Chương 5: Điều kiện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vâng, con đến rồi ba cứ yên tâm Jeon Jungkook này sẽ giúp chủ tịch lấy được hợp đồng."

Nói với ba Jeon thêm vài câu nữa sau đó cậu tắt điện thoại  tiến đến quầy lễ tân của nhà hàng vừa định cất tiếng hỏi thì lễ tân đã lên tiếng hỏi cậu trước.

"Là cậu Jeon đúng không ạ? Đã có một vị khách đặt bàn trước cho cậu rồi ạ, Ngài ấy bảo khi nào cậu đến thì cứ ngồi đó chờ Ngài ấy."

Jungkook đầy thắc mắc không hiểu tại sao cô lễ tân này lại biết mặt cậu nhưng công việc quan trọng hơn nên cậu cũng chẳng thắc mắc nhiều mà theo hướng của nhân viên đến chỗ đã được đặt trước của người nọ.

Đây là một nhà hàng mang phong cách cổ điển của Pháp rất thích hợp cho những cặp tình nhân đến đây để thưởng thức cảnh sắc bên ngoài cũng như không khí cổ điển bên trong nhà hàng dưới ánh nến lãng mạn cùng với một chút nhạc cổ điển du dương sẽ khiến con người ta có một đem khó quên. Nhìn xung quanh đánh giá một lượt cậu thật không hiểu nổi nơi này sao có thể thích hợp để bàn công việc chứ, nhìn ra thì nên dành để người yêu đương thì đúng hơn. Tên này thật đúng là người lập dị mà.

Thầm suy nghĩ đến người đối tác hôm nay Jungkook tặc lưỡi đánh giá cái sở thích quái đản của người kia mà không hay biết đã có người đứng ngay sau lưng cậu được một lúc rồi.

Hắn ta nhìn cậu hướng mắt về phía vô định không để ý xung quanh như đang suy nghĩ điều gì đó mà không biết có người đến hắn liền nảy ra suy nghĩ muốn trêu chọc người kia.

Di chuyển đến gần hơn chỗ Jungkook đang ngồi hắn hạ thấp người đem hơi thở ấm nóng cùng giọng nói trầm thấp của mình phả vào tai cậu thì thầm.

"Em là đang nghĩ đến tôi sao?"

Đang miên man suy nghĩ thì bị giọng nói của người lạ kề sát bên tai làm cho cả người cậu dựng tóc gáy lập tức xoay người muốn xem tên biến thái nào dám cả gan ở chỗ này. Vừa xoay người lại cả khuôn mặt của người kia không biết vô tình hay cố ý mà lại kề sát ngay mặt cậu khiến chóp mũi của hai người chạm nhau.

Jungkook mãi mê trước vẻ đẹp không chút khuyết điểm của người kia mà không hề hay biết hắn đang tiến gần hơn nữa chỉ chừng một centimet nữa thôi là hai cánh môi sẽ chạm nhau lúc này cậu mới giật mình đẩy hắn ra lên tiếng gọi.

"Thầy Kim?"

Kim Taehyung vui vẻ kéo ghế ngồi xuống đối diện với cậu, hắn chéo chân ngồi vô cùng thư thái chẳng một chút gì là ngại ngùng hay lo sợ, dáng ngồi của hắn toát lên một vẻ vương giả khó nói. Thấy người nhỏ kia hai tiếng thầy Kim hắn cũng mỉm cười đáp lời cậu.

"Em là đang suy nghĩ về tôi sao?"

Nhận được câu hỏi của Kim Taehyung cậu không hề trả lời chỉ đưa ra một câu hỏi khác hay đúng hơn là đang yêu cầu hắn.

"Sao thầy lại ở đây? Phiền thầy rời đi cho, hôm nay em không có thời gian để tranh luận với thầy những chuyện nhảm nhí đâu."

"Nhảm nhí?" Thật không ngờ chuyện của hắn và cậu trước kia chỉ là chuyện nhảm nhí thôi sao? Nhưng mà Kim Taehyung hắn quên một điều rằng Jungkook kiếp này không hề biết chuyện của hắn và cậu kiếp trước thật là vu oan cho cậu quá.

Đem lưng tựa vào ghế ung dung nhìn người phía trước hắn nhếch mép nhìn Jungkook nói "Thật không ngờ người của công ty chủ tịch Jeon chẳng ra thể thống gì."

Bị người đối diện nặng lời Jungkook khó chịu lớn tiếng với hắn.

"Kim Taehyung tôi nói thầy biết, thầy đừng nghĩ mấy trò nhảm nhí của thầy có thể hại được tôi. Tôi thách thầy đó."

Cậu dám thách thức hắn? Đúng là không biết lượng sức. Nếu như không phải vì muốn giết Jungkook thì hắn có cố tình xuất hiện lần nữa hay không?

"Được, em chờ mà xem."

Vẫn chỉ là giọng nói lạnh băng không chút cảm xúc mà đáp lời Jungkook, hắn sau đó cũng chẳng thèm nán lại mà trực tiếp rời đi.

Jungkook một mình ngồi đó hai viền mắt đã đỏ lên từ lúc nào, nhưng đỏ vì tức giận hay vì lí do gì thì cậu lại không giải thích được. Từ ngày Kim Taehyung xuất hiện hắn luôn làm cho mọi thứ xung quanh cậu bị xáo trộn một cách vô lí, cả cái giấc mơ quái đản kia nữa rốt cuộc thì nó là gì? Kim Taehyung hắn rốt cuộc là ai?

Bỗng nhiên đang suy nghĩ cậu lại chợt nhớ ra một chuyện liền trợn to mắt, mặt thì đầy vẻ hoang mang.

"Khoan đã! Công ty chủ tịch Jeon? Không lẽ hắn..."

Thôi toang rồi lần này phải ăn nói làm sao với baba đây, vừa suy nghĩ cậu vừa chạy ra khỏi nhà hàng đuổi theo Kim Taehyung. Cũng may hắn vẫn chưa ra khỏi nhà hàng nếu không thì thật sự hết cách rồi, vì từ trước đến giờ chưa từng có ai có thể hẹn được Kim Taehyung một buổi hẹn nào cả may lắm là sẽ được hắn chủ động hẹn trước.

Thấy Kim Taehyung chuẩn mở cửa xe Jungkook liền tăng tốc độ chạy nhanh đến chỗ hắn dang tay chặn lại cửa xe, hơi thở đứt quãng nhẹ giọng với hắn.

"Kim Tổng..."

Bị Jungkook chặn cửa hắn cũng không lấy làm ngạc nhiên vì hắn biết thế nào cậu cũng sẽ đuổi theo, hắn nhếch mép cười lạnh đưa tay đút vào túi quần tỏ vẻ không hài lòng nhìn cậu.

"Cậu Jeon đây không phải lúc nãy còn thẳng tay đuổi khách hàng đi sao? Bây giờ đuổi theo tôi là có ý gì?"

"À... vả lại tôi cũng vừa trả lời điện thoại của chủ tịch Jeon rồi...hừm...phải làm sao đây?"

Vừa nói hắn vừa lắc lắc chiếc điện thoại trước mặt cậu với vẻ mặt vô cùng đểu cáng, nếu như hắn không phải khách hàng quan trọng của ba Jeon thì cậu đã không ngại cho hắn một bạt tay rồi.

Máu nóng trong người chưa hạ được bao nhiêu lại bị Taehyung làm cho sôi trở lại khiến mặt cậu đỏ đến mức muốn phát ra lửa. Đang tức giận trước thái độ của người trước mặt thì điện thoại cậu lần nữa vang lên, Jungkook dời tầm mắt khỏi hắn nhìn vào cái tên quen thuộc trên màn hình điện thoại. Lần này tiêu thật rồi.

"Alo baba..."

"Kookie con có biết con vừa làm gì không hả? Kim tổng là đối tác vô cùng với công ty ta lần hợp tác này đó con biết không hả?"

Ba Jeon giọng nói qua điện thoại có chút nóng giận nói với cậu. Nghe ra ba Jeon đang giận cậu liền xuống nước nói với ông.

"Không phải...thật ra con..."

"Ba yên tâm con nhất định sẽ lấy được hợp đồng cho ba"

Người phía đầu dây bên kia nghe cậu nói vậy liền xem như hài lòng dặn dò cậu vài điều thì tắt máy. Đúng là điên thật rồi sao lại hứa với ba chứ, giờ phải làm sao đây? Con người này không dễ đối phó như mình tưởng.

Đem điện thoại cất đi cậu hướng mắt nhìn người nãy giờ im lặng như đang xem chuyện hài chờ đợi kết quả câu chuyện. Giờ chỉ còn cách xuống nước với hắn xem sao, nghĩ vậy Jungkook liền bày ra bộ mặt thỏ con hướng hắn mỉm cười nói.

"Kim Taehyung...à...không thầy... không không...Kim tổng?"

"Thật là không phải phép vì đã cư xử thô lỗ với anh, mong anh bỏ..."

"Không."

Lời nói chưa kịp dứt liền bị câu nói của hắn cắt ngang Jungkook mặt cắt không còn giọt máu nhìn hắn cười cầu tài.

"Xin anh nghĩ lại đi Kim tổng, hợp tác lần này không phải đôi bên chúng ta đều rất có lợi hay sao? Tôi biết anh là người công tư phân minh sẽ không vì chuyện thù vặt mà bỏ qua món lợi này chứ?"

Jungkook nói xong liền quan sát biểu cảm của hắn không rời, mồ hôi lạnh trên người ngày càng nhiều, còn ướt cả trán. Không biết hắn nghĩ gì mà lâu thế không biết.

Chờ mãi không thấy hắn trả lời cậu liền mất kiên nhẫn định bỏ đi sau đó sẽ về chịu phạt của ba Jeon sau thì nghe hắn cất lời.

"Nếu..."

Kim Taehyung giữa chừng thì cắt ngang không nói tiếp đưa tay vuốt cằm như suy nghĩ gì đó rất quan trọng. Jungkook không thể đợi liền lên tiếng hỏi.

"Nếu sao? Sao anh không nói tiếp?"

Kim Taehyung nghe cậu hỏi hắn nhếch miệng đầy toan tính sau đó ghé sát tai cậu cắn nhẹ lên nó nói.

"Nếu như em ngủ với tôi một đêm tôi sẽ suy nghĩ lại."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro