4. Cidade Turberosia* (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Jeon Jungkook và Park Jimin ngồi trong phòng trà chờ lãnh chúa với Kim Taehyung bàn bạc công việc. Park Jimin thoải mái ăn bánh ngọt, uống trà Harrods. Jeon Jungkook cắm cúi ăn bánh, thi thoảng ngó lên nhìn trộm Park Jimin. Nhận ra hành động quá đỗi đáng yêu của cậu, Park Jimin phì cười.

  - Có chuyện gì sao?

  Jeon Jungkook giật mình, nuốt ực miếng bánh Macaron.

  - Anh Jimin... Ừm, anh là bạn thân của tên pháp sư kia, anh có thể cho em biết cách để hắn tránh xa em ra không?

  Park Jimin ngừng rót trà.

  - Cách khiến Taehyung tránh xa em á?

  - Vâng. Ghét bỏ thì càng tốt ạ.

  Anh tiếp tục rót trà ra tách, sau đó ngẫm nghĩ nói.

  - Hừm... Suy nghĩ của Taehyung rất khó đoán. Anh không biết cách nào cả.

  Jeon Jungkook xụ mặt xuống, tiếp tục ăn bánh. Park Jimin thấy vậy cũng không nỡ.

  - Nhưng anh biết Taehyung không thích mấy kiểu con gái đỏng đảnh, khó chiều, hay làm nũng.

  - Vậy sao? Cảm ơn anh Jimin.

  Jeon Jungkook nhìn bằng con mắt long lanh. Park Jimin thắc mắc cậu thiếu niên này có thực sự là một Chavalier kiêm một Cazador không nữa.

  Kim Namjoon và Chavalier của mình đích thân ra tiễn hai người tại bến tàu.

  - U chu choa! Jungkook à, ta sẽ quay lại Lavanda thăm em. Lần tới nhất định phải khiêu vũ với ta đó nha!

  Kim Taehyung xoa xoa hai má của Jeon Jungkook, luyến tiếc không muốn rời. Jeon Jungkook gạt phăng cái tay đang vò xéo má mình, trợn mắt nói.

  - Hẹn không gặp lại!

  Chuyến tàu bắt đầu rời bến đến, Kim Taehyung qua khung cửa sổ chăm chú nhìn gương mặt đanh lại của Jeon Jungkook, trong miệng lẩm bẩm.

  - Em ấy đáng yêu ghê!

  - Được rồi quý ngài mộng mơ, mau ngồi ngay ngắn vào nếu không muốn bị ngã.

  Park Jimin nhắc nhở. Kurkuma nhảy phốc lên đùi anh nằm, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

.

  Đã ba ngày kể từ khi trở về thành phố Turberiosa. Ngày hôm nay Kim Taehyung không nhận được bất kì lá thư hay nhiệm vụ nào, đâm ra nhàn rỗi.

  - Này Kim Taehyung, hôm nay trời đẹp lắm, rảnh rỗi thì đi dạo ngắm cảnh đi.

  Park Jimin khoác áo, ngán ngẩm nhìn tên cao gần mét tám ngồi vắt vẻo trên ghế thở dài.

  - Cậu định đi đâu à?

  Kim Taehyung nhìn Park Jimin trang phục chỉnh tề hỏi.

  - Dưới phố có tiệm bánh ngọt mới mở. Tiện thể đưa Kurkuma đi tỉa lông.

  Park Jimin ôm Kurkuma đi xuống tầng. Kim Taehyung quay ra cửa sổ, thời tiết hôm nay quả là rất đẹp, đi dạo không phải ý tồi.

  Thành phố Turberiosa đang vài giữa tháng Tám, mùa của các loài hoa. Trên đường phố, đâu đâu cũng ngập tràn hương sắc của hoa, cảnh đẹp lại vô cùng thơ mộng.

  Hắn dạo loanh quanh con phố, chợt nhìn thấy bên đường, một hình dáng rất quen thuộc. Jeon Jungkook mải mê ngắm nhìn những ảo thuật gia đường phố biểu diễn, không hề biết hắn đã đứng ngay sau lưng.

  - Chào em, Jungkookie!

  - A!

  Jeon Jungkook giật nảy mình. Gương mặt của Kim Taehyung đã kề sát mặt.

  - Kim Taehyung?! Sao anh lại ở đây?

  - Hửm? Turberiosa là thành phố ta đang sống mà. Thật không ngờ lại được tái ngộ em sớm như vậy! Em đến đây thăm ta hả?

  Hắn nhanh nhẹn nắm lấy tay cậu, không cho cậu lùi ra xa. Jeon Jungkook liền phân bua.

  - Không có. Hôm nay tôi được nghỉ phép nên cùng đội trưởng đi đến đây.

- Đội trưởng của em là ai thế?

- Ư... mặt anh trông ghê quá.

Kim Taehyung mặt đen lại, nổi gân xanh. Hóa ra Jeon Jungkook đang đi chơi xa cùng vị đội trưởng đáng kính nào đó.

  Jeon Jungkook định thoát khỏi hắn, chạy về tiệm bánh tìm đội trưởng thì nhớ ra gì đó, liền quay lại nhìn Kim Taehyung.

  - Kim Taehyung.

  Cậu hít một hơi thật sâu, chuẩn bị tinh thần, hai tay siết chặt vào nhau nằm gọn trong lòng bàn tay đeo găng màu đen của hắn.

  - Chúng ta cùng đi chơi đi.

  - Hả?

  - Tôi nói là chúng ta đi chơi đi.

  Cậu nói mà nét mặt vô cùng nghiêm túc, không chút bối rối, tựa như đã vạch sẵn trong đầu. Kim Taehyung ngạc nhiên, song cũng nhanh chóng lấy lại biểu cảm.

  - Thế nào? Anh không thích sao?

Jeon Jungkook thắc mắc. Lẽ nào cậu diễn không đạt?

  - Ta rất thích. Nhưng ta muốn biết lí do đột nhiên em thay đổi thái độ.

  - Tôi... tôi...

  Jeon Jungkook luống cuống vân vê áo. Không nghĩ đến trường hợp sẽ bị hắn hỏi như thế. Trước thái độ của cậu, hắn không kiềm được lòng, nắm lấy tay cậu vui vẻ.

  - Được rồi. Vậy em muốn đi đâu chơi nào?

  Cậu lập tức bị  kéo đi song hành với hắn. Hôm nay, Jeon Jungkook mặc một áo poncho dài rộng màu xanh trời, có họa tiết bắt mắt, đi miếng bọc chân và bốt cổ ngắn. Tổng thể trông vô cùng thuận mắt khiến Kim Taehyung không nhịn được mà quay sang tấm tắc.

- Bộ đồ này rất hợp với em.

- Đương nhiên. Là ngài Namjoon chọn cho tôi đấy. Tôi quên không mang theo cây gậy ngài ấy tặng.

Hắn phì cười, luồn tay sau eo cậu kéo lại gần, tiện thể ghé sát vành tai.

- Ý ta là, trông em đẹp lắm.

Mặt Jeon Jungkook thoáng chốc đỏ hồng, hai gò má trở nên âm ấm. Mục đích ban đầu của cậu chính là khiến Taehyung ghét mình cơ mà! Cậu lắc lắc đầu cho thật tỉnh táo, vỗ vỗ hai bên má ửng hồng.

- Em làm sao thế?

Kim Taehyung thắc mắc. Cậu vội chỉ vào hiệu quần áo quý tộc cách đó không xa.

- Tôi... tôi muốn mua quần áo.

- Theo ý em.

.

Park Jimin thả Kurkuma ở hiệu tóc rồi chạy tới tiệm bánh mới mở. Đang đứng xếp hàng, chợt có thứ gì đó đang gặm gặm cào cào vào bốt của mình. Hóa ra là Kurkuma. Anh bế nó lên, nhìn nó giương nanh múa vuốt, thể hiện rõ sự tức giận vì chủ nhân dám bỏ mặc nó để chạy đi mua bánh. Kurkuma ưỡn cái cơ thể mềm múp thịt, đạp vào ngực anh, nhảy bổ tới những chiếc bánh ngọt đẹp mắt đang trưng bày kia.

  Khi bộ móng vuốt vươn ra hết cỡ của nó chuẩn bị bám vào những dĩa bánh thì nó bị ai đó túm lại.

  - Ồ. Một chú mèo nghịch ngợm.

Kurkuma nổi quạu, quay lại dùng móng hất văng chiếc bánh Black Florist trên tay người nọ. Chiếc bánh xinh đẹp rơi xuống đất, nát bét.

  - Kurkuma!

  Park Jimin vừa chen hàng chạy tới. Kì này lại phải bỏ tiền túi ra để xin lỗi người ta. Người nọ nhìn con mèo béo nổi đóa, bật cười.

  - Xin lỗi ngài. Tôi sẽ đền tiền cho ngài.

  - Nó tên là Kurkuma sao?

  - Vâng. Rất xin lỗi ngài. Về nhà tôi nhất định sẽ phi lê nó với rượu vang.

  Người kia tủm tỉm cười, trả con mèo cho Park Jimin.

  - Cứ để nó sống đi. Cậu có muốn dùng chút bánh ngọt với tôi không?

________________

(*) Cidade Turberiosa: thành phố hoa huệ tây.

 

 
 
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro