năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Liên tiếp qua vài ngày, Kim Thái Hanh đều tới đón Điền Chính Quốc tan tầm.

Hắn tò mò hỏi: “Sao cậu không tới làm việc ở công ty nhà mình?”

“Không muốn đi.” Điền Chính Quốc lắc đầu.

“Vì sao?” Kim Thái Hanh khó hiểu.

Điền Chính Quốc bỗng đỏ mặt, ấp úng đáp: “Nếu làm trong công ty của bố, tôi… không….” không còn cơ hội được nhìn thấy anh nữa.

Công ty tầm trung mới có cơ hội cùng Kim thị hợp tác, lúc đó cậu mới có thể lén nhìn trộm hắn.

“…Không thể tập trung làm tốt công việc được.” Cậu tùy tiện kiếm lý do, nói liền một hơi, “Nếu mọi người biết tôi là con trai của ông chủ, nhất định sẽ kiếm cớ nịnh bợ tôi, tôi không thích như thế”.

Kim Thái Hanh hơi bất ngờ, sau đó bật cười, nâng tay xoa đầu cậu: “Cậu đúng là một thanh niên tốt có chí hướng”.

Cơ thể Điền Chính Quốc cứng ngắc, hơi ấm từ đầu ngón tay Kim Thái Hanh như truyền qua từng chân tóc lan rộng toàn thân, khiến gò má cậu phát sốt.

Cậu có chút căng thẳng, lại mơ hồ không nghe rõ hắn vừa nói gì, chỉ đành âm thầm suy đoán, lung tung trả lời: “Nói vậy quá…..đề cao tôi rồi”.

Dáng vẻ thiếu tự nhiên của cậu chọc cười Kim Thái Hanh, hắn không do dự cười thành tiếng.

Thời tiết dần ấm áp, hắn nhìn người đối diện, cảm thấy từ lần đầu tiên gặp mặt đến giờ hai má cậu có vẻ đã thêm chút thịt, không sờ đã biết mềm mềm khó cưỡng, thật muốn véo một phát, và dĩ nhiên Kim Thái Hanh hành động ngay khi suy nghĩ.

Điền Chính Quốc tiếp tục đờ người lần thứ hai, tim gia tốc dữ dội, nhưng không hề né tránh. Cậu ngẩng đầu nhìn Kim Thái Hanh, rồi như bị ánh mắt hắn mê hoặc, nhất thời ma xui quỷ khiến, giơ tay lên chạm đến mu bàn tay đang nhéo mặt cậu của hắn, thân thể cũng bất giác nhích về phía trước.

Nhiệt độ xa lạ từ lòng bàn tay truyền đến, Kim Thái Hanh nhướn mày, ý vị sâu xa cười: “Muốn nữa?”

Điền Chính Quốc lập tức tỉnh táo, cậu như bị thứ gì đó nóng bỏng áp thân, vội vàng rút tay lại, muốn lùi người về phía sau. Nhưng gáy bất ngờ bị giam giữ, Kim Thái Hanh hạ xuống một nụ hôn không báo trước.

“Ưm…..:

Nụ hôn này không hề dịu dàng, hắn thẳng thắn gặm cắn đôi môi cậu, thừa cơ với đầu lưỡi vào trong miệng đối phương, say mê liếm mút.

Điền Chính Quốc hơi thở bất ổn, tay siết chặt cánh tay Kim Thái Hanh, nhận lấy hương vị ùn ùn kéo tới từ đối phương.

Có lẽ vì đầu lưỡi cậu quá sức mềm mại, Kim Thái Hanh không thể khống chế được hôn càng sâu, khiến lông mi cậu run rẩy, khẽ phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt.

“Ưm a…..”

Hai mắt hắn thoáng trầm xuống, bàn tay đặt sau gáy cậu bất giác tăng thêm lực, hút lấy mọi thứ từ miệng cậu, mãi đến khi Điền Chính Quốc được thả ra, đôi môi cậu đã ướt nước, hơi sưng đỏ.

Kim Thái Hanh để cậu dựa vào ngực mình, cười đến xuân sắc nhộn nhạo, ánh nhìn như nước, giọng nói dịu dàng:

“Điền Chính Quốc, chúng ta đăng ký kết hôn đi!”

.

Ngay hôm đó, Kim Thái Hanh quyết định dẫn Điền Chính Quốc về nhà, nói cho cha mẹ biết dự tính của hắn. Sắc mặt cha mẹ Kim kinh hãi nhiều hơn là vui, bởi từ lúc hai người gặp mặt đến khi quyết định kết hôn cũng chỉ trong thời gian chưa đầy một tháng.

May cậu là người cha Kim giới thiệu, cũng hiểu rõ gia đình cậu nên không phản đối.

Mẹ Kim nhìn Điền Chính Quốc với ánh mắt yêu thương, trong mắt lấp lánh ánh lệ, vừa vui lại vừa mất mát.

Kim lão gia tử trầm mặc nhìn cậu hồi lâu, sau đó gật đầu nói: “Là đứa nhỏ tốt.”

Vì vậy, chuyện của hai người cứ thế được quyết định, còn chuyện kết hôn, ý của Kim Thái Hanh là chỉ cần người nhà hai bên ăn chung một bữa cơm là được, không tuyên bố cho người ngoài biết, như vậy đối với ai cũng tốt.

Nói xong, hắn quay sang hỏi Điền Chính Quốc cảm thấy thế nào, từ lúc vào cửa nhà họ Kim đến giờ cậu vẫn chưa hoàn hồn, cậu dùng sức lắc đầu, tỏ vẻ không ý kiến. Dù sao hai người cũng đều là nam, nam nam kết hôn không phải chuyện đáng để thông cáo cho cả thế giới cùng biết, hơn nữa đối phương còn là Kim Thái Hanh, càng điệu thấp bao nhiêu càng tốt.

.

Một buổi tối mùa đông lạnh lẽo, không gian vắng lặng.

Từ phòng tắm bước ra, Kim Thái Hanh bất giác đánh mắt về phía cửa sổ, không khéo lại bị rèm cửa trong phòng ngăn trở tầm mắt. Hắn lại gần kéo mở tấm rèm, như dự đoán thấy căn phòng sáng đèn phía xa, còn có một bóng người thấp thoáng.

Thật hạnh phúc, ngay cả cái bóng cũng có vẻ vui sướng.

Dứt khoát đóng rèm, cắt đứt đường nhìn.

Sau này không thể tiếp tục làm thế, hắn không muốn tiếp tục sống như một tên biến thái.

Ngày hôm sau, hắn gọi người tới thay tấm rèm màu xám tro thành màu trắng ngà, khiến cả căn phòng có vẻ sáng sủa, khoan khoái hơn hẳn, không giống phong cách âm trầm như dĩ vãng.

Cũng từ ngày hôm nay, tấm rèm cửa màu trắng này sẽ không bao giờ được mở ra nữa.

Qua đầu tháng 1, hai bên thông gia thuê bao sương riêng tại một nhà hàng sang trọng, nhanh chóng hoàn thành bữa tiệc rượu kết hôn đơn giản.

Cùng ngày, hai tân phu phu bay ra nước ngoài làm thủ tục đăng ký kết hôn, tiện thể hưởng tuần trăng mật.

.

Phòng ngủ khách sạn.

Điền Chính Quốc ngồi trên giường, dây thần kinh căng như dây đàn, nhìn chằm chằm cửa phòng tắm, trong đầu rối loạn, không biết dòng suy nghĩ đã theo chiều hướng nào.

Từ phòng tắm bước ra, Kim Thái Hanh thấy cậu thẳng thắt lưng, đoan đoan chính chính ngồi trên giường liền phì cười, dùng khăn lau khô tóc nói:

“Chính Quốc, lại đây”.

Người ngồi trên giường “phịch” một tiếng đứng dậy, chân mang dép lê của khách sạn, lạch bạch chạy tới chỗ Kim Thái Hanh, tròn mắt nhìn hắn.

Chỉ thiếu tiếng “meo meo” thôi không đã biến thành mèo rồi.

Kim Thái Hanh nhướn mày nghĩ thầm, xem ra mình đã lấy về nhà một chú mèo ngốc.

“Ngoan, giúp anh sấy tóc đi”.

Hắn ngồi xuống ghế salon bên cạnh, đẩy máy sấy cho chú mèo vừa biến hình.

Điền Chính Quốc lén thở phào nhưng cũng có chút thất vọng. Thoáng do dự một giây, cậu bật máy sấy, khẽ luồn tay qua tóc hắn để làn gió ấm thuận lợi len đến tận da đầu.

Chờ đến khi cậu phát hiện vành tai Kim Thái Hanh đỏ ửng không biết vì gió nóng hay nguyên nhân nào khác, mới giật mình nhận ra chuyện sấy tóc cho nhau như thế này là hành vi thân mật cỡ nào.

Giống như bị lây nhiễm, gương mặt cậu bất giác nóng bừng.

“A!”

Bị tiếng kêu dọa giật mình, Điền Chính Quốc vội vàng tắt máy sấy, cúi người kiểm tra chỗ bị sấy nóng do cậu mải ngẩn người của đối phương.

“A…. xin lỗi.” Cậu hối lỗi, vẻ mặt tự trách cực đáng thương.

Kim Thái Hanh mỉm cười, vẫn quay lưng về phía cậu, “Không sao, em thổi thổi một chút là tốt rồi”.

Nghe ra giọng điệu trêu ghẹo của hắn, Điền Chính Quốc lập tức áp sát về phía trước, nhẹ nhàng thổi thổi, dịu dàng như nước.

Hơi thở ấm áp khuếch tán bên tai, ánh mắt Kim Thái Hanh tối sầm, hắn đột ngột đứng lên, xoay người lại kéo Điền Chính Quốc vào lòng, đẩy cậu về phía giường, sau đó đè cả thân thể lên trên, “Chính Quốc, chúng ta động phòng thôi!”

Tiếp đó, hắn bất ngờ tấn công đôi môi mềm ẩm ướt của người bên dưới, đầu lưỡi nóng hổi với vào sâu trong khoang miệng, mặc sức khuấy đảo, mút lấy chiếc lưỡi mềm mại như cánh hoa của đối phương.

Điền Chính Quốc khẽ chấn động, vừa sợ lại vừa chờ mong bước kế tiếp, cậu nằm mơ cũng không ngờ rằng thực sự sẽ đến ngày này.

Khẽ khàng ôm lấy thắt lưng Kim Thái Hanh, cậu chủ động ngửa đầu thừa nhận nụ hôn mạnh mẽ từ đối phương, mặc hắn tùy thích khuấy lộng.

Cảm nhận được động tác của người bên dưới, hắn bất ngờ dừng hôn, nhìn thẳng vào mắt Điền Chính Quốc, khiến hai má cậu đỏ tưng bừng, không dám nhìn thẳng phía trước, rụt đầu trốn trong ngực hắn.

Kim Thái Hanh hô hấp nặng nề.

Đồ ngủ trên thân hai người vì ma sát cuồng nhiệt ban nãy mà lỏng lẻo, xộc xệch, phần ngực trắng nõn như hoa của Điền Chính Quốc lộ ra ngoài. Mùa đông mặc đồ quá dày, Kim Thái Hanh nhìn không ra dáng người cậu như thế nào, hiện tại thấy rồi mới phát hiện, cậu hơi gầy, thân thể so với mặt còn trắng hơn mấy phần.

Hắn xoa nắn eo thon, không hài lòng nói: “Xúc cảm không tốt, sau này phải ăn nhiều một chút”.

Điền Chính Quốc ngượng ngùng, quay đầu đi không thèm nhìn hắn, nhưng thầm khắc ghi lời hắn nói trong lòng.

Môi Kim Thái Hanh trượt đi xuống, từ bả vai trắng nõn của Điền Chính Quốc, qua xương quai xanh khiêu gợi, cuối cùng rơi xuống hai điểm hồng hồng trên bộ ngực nõn nà. Một bên bị tay nắm siết, một bên bị đầu lưỡi trêu chọc, chỉ chốc lát sau, hai nụ hoa đã cương cứng loáng nước, sưng đỏ như trái anh đào, ngon miệng tới mức Kim Thái Hanh nhịn không được, lại cúi xuống cắn thêm mấy miếng, khiến Điền Chính Quốc nức nở rên rỉ.

“Ư…. A…….”

Hắn ngẩng đầu lên, thấy sắc mặt cậu đỏ hồng, khóe mắt ngấn nước, môi cũng bị hôn đến sưng đỏ và vẫn đang tiếp tục đỏ lên vì bị chính chủ nhân cắn chặt.

Bình thường ham muốn đối với tình dục của Kim Thái Hanh không quá mức mãnh liệt, lúc này phần dưới bụng lại như máy phát nhiệt, nóng hôi hổi. Tay hắn trượt xuống phần hạ thể của cậu, phát hiện đã cứng liền trêu chọc: “Có cảm giác sao?”

Điền Chính Quốc xấu hổ, muốn cong chân lên cản trở tay hắn nhưng bất thành, bàn tay hư hỏng kia nhẹ nhàng động chỗ đó, khiến thân thể cậu phát run.

“Aaaa…..”

Lúc trước Điền Chính Quốc rất ít khi tự an ủi, mỗi lần an ủi đều tưởng tượng đến dáng vẻ Kim Thái Hanh lúc làm tình, hiện tại vừa nghĩ đến việc cái tay kia là của hắn, từ thân thể đến tâm can cậu đều hưng phấn lạ thường, mới chỉ ma sát chục cái đã bắn.

Cậu ra quá nhanh khiến Kim Thái Hanh cũng hơi bất ngờ, hắn dừng lại, nhìn chằm chằm gương mặt đỏ bừng của cậu: “Kích thích vậy sao?”

Quả thật Điền Chính Quốc cảm thấy cực kỳ kích thích, cậu vội kéo góc chăn bên cạnh che toàn bộ khuôn mặt, lí nhí đáp: “Ừm”.

Kim Thái Hanh cũng không nỡ đùa dai, kéo đôi chân thon dài của cậu đặt ngang hông, một tay xoa bờ mông tròn trịa, cong vểnh, một tay kéo ngăn tủ trước mặt, lấy ra gel bôi trơn, đổ đầy ra tay mình và một ít ở miệng huyệt nõn nà, từ từ đút vào một ngón tay thăm dò.

“Ư…..” Nơi chưa từng có ai nhìn thấy bất ngờ bị dị vật xâm lấn, cảm giác khó chịu khiến thân thể Điền Chính Quốc tự động bài xích.

“Ngoan, thả lỏng, nếu không…. lát nữa sẽ rất đau”.

Cậu cắn chặt răng, cố gắng nghe lời thả lỏng cơ thể cùng cánh mông đang siết lại vì căng thẳng, trán cậu bắt đầu lấm tấm mồ hôi.

Ngón tay trượt ra lại chậm rãi đâm vào vài cái, đến lúc ra vào đã thông thuận, Kim Thái Hanh tiếp tục thêm một ngón tay nữa, gel bôi trơn dư thừa theo ngón tay chảy ra ngoài. Đợi đến khi ngón tay thứ ba tiến vào, hắn bắt đầu mô phỏng theo vận động ái tình, kiên nhẫn mở rộng.

“Ưm…. Hức……” Điền Chính Quốc cố nén cảm giác khó chịu, để thân thể trôi theo chuyển động của dị vật, bàn tay nắm chặt sàng đan, đốt ngón tay run rẩy.

Góc chăn đã sớm trượt khỏi mặt Điền Chính Quốc từ lúc nào, làn môi cậu bị cắn chặt đỏ tươi ướt át, đôi mắt ướt nước nhìn thẳng vào mắt hắn, mê hoặc lòng người.

Hầu kết Kim Thái Hanh nhấp nhô, hắn nhanh chóng rút tay ra, thay thế bằng nơi vĩ đại của mình, để trước miệng huyệt mấp máy. Sau khi nhẹ hôn lên khóe mắt đỏ ửng của Điền Chính Quốc, khàn khàn nói: “Anh muốn vào”, không đợi cậu đáp lại đã lập tức đẩy thứ to lớn kia vào trong.

“Aaaaaa!”

Dù đã làm kỹ bước chuẩn bị, cậu vẫn cảm thấy thân thể bị xé rách thành hai nửa, sắc mặt tái nhợt vì đau đớn, mồ hôi nặng hạt lăn từ trán xuống, thấm ướt tóc mai, bàn tay siết chặt sàng đan càng thêm trắng bệch.

Kim Thái Hanh cũng không chịu nổi, hắn bị cậu kẹp chặt, tiến nhập gian nan. Để cậu bớt căng thẳng, hắn đẩy người về phía trước nhẹ hôn môi cậu, hai tay vuốt ve bờ mông căng tròn, tiếp đó chậm rãi đưa đẩy.

“Ư…..”

“Có đau không?” Giọng hắn khàn đặc, trầm thấp.

“Không quá…..đau.” Điền Chính Quốc dối lòng.

Đáp lại cậu là va chạm càng sâu, không điểm dừng.

“A a…..ư…..”

“Có đau hay không?” Kim Thái Hanh lại hỏi.

“Ưm, không đau….”

Tiếp đó lại là một màn đưa đẩy kịch liệt: “Chính Quốc, đau không? Nói thật”.

“Hức….không đau….” Thực tế cậu đau đến khóc nấc, cậu không biết vì sao Kim Thái Hanh lại làm vậy, chẳng lẽ đây là sở thích giường chiếu của hắn?

Nhưng nếu cậu nói đau, hắn liền lui ra không làm nữa thì phải làm sao?

Kim Thái Hanh thở dài, không định nhẫn nại nữa, tốc độ đẩy hông càng mạnh.

“Á ư……”

Theo từng chuyển động nông sâu của hắn, lỗ nhỏ bắt đầu ướt mềm mẫn cảm, Điền Chính Quốc cảm giác thân thể như có điện, kích phát đến tê dại, tiếng rên rỉ cũng thêm phần hỗn loạn, không giống như đau đớn mà là sung sướng.

Nhận thấy xúc cảm của cậu thay đổi, Kim Thái Hanh càng không kiêng nể, mạnh mẽ đẩy đưa, bàn tay xoa nắn mông thịt tăng thêm lực siết, miệng còn không quên trêu đùa: “Thịt chỗ này hóa ra không hề ít”.

Hiện tại Điền Chính Quốc đã rơi vào mộng cảnh, bị tình dục bao phủ, toàn thân phiếm hồng, da đầu tê dại theo từng cú va chạm, đong đưa từ Kim Thái Hanh, thân thể yếu ớt tiếp tục cao trào lần hai.

“Ư….. aaaaaaaa ~”

Điền Chính Quốc ưỡn ngực, bắn ra dòng tinh đặc trắng đục làm bẩn sàng đan, sắc mặt cậu đỏ bừng, muốn hôn Kim Thái Hanh một cái, nhưng thân thể đã hoàn toàn vô lực, không theo khống chế của lý trí. Điều này khiến cậu bất mãn, vì vậy cậu chủ động vòng tay qua gáy hắn, hai đùi vòng qua vòng eo tráng kiện của đối phương, thân thể nương theo từng cú va chạm thể xác, đầu khẽ rướn hôn lên khóe môi hắn.

Kim Thái Hanh bị động tác này của cậu quyến rũ, thở dốc nặng nề, đưa đẩy càng thêm ác liệt. Thân thể Điền Chính Quốc trời sinh mẫn cảm, lúc này sung sướng vạn phần, từ trong miệng phát ra tiếng khóc nức nở lại thể hiện rõ sự vui sướng cực điểm.

Trong phòng quẩn quanh tiếng da thịt ba ba ba vang dội, hắn nâng mông Điền Chính Quốc lên, đẩy hai chân cậu mở rộng hết cỡ, phần kín hoàn toàn bại lộ trước mắt hắn. Điền Chính Quốc cũng không còn sức phản kháng, mặc hắn rong ruổi. Sau chục lần kịch liệt, tinh dịch nóng bỏng cuối cùng cũng phun ra, giăng kín lỗ nhỏ đỏ hồng, một ít dịch còn không được nuốt hết, tràn ra ngoài miệng huyệt, rơi xuống ga trải giường thuần trắng.

Nghỉ ngơi một hồi, Kim Thái Hanh ôm Điền Chính Quốc đã mềm nhũn vào phòng tắm. Lúc ngón tay hắn cắm vào tiểu huyệt sưng đỏ, cậu mơ mơ màng màng mở mắt hỏi: “Còn muốn nữa sao?”, tiếp đó ưỡn người, cong mông thịt về phía Kim Thái Hanh, chờ hắn làm tiếp hiệp hai, khiến hắn dục hỏa đốt người, lửa nóng lại bùng cháy.

Rõ ràng đã mệt muốn chết còn chú ý đến cảm nhận của người khác, Kim Thái Hanh vừa bất đắc dĩ lại sinh lòng yêu thương, cố khắc chế kích động trong cơ thể, nhanh chóng tẩy rửa qua cho hai người rồi ôm cậu về giường nghỉ ngơi.

Nằm bên cạnh cậu, ánh mắt Kim Thái Hanh tối đen, thoáng chốc cảm thấy bối rối không biết phải làm sao.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro