Chap 12: Thổ lộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm nay không khí ảm đạm hơn hẳn. Taehyung không vào phòng đánh thức cậu nữa, sáng sớm hắn đã rời đi từ sớm, bỏ cậu một mình trong căn biệt thự này.

Cậu cũng mặc kệ không có gì gọi là quan tâm đến sự hiện diện của hắn. Nhưng nói đi thì cũng nói lại ở đây cũng nhàm chán như ở Los Angeles không có gì vui cả, mà thêm cái chân cậu đang bị thương quả là nhàm chán.

Cố gắng đi xuống tìm gì đó ăn thì cũng may có vài lát bánh mì sandwich và vài quả trứng. Cậu bắt tay vào chuẩn bị buổi sáng dù đi lại có hơi khó khăn. Sau khi ăn sáng xong cậu cố gắng đi từng bước ra vườn hoa hướng dương ngồi ngắm chúng. Tự nhiên cậu cảm thấy tủi thân, đến cả hướng dương còn được mọc chung với nhau vậy mà cậu lại lạc lõng ở nơi xa lạ này, xa ba mẹ, bạn bè và cả nghề nghiệp của mình nữa. Nghĩ tới thôi cậu khẽ thở dài.

"Sao mà một tháng trôi qua lâu vậy chứ, mình muốn về nhà quá đi, không muốn ở cùng anh ta chút nào."

"Ước gì được về nhà ngay bây giờ nhỉ?"

"Nếu mà được vậy thì hay biết mấy, mình sẽ được tận hưởng cuộc sống bình yên không bị ràng buộc bởi cái tên này."

"Phải chi anh ta biến mất thì hay biết mấy nhỉ?"

Cậu cứ tự nói với bản thân những điều mình muốn mà không biết có sự hiện diện của người phía sau. Phải là Taehyung hắn đã về và mang theo túi sữa chuối cho cậu, nhưng không may hắn lại nghe được những cậu nói không sót một chữ.

Hắn cũng im lặng quay lưng vào nhà, để túi sữa trên bàn, rồi đi thẳng lên phòng. Còn phía cậu vẫn chưa biết cuộc trò chuyện của bản thân đã bị đối phương nghe thấy, mà có nghe thấy đi nữa cậu cũng không quan tâm, nếu không có hắn thì cậu đâu phải ở đây, một nơi xa lạ, vốn không thuộc về mình.

Tầm 30 phút sau cậu từng bước chầm chậm đi vào nhà, thì nhìn thấy túi sữa trên bàn cậu hớn hở chạy lại mà cũng không để ý là hắn đã chuẩn bị cho mình.

Hắn ở trong phòng rất lâu suy nghĩ thật kỹ cho quyết định tối nay của mình, dù kết quả có ra sao thì hắn cũng mãng nguyện.

............................

Tối hôm đó

"Jungkook em có ở trong đó không?"

Hắn gõ cửa cẩn thận kiểm tra xem Jungkook có ở trỏng không thì nhận được hồi âm.

*Cạch* cậu khó khăn đi đến mở cửa ra.

"Có chuyện gì?"

"Em có thể đi dạo quanh thành phố với tôi một chút được không? Tôi có chuyện muốn nói với em."

Cậu quyết định không đi nhưng nghĩ ngợi điều gì đó rồi cũng chấp nhận đi cùng hắn.

"Thôi tôi...à cũng được tôi cũng có chuyện muốn nói với anh."

Cứ thế hắn đi xuống trước cậu thì cũng từ từ đi xuống theo sau.

Taehyung ở ngoài xe đợi cậu, hắn đã mở cửa sẵn. Đang đợi từ xa hắn thấy cậu đi đứng khó khăn thì cũng nhớ ra là chắc cậu còn đau nên vội đi ra tiến về phía Jungkook, đỡ cậu vào xe.

Khi cả 2 yên vị trên xe, không khí hơi ngột ngạt như sắp có chuyện gì xảy ra, cậu nhìn ra cửa sổ, hắn thì tập trung lái xe quanh thành phố cho cậu ngắm cảnh, được một hồi lâu hắn quyết định mở lời.

" Jungkook này, em biết tôi thích em mà đúng không." Giọng nói trầm ấm vang lên.

Đột nhiên bị hỏi, cậu cũng hơi bất ngờ nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh trả lời.

"Biết thì sao mà không biết thì sao?"

"Em biết tôi thương em mà, mục đích tôi bắt em sang đây chỉ để bên cạnh em thôi. Vậy cho nên em có thể cho tôi một cơ hội có được không?"

"Căn bản là không. Đúng là tôi biết anh thích tôi nhưng anh cũng biết tôi đâu thích anh." Cậu một mạch từ chối không cho hắn một chút hi vọng nào.

"Tôi biết rồi." Giọng đã đôi chút trầm xuống, dù biết trước kết quả vậy mà vẫn hụt hẫng.

"Mà tôi có thể cầu xin anh một chuyện được không?"

Có chuyện gì mà đến mức cậu cầu xin hắn nhỉ?

"Không được nói cầu xin, chỉ cần là điều em muốn tôi đều đáp ứng hết."

"Em nói đi em muốn điều gì?"

"Vậy anh thả tôi ra đi, tôi muốn về nhà không muốn sống cùng với anh đâu. Nếu anh cứ bắt ép tôi như thế tôi sẽ ghét anh lắm đấy, đúng là anh rất tốt với tôi nhưng mà cùng lắm tôi chỉ xem anh là bạn. Anh biết mà, ở cạnh một người không yêu mình cũng đâu hạnh phúc đâu. Làm ơn thả tôi về với cuộc sống vốn có của tôi được không? Tôi hứa sẽ không xuất hiện trước mặt anh nữa hay là tôi giới thiệu anh một vài người được không?".

Em nói gì vậy Jungkook ơi.

Giới thiệu? Em nghĩ tôi là người như thế sao?

Tôi thương em lắm, nếu không phải em thì sẽ không là ai hết.

Hôm nay cậu khiến hắn bất ngờ lắm, cậu nói nhiều hơn mọi khi những lời nói ra cũng như một nhát dao đâm và tim hắn. Không khí trở nên ngột ngạt hơn bao giờ hết. Đột nhiên hắn tấp xe vào lề, quay sang nhìn cậu. Ánh mắt hắn đã mờ đi một chút có lẽ hắn sẽ khóc nếu cậu nói thêm lời nào. Cố gắng lấy lại bình tĩnh hắn đáp.

"Em thật sự không thể ở bên cạnh tôi được sao?"

"Đúng, tôi không thể ở cạnh anh được. Anh có cuộc sống của anh còn tôi có cuộc sống của tôi hà cớ gì anh bắt tôi phải sống theo cuộc sống của anh."

"Xin em đấy Jungkook, em có thể ở cạnh tôi được không? Bây giờ tôi không còn ai bên cạnh nữa chỉ còn có em thôi. Nếu em cũng rời bỏ tôi đi thì tôi không biết sẽ ra sao." Những lời hắn nói ra đều là những lời cầu xin cuối cùng dù chỉ là một chút hi vọng nhỏ nhoi, cũng là chỉ muốn cho cậu suy nghĩ lại.

"Không thể." Cậu cũng ấy náy khi nói ra sự thật, nhưng thà là vậy chứ cậu không muốn dối lòng.

"Tôi hứa sẽ làm theo những gì em muốn mà, làm ơn ở lại với tôi có được không em?"

"Kim Taehyung nếu anh thương tôi thì buông tha cho tôi đi, tôi không yêu anh đâu cả đời này cũng vậy.

Cả đời sao?

Có lẽ cả đời này cậu cũng không chấp nhận một kẻ như hắn, phải rồi cậu muốn hắn biến mất mà. Khi nghe xong những lời đó hắn đau lòng lắm chứ, đau lòng đến mức khi nghe xong liền vội quay mặt sang bên kia mà rơi nước mắt.   Dù hoàn cảnh có khó khăn hay khốc liệt đến đâu cũng chưa từng làm hắn rơi nước mắt nhưng hôm nay vì mấy lời nói của cậu lại khiến hắn phải rơi nước mắt. Hắn đạp ga chạy một mạch về nhà, dù hắn buồn nhưng vẫn mở cửa định dìu cậu lên phòng thì cậu dứt khoát đẩy tay hắn ra tự đi lên. 

Hắn ngậm ngùi nhìn bóng lưng cậu khuất dần, sau đó cũng đi vào nhà. Hắn đau lắm chứ nhưng Jungkook nói đúng hắn là đang bắt ép cậu.

Vậy hắn phải từ bỏ thật sao?

--------------------------

Mấy bà chuẩn bị tâm lí giông bão tới.

Tui viết nhiều lắm nma chưa sửa nên up hơi trễ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro