau khi mắt bị bịt kín bằng tấm vải đen, chàng cảm thấy khó chịu thậm chí nảy sinh cảm giác sợ hãi khó tả bằng lời, mấy lần chàng đã thử len tháo nó ra nhưng đều bị Thạc Trấn kịp thời ngăn lại. Bất đắc dĩ chàng đành phải im lìm chịu đựng. 

Tại Hưởng hơi hối hận thấy rằng mình bị nhức đầu như búa bổ không có thuốc nào chữa được nữa, vì kiếm tìm chút kích thích bỗng dưng làm trò chơi vô bổ và ngớ ngẩn này. Đồng thời chàng lại tự an ủi mình, tự an ủi mình thời gian sẽ trôi đi rất nhanh chẳng mấy chốc chàng sẽ được thoả mãn tâm nguyện, được ôm ấp mỹ nam hưởng trọn một đêm tuyệt trần..

Nghĩ vớ nghĩ vẩn toàn thân Tại Hưởng truyền đến một cảm giác khác thường.

Cuối cùng thì xe cũng đỗ lại, Thạc Trấn vẫn chưa tháo tấm vải che mắt Tại Hưởng mà cứ dắt tay chàng đi chầm chậm trên con đường nhỏ trải đầy đá của. Bốn bề im lặng vô cùng, trong gió lạnh thoang thoảng mùi hoa thơm Tại Hưởng đoán đây là vườn hoa của nhà Thạc Trấn. Xem ra em đâu có lừa dối mình, em rõ ràng là một nhân vật thần bí thật sự.

Lát sau anh dẫn chàng leo lên mấy bậc thềm sau khi qua cổng lớn lại đi dọc một hành lang dài mãi sau mới dừng lại.

-"Bây giờ anh có thể mở to mắt ra rồi" Thạc Trấn mở mảnh vải đen che mắt của chàng, tủm tỉm cười nói.

Tại Hưởng dụi mắt ngẩng đầu lên nhìn thì ra mình đã ở trong một căn phòng ngủ xinh xắn, sự xa hoa trong nội thất thật không kém gì căn phòng của tổng thống trong khách sạn năm sao.

||||||||||||||||||||||||
Đa số số fic TaeJin mình viết hai chương sau thường rất dài, với mình thì chả có lạ gì nhưng vì như vậy có vẻ không cân bằng cho lắm nên mình quyết định chương cuối của fic này cũng dài như thế =))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro