Chương 2: Mẹ kiếp.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy người ghét cậu ấy mà, chỉ cần chờ lúc cậu lộ ra một chút hint nào đó, thì liền chia sẻ cho nhau, biến tấu câu chuyện sai đi bản gốc gấp mười lần. Chỉ cần dìm cậu xuống nâng nghệ sĩ của họ lên là đã mãn nguyện lắm rồi. Trong giới giải trí, rất ít thấy các fandom của người nổi tiếng đoàn kết hay để nhau vào mắt. Nhưng mà nhờ Jeon JungKook, đám đó nhẫn nhịn nhau cố gắng dìm cậu.

___________

Mười hai giờ đêm, trong phòng thí nghiệm tầng áp chót của tòa nhà Daegu đèn vẫn sang trưng. Bên góc phòng hai người đàn ông trên sofa ăn cơm hộp đã nguội lạnh từ lâu.

Sang-hyun vừa đút miếng cơm vào miệng, vừa cầm di động xem tin tức: "Anh Yoongi, đại ca lại lên hot-search rồi..."

Người đàn ông được gọi là Yoongi tên đầy đủ là Min Yoongi: "Không phải lên là hot-search điều hết sức bình thường sao?"

"Lần này không giống, đại ca lên hot-search là vì bị Jeon JungKook mắng chửi đấy..."

"Quen biết lâu như vậy, công ty Daegu dường như là do hai anh dựng nên, Jeon JungKook đó có phải anh cũng biết không?"

Yoongi mải nhắn tin không để í lắm, lơ đãng "Ừ!" một tiếng

Mắt Sang-hyung sáng rực: "Vậy... Anh có thể lén kể cho em biết, có phải đại ca và cái cậu kia từng quen nhau không?"

Yoongi tiết lộ: "Đâu phải chỉ ở mức quen nhau, còn là mối tình đầu, sống chung gần một năm, còn ng..."

Chữ ngủ chưa kịp nói ra, Kim Taehyung đã mở cửa bước vào phòng. Ánh mắt Sang-hyun không nhịn được liếc nhìn Kim Taehyung. Anh ta đến ngồi bên ghế, như không có xương sống, chăm chăm nhìn vào màn hình máy tính, tay gõ phím lạch cạch, ừm lại cắm đầu gõ code rồi.

Cậu ta ngẩn ngơ nhìn nửa phút, bị Kim Taehyung lườm nên vội thu lại ánh mắt: "Hóa ra mấy năm nay đại ca không có người yêu là vì vậy à?"

Yoongi thật thà tiết lộ thêm: "Tôi thích cậu ấy trước, mà tên này nhanh tay giành mất."

"Cái gì, ba người các anh chơi tình tay ba hả?"

"Gì mà tay ba, tôi còn chưa kịp theo đuổi đã bị tên kia húp mất rồi. Cậu ta gần quan được lộc, là chủ nhà của Jeon JungKook."

Ai da, Yoongi thở hắt ra.

"Như vậy là đại ca thích cậu ấy trước rồi theo đuổi, nhưng tại sao anh ấy lại là người nói chia tay?"

"Muốn biết phải không, anh mày cũng rất muốn biết đấy."

"Có khi nào là cậu Jeon kia cắm sừng anh ấy không?"

"Này nói hai người đang nói cái gì thế?"

Min Yoongi và Sang-hyun đồng loạt im bặt, vẻ mặt lấm lét nhìn nhau. Kim Taehyung rời khỏi máy tính, ngồi xuống sofa, thấy hai người họ không để ý đến mình, lặng lẽ tách đôi đũa còn sót lại rồi cúi đầu ăn cơm.

Sau một phút im lìm, Yoongi lên tiếng: "Nói xem tại sao ngày xưa cậu lại bỏ Jeon Jungkook?"

Kim Taehyung như thể không nghe thấy, vẫn từ tốn đút cơm vào miệng.

Yoongi suy đoán: "Sang-hyun bảo cậu bị Jungkook cắm sừng nên..."

Yoongi chưa nói xong đã bị cái chân dưới bàn của Sang-hyun đá một cú.

Bầu không khí trở nên vi diệu, lát sau, Sang-hyun nhìn vào Kim Taehyung thấp thỏm: "Đại ca! Em... Em..."

Kim Taehyung ăn xong, rút khăn giấy lau miệng, nhướng mày nhìn cậu ta.

Cậu ta không thốt nổi lời giải thích nữa chỉ biết nói xin lỗi: "Đại ca! Em sai rồi..."

Kim Taehyung bật cười, thong thả đẩy hộp cơm không trên bàn rồi đứng dậy: "Ừ, đề xuất rất hay, khen thưởng cuối năm nay công ty sẽ tặng mỗi người một cặp sừng."

Giọng nói anh trong trẻo, thản nhiên hệt như thái độ của anh.

Yoongi và Sang-hyun nghẹn cả cổ họng. Kim Taehyung không thèm để ý đến họ, nhấc bước đi thẳng đến máy tính.

Chưa đi được mấy bước Yoongi đã nói: "Anh nói này, Jungkook mắng cậu bằng tài khoản VIP đó. Kháy ngầm hai lần liền, Jungkook bảo kiếp sau cậu cũng không có cửa quay lại với em ấy, ngựa tốt không thèm cỏ cũ. Haiz, thỏ cục súc của tôi vẫn đáng yêu như trước!"

Tưởng nói vậy sẽ đả động được Kim Taehyung ai ngờ cậu ta lại ngồi yên như chẳng liên quan đến mình. Yoongi trố mắt. Sao lại như vậy chứ?

Sang-hyun hỏi: "Thỏ cục súc là sao vậy ạ?"

"À, cậu ấy có răng thỏ. Chính là cái kiểu đẹp, dễ thương, thích mắng người ấy."

Sang-hyun tặng anh ta một ánh mắt khinh thường. Gu gì mà lạ lẫm, khác người...

"Em lại càng tò mò tại sao hai người này lại chia tay."

"Anh cũng tò mò lắm, hay là cậu hiến thân cho tên khốn đó đi, biết chừng moi được tin thì sao?"

Trong lúc hai người kia bàn tán xôn xao thì âm thanh gõ phím của Kim Taehyung dần nhỏ lại đến cuối cùng không còn bất cứ tiếng động nào nữa. Anh nhìn chằm chằm vào màn hình chi chít dòng code trong chốc lát, sau đó chuyển sang web, nhập vào thanh tìm kiếm nick của Jeon Jungkook.

Kết quả tìm kiếm hiện lên, link dẫn đầu tiên là thứ mà anh cần. Anh ấn vào, chính là bài viết trong thời gian gần đây nhất của Jeon Jungkook. Mỗi tin cách nhau chưa đến 20s .

"Anh Kim kia có cửa với tôi à?"

"Kiếp sau cũng không có !!!!!"

"Đừng hỏi tôi vì sao, đại thiếu gia ngựa tốt không thèm ăn cỏ cũ!"

Kim Taehyung hờ hững nhìn chằm chằm trang web một hồi, bỗng "Chậc" một tiếng. Mấy năm không gặp, cậu vẫn... gợi đòn như thế!

__________

Trận sóng gió Jeon JungKook mắng chửi người ta lên hot-search đúng một ngày rưỡi, cuối cùng cũng chịu thôi.

Trong ba ngày, Jeon JungKook tạm hủy tất cả các lịch trình. Cả ngày ru rú trong nhà, sống vô cùng thư thái.

Sáng sớm ngày thứ tư, cậu nhận được điện thoại của Ji Yoo: "Một giờ chiều, chụp bìa mặt cho tạp chí thời trang In Style, mười giờ xuất phát, em có hai tiếng để chuẩn bị."

Jeon JungKook ngủ chưa đủ giấc, chỉ ậm ừ cho có lệ. Cậu cúp điện thoại, vốn định ngủ thêm hai tiếng nữa nhưng bị quản lí Ji Yoo gọi điện thoại hết lần này đến lần khác phá vỡ mộng đẹp. Cậu lăn qua lộn lại trên giường hồi lâu rồi đứng dậy đi rửa mặt.

Đến khi JungKook rửa mặt sửa soạn xong xe cũng đã đến nơi. Cậu đi xuống tầng hầm, lên xe, ngồi vào chỗ mình thường ngồi, chầm chậm cởi mắt kính, đợi quản lý cất lời.

Quản lý thông báo thêm một vài lịch trình khác rồi tiếp tục im lặng.

"Ơ này, sao chỉ có mấy cái đó vậy ạ? Em cũng biết một số lịch trình rồi, đóng phim, chụp ảnh em cũng biết. Nhưng hôm trước em thấy trong lịch trình, lúc tám giờ tối đi làm đại ngôn của hãng đồng hồ Jaeger-LeCoultre... Hủy rồi ạ?"

Ji Yoo đưa ipad cho Jeon JungKook: "Tự xem đi, hôm nay chị nhận được điện thoại đổi đại ngôn từ bên đó rồi."

JungKook lạnh mặt: "Nguyên nhân là gì?"

"Nguyên nhân? Đại thiếu gia à, người không biết sao, không biết thì nhớ lại ba ngày trước người đã đăng cái gì đi! Chọc Kim Taehyung chẳng khác nào chọc quần chúng, trước khi kí hợp đồng đại ngôn, hãng cũng có nói là không nhận người dính quá nhiều phốt, người làm trái hợp đồng rồi đó, hiện tại họ tránh người còn chẳng kịp nữa là."

Sắc mặt Jeon JungKook trầm xuống: "Cho nên vì tên kia nên em mất cơ hội làm đại ngôn của hãng đó?"

Vẻ mặt Ji Yoo phiền muộn: "Không thế thì sao, đang yên đang lành tự mình chuốc khổ..."

"Em hối hận sắp điên rồi, biết vậy hôm đó em phải tìm địa chỉ nhà anh ta rồi vừa quay clip vừa đánh tên chó chết đó!"

"Chị cảm thấy em có nên thuê thám tử điều tra địa chỉ của tên đó không, hay là em chửi thêm mấy câu? Ví dụ như: tao là người mà nam thần của bọn mày mãi không với tới, anh ta còn chẳng có cơ hội ngủ với tao, đừng c..."

Ji Yoo nhanh tay giựt lấy điện thoại của cậu, chỉ sợ cậu giận quá mất khôn, thật sự nổi điên đăng lên app tự hại mình: "Đại thiếu gia à, tôi van người, người có thể an phận chút không. Người làm như vậy không chỉ Jaeger-LeCoultre hủy hợp đồng mà chúng ta sẽ thất nghiệp đấy..."

Khuôn mặt Jeon JungKook lạnh như băng, cậu hừ một tiếng, không nói gì nữa.

Đến cửa tòa soạn của tạp chí thời trang In Style, lập tức có người ra đón: "Cậu Jeon mời đi theo tôi. Thưa cậu Jeon phòng hóa trang riêng đã có người dùng, hôm nay rất xin lỗi cậu đành phải dùng phòng trang điểm chung vậy... "

Nhân viên đó không ngừng xin lỗi, Jeon JungKook khi đi ngang phòng trang điểm riêng thuận miệng hỏi: "Không phải các anh nói chiều nay chỉ chụp cho bên tôi thôi sao? Thêm người hả? Nghe nói hôm nay đâu có người trong giới giải trí đến?"

Nhân viên vừa đưa tay mời vào, vừa trả lời: "Tạp chí In Style mới xuất bản thêm bộ tạp chí về Kinh Tế - Đời Sống, quyển tạp chí đầu tiên tổng biên tập mời anh Kim Taehyung của tập đoàn Daegu đến chụp ảnh bìa."

Vừa nghe thấy câu này nụ cười của Jeon JungKook sượng cứng. Cậu không kiềm chế được lại nổi giận, lầm bẩm một câu "Mẹ kiếp!"

Câu kia vừa dứt cửa phòng trang điểm riêng mở ra, đón tiếp anh là tiếng chửi thề đập vào mặt, ngay sau đó: "Mẹ kiếp, lại là tên chó chết này..."

Theo bản năng, Kim Taehyung dừng bước.

Nhân viên đưa Jeon JungKook đến phòng trang điểm liếc thấy Kim Taehyung thì hoảng hốt cất tiếng: "Anh... Anh Kim..."

Nghe thấy tiếng gọi, Jeon JungKook chuẩn bị dốc hết vốn từ mà mình đã học ra mắng Kim Taehyung nhưng nhìn thấy mặt anh bỗng im bặt, trợn trừng mắt lên nhìn người trước mặt.

Trong khoảnh khắc ấy, cả thế giới như chuyển qua chế độ im lặng, xung quanh lặng ngắt như tờ.

Ji Yoo là người tỉnh táo nhất, tức khắc giữ lại tay Jeon JungKook, sợ cậu nổi điên sẽ đập điện thoại và hất ngay cốc trà sữa nóng trong tay lên mặt Kim Taehyung.

Kết quả Ji Yoo lo lắng thừa, Jeon JungKook rất tỉnh, là kiểu tỉnh nhất trong mấy năm quen biết, nói chính xác hơn là lạnh lùng.

Ji Yoo hoảng hốt nhìn về phía Kim Taehyung, người đàn ông luôn được dân mạng khen ngợi đẹp hơn nhiều so với trong ảnh, người thật kia còn biểu hiện lạnh lùng hơn cả Jeon JungKook.

Ji Yoo cảm thấy không khí hiện tại càng rợn người, cô ấy sởn da gà lo lắng Jeon JungKook thật sự sẽ động tay động chân.

"Ji Yoo, tại sao chị không nhắc nhở em?"

"Ji Yoo chị nói xem tại sao tên khối kia lại ám em như âm hồn không tan thế này?"

"Ji Yoo, em thật sự không muốn sống nữa, càng nghĩ càng mất mặt, sao hôm nay em ra cửa lại không xem ngày như thế này!"

"Ji Yoo..."

JungKook than trời than đất suốt đường đi thì xe cũng đã về đến hầm để xe nhà cậu. Sau khi xe dừng hẳn, tài xế mở cửa xe ra. Ji Yoo bị Jeon JungKook tra tấn lỗ tai suốt đường chỉ ước gì mình và Jeon JungKook đường ai nấy đi. Ấy thế mà nhìn dáng vẻ ủ ê của Jeon JungKook, Ji Yoo không dằn lòng được: "Cần chị lên nhà nói chuyện với em một lát không?"

"Không cần đâu." - Jeon JungKook quay người tạm biệt, đi vào thang máy.

Về đến nhà, cậu đá giày, xỏ dép bước vào phòng ngủ.

Ba phút sau, phòng ngủ truyền ra tiếng thở dài thườn thượt.

Năm phút sau, phòng ngủ lại vang lên một chuỗi âm thanh đấm tường.

Mười phút sau, Jeon JungKook nằm vật ra giường, bần thần nhìn trần nhà, nhìn một hồi rồi trở mình, lát sau ném gối xuống đất, thêm chút nữa lại đá chăn tứ tung. Nổi điên một trận cậu ôm điện thoại gửi một tràng tin nhắn thoại cho quản lý Ji Yoo.

Jeon JungKook: "Ji Yoo, em càng nghĩ càng tức, em điên tiết quá."

Jeon JungKook: "Ji Yoo chị nói xem khi ấy sao em không kịp hiểu ra ý của tên khốn kia là gì?"

Jeon JungKook: "Chị có thể điều tra ra số điện thoại của tên khốn kia không? Em muốn gọi cho hắn, em muốn nói cho hắn biết lúc "ấy" em khóc là vì kĩ năng tệ hại của hắn!"

Jeon JungKook: "Ji Yoo chị tin em đi, em thật sự bị kĩ năng tệ hại của hắn giày vò phát khóc mà..."

Càng nói Jeon JungKook càng cảm thấy mất khí thế một cách khó hiểu.

____________

Kim Taehyung bên kia chỉ tốn mười phút để chụp xong ảnh bìa tạp chí. Anh nhã nhặn từ chối lời mời phỏng vấn của tòa soạn, sau đó thay quần áo của mình rồi cùng Sang-hyun rời đi.

Vừa đến cạnh xe, Kim Taehyung chợt nói muốn đi vệ sinh ra hiệu Sang-hyun chờ trong xe, còn mình quay lại tòa soạn.

Kim Taehyung đi những hai tiếng đồng hồ. Sang-hyun ngồi trong xe nhàm chán, đành buôn chuyện với Yoongi.

Sang-hyun: "Yoongi hyung, anh đoán xem hôm nay đại ca đi chụp bìa tạp chí đã gặp ai?"

Yoongi đang thử nghiệm phần mềm ở tòa nhà Daegu, một tay chỉ vào máy tính bàn bạc những vấn đề còn tồn lại với nhân viên, tay còn lại cầm di động nói: "Jeon JungKook."

Sang-hyun: "Vãi đạn, Yoongi hyung, anh là nhà tiên tri à? Tài thật đấy vừa đoán đã trúng phốc. Nhưng chắc chắn anh không đoán ra tình cảnh họ gặp nhau đâu..." Cậu ta nói liến thoắng, tường thuật lại tất cả chuyện hôm nay rồi kể cho Yoongi.

"Nhưng mà công nhận cái cậu JungKook kia rất đẹp, còn đúng cục súc, chia tay đã lâu, lần gặp đầu tiên sau bao lần xa cách lại chào đại ca bằng hai từ "Mẹ kiếp".

Yoongi hyung! Mà nói thật thì người xứng với giá trị nhan sắc của đại ca chỉ có Jeon JungKook. Anh có bận không? Không bận thì anh kể chuyện sao họ lại quen nhau đi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro