4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hahahaha....hahaha...Jeon Jungkook mày thật sự.... tao nhịn cười không nổi..."

"Câm miệng đi."

Trong quán cà phê, không gian kín được bao trùm bởi tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương, đột nhiên tiếng cười của Jimin rộ lên vang vọng làm bầu không khí êm du mộng mơ kia bị phá vỡ. Jungkook ngồi đó đưa mắt lườm người đang vô tư cười nói không chút ý tứ trước mắt, lạnh lùng lên tiếng cảnh cáo.

"Hahaha... thật là... cái gì mà tao có thể đấm mặt mày chứ, nghe giang hồ quá vậy... cười chết mất." - Nhận ra mình có chút quá khích, Jimin đưa tay bụm miệng của mình lại, cuối cùng vẫn là không nhịn được mà tiếp tục cười ra tiếng.

Jungkook đung đưa chân đá đá dưới gầm bàn, thấy thái độ của Jimin vô cùng ngứa mắt. Lại là chuyện kia nữa, mỗi khi nhắc đến chuyện đó với Kim Taehyung cậu đều không khỏi cảm thấy bực mình, trừng mắt nhìn Jimin sẵng giọng nói:

"Con mẹ nó chả thế à, tao phải nhịn lắm mới không đấm thẳng mặt thằng cha Kim Taehyung đó, để xem nó còn mang cái mặt vênh vênh đi ra oai thêm với ai nữa, ngứa cả mắt."

"Đáng sợ thế, tao thấy hắn có nằm mơ cũng không thể nghĩ rằng mấy lời nói đó được phát ra từ mày đâu Jungkook, lại còn là Jeon Jungkook ngại ngùng nhút nhát đáng thương bao lâu nay ngưỡng mộ theo đuổi hắn, mất hình tượng cậu học sinh ngây thơ thuần khiết quá đi." - Jimin nhìn Jungkook mặt đang cau có ngồi phía đồi diện, nhướng mày lắc đầu rồi bật cười một tiếng.

"Hình tượng gì ở đây? Cũng chỉ là diễn thôi sao phải quan tâm tới thằng kia nghĩ gì? Mà hắn không nghĩ ra cũng đúng, chẳng phải là do anh đây diễn quá tốt rồi hay sao? Còn hỏi diễn có mệt không? Mẹ nó mệt muốn chết."

"Haha đúng đúng, cái này công nhận, tốt đến mức ai nhìn vào cũng thấy thương hại, nhưng mà hết rồi, haizz, Jeon Jungkook thực sự cuối cùng đã quay trở lại."

"Khỉ thật tốn sức như vậy mà kết quả chả được gì." - Cậu đang uống dở ly nước giữa chừng, nghe Jimin nói vậy liền đặt mạnh xuống tạo ra tiếng động lớn.

"Tao đã nói trước rồi mày đừng đánh giá thấp Kim Taehyung, đâu có dễ chơi như vậy."

"Do xui xẻo thôi, với lại căn bản, con mắt nhìn người của tên đó quá kém. Mẹ, cái gì mà bad boy sát gái chứ? Cũng chỉ là một đứa ngây ngô ngu ngốc bị bạn gái dắt mũi thôi." - Jungkook nhìn ra ngoài cửa sổ, trên miệng nở một nụ cười tự giễu.

"Tao thấy nó cũng không phải bênh Yemi, chỉ là muốn hỏi mày rõ mọi chuyện đó."

"Đấy không là bênh thì là gì? Còn cái kia thì kệ chứ, mày có nói nhưng nó chả chen ngang đấy à, đéo nghe thì thôi ở đâu có chuyện muốn gì được đó mà bày đặt bắt người trả lời phải là tao? Tao cũng chẳng có nghĩa vụ gì phải giải thích cho cả."

"Thật ra Taehyung nó cũng không tệ đến mức như mày nghĩ đâu, ngoài chuyện thay người yêu như thay áo thì nó sống hơi bị được lòng mọi người đấy. Mày có biết Min Ah cái đứa học giỏi nhất khối mình không? Đợt trước thi nó gian lận dùng phao xong lúc giáo viên trông thi đi xuống do hoảng quá nên đã ném sang chỗ Taehyung ngồi ngay cạnh, đợt đấy trong trường có tin đồn nhà Min Ah nghiêm khắc lắm, nó mà bị điểm hơi thấp thôi đã bị đánh bầm tím người, cũng không biết Taehyung có biết chuyện này không, chỉ thấy nó chả biện minh gì mà nhận thay, cuối cùng bị hạ hạnh kiểm với hủy bài thi đấy." - Jimin xoa xoa cằm, vẻ mặt đăm chiêu, nuốt nước bọt rồi lại tiếp tục kể với tông giọng đều, thi thoảng còn khẽ gật gù đầu, thở dài cảm thán:

"Cả cụ già bán nước đối diện trường nữa, nhiều lúc mọi người vẫn thấy nó ra đấy giúp cụ dọn hàng, bà ấy có một đứa cháu nhỏ mà bố mẹ đều đi làm xa hết, đứa nhỏ ở với bà, có đợt bà bị bệnh thi thoảng thằng Taehyung còn thay bà đưa đón bé đấy đi học ở nhà trẻ mà, còn nhiều chuyện khác nữa cơ, mấy đứa trong đội bóng rổ được Taehyung giúp đỡ nhiều cũng hâm mộ nó lắm. Mày thấy nó thường trốn học mà thứ hạng thi khá cao là do mỗi lần thi Taehyung học hơi bị nghiêm túc đấy, nó hay đến phòng giáo xin thêm đề luyện cơ, không phải tự nhiên mà đứa ngỗ nghịch như Taehyung được các thầy cô quý. Nó lúc nào cũng cư xử phải phép biết trên biết dưới, tính lại sòng phẳng cái gì ra cái đấy, chơi được học được, nói được làm được, sẵn sàng làm sẵn sàng chịu. Mấy lời đồn xấu cũng do mấy đứa ghen ăn tức ở bịa ra cả. Cái tên khốn Kim Taehyung ấy con mẹ nó lúc nào cũng trưng ra cái vẻ đẹp trai phong lưu, bất cần ngạo mạn chết tiệt đi làm mấy chuyện chính nghĩa như thế, đến tao mà là con gái còn mê chứ chuyện mấy em gái yêu thích nó như vậy cũng là thường."

"Ồ, đấy là mày, còn tao thì khác. Nhưng sao tự nhiên mày lại kể mấy chuyện này? Để tao tăng thêm thiện cảm với hắn?" - Jungkook chậm rãi mở miệng, cười như không cười ngước nhìn người đối diện.

"Tùy cách mày nghĩ thôi." - Jimin sắc mặt bình thản đáp lại, đưa ly nước trên bàn lên nhấp một ngụm, rồi lại như nhớ ra chuyện gì hướng ánh mắt nhìn Jungkook hỏi:

"Mà mày định như nào với Yoongi đây, ông ấy vẫn tưởng mày chưa đi học đấy."

"Chắc là tao sẽ bảo với anh Yoongi chuyện này sau." - Cậu thay đổi tư thế ngồi thẳng lưng, dùng thìa khuấy khuấy ly nước, ngẫm nghĩ một lúc rồi nói.

"Ông ấy mà biết mày lừa như thế chắc kẹp cổ cả tao mất."

"Không sao tao sẽ nói là có chút chuyện cần giải quyết thôi." - Jungkook điềm tĩnh nói, lại cúi xuống đồng hồ xem giờ, đưa cốc nước lên miệng uống nốt rồi đứng dậy:

"Thôi tao có việc đi trước đây."

"Ơ cái thằng này mày bỏ tao ở đây một mình đấy à?"

"Thế mày muốn bao nhiêu mình? Có còn phải con nít nữa đâu, tao phải đi tu sửa lại nhan sắc tí, cũng hơn tháng sống trong bộ dạng này rồi, mỗi ngày đều cảm thấy vô cùng mất thẩm mỹ còn không dám soi gương." - Cậu đứng dậy mặc lại áo khẽ vỗ vai Jimin mặt đang nhăn nhó rồi rời đi.

Thực ra Jungkook và Jimin là bạn thân với nhau từ nhỏ tới giờ, bố mẹ của cả hai đã chơi thân từ trước nên hai đứa nhỏ dính với nhau từ lúc sinh ra. Tuy nhiên đến đầu năm cấp hai thì gia đình Jungkook mở công ty thành phố khác nên phải chuyển vào trong đó, hai bạn nhỏ tạm thời xa nhau, thi thoảng hè Jungkook mới được về ở lại chơi với Jimin vài tuần. Yoongi là người anh lớn hơn 1 tuổi chuyển từ Canada về năm hai đứa nhỏ mới lên cấp 1, hai đứa hồi đó cũng vô cùng thích chơi với anh bám dính lấy, lúc Jungkook chuyển đi thì Yoongi tiễn em cẩn thận dặn dò đủ thứ, cả 3 người đều hứa sẽ giữ liên lạc đều.

Năm nay hai đứa đã cuối cấp, Jungkook cũng đã trưởng thành hơn nên có mong muốn sống tự lập sớm cộng với lời rủ rê của Jimin nên cậu đã quyết định xin phép bố mẹ có thể chuyển về thành phố kia học chung với bạn. Anh Yoongi thì đã lên đại học và chuyển nhà đến gần trường, nghe tin vậy thì vui mừng muốn tới gặp Jungkook nhưng cậu lại nói dối mình phải tháng sau nữa mới chính thức đến ở và nhập học.

Trước đây nhà Jungkook và Jimin ở đối diện nhau, sau khi chuyển đi bố mẹ cậu cũng không bán đi mà quyết định để đó làm kỉ niệm. Bố mẹ Jimin khi nghe tin thì mong muốn Jungkook chuyển đến nhà sống cùng con trai để dễ dàng chăm sóc hai đứa luôn nhưng Jungkook nhất quyết từ chối, cậu muốn sống tự lập trong ngôi nhà trước của mình hơn, bố mẹ Jimin cũng đành xuôi theo, hai nhà cũng ở gần nhau nên không quá lo thêm nữa là Jungkook từ bé không có thói quen sống phụ thuộc, tính cách có phần hơi cứng đầu muốn làm gì sẽ làm đến cùng, điều mà thằng bé cho là đúng sẽ rất khó khăn để thuyết phục vì vậy đành gật đầu đồng ý và dặn dò thi thi thoảng sang nhà mình cùng nhau ăn cơm.

Jungkook chuyển đến học cùng trường với Park Jimin thì vô tình gặp lại Kim Taehyung, còn học cùng một lớp, cũng không nghĩ có sự trùng hợp đến vậy. Đúng vậy, thật ra cậu đã biết hắn từ trước không những thế còn nhớ rất kĩ và vô cùng ghét.

Tất nhiên việc gì cũng phải có lý do của nó, hiềm khích bắt đầu từ đợt hè hai năm trước khi Jungkook về thành phố chơi, trùng hợp vào đúng dịp Jimin có hẹn đi chơi với các bạn cùng lớp liền dẫn cậu đi theo cùng.

Lúc đó Jungkook đã vô tình được một bạn nữ trong nhóm kia để ý và thích thầm. Cuối cùng nhờ sự ủng hộ, mai mối nhiệt tình của Jimin nên sau vài lần nhắn tin và đi chơi riêng, Jungkook cũng dần bắt đầu thích bạn nữ thế là cả hai quyết định tiến tới chuyện yêu đương.

Tuy nhiên vì chỉ về chơi không lâu nên khoảng tầm ba tuần cùng nhau hẹn hò yêu đương lãng mạn thì Jungkook cũng phải quay trở về thành phố kia. Không còn cách nào khác, hai bạn dù không muốn nhưng đành ngậm ngùi tạm thời chia ly, chấp nhận yêu xa.

Yêu xa là một chuyện khá khó khăn, ngay cả đối với những cặp đôi yêu nhau lâu nồng nàn có thể kiên nhẫn đợi chờ thêm một chút là trọn vẹn nhưng họ vẫn không chọn tiếp tục mà quyết định buông bỏ, nữa là với cặp đôi mới lớn chỉ mới yêu nhau chưa trọn vẹn một tháng, yêu xa quả là thử thách không hề nhỏ.

Khoảng vài tuần đầu Jungkook và bạn gái nhắn tin vô cùng đều đặn, mỗi tối còn gọi video nói chuyện đến lúc đi ngủ, cậu nói bạn gái chờ mình tầm một năm nữa sẽ xin chuyển về cùng thành phố, cả hai đều hứa yêu nhau lâu dài, chút khó khăn chia xa này chỉ là chuyện cỏn con.

Vậy mà sau vài tuần Jungkook không còn thấy bạn gái trả lời tin nhắn nhiều như trước, cô chỉ xem rồi nhắn lại hời hợt hoặc đôi khi ngay cả xem cũng không, cả ngày không thấy tin nhắn nào, cuộc gọi mỗi tối cũng rút ngắn dần cho đến những tiếng 'tút' dài từ đầu dây bên kia không nhấc máy. Jungkook lo lắng nhắn tin hỏi Jimin về bạn gái mình tưởng cô có chuyện gì, về sau lại nhận được kết quả rằng cô đã công khai hẹn hò với người khác được vài hôm rồi, lúc Jimin hỏi thì cô nói đã chia tay với Jungkook.

Sự thật này khiến cậu không chấp nhận dễ dàng được, mối tình mà cậu đặt rất nhiều kì vọng lại kết thúc chỉ trong chớp nhoáng, thậm chí đến một lời chia tay cũng không có, người kia cứ thế có người mới mà thẳng tay cắt đứt, rũ bỏ đi mối quan hệ với cậu.

Jeon Jungkook biết mặt bạn trai mới của bạn gái cũ là qua bức hình mà Jimin gửi. Kim Taehyung trong bức ảnh đó vô cùng đẹp trai nổi bật với bộ đồng phục thể thao, dáng người cao ráo, bắp tay săn chắc đang chơi bóng rổ nhưng vì lúc đó giờ trong cậu chỉ toàn là thù ghét bởi sự phản bội nên đã tự lừa chính mình cho rằng hắn chẳng có điểm gì nổi bật chỉ là do được ở gần bạn gái hơn thôi.

Tuy là vậy nhưng trong lòng cũng không thể tránh khỏi cảm giác mất mát, ở độ tuổi nông nổi còn muốn chứng tỏ bản thân, việc để bạn gái mình ngang nhiên cắm sừng rồi hẹn hò với người khác làm Jeon Jungkook thấy bản thân mình kém cỏi vô cùng - điều mà trước giờ cậu không cho phép mình được nghĩ tới, lòng tự trọng cũng như bị Kim Taehyung lôi ra thỏa thích dẫm đạp vào. Lúc đó chỉ thiếu một chút kiềm chế nữa thôi là Jeon Jungkook có thể lập tức sang thành phố đó kiếm bạn gái hỏi rõ mọi chuyện, thậm chí muốn tìm hắn đánh nhau một trận nhưng rốt cục nghĩ lại, cả hai người đó đều không xứng đáng khiến cậu tốn sức như vậy.

Bẵng đi một vài năm cho đến bây giờ khi chuyển đến thành phố này, Jungkook cũng chưa từng suy nghĩ đến việc sẽ gặp lại hắn nhưng mà tỉ lệ không hề cao đó lại nghiễm nhiên xảy ra, có khi lại là nghiệt duyên, vốn dĩ cậu cũng không phải người nhớ lâu thù dài nhưng trường hợp Taehyung lại ngoại lệ, tuy không nói nhưng trong lòng cậu câu chuyện năm đó vẫn luôn nhớ rõ.

Đến giờ có thể gặp lại, hiềm khích khi xưa không tránh được mà sục sôi trở lại, cậu không kiềm được muốn mà trả thù hắn một chút.

Jungkook lên kế hoạch ban đầu muốn giả đáng thương, đóng vai nam sinh mong manh ngây thơ chung tình một chút, hàng ngày là cái đuôi nhỏ bám Kim Taehyung để lấy cảm tình đợi hắn mềm lòng tiến tới yêu đương sau đó liền một phát đá bay, cũng không lo sợ bị phát hiện lắm vì dựa vào lợi thế rằng Kim Taehyung không biết mặt cậu.

Kế hoạch nghe có vẻ hoàn hảo mà sự thật thì hình như chẳng giống ta mong muốn, Jungkook nghĩ mình chịu mấy sự quá quắt của hắn như vậy là đủ lắm rồi, trước giờ cũng chưa bao giờ là người kiên nhẫn liền quyết định bỏ ngang, nghĩ lại quả thực cậu rảnh lắm mới đi thực hiện kế hoạch này, nhìn cái mặt tên kia thôi đã ghét muốn đá rồi mà còn phải diễn như vậy thực buồn nôn, biết thế này thì đã giải thoát bản thân sớm hơn. Nhưng tại sao hắn mãi không bị rung động? Do cậu không có tí thu hút nào hoặc có thể Kim Taehyung hoàn toàn là trai thẳng?

Nghĩ đến đây Jungkook liền lắc mạnh đầu không hiểu mình đang nghĩ gì nữa, cậu đây cũng là trai thẳng tắp chỉ yêu con gái, tốt nhất bây giờ nên tránh xa Kim Taehyung một chút không dây dưa gì đến nhau, chuyện xưa tình cũ gì cũng bỏ qua hết. Vậy mà Jungkook vẫn thấy lo lắng sợ hắn phát hiện ra thì chắc sẽ vô cùng mất mặt, bởi mình hơn thua như trẻ con, toàn làm mấy chuyện gì đâu không, mà hắn biết thì đã sao, rõ ràng người sai trước là bên đó.

Suy nghĩ có chút mâu thuẫn rốt cục Jungkook quyết định trực tiếp ném với dẹp bỏ hết mấy chuyện đó ra sau thôi không nghĩ nữa. Chỉ cần biết rằng từ hôm nay cậu sẽ sống đúng với Jeon Jungkook, vậy là thoải mái rồi những chuyện khác đều không quan trọng.

...

"WTF Jeon Jungkook???? Mày làm cái mẹ gì với đầu mày đấy??????????" - Jimin nhìn mái tóc màu sáng chóe của bạn mình, trong nhất thời nín lặng không nói được gì, sau đó mới vò tóc bắt đầu gào lên chất vấn cậu với vẻ mặt hết sức ngỡ ngàng, kinh ngạc.

"Làm sao, nhìn đẹp trai đúng không??" - Jungkook trông thấy phản ứng của Jimin như vậy liền cười tươi, quay sang cái gương nhỏ treo bên cạnh vừa soi vừa vuốt vuốt tóc thản thiên hỏi.

"Đẹp cái mẹ gì mà nhuộm nguyên cái đầu màu đỏ thế hả?? Mày tưởng trường mình là cái trường quốc tế mày học hồi trước à????"

"Thì sao? Trường nào thì trường tao thích để kiểu nào thì để thôi."

"Mẹ mày đúng là điên rồi!" - Jimin đưa tay vuốt trán vẻ bất lực, sau đó đeo balo dứt khoát đẩy người Jungkook ra đi trước bỏ mặc cậu đang đứng đó.

"Ê đợi tao, khoan đã Park Jimin!!!"

.

thêm vài hình ảnh minh họa của xinh ngoan yêu đỏ chói này nhá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro