Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiếc SUV ngừng trước một ngôi nhà màu trắng không lớn như biệt thự nhưng lại rất đẹp. Một nam nhân từ trong xe bước xuống.

  " Tiểu Thần, mấy hôm nay cực cho em rồi. Về nghỉ ngơi cho đàng quàng đi, chuyện còn lại anh tự giải quyết " Quân Kỳ từ ghế lái bước xuống, nhìn anh nói. 

  " Em biết rồi, cảm mơn anh đã đưa em về " Diệp Thần nhìn anh ta, cười nhẹ nói.

 " Vậy anh về trước, mai anh đến đưa em đi công ty " Quần Kỳ ngồi lại vào xe, dặn dò anh.  

 Diệp Thần đáp một tiếng rồi quay người đi vào nhà. Phát hiện đèn trong nhà sáng, tâm trạng tốt lên hẳn " ah- hôm nay Thiên Ân ở nhà !?" thầm nghĩ mà vui vẻ, vào nhà anh khom lưng tháo giày liếc thấy hai đôi giày, sờ sửng vẻ mặt lộ ra vẻ đau lòng.

Diệp Thần cười gượng tự trấn an bản thân mình " là bạn Thiên Ân tới chơi "

.........

 Trong nhà hai người nam nhân đang nói chuyện....

" Thiên Ân, cậu thấy như thế nào? Tối nay có muốn đến thử không? Tôi giới thiệu cho cậu " giọng nói của một nam nhân.

" A- Mạc Vĩ Hiên! " Diệp Thần vui vẻ nói, người này là Mạc Vĩ Hiên bạn thân của Thiên Ân , là chủ bar.

" Ân, Diệp Thần, lâu quá không gặp anh " Mạc Vĩ Hiên đứng dậy nhào tới ôm anh nói.

" A- Cậu.. Cậu buông ra trước đi " Diệp Thần bị Mạc Vĩ Hiên ôm làm bất ngờ, nhếch miệng cười, vỗ lưng Mạc Vĩ Hiên, nói.

" Hừ, Vĩ Hiên chuẩn bị phòng cho tôi " người ngồi ở sofa nhìn thấy, lạnh giọng lên tiếng với nét u ám.

" Được / Diệp Thần tạm biệt anh, em đi làm việc " Vĩ Hiên đáp một tiếng rồi quay qua cười nói với anh.

Mạc Vĩ Hiên nói xong liền rời đi, người ngồi trên sofa cũng chẳng lên tiếng nữa. Diệp Thần đến gần.

" Thiên Ân...Hôm ..nay- " Diệp Thần nhìn hắn nhẹ nhàng nói nhưng chưa nói xong câu đã bị đánh gãy lời.

" Anh đừng có ở trước mặt tôi câu dẫn người đàn ông khác " Trương Thiên Ân đứng dậy liếc anh, lạnh giọng nói.

" Anh.. anh không có " Diệp Thần liền lắc đầu đáp.

" Ha, miệng thì nói thích tôi nhưng lại ôm ấp với người khác trước mặt tôi. Anh đê tiện thật đấy." Trương Thiên Ân đi đến gần anh, nhếch môi nói.

" Anh... không có. Em đừng nói vậy, Thiên Ân " Diệp Thần cuối đầu tránh ánh mắt của hắn, trả lời.

Trương Thiên Ân Hừ một tiếng rồi rời đi, Diệp Thần liền giữ lấy tay hắn hỏi :

" Em.. em đi đâu vậy?"

Đáp lại câu hỏi của anh là sự im lặng, hắn gạt tay anh ra khỏi cơ thể mình, quay người rời đi mà không có lấy một cái ngoảnh lại.

Diệp Thần chính là yêu hắn, anb vốn tưởng rằng nếu đối tốt với hắn sớm muốn hắn cũng sẽ đối với mình mà động tâm nhưng cho đến bây giờ xem ra chỉ là mộng tưởng.

" Reng...reng.." tiếng chuông điện thoại vô tình vang lên phá hổng không gian im lặng này.

" Alo? " Diệp Thần bắt máy, hỏi.

" Diệp Diệp!" bên kia là giọng của một cô gái.

" Hả? Sao vậy, chị Hạ Vy " Diệp Thần ngơ ngác hỏi

" Em cùng Quân Kỳ làm gì?. Có liên quan đến việc bị thương ở tay? " Cố Hạ Vy tức giận tra hỏi.

" - không liên quan. Là chuyện của anh Kỳ, nhưng vì liên quan nên ảnh không tiện sử lí..." Diệp Thần xoa vần thái dương nói.

" Như vậy liền nhờ em sử lí thay?" Cố Hạ Vy tiếp lời.

" Ừm. Đúng vậy." Diệp Thần đáp.

" Diệp Diệp, ngày mai em không được đi làm. Mai chị đến chơi với em" Cố Hạ Vy vui vẻ dặn dò anh.

" Hảo. Chỉ ngủ ngon " Diệp Thần đáp

" Ngủ ngon " Cố Hạ Vy dịu dàng nói.

.............

Diệp Thần tắm rửa xong leo lên giường, mệt mỏi lôi điện thoại ra chơi một lát rồi chìm vào giấc ngủ, mãi đến gần sáng anh bị tiếng ồn ở phòng khách lành tinh giấc, mơ mơ màng màng xuống giường, đến gần cầu thang thanh âm kì lạ lại càng lớn hơn....

" Ah~... điểm nhẹ.... Ưm..điểm ...a " càng xuống gần đến phòng khách thì tiếng lại càng lớn, không khó để nhận ra đó là tiếng thở dốc cùng rên rỉ của nam nhân và nữ nhân đang ân ân ái ái ở trên sofa.

Diệp Thần đứng một ở một gốc khuất nhìn họ, trong lòng chính là đau đến tận tâm can....

  -------

Cho nhận xét nha mấy cậu <3 

#Kinz

vyduong0907 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro