10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Thái Hanh ăn bữa này nhiều hơn bình thường rất nhiều. Dùng cơm xong, Điền Chính Quốc đứng lên chuẩn bị thu dọn chén đũa, nhưng hắn lo lắng vết thương trên ngón tay cậu, nói gì mà nhất quyết không để cậu làm việc nhà.

Đối với chuyện Điền Chính Quốc chủ động nấu ăn cho mình, tuy rằng Kim Thái Hanh biểu hiện không quá kích động nhưng trong lòng lại cảm động muốn xỉu. Hắn cảm thấy năm năm chung tình với Điền Chính Quốc vô cùng may mắn. Tiểu Quốc thật tốt! Ngoan ngoãn, nghe lời, còn biết chủ động săn sóc… Kim Thái Hanh thật sự càng ngày càng yêu cậu, chỉ cần vừa nghĩ đến Điền Chính Quốc sẽ cảm thấy trái tim mềm mại ấm áp.

Buổi tối hai người hoan ái, động tác của Kim Thái Hanh cũng vô cùng ôn nhu, sau khi hầu hạ Điền Chính Quốc bắn trong miệng hắn, lại liếm láp phía sau cậu. Thân thể cậu vốn rất mẫn cảm, khi đầu lưỡi mềm ướt chuyển động vài vòng xung quanh nếp uốn, tê dại sảng khoái đến suýt chút nữa làm Điền Chính Quốc bắn chỉ vì bị liếm hậu huyệt. Đợi đến khi dương vật thô dài cắm vào phía sau, cậu càng khóc lóc bảo hắn chơi mình…

Sau ngày hôm đó, Điền Chính Quốc như một cô vợ hiền lành, mỗi ngày vui vui vẻ vẻ nấu cơm đợi chồng về nhà. Mà Kim Thái Hanh mặc dù chưa từng ngon ngọt cảm ơn cậu, nhưng trên thực tế lại càng đối tốt hơn. Hai người em chăm sóc anh, anh quan tâm em, tình cảm cũng đương nhiên càng ngày càng tốt, cặp đôi mới cưới tính phúc ngọt ngào, lại giống như đôi vợ chồng bên nhau hoạn nạn đã nhiều năm.

Kim Thái Hanh tan tầm về nhà, tra chìa mở cửa, đổi giày xong lặng lẽ đến nhà bếp.

Điền Chính Quốc đang bận rộn trong bếp, miệng còn ngâm nga khúc nhạc lệch tông, không phát hiện có người đi vào.

Kim Thái Hanh tựa cửa nhà bếp, chỉ nhìn bóng lưng bận rộn của người nhỏ đã cảm thấy trong lòng chất chứa hạnh phúc như muốn tràn ra ngoài.

“Tiểu Quốc.” Kim Thái Hanh nhìn chằm chằm cậu một lúc lâu, cuối cùng không kiềm được rung động vòng tay ôm Điền Chính Quốc từ phía sau.

“A!” Cậu bị hắn bất ngờ ôm lấy, la lên đầy sợ hãi, thân thể run run. May là lúc này không cầm dao, bằng không nhất định sẽ cắt phải tay.

“Xin lỗi, dọa em rồi.” Kim Thái Hanh áy náy khẽ hôn lên cần cổ mảnh mai của cậu.

“Không sao, sao hôm nay ông xã về sớm vậy?” Điền Chính Quốc lắc đầu, an tâm tựa vào lòng hắn, tay tiếp tục bận rộn.

“Công ty ít việc.” Kim Thái Hanh tùy tện trả lời, hạ nụ hôn xuống cái gáy xinh đẹp, để lại một vệt nước ẩm ướt. Công ty lớn như Kim thị sao có thể rảnh rỗi, chẳng qua hắn làm liên tục cả ngày, buổi trưa cũng chỉ ăn vài miếng không ngừng làm việc, chỉ vì có thể về nhà sớm gặp cậu. Hơn nữa so với sơn hào hải vị bên ngoài, hắn cảm thấy bữa cơm thân tình của Điền Chính Quốc mới là đồ ăn ngon nhất thế giới.

“Ông xã… Ngứa…” Điền Chính Quốc bị hôn có hơi ngứa, cười cười rụt cổ muốn tránh né hắn.

Kim Thái Hanh lại nhân cơ hội này ngậm vành tai mềm mại của cậu, đầu tiên là vươn lưỡi liếm một vòng, sau đó lại nhẹ nhàng mút vào.

“Ông xã… Đừng… Cơm… Cơm tối…” Tai là bộ phận nhạy cảm của cậu, bị Kim Thái Hanh ngậm vào miệng mút một cái lập tức biến hóa, giọng nói mềm nhũn mang theo khàn khàn cầu xin.

Dáng vẻ muốn mà ra vẻ của Điền Chính Quốc càng làm Kim Thái Hanh ngứa ngáy khó nhịn, không chỉ không buông ra, trái lại đầu lưỡi liếm láp chui vào tai cậu.

“Ông xã… Ngứa… Ngứa…” Hơi thở nóng bỏng phun vào trong tai, Điền Chính Quốc giãy giụa né tránh, cái mông không ngừng ma sát cái thứ giữa háng hắn, nhanh chóng cọ cọ khiến thứ kia cương cứng.

“Tiểu Quốc…” Kim Thái Hanh không dằn vặt tai nữa, dùng một tay xoay đầu cậu, ngậm lấy cánh môi mềm mại kia vào miệng.

Kim Thái Hanh hôn môi, tay cũng không nhàn rỗi. Bởi vì Điền Chính Quốc ở nhà chỉ mặc đồ bộ rộng rãi, quần thun khiến tay dễ dàng mò vào. Tay hắn chui thẳng vào trong quần lót cậu, chơi đùa dương vật đã hơi cương.

“Ưm ưm…” Miệng bị lấp kín, Điền Chính Quốc chỉ có thể phát ra những tiếng nức nở mơ hồ.

Kim Thái Hanh thấy cậu luôn nghiêng đầu rất vất vả nên buông lỏng cánh môi. Hắn ôm cậu từ phía sau, một tay vòng quanh eo, tay kia ở trong quần cậu cầm dương vật vừa xoa vừa bóp. Hắn còn chen dương vật của mình vào giữa mông cậu, không ngừng cọ sát kẽ mông.

“A a… Ông xã… Cơm tối…” Điền Chính Quốc đã ý loạn tình mê, hai mắt thất thần nhìn chằm chằm thức ăn đã làm một nửa.

“Tôi không đói.” Vì tránh cho cậu nhớ thương bữa tối, Kim Thái Hanh nhanh chóng mở miệng trả lời. Hắn chơi đùa dương vật vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn, buông ra, kéo quần cậu kể cả quần lót đến đầu gối, lộ ra hai cánh mông trắng nõn tròn trịa. Hắn cởi thắt lưng, kéo quần lót xuống một chút, dương vật đang cương nảy ra ngoài.

Kim Thái Hanh hận không thể lập tức nhét dương vật vào bên trong, nhưng lại không thể cứ đâm thẳng vào. Hắn cũng không kịp đợi mở rộng hậu huyệt, cũng may trong nhà bếp có rất nhiều thứ có thể bôi trơn. Hắn lướt quanh nhìn thấy một chai sốt trộn salad, vươn tay mở nắp, quẹt một ít sốt màu trắng lên đầu ngón tay.

“Ông xã…” Điền Chính Quốc thấy động tác của Kim Thái Hanh là hiểu hắn muốn làm gì, nhưng cậu không có ý định ngăn cản, trái lại chống tay lên quầy bếp, nâng mông cao hơn một chút.

Lúc Kim Thái Hanh chen ngón tay dính sốt vào trong, ngón tay bôi chút sốt xung quanh miệng huyệt rồi đỉnh vào trong. Sốt bôi trơn rất tốt, ngón tay ra vào mới vài cái đã trở nên trơn mềm, sốt bên trong bị khuấy loãng, không chỉ lúc thọc ra thọc vào kêu vang òm ọp mà chất lỏng màu trắng còn chảy ra ngoài, khiến hậu huyệt cậu một mảnh trắng dính, giống như khi hắn bắn vào, tinh dịch chảy ra ngoài, càng tăng thêm vài phần dâm mỹ.

“Ông xã… Được rồi… Nhanh cắm dương vật vào đi…” Kim Thái Hanh đã gấp, Điền Chính Quốc càng gấp hơn, hậu huyệt đã dần không thể thỏa mãn ngón tay đâm thọc, cậu bắt đầu đong đưa mông giục hắn đưa dương vật vào.

Kim Thái Hanh lập tức rút ngón tay ra, hai tay tách mông sang hai bên, hậu huyệt bị kéo căng thành cái lỗ nhỏ. Hắn thẳng lưng, một tiếng ‘phụt phụt’ vang lên, trong nháy mắt dương vật đâm lút cả gốc vào trong.

Trong nhà bếp nhanh chóng vang lên âm thanh va chạm mãnh liệt của hai thân thể, tiếng bạch bạch vang dội xen lẫn tiếng rên rỉ quyến rũ của Điền Chính Quốc, tiếng thở dốc của Kim Thái Hanh, còn có tiếng nước khi dương vật ra vào hậu huyệt…

Sốt salad lúc nãy dùng để mở rộng đã sớm bị dương vật khuấy thành bãi nước, hơn nữa cậu tiết ra dịch ruột, trong hậu huyệt ướt đến rối tinh rối mù. Dưới sự ra vào nhanh chóng của Kim Thái Hanh, chất lỏng màu trắng bị vẩy ra, khiến trên mông Điền Chính Quốc nhầy nhầy nhụa nhụa, ngay cả lông xung quanh dương vật hắn cũng dính theo.

“A a… Mông bị chơi chảy nước… Ông xã mau chơi em…” Nửa người trên của cậu hầu như tựa lên bàn bếp, cái mông đẩy ra sau hùa theo va chạm của hắn.

Kim Thái Hanh vừa hung mãnh chơi hậu huyệt vừa cúi đầu nhìn ngắm chỗ kết hợp của hai người, dương vật đỏ tím ra ra vào vào giữa cánh mông trắng nõn, dương vật thoạt nhìn óng ánh dính đầy chất lỏng nhớp nháp, thỉnh thoảng va chạm mạnh còn có thể kéo ra một mảng thịt đỏ hồng ở trong… Kim Thái Hanh bị cảnh tượng dâm mỹ nhục dục trước mắt kích thích dương vật càng thêm cứng rắn, như gậy sắt thọc mạnh vào động thịt mềm mại.

Điền Chính Quốc bị chơi tới chơi lui không khống chế được bắn ra. Nếu là bình thường, Kim Thái Hanh nhất định sẽ chơi đùa cậu một lúc nữa, nhưng bây giờ hai người đang đứng làm tình trong nhà bếp, hắn sợ cậu quá mệt mỏi, mãnh liệt đâm rút thêm vài cái rồi cùng bắn ra với cậu.

Sau khi Điền Chính Quốc bắn xong, hai đùi mềm nhũn không đứng lên nổi, bị Kim Thái Hanh ôm vào phòng tắm tẩy rửa.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, lại ôm về giường, sấy khô tóc cho cậu rồi đặt cậu nằm xuống, đắp chăn ngay ngắn.

“Em ngủ một lát đi, tôi nấu ăn.” Kim Thái Hanh cúi người hôn lên trán cậu, ngồi dậy chuẩn bị xuống nhà bếp.

“Ông xã…” Điền Chính Quốc vội vàng túm tay hắn, trong mắt ngập tràn ý tứ không muốn xa rời. Trước đây vốn là một chàng trai cởi mở phóng khoáng, nhưng bây giờ cậu cảm thấy mình càng ngày càng giống một cô bé yếu ớt dính người. Nhưng cậu thật sự thích được Kim Thái Hanh cưng chiều thương tiếc, không quan tâm hành vi của mình có giống con gái hay không.

“Em ngủ đi, lát nữa tôi mới đi.” Kim Thái Hanh lại ngồi xuống bên giường.

Lúc này Điền Chính Quốc mới an tâm nhắm mắt.

Hắn đợi đến khi cậu ngủ say mới rời khỏi phòng ngủ.

Chờ đến khi Điền Chính Quốc tỉnh lại, Kim Thái Hanh đã làm xong bữa tối. Làm tình lúc chiều đã tốn không ít sức lực của người nhỏ, bây giờ đói meo, đúng lúc một bàn cơm phong phú bày trước mặt, cậu ngấu nghiến không ít thức ăn.

Ăn cơm no, Điền Chính Quốc có tinh thần, dọn dẹp nhà bếp xong xuôi, lập tức cùng Kim Thái Hanh ngồi trên sô pha xem tivi. Bây giờ cũng không cần hắn ôm, cậu đã chủ động rúc vào lòng hắn.

Chương trình Kim Thái Hanh xem đều là thời sự, Điền Chính Quốc không có hứng thú nhưng vẫn ngoan ngoãn không làm ồn.

“Ông xã…” Lúc thời sự kết thúc bắt đầu quảng cáo, cậu nhỏ giọng gọi.

“Ừ.” Kim Thái Hanh đáp lời, tỏ vẻ mình đang nghe.

“Em có thể về nhà không?” Cậu dè dặt hỏi. Hai người kết hôn gần hai tháng, từ sau khi đến nhà hắn, Điền Chính Quốc chưa từng về nhà mình, sao có thể không nhớ ba mẹ. Nhưng mới vừa kết hôn, cả hai vẫn còn ngại ngùng, không dám nói chuyện về nhà. Bây giờ tình cảm hai người tiến triển nhanh chóng, Kim Thái Hanh lại đối tốt với mình như vậy, lúc này cậu mới mở miệng hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro