Taegi (11)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bản tình ca cho cậu và cho tôi"
Hạt mưa rơi theo màu của máu
Hát lên đi con quái thú hung ác
Hát lên đi khúc nhạc đẫm máu
Con búp bê sau vườn Violet
Chuyến xe bus đưa người tới cõi âm
Này "thiên thần bóng tối "
Khoác lớp cánh đen sải dài bầu trời
Khi đã chìm sâu vào giấc ngủ
Hãy thức dậy đi hỡi người ơi
Đấng tối cao mang hình hài đứa trẻ
Ngạ quỉ xâm chiếm thế giới
Nước mắt chảy dài xuống bóng tối Hỡi người ơi đừng khóc
Con dao găm được giấu kín
Những phím đàn đều đều
Quyển sách Ngài dấu bấy lâu
Hãy ra đây với ta người ơi
Ngục tối đâu đáng là gì
Xiềng xích đâu làm được gì ?
Đến bên ta người ơi
Không cần phải sợ sệt đâu người.
Đừng trừng hai đôi mắt như thế
Sợi dây thừng người treo trước mặt
Đừng vẫy vùng cũng được tự khán
Van xin ta đi hỡi người ơi
Chiếc đồng hồ vàng lắc lư
Cũng là lúc bóng tối tới rồi
Chiêm ngưỡng tác phẩm đẹp đẽ đi
Cùng ta ngắm mặt trăng máu nào
Cớ sao người không nói ?
Mà chỉ bận tâm đến quá khứ mù mịt
Ta xin lỗi người người ơi
Giá như ta biết người trong quan tài
Thì người có phải khô khốc và bốc mùi hôi thối.
Khuôn mặt mỹ miều của người
Làm ta đau đớn người ơi
Đừng kìm hãm cái thú tính trong người.
Ta sẽ biến mất vào rạng sáng
Nhưng sẽ trở lại vào lúc mặt trăng khuyết.
Đừng rời bỏ ta người hỡi
Người sẽ mãi tồn tại
Và sẽ mãi là người ta tôn sùng
Những sinh vật nhỏ bé lúc nhúc trên cơ thể người.
Khoét lỗ trong người
Người phải chăng đang rất đau đớn ?
Nhưng người ơi sao lại lặng im
Tại sao cứ mãi che dấu?
Những ngày nhạt nhẽo
Rồi sao chỉ còn mình ta?
Ngài bỏ ta đi mặc cho ta nài níu
Bóng người mờ ảo sau màn đêm
Người làm trái lại ta
Ta khóc...

Đừng bỏ ta!
Đừng để ta một mình...
Người ơi!
Đừng làm ta sợ...
Ta không thể rửa sạch tội lỗi...
Chiếc khăn dính máu
Đã bị ta chôn vùi rồi...
Nhưng sao người lại phản bội ta!
Này người ta yêu...
Này người ta tôn sùng...
Ta cô đơn lắm...
Ta ghét nó...
Ta xin lỗi....
Xin lỗi vì đã giết người...
Xin lỗi vì đã ép buộc người...
Ta tìm người...
Nhưng người đâu rồi?
Tại sao chỉ toàn bóng tối
Chỉ toàn những con quỉ xấu xa...
Đến cái cơ thể không trọn vẹn này...
Ta thấy hạnh phúc....
Khi được thấy máu
Khi được thấy người khác đau khổ
Ta đến với người khi mắt trăng khuyết.
Cũng là lúc mặt trăng sáng nhất
Cũng là lúc con người biến mất...
Để ta và người...
Được sống thật hạnh phúc!
Ta không muốn....
Sống trong lạnh lẽo
Sống trong cô đơn
Sống trong mùi xác thối...
Và sống trong ta!
Mọi thứ của người....
Vẫn còn đây mà....
Sau người lại biến mất...
Hay tại vì...
Ta trói người quá lâu...
Hahaha....
Ta đáng lẻ phải giết người sớm hơn...
Để được thấy người khóc trong đau đớn.
Để được thấy người van xin ta...
Nhưng người ơi muộn rồi!
Ta gặp người không phải vì tình cờ đâu!
Tất cả đều có lý do của nó!
Và ta sẽ lại thấy người....
Người không thoát khỏi ta đâu...
Đến lúc đó...
Ta sẽ xé xác người...
Để mỗi nơi một mẫu
Người sẽ không thể đi được nữa đâu!
Hahaha....
Không bao giờ....
Không đâu....
Sẽ không mà...
Chắc chắn....
Không....mà....
Tại sao?
Hay tại ta quá yếu đuối...
Hahaha...
Khóc...
Không đâu...
Ta không bao giờ khóc mà...
Đã nói là không....
Đừng khóc nữa mà...
Ta biết....
Ta sai....
Và ta sẽ làm...
Ta sẽ đi....
Ta sẽ chết....
Thế giới kết thúc....
Tạm biệt...
Mất rồi....
Mất thiệt rồi...
Cảm ơn!
--- --- --- --- ---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro