Chương 13: Làm loạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.
Vì lẽ gì ôm một gã đàn ông cũng lại có được cảm giác ngọt ngào dường ấy ? Là sự yêu thương chiều chuộng đối với vật cưng của mình ư ?

" Tiểu Quốc " Khó khăn lắm mới đứng thẳng dậy, Chính Quốc trong lòng hơi chống cự, những sợi tóc chà lên mặt hắn ngưa ngứa, khiến cho giọng nói của hắn bất chi bất giác mà dịu dàng hẳn đi

Chính Quốc lặng thinh, lúc này anh chỉ có cái vẻ tỉnh táo im lặng bề ngoài, còn đầu óc vẫn say tít mít, mắt nhắm lại ngoan ngoãn để cho Thái Hanh dùng chiếc khăn bông lớn lau người cho mình. Chiếc khăn di chuyển xuống phần eo, anh liền căng thẳng, bất an dội vào lòng Thái Hanh

Thấy con ngươi của anh luống cuống đảo quanh dưới mí mắt mỏng manh, Thái Hanh cảm thấy hô hấp của chính mình cũng bắt đầu dồn dập. Hơi nóng chẳng nên có ở phần bụng dưới càng trở nên mãnh liệt. Mẹ kiếp, đàn ông quả nhiên rặt một lũ cầm thú, chà sát lung tung vài cái lập tức có phản ứng

" Đi được không ?"

Chính Quốc mở to mắt chăm chăm nhìn hắn, dường như đang cố phán đoán gì đó, nửa ngày mới cất giọng lý nhí hoài nghi " Thái Hanh ?"

" Phải "

" Thái Hanh ..."

" Tôi đây " Cảm giác Chính Quốc như muốn khóc, Thái Hanh nhịn không được đưa tay xoa khuôn mặt lạnh lẽo của anh, nhìn anh cười dỗ dành

" Thái Hanh ..." Anh thoáng rụt rè vòng tay ôm lấy cổ Thái Hanh, cơ thể co lại, dường như là muốn che giấu những khớp xương vì gầy guộc mà lộ cả ra của mình, hoặc ít nhất là không để chúng nom rõ ràng như thế nữa. Cũng lại biết đâu chừng, đó là vì anh cảm thấy xấu hổ bởi chính thứ tình cảm len lén vụng trộm, không có hy vọng, không đủ quang minh chính đại của mình dành cho hắn. Anh ngập ngừng quan sát khuôn mặt tuy gần gũi vô cùng nhưng lại mờ ảo chẳng trông rõ của Thái Hanh, giây lát liền căng thẳng gồng người, như thu hết mọi dũng khí, dè dặt ghé sát lại, đem đôi môi mình chạm lên bờ môi hắn

Thái Hanh bất ngờ không kịp đề phòng, trong đầu hắn nổ ầm một tiếng như bị vật cứng giáng xuống vỡ nát, mạnh tới mức khiến hắn choáng váng một lúc. Đợi đến khi ý thức quay lại, hắn phát hiện quần áo mình đã chẳng còn ngay ngắn, mà Chính Quốc đã bị hắn ôm ghì lấy áp lên vách tường nhà tắm từ lúc nào

Thích cậu ấy, thích đến nỗi muốn nhai nát nuốt sạch

Từ thủa còn thơ đã luôn như vậy. Lúc tình cảm dữ dội liền cắn người ta, véo mặt người ta, bắt nạt người ta ác liệt, dùng bạo lực dốc sạch những bất an, những xao động này, tựa như chúng sẽ bị cuốn trôi theo sức lực của hắn. Lúc này, cũng như thế. Hơi men thoát ra từ khoang miệng của Chính Quốc dường như cũng đã khiến cho hắn phát cuồng phát dại

Nếu Tiểu Quốc là con gái ... mình nhất định phải có cậu ấy ...

Bất chấp tất cả, giờ đây hắn chỉ muốn có được con người này, muốn hung bạo giày vò, muốn chiếm hữu tất thảy, trút hết những dục vọng bị dồn nén bấy lâu ...

Thế chủ động chỉ duy trì được hai giây đã hút sạch mọi dũng khí mà Chính Quốc đã phải mượn đến hơi men mới khó khăn gom được, sau đó anh chỉ còn biết hoảng sợ đến đờ cả người, bị Thái Hanh siết chặt âu yếm đến nỗi chẳng thở nổi, theo bản năng muốn co người lại

Thái Hanh phát cấu cắn một phát lên bả vai giun giày kia, rồi mạnh mẽ tách chân Chính Quốc ra

Anh vẫn còn chưa tỉnh táo hoàn toàn, càng lúc càng thêm lơ mơ

Chính Quốc đáng thương dần dà chẳng phát ra được tiếng nào, sự đau đớn đã xua tan toàn bộ hơi men còn sót lại, nhưng anh vẫn nhận ra người đang ôm lấy mình chính là Thái Hanh

Thái Hanh đó ư ?

Không thể tin nổi mở lớn hai mắt cố gắng để nhìn cho rõ, xong lại đau đớn đến mức hai mắt mờ nhòa

Là Thái Hanh đó ư ?

Chưa từng khi nào dám nghĩ tới ... Lại có một ngày cùng hắn làm chuyện này ...

Cớ sao lại phải vậy nhỉ, rõ ràng cả hai đều là đàn ông

Phải chăng ... phải chăng là ...

Nào có dám mơ, ý nghĩ ấy đối với anh mà nói vẫn là quá xa xỉ. Chỉ cần như thế này cũng quá đủ rồi. Quá đủ rồi

" Thái Hanh " Từ cổ họng khô khốc, anh vắt ra chút âm thanh, nhưng Thái Hanh lại chẳng nghe thấu

Thôi bỏ đi, thế nào cũng được. Anh đã cảm thấy hạnh phúc tới nỗi ... Chẳng cần phải so đo tính toán bất cứ điều gì nữa

Trước khi mở mắt, Thái Hanh đã tỉnh, thậm chí là cực kỳ tỉnh táo. Sự tình đêm qua hắn đương nhiên nhớ rõ tất cả, mà bởi vì mọi sự quá rõ ràng nên lúc này lại khiến đầu óc hắn rối rắm loạn xạ chả có tí manh mối nào. Hắn đã làm tình cũng Chính Quốc. Chết tiệt thật!

____
Đừng thấy hoa nở mà ngỡ xuân về 😉

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro