Chương 12: Bóng đen trước cửa phòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chân giới rộng lớn, tràn ngập linh khí, là thánh địa của người tu chân - những người có thể hấp thu linh khí, chuyển hóa thành lực lượng bản thân, tìm hiểu thiên đạo, trở thành thần tiên.

Tuy nhiên, linh khí trong chân giới phân bổ không đồng đều, khiến cho số lượng tu sĩ ở từng nơi cũng có sự khác biệt, dần dần hình thành nên các thế lực, bang phái, cạnh tranh lẫn nhau.

Trong số đó, có năm thế lực vượt trội so hơn với phần còn lại, chia nhau nắm giữ những vị trí trọng yếu, bao gồm Thái Dương Thần Điện, Chân Quang Tự, Tàn Kiếm Sơn Trang, Quỷ Kiếm Môn và U Linh Cốc.

Chân Quang Tự, nằm ở phía Tây Bắc của chân giới, ẩn mình sâu trong một khu rừng trúc khổng lồ, tên là Tử Trúc Lâm.

Mặc dù nói Chân Quang Tự không tranh giành với đời, nhưng nếu có yêu ma quỷ quái xuất hiện trong phạm vi vạn dặm xung quanh Tử Trúc Lâm, ắt sẽ có cao tăng trong tự đến tiêu diệt, trả lại yên bình cho chúng sinh.

Cứ như thế, lâu dần theo thời gian, những bang phái trong chân giới đều ngầm thừa nhận rồi vẽ ra một đường ranh giới, bước qua đó chính là địa phận cai quản của Chân Quang Tự.

Mặt khác, để thuận tiện cho việc diệt trừ yêu ma, đồng thời truyền bá Phật pháp, cứu rỗi chúng sinh, Chân Quang Tự cũng có rất nhiều phân tự được xây dựng nên, vô hình trung khiến cho đường ranh giới kia càng rõ ràng hơn.

Đất lành chim đậu, dù là để truy cầu Phật đạo, hay chỉ đơn giản muốn có một cuộc sống an bình, có không ít người tiến đến gần Chân Quang Tự, tìm một chỗ để định cư, gieo xuống hạt giống, trải qua năm tháng lại hình thành nên các thôn xóm khác nhau.

Lúc này, bên ngoài một thôn trang cách Tử Trúc Lâm không quá xa, có một ngôi nhà không nhỏ không lớn, đang say ngủ giữa trời đêm mưa gió bão bùng. Trong một căn phòng nhỏ, trên một chiếc giường lớn, có một giọng nói già nua cứ đều đều vang lên:

"Ngày xửa ngày xưa, hơn trăm vạn năm trước, Huyết Môn - tà phái vô cùng thần bí trong chân giới - sản sinh ra một nhân vật kỳ tài hiếm có. Tốc độ tu luyện của người này không những nhanh một cách khác thường, lại còn có thể bỏ qua bình cảnh, trực tiếp bước vào cảnh giới tiếp theo.

Đây là điều chưa từng xảy ra trước đó, cho đến bây giờ vẫn không tìm được người thứ hai, có thể nói vô tiền khoáng hậu. Vì thế, cả chân giới đã trở nên chấn động khi biết được sự tồn tại của người này.

Giới tu chân khi đó đồn rằng, để đạt được tốc độ tu luyện nhanh như vậy, hắn đã giết rất nhiều người rồi hấp thu lấy linh hồn của bọn họ, đề cao tu vi bản thân. Khi đạt đến bình cảnh, hắn chỉ cần giết nhiều hơn gấp bội, cắn nuốt linh hồn nhiều hơn, liền có thể đột phá.

Bản tính của hắn vô cùng tà ác, giết người không chớp mắt, lại thêm một thân công pháp cực kỳ hiểm độc, khiến cho ai nhìn thấy hắn cũng phải khiếp sợ, tim đập chân run.

Nhưng những thứ đó vẫn chưa phải là đáng sợ nhất. Khi chỉ còn một bước là có thể tiến vào cảnh giới tu luyện cao nhất, thăng thiên cảnh, hắn đã tự tay diệt sạch Huyết Môn, xóa sổ hoàn toàn cái tên này khỏi chân giới.

Kể từ đây, người ta bắt đầu gọi hắn bằng cái tên Ma Đế, ám chỉ đó là ác ma ác độc nhất trên thế gian, không một ai sánh bằng. Còn tên thật của hắn là gì, đến hiện tại chẳng người nào biết được nữa.

Sau khi đột phá, Ma Đế bắt đầu mưu đồ thống trị chân giới, muốn biến tất cả tu sĩ thành thức ăn linh hồn, tiếp tục đề cao tu vi của bản thân. Nếu điều này xảy ra, có thể nói là một tai họa cực kỳ to lớn, đối với cả chính phái lẫn tà phái.

May thay, đệ nhất chính phái lúc bấy giờ là Thiên Linh Điện, cũng sản sinh ra được một vị tuyệt thế thiên tài. Mặc dù thành danh sau Ma Đế, nhưng vị này tập hợp được vạn linh chúc phúc, thiên đạo ban ơn, trong thời khắc nguy nan nhất bước vào cảnh giới thăng thiên.

Vị thiên tài này kế thừa ngôi vị điện chủ Thiên Linh Điện, tự xưng Thiên Linh Đế, thống lĩnh quần hùng thiên hạ, cùng với Ma Đế chiến một trận kinh thiên động địa.

Giới tu chân vẫn thường gọi cuộc chiến đó là Thiên Ma chiến.

Sau Thiên Ma chiến, chân giới gần như bị phá hủy, phải mất hàng vạn năm linh khí tu bổ mới dần khôi phục lại được như bây giờ, nhưng vẫn còn kém xa so với thuở ban đầu.

Lúc ấy, tu vi của Ma Đế cao hơn Thiên Linh Đế một chút, nhưng như vậy cũng đủ để áp đảo hoàn toàn thế cuộc. Nếu Thiên Linh Đế bị đánh bại, sẽ không còn ai có thể ngăn cản Ma Đế được nữa.

Trong khoảnh khắc sinh tử, Thiên Linh Đế dùng bí pháp thiêu đốt linh hồn bản thân, giúp bộc phát chiến lực kinh người trong thời gian ngắn, liều chết xuất ra một kích chí mạng.

Một kích này, tuy không tạo ra thương thế quá lớn cho Ma Đế, nhưng đủ để khiến hắn rơi vào bẫy của chính phái đã giăng sẵn, sau đó bị vô số tu sĩ hợp sức tấn công, khiến cho lực lượng mỗi lúc một tiêu hao.

Dù là Ma Đế, tu vi đứng ở đỉnh phong, một mình hắn cũng không thể chống lại toàn bộ tu sĩ của chân giới tập hợp lại được.

Nhận ra được điều này, Ma Đế liền trở nên điên cuồng, bỏ qua phòng ngự, dùng thương đổi lấy mạng của những kẻ dám tấn công mình. Hàng ngàn, hàng vạn tu sĩ đã phải bỏ mạng, thây chất thành núi, máu chảy thành biển, cảnh tượng cực kỳ bi thảm.

Tuy nhiên, thương thế trên người Ma Đế cũng mỗi lúc một nhiều, sinh mệnh lực cũng dần suy yếu. Cho đến khi chỉ còn lại một hơi thở cuối cùng, hắn quyết định tự bạo, muốn kéo theo tất cả tu sĩ chết cùng, thậm chí phá hủy chân giới.

Lại lần nữa, Thiên Linh Đế không tiếc hi sinh bản thân, đứng ra nhận lấy phần lớn lực lượng của một kích cuối cùng này, nhờ đó mà cứu được rất nhiều người. Nhưng cũng chính vì thế, kiếp nạn của Thiên Linh Đế cũng tới.

Thiên Linh Đế ngẩng đầu nhìn trời, rồi lại nhìn xuống chân giới tàn tạ, ánh mắt bỗng trở nên hiền hòa, mỉm cười với vạn vật chúng sinh. Ngài khẽ nâng kiếm, đem tất cả đạo hạnh của bản thân dồn vào một kiếm này, chém xuống vách núi gần đó.

Vách núi nơi Thiên Linh Đế trảm một kiếm vẫn còn tồn tại cho đến ngày nay, được tu sĩ gọi là Thiên Linh Sơn, nằm ở phía nam của chân giới, gần với lối vào Vạn Ma Trạch - chính là chiến trường Thiên Ma khi xưa.

Trước khi hồn phách tan biến, Thiên Linh Đế lưu lại di ngôn rằng, Ma Đế đã phân tách một tia linh hồn của mình, gieo vào một nơi nào đó ở chân giới, hóa thành ma chủng. Trải qua năm tháng, ma chủng sẽ không ngừng quy tụ linh hồn của người chết, khi đạt đến số lượng đầy đủ, Ma Đế sẽ tái sinh lần nữa.

Để ngăn chặn việc này, tất cả tu sĩ trong chân giới đều dốc sức truy tìm ma chủng, ngăn không cho Ma Đế có cơ hội ngóc đầu trở lại. Tuy nhiên, mấy vạn năm qua đi, vẫn không ai phát hiện được bất kỳ tung tích gì.

Sau cùng, mọi người cho rằng có thể ma chủng đã bị hủy diệt trong cuộc chiến Thiên Ma rồi. Thay vì cứ tìm kiếm tàn dư của Ma Đế trong vô ích, thời gian đó dùng để tu luyện còn tốt hơn. Dần dần, không còn mấy người nhớ đến chuyện này nữa..."

Lý bà đang say sưa kể chuyện thì chợt quay sang bên cạnh, thấy đứa cháu bé bỏng của mình đã chìm vào trong giấc ngủ.

"Vũ Nhi! Ài, ta còn chưa kể xong mà!"

Bà lão thở dài một hơi, khẽ vén mái tóc che nửa mặt bên trái của đứa bé lên, nhìn một lúc rồi kéo xuống như cũ. Trong ánh mắt hiền hòa dâng lên chút phiền muộn, bà lão khẽ lắc đầu rồi nhẹ nhàng rời đi.

Ngay khi Lý bà vừa bước ra khỏi căn phòng, một con mắt liền hé mở, liếc nhìn về phía cửa. Đứa bé chớp chớp hàng mi, tiếng thở dài non nớt vang lên. Đứa bé này chính là Lý Vũ, con trai của Lý Đại.

Hắn đã đến thế giới này được bảy năm, suốt bảy năm ấy, đêm nào hắn cũng phải nghe bà nội kể đi kể lại những câu chuyện như thế này, đến nỗi có thể nhớ hết tất cả chi tiết trong đó.

Không phải Lý Vũ không có hứng thú, nhưng nghe nhiều quá khiến hắn cảm thấy nhàm chán, thế nên mấy năm gần đây, đêm nào hắn cũng phải giả vờ ngủ say để được yên thân.

Trời đang mưa tầm tã, tiếng sấm chớp thỉnh thoảng lại nổ vang bên ngoài cửa sổ. Lý Vũ gác tay lên trán, mắt hướng về phía trần nhà, vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ. Bộ dạng này, không hề giống với một đứa trẻ bảy tuổi chút nào.

Hắn giơ bàn tay lên trước mặt, lật tới lật lui rồi nắm lại. Đúng thật là như vậy, thân xác của hắn chỉ mới được sinh ra cách đây bảy năm, nhưng linh hồn hắn, tính thêm cả kiếp trước, thì cũng đã hơn ba mươi tuổi.

Kiếp trước, hắn vốn là một bác sĩ trẻ tài năng, tương lai vô cùng xán lạn. Nhưng đời không như là mơ, hắn bị đồng nghiệp hãm hại, khiến cho thân bại danh liệt, mất hết tất cả.

Kể từ đó, tính cách của hắn trầm xuống, mẹ hắn cũng vì vậy mà bệnh tình trở nặng, không bao lâu thì qua đời. Mẹ hắn mất, hắn cảm thấy bản thân có lỗi nên bỏ ăn bỏ uống, kiệt sức rồi chết theo.

Hắn nhớ rất rõ mình chết như thế nào, thấy chính mình bay vào vòng xoáy luân hồi. Và, giống như để hắn không còn lưu luyến gì nữa, thanh thản đi đầu thai, hắn đã được chứng kiến thế giới sụp đổ.

Chỉ là, sau khi đầu thai, hắn vẫn giữ được ký ức của mình. Có lẽ trong quy trình này, thiếu một chén canh Mạnh Bà chăng? Hắn đã suy nghĩ rất nhiều lần, nhưng vẫn không biết được nguyên nhân là gì.

Dù sao thì, ngày mai là vừa tròn bảy năm hắn chào đời, ở một thế giới mới, trong một hình hài mới. Ngần ấy thời gian là quá đủ để hắn gác lại chuyện cũ, bắt đầu thích nghi với cuộc sống mới rồi.

So với thế giới mà hắn từng sống, nơi này có thể nói là vô cùng lạc hậu, giống như là thời kỳ cổ xưa vậy. Tuy nhiên, hắn không cho rằng đây là chuyện xấu, ít ra thì không khí trong lành hơn rất nhiều.

Trong lúc nghĩ ngợi, hắn chợt nhớ về cái ngày mà mình tỉnh lại. Khi đó, hắn còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đang quan sát xung quanh thì chợt có hai gương mặt vừa to lớn vừa nhăn nheo xuất hiện, che hết tầm mắt của hắn.

Tự dưng bị hai ông bà già mặt mày nham nhở nhìn chằm chằm, khiến hắn có chút giật mình, thất thanh la lên:

"Mấy người là ai? Định làm gì?"

Tuy nhiên, đó là ngôn ngữ ở thế giới mà hắn từng sống nên không ai hiểu được, thậm chí có người còn bị dọa cho sợ. Mà hai gương mặt già nua kia, chính là ông bà nội của hắn.

Sau một hồi suy nghĩ linh tinh, Lý Vũ bắt đầu cảm thấy mệt mỏi. Hắn ngáp dài một hơi, nhắm con mắt phải của mình lại rồi từ từ ngủ thiếp đi. Mắt trái của hắn không cần nhắm, bởi vì nó vốn không thể mở ra được.

Nhưng đúng vào lúc này, cánh cửa phòng hắn bỗng nhiên mở toang ra, một bóng đen thình lình đứng ở đó.

Rầm! Rầm! Rầm!

Theo tiếng sấm chớp bên ngoài vang lên, từng đợt ánh sáng lập lòe xuyên qua cửa sổ, lờ mờ soi về phía thân ảnh vừa xuất hiện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro