Chương 16: Điểm yếu của Kim Taehyung (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Coi như đó là món quà ra mắt hắn, trả lễ cốc sữa quá hạn đáng sợ! Nhân tiện cũng cho hắn ta biết Jeon Jungkook không phải là con cừu non dễ bắt nạt, những ngày tiếp theo hắn ta nên ngoan ngoãn nghe lời, nếu không... còn nhiều điều đau khổ hơn đang chờ đón hắn ta!

Kim Taehyung bị mẹ nhốt vào "phòng tối", không thể không cảm thấy lạnh sống lưng, bất giác hắt hơi thật to

Kim Taehyung bị thương (nghe nói cậu bé đáng thương này bị mẹ "xử lý" một trận nhừ tử...), bụng Jeon Jungkook cũng khó chịu nên buổi chiều không học nữa. Thế là ai ở nhà người đó nghỉ ngơi.

Jeon Jungkook ở nhà một mình. Bố mẹ cậu đều là giáo viên giỏi của trường trung học phổ thông, ngày lễ Quốc khánh trường tổ chức cho giáo viên đi du lịch ở Bắc Kinh nên cả hai người đều đi vắng. Jeon Jungkook ăn trưa xong, không biết làm gì, đành nằm trên giường đọc truyện tranh.

Đang đọc đến đoạn hấp dẫn thì chuông cửa ở dưới tầng reo lên từng hồi.

Ai đến vào lúc này nhỉ? Lẽ nào là Jiminie! Nguy rồi, cậu vẫn còn chưa báo tin thay đổi kế hoạch đi du lịch cho Jimin! Không phải là cậu ấy đến hỏi tội đấy chứ?

Nghĩ thế, cậu ngó đầu ra ngoài cửa sổ nhìn xuống dưới, quả nhiên là cậu ấy. Người ở dưới tầng ngẩng đầu lên nhìn, sau khi thấy cậu thì vẫy tay gọi ầm lên.

"Jungkookie, mình Jimin đây, mau mở cửa đi."

Jeon Jungkook tìm xung quanh, lấy chiếc chìa khóa ở trên tủ gần đầu giường, ném xuống nói: "Chìa khóa đây, cầm lấy, tự mở cửa vào nhé!".

Nói xong, Jeon Jungkook quay lại phòng, nghĩ xem nên giải thích với Jimin như thế nào.

Sau hai phút, có người mở cửa phòng, chưa thấy người đâu thì có một vật bằng kim loại sáng lóa bay lại. Jeon Jungkook nhanh tay bắt được, khi mở ra thì trong lòng bàn tay chính là chiếc chìa khóa mà cậu vừa vứt xuống cho Jimin.

"Không tồi, vẫn còn bắt được chìa khóa, mình nghĩ rằng cậu ốm sắp chết rồi, không có cả sức để nghe điện thoại nữa!" Cùng với câu nói khiêu khích đó, Park Jimin xuất hiện bên cạnh cửa phòng, khoanh tay trước ngực.

Dáng vẻ như vậy thì đúng là đến hỏi tội rồi...

"Mình có thể giải thích!" Jeon Jungkook vội vàng vứt chiếc chìa khóa sang bên cạnh, hai tay giơ lên đầu hàng. "Mình không cố ý không đến, thực sự là việc quá đột xuất nên không kịp báo cho cậu..."

"Không kịp hay là quên?" Park Jimin cười nhạt, bước đến gần Jeon Jungkook.

"Ơ..." Jeon Jungkook bối rối lùi lại phía sau, không biết nói gì.

"Cậu thật là tồi, không đến cũng không báo cho mình một tiếng, hại mình đứng ở sân bay chờ cậu cả nửa ngày như một thằng ngốc! Di động không bắt máy, điện thoại bàn cũng không có người nghe, rõ ràng là cậu cố ý phải không?" Park Jimin càng nói càng bức xúc, nói đến mức mất cả lý trí, đưa tay bóp lấy cổ cậu, lắc lấy lắc để...

"Không phải, không phải... Cậu bỏ tay ra đi, cậu nghe mình giải thích... Mình không cố ý không nghe điện thoại của cậu, mình quên không mang điện thoại... Á, cứu với..."

Thấy không thể tiếp tục làm ầm ĩ thêm nữa, Park Jimin mới hậm hực bỏ tay ra, bực bội nói: "Xét đến tình bạn sáu năm của chúng ta, cho cậu một cơ hội giải thích!".

"Ôi..." Jeon Jungkook ôm lấy cổ vì đau, nghĩ đến việc này lại bực mình. "Là do thần tượng của cậu - Kim Taehyung chứ ai nữa!"

"Taehyung? Chuyện này thì có liên quan gì đến cậu ấy? Cậu mau nói rõ cho mình nghe."

"Chuyện là thế này..."

Jeon Jungkook đau khổ kể lại mọi chuyện từ đầu đến cuối, tất nhiên là kể cả chuyện cốc sữa quá hạn và vở kịch của mình.

Nghe xong, Park Jimin bị kích động, lắp bắp nói: "Cậu nói chúng ta không đi du lịch được là do hoàng tử Taehyung gây ra à:))?". (nói thật chứ đến yui cũng thấy sến:'>)

Lại còn hoàng tử Taehyung nữa... Thật kinh khủng...

Jeon Jungkook bặm môi, nổi cả da gà, nói với giọng đầy bức xúc: "Đúng thế, cậu ta còn hại mình phải chạy vào nhà vệ sinh hơn chục lần! À, Jiminie, không phải là cậu rất hiểu hắn ta sao? Cậu có biết điểm yếu của Kim Taehyung là gì không?".

"Điểm yếu?" Park Jimin đề phòng, điều này có liên quan đến sự an toàn của thần tượng của cậu, lập tức lấy lại tinh thần, cảnh giác hỏi Jeon Jungkook đang bặm môi vẻ tức giận: "Cậu hỏi thế làm gì?".

Jeon Jungkook cười phá lên, bóp cổ cậu bạn thân mình nói: "Mình còn phải gặp hoàng tử Taehyung nhà cậu sáu ngày nữa, tất nhiên là mình muốn hiểu cậu ấy hơn để dễ nói chuyện thôi mà!".

"Mình không tin, rõ ràng là cậu muốn làm điều gì đó không tốt cho hoàng tử Taehyung của mình!" Park Jimin không nhanh nhạy, muốn thoát khỏi câu hỏi của Jeon Jungkook nhưng tiếc là đã muộn.

Jeon Jungkook bóp cổ mạnh tay hơn, cười nói: "Jiminie yêu quý, mình tin là cậu sẽ không đánh mất tình cảm quý giá sáu năm giữa chúng ta vì một anh chàng ngốc nào đó, đúng không?".

Tình bạn rất đáng quý, sinh mệnh còn quý giá hơn, hoàng tử Taehyung, xin lỗi cậu...

Park Jimin thầm tạ lỗi với Taehyung một giây, sau đó tỏ vẻ thân mật, thương lượng với Jeon Jungkook ra vẻ biết thì phải nói...

"Đương nhiên rồi, Park Jimin mình là người rất trân trọng bạn bè! Jungkookie, cậu bỏ tay ra đi... Mình nói cho cậu biết, Kim Taehyung sợ nhất bố mẹ, bởi vì nếu làm họ tức giận, họ sẽ cắt tiền tiêu vặt của cậu ấy. Nghe nói để chống đối bố mẹ, cậu ấy đã bỏ nhà đi 102 lần, nhưng cuối cùng vì vấn đề thiếu thốn tiền nong nên lại ngoan ngoãn về nhà nhận tội." Sợ bố mẹ sao?

Jeon Jungkook nhớ lại lúc buổi sáng, Kim Taehyung bị bà Kim dạy cho một bài học, có vẻ như hắn ta rất sợ mẹ.

Nghe nói bố của Kim Taehyung đi công tác ở Hồng Kông, nhưng vẫn còn có mẹ hắn ở đây, như vậy là tốt rồi! Sau này chỉ cần Kim Taehyung nổi loạn với cậu thì cậu sẽ có cách đối phó với hắn ta!

Nghĩ đến đây, Jeon Jungkook cảm thấy rất vui, kéo Park Jimin chạy ra ngoài nói: "Đi thôi, chúng ta đi ăn kem, mình đang rất vui, hôm nay mình sẽ mời cậu!".

Park Jimin nhìn thấy nụ cười trên môi người bạn thân, không khỏi rùng mình, trong lòng thấy thầm thương thần tượng của mình.

Hoàng tử Taehyung thân yêu, cậu hãy tự hãy tự cầu xin thần may mắn cho chính mình đi...

---Còn tiếp---

Rà lỗi chính tả và vote để tiếp thêm động lực cho tui nhé. Tui cảm ơn các cậu rất nhiềuu<33

22/06/2022 - RaineeCloudyy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro