Chương 21: Trốn học đi chơi và nhật kí ở trong nhà vệ sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chớp mắt lại một ngày nữa trôi qua, đây là ngày thứ bảy của kỳ nghỉ lễ Quốc khánh, cũng là ngày cuối cùng Jeon Jungkook dạy kèm Kim Taehyung.

"Tốt quá, hết ngày hôm nay là có thể thoát khỏi bàn tay quỷ dữ của cậu rồi..." Kim Taehyung đứng trước bàn học, sung sướng giơ tay hoan hô.

Jeon Jungkook lạnh lùng nhìn sự thích thú của hắn, trong lòng thấy hơi buồn, nói giọng giận dỗi: "Lại còn nói tôi là quỷ dữ, tôi mới là người muốn thoát khỏi kẻ ngốc nghếch như cậu!".

Kim Taehyung bĩu môi, không muốn để lời khiêu khích của cậu ảnh hưởng đến tâm trạng vui vẻ của mình. Nghĩ một lát, hắn lại vui vẻ đề nghị: "Hôm nay là ngày cuối cùng, dù sao mẹ tôi cũng không có nhà, Jeon Jungkook, hay là chúng ta đến khu vui chơi chơi một ngày?".

Jeon Jungkook trừng mắt nhìn, đập tay lên vai hắn, ấn hắn ngồi xuống ghế. "Chơi cái gì mà chơi, hôm qua đã lỡ mất chương trình học rồi, hôm nay cậu phải học bù!"

"Không chơi thì không chơi, làm gì mà hung dữ thế?" Hắn lẩm bẩm, cầm lấy quyển vở ở góc bàn.

Jeon Jungkook liếc nhìn hắn, tay rút ra quyển sách tiếng Anh trong tập vở cao ngất.

"Hôm nay chúng ta sẽ ôn môn tiếng Anh, với kiến thức của cậu thì tôi cũng không đặt nhiều hy vọng, cậu hãy đọc một lượt hai mươi sáu chữ cái tiếng Anh trước xem nào!"

"B, p, m, f, d, t, n, l... Á!" Kim Taehyung ôm lấy đầu, không hài lòng ngẩng đầu nhìn cậu. "Sao cậu lại gõ vào đầu tôi?"

"Cậu đang đọc bảng chữ cái tiếng Anh à? Đó là bảng chữ cái phiên âm chữ Hán mà! Cậu đường đường là một học sinh lớp mười một mà không phân biệt nổi bảng chữ cái tiếng Anh và bảng phiên âm chữ Hán. Tôi thật không hiểu nổi vì sao cậu lại sống được đến giờ!" Jeon Jungkook, tay trái chống nạnh, tay phải cầm quyển vở gõ xuống mặt bàn liên tục khiến cho Kim Taehyung cảm thấy đau đầu.

Rụt cổ lại, hắn cẩn thận liếc nhìn cậu, đề nghị nho nhỏ: "Tôi đọc sai thì cậu sửa cho tôi, sao lại mắng tôi thế? Hôm nay sao cậu nóng tính vậy? Lẽ nào đã đến mấy ngày đó?". (nếu có bạn nào thắc mắc thì lên google search là ra nhe:33)

Mặt Jeon Jungkook tái xanh, cậu cầm quyển sách trong tay chuẩn bị đập vào đầu hắn, không ngờ...

Đột nhiên tiếng nhạc chuông điện thoại vang lên, hai người dừng lại. Kim Taehyung cầm lấy điện thoại ở góc bàn, nhanh chóng thoát ra khỏi tầm ngắm của Jeon Jungkook.

Nhìn thấy Kim Taehyung thoát khỏi tay mình, Jeon Jungkook hừ một tiếng, đành hạ tay xuống.
Người gọi điện có lẽ là một bạn nữ, cậu nghe thấy hắn gọi tên rất ngọt ngào là "Hannie". Sau một lúc hàn huyên, không biết người ấy nói gì, cậu thấy hắn liếc trộm mình, sau đó nói với giọng bối rối: "Có lẽ là không được".

 Người kia nói gì đó, Kim Taehyung miễn cưỡng đáp: "Để anh thử xem sao", sau đó nói vài câu rồi tắt máy.

"Bạn cậu à?" Jeon Jungkook thấy hắn bước lại gần, dò hỏi. "Con gái?"

"Ừ." Kim Taehyung hờ hững trả lời, do dự vài giây rồi hỏi: "Jeon Jungkook, tôi có việc phải ra ngoài một chút, được không?".

"Cậu muốn gặp cô bạn vừa gọi điện thoại cho cậu à?"

Hắn chần chừ một lát rồi gật đầu.

"Không được!" Cậu không do dự từ chối. "Hôm nay cậu vẫn chưa học xong bài!"

"Nhưng, thật sự là tôi có việc... Tôi chỉ ra ngoài một tiếng thôi... Hay là..." Kim Taehyung nghĩ ngợi, nói một cách đầy mê hoặc: "Khi về, tôi mua đồ ăn ở Tâm tình tháng 7 cho cậu?".

Tâm tình tháng 7 là nhà hàng cao cấp nhất ở thị trấn Hạnh Phúc, có những đầu bếp giỏi nhất nước, đồ điểm tâm ở đó ngon vô cùng, rõ ràng đề nghị này rất hấp dẫn.

Jeon Jung kook nuốt nước bọt, đấu tranh tư tưởng rất lâu rồi miễn cưỡng lắc đầu: "Không được!".

"Cậu!" Kim Taehyung bực bội trừng mắt nhìn. Cậu cũng không nao núng, trừng mắt nhìn lại, cuối cùng hắn đành tỏ vẻ chịu thua. "Được rồi, tôi không đi nữa! Jeon Jungkook, cậu vào nhà vệ sinh lấy giúp tôi quyển vở tiếng Anh, tối hôm qua tôi để quên trong đó."

Jeon Jungkook thở phào nhẹ nhõm, cúi xuống nhìn lòng bàn tay tự nhiên có cảm giác đau. Cậu phát hiện tay mình nắm chặt lại từ lúc nào, móng tay nhọn bấm vào lòng bàn tay. Cậu buông tay ra, cảm thấy hơi hoang mang, vội vàng chạy vào nhà vệ sinh.

Jeon Jungkook cảm thấy hơi khó chịu, mặt cậu nóng bừng lên, tim đập thình thịch. Cậu ôm lấy đầu chạy về phía nhà vệ sinh, không dám đối diện với cậu thiếu niên đang ở trong phòng.

Lúc này, có tiếng đóng cửa mạnh phía sau lưng cậu, sau đó là tiếng cửa bị khóa. Jeon Jungkook kinh ngạc quay người lại, nhìn vào cửa và ngay lập tức hiểu ra mọi chuyện. Cậu bị lừa rồi!

"Kim Taehyung! Cậu làm gì thế? Mở cửa mau!" Jeon Jungkook cố gắng đẩy cửa ra.

"Thực sự tôi có việc phải đi, cậu ngoan ngoãn ở trong đó, tôi sẽ về ngay thôi. Vậy nhé. Bye bye."

"Này! Cậu quay lại cho tôi! Cậu quay lại ngay! Kim Taehyung! Cậu mau mở cửa, nếu không cậu chết chắc đấy! Tôi sẽ báo cho cô Kim biết để cô ấy cắt hết tiền tiêu vặt của cậu! Kim Taehyung! Mở cửa mau!" Jeon Jungkook kêu ầm ĩ, hai tay đập vào cửa phòng vệ sinh.

Tuy nhiên, đáp lại cậu chỉ có tiếng người chạy nhanh xuống cầu thang và tiếng đóng cửa nhà. Âm thanh đó cho cậu biết người cậu muốn giữ đã đi rồi, cậu có gọi khản cổ cũng vô ích mà thôi.

Jeon Jungkook không đập cửa nữa, tức giận đến tái cả mặt. Đáng chết! Tên tiểu tử thối này, lúc về hắn sẽ chết chắc!

Không biết thằng bé đó giờ này thế nào rồi? Kim Taehyung đút hai tay vào túi quần, lững thững bước đi.

Đã vào đầu mùa thu, những cây ngô đồng hai bên đường không còn xanh tươi như hồi hè nữa.
Gió thổi nhè nhẹ, từng chiếc lá vàng rơi xuống, đậu trên vai Kim Taehyung nhưng hắn không hề có cảm giác gì.

Có lẽ cậu ta đang rất tức giận? Mình nhốt cậu ấy trong nhà vệ sinh như thế liệu có quá đáng không?

 Có khi cậu ta đang mắm môi mắm lợi chửi mình, chắc lát nữa hắn sẽ bị đánh mất. Không biết là cậu ta có phạt hắn chép bảng chữ cái tiếng Anh một trăm lần không? Với tính cách của cậu, điều này rất có khả năng. 

Ôi, lại có một buổi tối khổ sở... Nghĩ đến đó, bất giác hắn ủ rũ.

Để cậu ở nhà một mình như thế có nguy hiểm không? Mặc dù thành tích học tập của cậu rất cao, nhưng lại ngốc nghếch, chơi cầu trượt mà cũng ngã đến n lần, không biết cậu ta có bị ngã trong nhà vệ sinh không? Hắn lo lắng nghĩ, trong lòng thấy bất an. Có lẽ hắn nên quay lại xem thế nào?

Đợi đã... hắn đang nghĩ gì thế nhỉ? Không dễ dàng gì mà thoát khỏi bàn tay quỷ sứ của cậu, việc vẫn còn chưa làm xong, làm sao có thể về được? Đúng! Hắn không thể quay lại được, ít nhất là bây giờ. Còn nữa, hắn chỉ ra ngoài một lát, không thể xảy ra chuyện gì với cậu ta được, sau khi xong việc, hắn sẽ về ngay lập tức. Đúng, nên làm như thế!

Nghĩ vậy, hắn đi thẳng đến chỗ hẹn, một cô bé đang đứng đợi dưới gốc cây vội vàng chạy đến ôm lấy cánh tay hắn.

"Anh Taehyungie, cuối cùng anh cũng đến, em đợi anh lâu lắm rồi! Em không biết đâu đấy, một lát nữa anh phải mời em kẹo bông!" Cô bé ngẩng đầu cười với hắn. Mái tóc dài tung bay trong gió, để lộ khuôn mặt vô cùng xinh đẹp. Cô mặc một chiếc váy màu vàng nhạt xinh xắn.

"Em đúng là biết cách bắt chẹt ví tiền của anh!" Kim Taehyung vuốt tóc cô theo thói quen. "Đúng rồi, em vừa nói trong điện thoại là tìm được một cảnh thích hợp cho chủ đề nhiếp ảnh lần này? Ở đâu thế?" Nói đến việc chính, vẻ bỡn cợt của hắn biến mất.

"Ở gần đây, để em dẫn anh đi, chắc chắn anh sẽ thích. Em mang máy ảnh cho anh rồi!" Cô bé cười hồn nhiên, nhè nhẹ vỗ tay vào cái túi khoác ngang người, cầm cánh tay hắn kéo đi.

Kim Taehyung âu yếm nhìn khuôn mặt tươi như hoa của cô, cười vui vẻ bước theo. Hình ảnh cậu bé đang bị hắn nhốt trong nhà vệ sinh đã sớm biến mất trong đầu hắn.

Ở nhà họ Kim, trong nhà vệ sinh của phòng học.

"Kim Taehyung thối! Kim Taehyung xấu xa, tôi ghét cậu! Tôi ghét cậu!" Jeon Jungkook bực bội chửi, tức giận đá vào cửa, đến khi mệt quá mới ngồi xuống nắp bồn vệ sinh nghỉ.

Đồ trứng thối Kim Taehyung, con người hám sắc quên bạn bè! Tốn công sức cậu mấy ngày qua dạy hắn học, nhìn thấy gái đẹp là chạy đi ngay... Không đúng, hắn chưa nhìn thấy người ta, chỉ nghe thấy giọng nói thôi đã chạy đi rồi! Đồ trứng thối! Không thể tha thứ cho con người này được! Hừ, dù sao hôm nay cũng là ngày cuối cùng, cậu ấy cũng đã chạy đi, từ giờ mình cũng không cần gặp lại nữa!

Đúng! Mình không cần gặp hắn ta, vì thế cũng không cần hắn quay lại, mình phải nghĩ cách để thoát khỏi đây!

Nghĩ đến đó, Jeon Jungkook không thể ngồi yên được nữa, bắt đầu nhìn bốn phía, tìm cách thoát ra ngoài.

Nhà vệ sinh rất rộng, lối thoát ra ngoài chỉ có cửa chính và một cửa sổ phía trên bồn vệ sinh. Cửa chính đã bị khóa rồi, không thể thoát ra ngoài theo lối ấy, hi vọng duy nhất là chiếc cửa sổ nhỏ.

Đây là tầng hai, cậu nhớ không lầm thì ở dưới tầng một có một thảm cỏ mềm mại, nếu giữ được tư thế tiếp đất thì mức độ nguy hiểm không phải là cao. Cửa sổ là loại cửa bình thường ghép từ nhiều tấm kính có thể gỡ ra được. Cửa không to, một đứa trẻ tầm mười tuổi có thể chui qua. Dáng người cậu nhỏ bé nên có lẽ chui qua cũng không khó. May mắn là nhà họ Kim cũng không lắp lưới chống trộm, nếu không thì cậu không thể thoát được.

Đứng trên nắp bồn vệ sinh, cậu cẩn thận gỡ từng mảnh kính, sau đó leo qua thùng chứa nước lên cửa sổ. Nhìn xuống dưới thấy một thảm cỏ xanh mềm mại mát mắt, không có bất kỳ vật gì khác. Chỉ cần nhảy xuống là được tự do rồi.

Jeon Jungkook bặm môi, nắm chặt bàn tay đang toát mồ hôi, hít một hơi thật sâu, nhảy xuống...

"Chẳng qua là cậu ta đi chụp vài bức ảnh với bạn thanh mai trúc mã mà thôi, sao cậu lại vội vàng tự sát vì cậu ta thế?"

Một giọng nói ấm áp có vẻ trêu đùa vang lên bên tai cậu, sau đó cậu rơi vào một vòng tay ấm áp, lực va mạnh quá khiến cho hai người lùi ra sau vài bước rồi mới đứng vững được.

Tại sao lại có người? Cậu vừa mới nhìn xuống thảm cỏ, rõ ràng là không có ai! Jeon Jungkook ngạc nhiên, vội vàng thoát khỏi cánh tay của người đó, quay người lại, trừng mắt hỏi: "Cậu là ai?".

Đó là một thiếu niên khôi ngô, tuấn tú, cao khoảng 1m80, mặc áo phông màu vàng và chiếc quần bò. Làn da mịn màng đến mức cậu cũng phải ghen tị, đôi mắt sắc bén thẳng thắn nhìn cậu, đôi môi như đóa tường vi nở một nụ cười tuyệt đẹp để lộ hai má lúm đồng tiền.

Người này sao đẹp thế, hay không phải là người, không phải là một "hoa tinh" bay ra từ vườn hoa chứ? Jeon Jungkook đang phân vân thì người đó nói: "Ôi, cà rốt nhỏ yêu quý, chúng ta lại gặp nhau rồi!".

---Còn tiếp--- 

Nam phụ đã xuất hiện rồi đây, cùng đoán xem chuyện gì sẽ xảy ra nhé. Và nhớ rà lỗi chính tả cho tui nhé các bbi <3

28/07/2022 - RaineeCloudyy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro