03.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

————

Trong ngục, Susanoo nắm chặt thần cách của Yamata no Orochi, rõ ràng đang ở tư thái của người chiến thắng, nhưng vệt ửng đỏ trên mặt anh lại làm cho thắng lợi này có thêm vài phần ý vị sâu xa.

Yamata no Orochi bị lôi thương cắm xuyên qua bả vai, nhưng hắn vẫn mỉm cười, giống như một đứa trẻ vừa chơi khăm thành công.

"Em có hài lòng với ảo cảnh vừa nhìn thấy không?" Giọng nói Xà Thần vang lên bên tai anh.

Susanoo khẽ run rẩy, sau đó không nhịn được mà lùi lại một bước.

"Ngươi... ngươi vậy mà..." Thần minh chưa trải sự đời bị tất cả những gì bản thân vừa nhìn thấy doạ sợ đến độ không còn lời nào để nói.

Anh cố nén vệt đỏ trên mặt, lại không biết rằng vành tai đang đỏ như máu đã để lộ sự luống cuống của bản thân.

Vành tai ửng đỏ lúc này dễ thương hệt như trong ảo cảnh. Yamata no Orochi hứng thú liếm môi.

Yamata no Orochi vươn tay, dường như muốn chạm vào vành tai Susanoo, lại bị lôi thương của Susanoo cắt một nhúm tóc.

Nếu như không phải hắn nhanh tay lẹ mắt, có lẽ lần này thứ bị cắt đi là đầu ngón tay của hắn rồi.

"Chỉ là có vết máu bắn lên mặt em mà thôi, Susanoo đại nhân không cần phải phản ứng dữ dội như thế." Xà Thần mỉm cười, vươn tay lau đi vết máu trên mặt anh.

Susanoo biết bản thân vừa rồi phản ứng có hơi quá khích, anh bị ảo cảnh kia ảnh hưởng.

Rõ ràng không phải chính bản thân anh trải qua tình huống ấy, nhưng khi ngón tay đang đeo găng tay của Xà Thần chạm vào mặt anh, anh vẫn cảm thấy run sợ một hồi. Một loại dục vọng khó miêu tả từ trong lòng lan tràn khắp nội tâm.

Xà Thần vui vẻ nở nụ cười. Rõ ràng cổ tay của hắn bị xiềng xích trói buộc, rõ ràng hắn đang bị lôi thương của Susanoo chĩa vào cổ, nhưng hắn vẫn cao ngạo, ngả ngớn mà cười cợt, dường như đang ngồi trên vương tọa, còn Susanoo lại là người được Thần Vương sủng ái đến mức buông thả, thậm chí còn nuông chiều tới độ cho phép anh mạo phạm hắn.

Susanoo một lần nữa dùng sấm sét dựng lại lồng giam, điều động tất cả thủ vệ canh giữ xung quanh Yamata no Orochi.

Anh hoảng hốt trở lại phòng của mình, vẫn chưa lấy lại tinh thần sau cú sốc vừa rồi.

Cảnh tượng Xà Thần đè anh xuống điên cuồng "làm" anh thật sự giống như trong ký ức, thậm chí so với ký ức còn rõ ràng hơn.

Susanoo còn nhớ như in đôi mắt tràn đầy dục vọng đen tối của Xà Thần khi hắn ở trên người anh, khát khao tới hận không thể khảm anh vào trong xương tủy, cùng dục vọng muốn "làm" anh, tựa sợi dây thừng siết chặt cổ họng anh, khiến anh không thể thở nổi.

Anh che mặt, cảm thấy mặt nóng bừng, ngay cả thân dưới cũng có chút kích thích.

Anh khó nhọc hít một hơi thật sâu, tự nhủ rằng đây đều là âm mưu của Xà Thần.

Đáng buồn thay, cho dù đã biết đó đều là âm mưu của Yamata no Orochi, nhưng anh vẫn lún sâu vào nó.

————

Susanoo tỉnh dậy trong ngục giam lạnh lẽo không có ánh sáng, ở nơi này không rõ ngày hay đêm, cũng không biết đã trôi qua bao lâu rồi.

Vào thời khắc phán quyết cuối cùng, Xà Thần đã hoán đổi thân xác với anh, dùng Thiên Vũ Vũ Trảm chém rơi một nửa thần tướng Cao Thiên Nguyên, nữ thần Amaterasu vì thế nhân hóa thành mặt trời, còn Susanoo anh, cũng trở thành tù nhân của tân Thần Vương

Anh chạm lên vết thương ở ngực bị năm thanh Thiên Vũ Vũ Trảm đâm xuyên qua, hiện tại vết thương ấy đã gần như lành lại. Tính toán dựa vào thời gian vết thương khép miệng, cũng đã khoảng một tuần rồi. Susanoo ước tính khả năng hồi phục của bản thân, thầm suy nghĩ.

Tuy vậy cũng không quá chính xác. Xà Thần đã phong ấn thần lực của anh, năng lực tự chữa lành sớm đã không thể so sánh với thần minh được nữa.

Anh khẽ cử động xiềng xích khóa chặt chân tay mình, nghe được âm thanh ầm ầm do va đập.

Âm thanh này có chút quen thuộc, nhưng anh không nhớ rõ mình đã nghe thấy nó ở đâu.

Một đám quỷ mặt xanh nanh vàng có nhiệm vụ canh chừng anh. Đám quỷ ấy có thể nhìn được trong bóng tối, một đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm Susanoo với nụ cười tà ác, thậm chí còn liếm khóe miệng.

Một con quỷ ngửi ngửi trong không khí, nói: "Mùi hương của thần minh này thật thơm."

Một con quỷ khác còn nhỏ nước dãi trên đầu lưỡi: "Dòng máu ngọt ngào ấy... Giá như có thể nếm một ngụm thì tốt."

"Không được, đó chính là tù nhân của Thần Vương Yamata no Orochi."

"Cho dù của Thần Vương bệ hạ thì thế nào chứ, dù sao cũng đều là tù binh. Chúng ta đã ăn nhiều thần minh của Cao Thiên Nguyên như vậy, Thần Vương đại nhân cũng không nói gì, lần này hẳn là cũng không sao."

"Vậy thử nếm một chút đi, hắn thật sự rất thơm, thơm hơn so với bất kì thứ gì ta từng nếm qua..."

"Chậc chậc, thần minh da mỏng thịt mềm, nhìn qua tuyệt không giống Võ Thần chút nào."

Đám quỷ ấy lập tức trở nên kích động, mở cửa ngục ra, bước vào nhà giam trống trải kia.

Thần lực của Susanoo hiện tại bị phong ấn, không phải là đối thủ của đám quỷ nữa, anh miễn cưỡng đánh ngã hai con quỷ, sau đó bị chúng đấm một quyền rất mạnh vào bụng, kiệt sức ngã xuống.

"A..."

Bọn quỷ hưng phấn vây quanh thần minh tóc vàng, trên mặt, trên khắp cơ thể của thần minh ấy đều là vết máu.

Đám quỷ giang rộng người anh ra, một con cố định cánh tay của anh, một con khác kẹp lấy chân của anh, mấy con quỷ còn lại nằm đè lên người anh, hút từng chút máu của anh. Chúng rạch miệng vết thương của anh, xé mở máu thịt của anh, dùng đầu lưỡi còn dính đầy dịch nhờn ra sức liếm láp.

Susanoo không thể nhìn thấy bất kì thứ gì, sự đau đớn cùng suy nhược do mất máu quá nhiều khiến mắt anh mờ dần, chỉ có thể nghe thấy tiếng cười quỷ dị của đám quỷ.

Nỗi đau khi sinh mệnh dần bị xói mòn khiến đầu anh choáng váng. Anh không biết bản thân đang mơ hay đã tỉnh, cũng không biết hiện tại là mộng cảnh hay hiện thực.

Tất cả những gì anh có thể nhớ được là một vòng tay dịu dàng ôm lấy anh, sau đó "người ấy" vuốt ve khuôn mặt anh, và đặt một nụ hôn lên khóe miệng anh. "Người ấy" thì thầm bên tai anh, cười nhẹ, anh nghe không rõ, nhưng đột nhiên lại mơ thấy một giấc mộng kỳ quái.

Trong mộng, anh quay trở lại nơi vực sâu, ở trong cái lồng làm bằng xương trắng kia, từng chén rượu độc thiêu đốt thân thể anh, nỗi đau đớn khi ấy không hề thua kém gì hiện tại.

Người thiếu nữ tóc đen luồn tay vào mái tóc của anh, nhẹ nhàng chải mượt nó, khiến những sợi tóc vàng kim nhuốm màu máu luồn theo ngón tay của nàng mà rơi ra. Nàng cúi đầu, đôi môi đỏ mọng hôn một đường trên mặt anh, sau đó phủ một nụ hôn lên môi anh. Nàng mở to miệng, vậy mà lại có một thứ giống hệt lưỡi rắn thè ra.

Lưỡi rắn ấy rít lên bên tai anh, anh lại nghe thấy tiếng cười của người thiếu nữ ấy. Tiếng cười đó tựa hồ như từ nơi rất xa vọng tới, có chút trầm khàn.

Sakura cầm chén rượu lên, rượu trong chén đã nguội lạnh, vậy mà lại có một cột khói nóng bốc lên, dường như có một làn tử khí bay quanh chén rượu.

"Đại nhân, mời dùng."

Nàng đưa miệng chén đến bên môi, Susanoo một hơi uống cạn chén rượu rồi ho dữ dội.

Sakura dịu dàng lau vết máu trên khóe miệng anh, vuốt ve lưng anh, lại tiếp tục rót một chén rượu nữa cho anh.

Susanoo cầm lấy chén rượu, trong không gian này dần vặn vẹo đi bởi sức nóng, anh trông thấy hình ảnh của người thiếu nữ tên là Sakura kia càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng cao lớn.

Mái tóc đen của nàng thả xõa ở sau lưng nhưng vẫn rất chỉnh tề, một đôi mắt tím cong cong mỉm cười nhìn anh, lại có hai đường vân giống như vảy rắn ở khóe miệng.

Susanoo cẩn thận nhìn sang, thiếu nữ có dáng người rất cao lớn, mặt mày mười phần tuấn mỹ, mang theo chút mị lực của nữ tử.

Con ngươi của Susanoo hơi giãn ra.

Cuối cùng anh cũng nhận ra, kẻ ở trong lồng cùng với anh, kẻ chứng kiến thời khắc chật vật nhất của anh, lại là Yamata no Orochi.

Susanoo từ trong bóng tối mở to hai mắt.

"Oro...chi!" Giọng nói của Susanoo khản đặc, như thể anh vừa nuốt một lưỡi dao vào họng vậy.

"Trong giấc mộng cũng gọi tên của ta, thật là khiến người ta phải cảm động." Tay Xà Thần xoa nắn vành tai của anh, cười nói, "Vậy mà ta lại may mắn tới nỗi có thể vào giấc mộng của em sao?"

"Đó nhất định là cơn ác mộng đáng sợ nhất." Susanoo ho khan hai tiếng, trong giọng nói không có chút thương tiếc nào.

Xà Thần không muốn thi xem miệng lưỡi ai lợi hại hơn, hắn chỉ luồn vào khe hở giữa các ngón tay Susanoo, dùng ngón tay của hắn lấp vào, sau đó nắm thật chặt.

Hắn thỏa mãn thở dài, cảm thán: "Giá như em có thể luôn ngoan ngoãn như vậy, nằm trong vòng tay của ta như lúc này thì tốt."

"Ngươi có thể tự dệt một ảo cảnh cho chính mình, tựa như trong giấc mơ ta thần phục ngươi theo ảo cảnh của ngươi vậy." Giọng nói của Susanoo vẫn còn chút suy yếu, anh muốn thử rút ngón tay ra, nhưng tay Xà Thần cứng như sắt thép không thể lay chuyển, anh vùng vẫy vài lần không được liền mặc kệ theo hắn.

"Em nói chuyện vẫn không làm cho người ta thích mà." Yamata no Orochi cắn nhẹ lên hai tay đang bị hắn kiềm chế như thể trừng phạt, răng rắn sắc nhọn  để lại một dấu răng sáng màu trên tay anh, "Ha... Nếu có thể ngoan ngoãn giống như ngày ấy ở trong lồng xương, nghe lời như một chú cún con thì tốt biết bao."

Tay còn lại của Xà Thần sờ đầu Susanoo, đột ngột đưa ký ức ngày hôm đó nhét vào tâm trí Susanoo.

Susanoo như chìm vào sương mù, trong màn sương mù ấy, bóng dáng trùng điệp của Yamata no Orochi với anh hiện lên càng ngày càng rõ nét.

Anh nhìn thấy mình đang ngồi trên thân Orochi, thân thể khó nhọc đong đưa, ra sức phun ra nuốt vào dương vật dữ tợn. Nước mắt trào ra từ khóe mắt, anh khẽ thở dốc như thể không nhịn được sung sướng, rồi hung hăng cắn vào cổ Yamata no Orochi, để lại một dấu răng trên người hắn.

Anh nghe thấy bản thân phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp, chìm đắm vào cuộc giao hợp do rượu độc kia gây nên. Ánh mắt anh mơ màng, trên mặt còn có một vệt đỏ ửng là minh chứng cho tác hại của rượu độc, trên thân anh còn có vết cào xanh tím cùng dấu hôn đo đỏ dày đặc, tất cả đều khẳng định một sự thật rằng anh, Võ Thần đứng đầu Cao Thiên Nguyên đang vui vẻ hầu hạ dưới thân Tà Thần.

Susanoo không dám tin, thì ra trong lồng xương ngày ấy, Yamata no Orochi lại ngụy trang thành thiếu nữ loài người, lừa anh uống một vò rượu độc, sau đó cùng anh quan hệ tình dục.

Ký ức vẫn được tiếp tục, anh nhìn thấy Xà Thần đang cười nói gì đó, rồi để tứ chi của anh quỳ trên mặt đất, hung hăng chịch anh từ phía sau. Anh bị đâm tới bò về trước hai bước, lại bị kéo trở về dưới thân hắn.

Xưa nay Susanoo không hề biết mình có thể lộ ra dáng vẻ quyến rũ như thế, không biết mình có thể phát ra thanh âm ngọt nị như thế. Thậm chí anh còn nhìn thấy mình quay đầu lại hôn môi cùng Xà Thần, tới mức sau đó hai mắt chuyển sang màu trắng bệch.

Xà Thần đang hôn Susanoo dường như cảm nhận được ánh mắt từ ngoài ký ức của mình, hắn ngẩng đầu nhìn lên, đối diện với tầm mắt của Susanoo ở hiện tại.

Sau đó hắn nghiền ngẫm cười một tiếng, dùng tay nắm lấy cằm của người dưới thân, để Susanoo bị chịch tới mức thất thần nhìn về phía Võ Thần tóc vàng đang xâm nhập ký ức này.

Ký ức đột ngột dừng lại, tan biến như sương như khói.

Đồng tử Susanoo run lên, lượng thông tin này vượt quá mức độ tiếp thu của anh, anh có hơi suy sụp.

"Nhớ lại rồi?" Giọng nói của Xà Thần mang theo ác ý vang lên bên tai anh, hắn đùa bỡn ngón tay Susanoo, rồi vươn đầu lưỡi liếm láp vành tai của anh.

Susanoo rùng mình một cái, quay đầu né tránh lưỡi rắn rung động kêu xì xì kia.

"Tại sao ngươi lại muốn..." Susanoo nhịn không được hỏi, những lời còn lại quanh quẩn trong miệng một hồi, cuối cùng cũng không nói mấy lời thô tục ra.

Xà Thần lại không hề cố kỵ chút nào: "Tại sao muốn cái gì? Tại sao muốn nhục nhã em? Tại sao muốn biến thành nữ nhân, đè em dưới thân để dễ bề "chơi" em?"

Hắn trêu đùa Susanoo, nhìn mặt anh lại đỏ lên.

Susanoo biết Xà Thần xấu xa chắc chắn sẽ không trả lời cẩn thận câu hỏi của anh, nên dứt khoát im lặng không hỏi nữa.

"Nào có nhiều lí do đến thế, ta muốn làm việc đó, nên ta làm thôi." Xà Thần cười nói, "Em không biết rằng em ngon miệng đến mức nào đâu, Susanoo. Đối với sự tồn tại ngon miệng như em, ta thậm chí bằng lòng dùng toàn bộ thế giới để đánh đổi."

"Cho nên ta trở thành Thần Vương, nhờ vậy, em chính là tù nhân của ta, lôi quang của ta." Hắn ngâm nga, áp mặt Susanoo vào ngực mình, giống như đang ôm đứa con của hắn vào lòng vậy.

"Ngươi đúng là tên điên." Giọng Susanoo nghèn nghẹn vang lên từ ngực hắn.

"Ta đã từng yêu cầu Tsukuyomi tiên đoán vận mệnh của ta." Yamata no Orochi đột nhiên nói đến việc không liên quan. Cự xà vòng ra từ sau lưng hắn ta, tạo thành một cuộn rắn sau lưng Susanoo.

Yamata no Orochi đứng dậy, đặt Susanoo lên người con rắn, lập tức có mấy con rắn nhỏ to bằng miệng bát trồi lên, quấn quanh eo cùng cổ chân của anh.

"Người như ngươi cũng sẽ tin vận mệnh sao?" Susanoo cố gắng thử cử động thân thể, nhưng hiện tại anh đã suy yếu tới mức không thể thoát ra khỏi sự trói buộc của mấy con rắn này.

"Đương nhiên. Ta tin vào vận mệnh, nhưng cũng không sợ hãi nó. Nếu muốn, ta thà phá hủy nó còn hơn. Tuy nhiên, vận mệnh trong lời tiên tri của Tsukuyomi đẹp đẽ đến mức làm ta say mê, khiến ta không thể không cam nguyện trở thành nô lệ của vận mệnh, thuận theo quỹ đạo của nó."

Susanoo nhíu mày, dáng vẻ chăm chú lắng nghe.

Xà Thần đột nhiên nhìn anh, trong ánh mắt hiện lên tia đỏ ảm đạm: "Hắn nói, số mệnh đã định ta và Cao Thiên Nguyên chỉ có thể có một bên được tồn tại. Mà trong quá trình ta bước vào hắc ám, sẽ có lôi quang một mực dây dưa quấn quýt với ta, kết cục cuối cùng không phải là lôi quang nuốt chửng hắc ám, mà chính là hắc ám tiêu diệt lôi quang."

Hắn say mê cúi người xuống, hôn lên tai Susanoo, ngậm lấy đôi bông tai hình ngôi sao của anh, sau đó liếm láp, khẽ cắn vành tai anh.

Tiếng nước nhớp nháp bên tai khiến Susanoo rất khó chịu, anh định quay đầu đi, lại bị Xà Thần nắm cằm.

"Susanoo à, em là định mệnh của ta. Thời khắc em sinh ra, đã định sẵn vận mệnh của em sẽ phải dây dưa cùng ta. Chiến công chói lọi của em được xây nên từ máu xương của ta, mà ta cũng vậy.

Nhưng ta yêu em như thế, sao có thể nhẫn tâm biến em thành một khối hài cốt. Vì thế đành nhốt em trong lồng giam này, tiếp tục dây dưa cùng ta vậy."

Trên người Susanoo càng ngày càng nhiều rắn, rắn to rắn nhỏ, vảy rắn xù xì nhỏ bé quấn lấy anh, quyến luyến vuốt ve thân thể anh. Cảm giác lạnh lẽo đè nặng lên người anh, loại ma sát ấy khiến anh run rẩy, phản ứng của thân thể vốn bị phong ấn cũng được đánh thức.

Yamata no Orochi cũng là một thành viên của bầy rắn ấy. Hắn chậm rãi lướt ngón tay trên làn da trần trụi của Võ Thần nằm dưới thân, nhìn thấy Susanoo đang cắn chặt răng không muốn phát ra tiếng rên rỉ.

Ngứa là một cảm giác khó chịu hơn so với đau đớn.

Xà Thần chậm rãi hôn một đường, hắn hôn nhẹ lên cổ Susanoo, lưu lại một loạt dấu hôn tựa như cánh hoa tường vi.

Hắn hôn một đường từ trên cổ xuống, liếm qua hai núm vú ửng đỏ trước ngực Susanoo, lại cố tình mút một chút, khiến Susanoo rên thành tiếng, giãy dụa trở lại.

Xà Thần vô cùng thỏa mãn khi thấy phản ứng của Susanoo, hắn không ngừng liếm láp, lưỡi rắn không ngừng trêu chọc quấn lấy hạt đậu đỏ au kia... Rất nhanh, Susanoo đã không nhịn được cắn môi dưới.

Hắn nhả ra, cười nói: "Ta đã nói, em đúng là có tài năng thiên bẩm mà. Không chỉ dùng đằng sau liền có thể lên đỉnh, mà đùa giỡn đầu vú cũng có thể làm cho em hưng phấn."

Mặt Susanoo càng ngày càng đỏ, phản ứng thân thể cơ hồ là không thể che giấu được, anh gần như cam chịu nhắm mắt lại.

"Trước mặt ta không cần xấu hổ, Susanoo." Xà Thần dịu dàng nâng cằm anh lên, buộc anh mở to mắt, "Ta sẽ chứng kiến mọi thứ của em, cũng sẽ khoan thứ mọi thứ của em. Sát nghiệt cũng được, dục vọng cũng được, ta đều sẽ chứng kiến, cũng sẽ bao dung từng chút một."

Xà Thần cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên môi anh, nụ hôn ấy cực kì triền miên cũng rất dịu dàng. Hắn cùng thần minh dưới thân răng môi giao hòa, dục vọng cũng nảy mầm ngay giữa nụ hôn của hai người.

Một tay Xà Thần trượt qua thắt lưng Susanoo, sau đó chạm vào dục vọng bắt đầu cương cứng của anh.

Susanoo thở khẽ, mở mắt ra, lại nhìn thấy ánh mắt dịu dàng của Yamata no Orochi.

Yamata tiếp tục hôn anh thật sâu, trong miệng phát ra tiếng nước chậc chậc, đôi tay cũng không hề nhàn rỗi, liên tục tuốt lộng lên xuống. Hô hấp của Susanoo rối loạn, anh ôm lấy mặt Xà Thần chủ động hôn sâu.

Xà Thần lúc này  vô cùng hiền lành, hắn bị động nhận lấy nụ hôn của anh mà đôi tay vẫn không ngừng chăm sóc cho Susanoo. Không lâu sau, hắn liền cảm thấy trên tay có chất lỏng dính nhớp.

Xà Thần kết thúc nụ hôn ướt át kia, sau đó cúi đầu xuống, ngậm lấy dương vật cương cứng.

Susanoo hít sâu, bàn tay vô thức nắm lấy mái tóc dài của Yamata no Orochi.

Miệng Yamata no Orochi ấm áp mà ướt át, lưỡi rắn dài tinh tế liếm láp khuấy động phần quy đầu rồi lại vuốt ve vòng quanh thân trụ.

Susanoo cắn môi ngăn không cho tiếng rên rỉ phát ra, ấy vậy khóe mắt anh đã sớm tràn đầy nước mắt, muốn gạt đi cũng không được.

Đầu lưỡi rắn nhọn muốn xâm nhập từ đỉnh dương vật, Susanoo run rẩy một tiếng, giãy dụa muốn kháng cự.

Toàn bộ cố gắng kháng cự của anh đều bị dập tắt, cuối cùng Xà Thần cũng thỏa duỗi lưỡi rắn vào trong, cựa quậy một chút, liền nghe thấy tiếng thở dốc run rẩy của người dưới thân người.

"Lấy... lấy ra đi..."

Xà Thần làm bộ như không nghe thấy, tiếp tục cử động. Hắn cảm thấy dương vật trong miệng càng ngày càng có xu thế cương cứng, vì thế hắn càng mút mạnh hơn.

Động tác mút vào khiến da đầu Susanoo tê dại, anh không nhịn được ấn đầu Xà Thần, hướng miệng người kia gần hơn về phía mình.

Ý niệm trong đầu Xà Thần vừa động, lập tức có hai con rắn to gần bằng cái chén ăn cơm quấn lấy cánh tay của anh, cố định anh lại. Hiện tại, Susanoo chỉ có thể bị động hưởng dụng theo nhịp điệu mà Xà Thần mang lại.

Xà Thần mút phần đỉnh, đầu lưỡi trêu đùa lỗ niệu đạo, khiến toàn thân thần minh dưới thân run rẩy. Hắn nuốt vật trong miệng càng sâu, sau đó yết hầu khẽ hút, Susanoo run rẩy bắn vào trong miệng Xà Thần.

Cao trào qua đi, Susanoo xuất thần trong giây lát, anh nhìn thấy Yamata no Orochi đứng dậy, không nhanh không chậm nuốt xuống tinh dịch anh vừa bắn vào trong miệng, đôi mắt màu tím giống như đang hỏi: "Thỏa mãn không?"

Susanoo nhắm mắt lại, không muốn nhìn thêm nữa.

Anh nghe thấy một tiếng sột soạt, rồi một cơ thể lạnh lẽo trơn nhẵn dán lên người anh. Anh nghe tiếng Xà Thần thì thầm bên tai: "Dù sao vừa rồi cũng đã phục vụ Susanoo đại nhân lâu như vậy, mà ngài ngay cả ánh mắt cũng không thèm nhìn ta một cái. Ngài đang sợ nhìn ta sẽ không giấu được dục vọng trong ánh mắt sao?"

Yamata no Orochi rướn người muốn hôn lên môi anh, trên môi Xà Thần cánh còn lưu lại vị tanh mặn của tinh dịch, Susanoo quay đầu đi, không muốn để hắn hôn.

"Đồ của chính mình lại ghét bỏ." Xà Thần cười một tiếng.

Xà Thần cũng không miễn cưỡng, hắn tham lam nhiệt độ trên thân thể Susanoo, ôm đùi của anh đặt trên ngực, nhẹ nhàng hôn lên chân anh.

Vị trí bên trong từ trước đến nay cực kì mẫn cảm, cơ bắp săn chắc ở đùi trong bị lưỡi Xà Thần xẹt qua, răng rắn cắn chỗ nông chỗ sâu, khiến Võ Thần tóc vàng thở dốc, dương vật vừa mới phát tiết cũng có xu hướng ngẩng đầu.

Susanoo lúc này bị đặt trong một tư thế cực kì xấu hổ, anh bị nhấn trên thân cự xà, hai chân bị tách ra đến cực hạn bị rắn trói trong ngực, mu bàn tay anh bị rắn trói trên đỉnh đầu, để lộ ra nơi riêng tư mềm mại nhất.

Dáng vẻ Yamata no Orochi ưu nhã hưởng dụng bữa ăn ngon này. Hắn nâng mông Susanoo lên, liền có tiếng nước dinh dính, khó khăn nhét dương vật vào.

Susanoo đau đớn kêu lên, sau đó cắn môi, sắc mặt đỏ hệt như có thể nhỏ ra máu. Đây là lần đầu tiên anh giao hợp cùng Yamata no Orochi ngoài hiện thực trong trạng thái tỉnh táo.

Anh cảm nhận rất rõ cái thứ nóng bỏng ấy từng chút một xuyên qua thành ruột mềm mại của mình, càng lúc càng nhét vào nơi sâu hơn.

Quá trình thâm nhập vô cùng rõ ràng, anh nương theo khoái cảm run lên, nhưng trong lòng lại sinh ra sợ hãi.

"A......Ưm......" Ngay sau đó, Yamata no Orochi lướt qua một điểm khiến Susanoo kêu thành tiếng, sau đó tiếng kêu ấy bị nuốt vào miệng, dường như không muốn Xà Thần phát hiện anh chật vật.

Xà Thần đã rất quen thuộc với thân thể này, hắn biết rõ dùng lực đâm vào nơi nào sẽ làm cho anh càng sung sướng.

Dương vật nóng rực chậm rãi đút vào, ban đầu Susanoo còn khó chịu cũng dần dần thích ứng được, miệng khe khẽ ngâm nga. Ngay sau đó tiếng hừ nhẹ này ngừng lại, Susanoo ngước mắt nhìn Yamata no Orochi, bắt gặp ánh mắt chứa đầy bão táp của hắn, cũng tràn ngập loại tình yêu vặn vẹo.

Yêu sao, đó là tình yêu sao.

Susanoo không hiểu, Xà Thần cũng vậy.

Khoảng cách của hai người gần nhất thế gian, bọn họ đang làm chuyện thân mật nhất thế gian, bọn họ là tồn tại đặc biệt độc nhất vô nhị của nhau, và cũng mãi mãi là là duy nhất của nhau.

Đây có phải là tình yêu không?

Suy nghĩ của Susanoo rất nhanh đã bị kéo về cuộc làm tình này, Yamata no Orochi rốt cuộc cũng không giữ được bề ngoài dịu dàng nữa, nhịp độ làm tình của hắn cũng điên cuồng và khó nắm bắt y hệt bản thân hắn vậy.

"A......Yama......Yamata no Orochi!"

Cơ thể Susanoo run lên vì khoái cảm do nơi mẫn cảm bị ma sát điên cuồng, ruột tiết ra dịch nhờn bao lấy dương vật thô to, thậm chí còn có nước văng xuống đất. Âm thanh từ những cú dập vang lên không dứt là bằng chứng cho thấy lần làm tình này mãnh liệt đến cỡ nào.

"Ngoan...... Susanoo......Gọi tên ta nữa nào, gọi tên ta nhiều hơn nào." Giọng nói Yamata no Orochi khàn khàn mà gợi cảm vang lên. Nghe thấy Susanoo gọi tên hắn, hắn liền không khống chế được.

"Ưm......đừng...... không muốn...... Yamata no Orochi......"

Giọng nói của Susanoo chưa từng dính chặt như thế.

Hai tay Yamata no Orochi nặng nề tách cánh mông của anh ra, phần thân dưới đâm rút mạnh mẽ như đóng cọc, đâm Susanoo tới run rẩy không ngừng, anh cắn môi, tiếng rên rỉ vẫn như cũ phát ra từ đôi môi bị cắn đến mức đỏ bừng.

Dương vật không chút lưu tình va chạm thẳng vào nơi sâu chất, quy đầu thô to bị thành ruột của Susanoo yếu ớt kẹp chặt, mỗi một lần rút ra đều bị thành ruột mềm mại ấy giữ lại.

Yamata no Orochi bị hút đến phát điên, ánh mắt của hắn biến thành màu đỏ như máu hung hăng cắn nát bờ môi Susanoo, hôn anh, hút lấy máu của anh.

Susanoo khàn khàn rên thành tiếng, thanh âm ấy bị cái miệng khác chặn lại, cảm giác quá thoải mái khiến đôi mắt anh nheo lại.

Va chạm nơi hạ thân càng lúc càng sâu, càng ngày càng kịch liệt, điểm mẫn cảm trong nhục huyệt cũng được chăm sóc rất tốt khiến toàn thân anh run rẩy, há miệng ra, mặc cho đầu lưỡi Xà Thần chui vào miệng anh.

Dương vật cương cứng run rẩy phun ra một dòng chất lỏng màu vàng, một nửa bắn lên bụng Xà Thần, một nửa nhỏ trên người Susanoo.

Susanoo thất thần nhìn Yamata no Orochi, trong mắt không có tiêu cự.

Yamata no Orochi cảm thấy thành ruột Susanoo liên tục co rút lại, liền biết anh đạt tới cao trào. Cũng ngay lập tức buông bỏ khống chế đối với thân thể, để tinh dịch bắn vào hậu huyệt của thần minh dưới thân.

Hắn bế Susanoo từ trong bầy rắn ra và ôm anh vào lòng. Hai người ôm nhau, trông giống hệt một đôi tình nhân thật sự.

Susanoo tỉnh lại sau dư âm, ngước mắt nhìn Xà Thần một cái, sau đó nhắm mắt lại.

Yamata no Orochi hôn lên khóe mắt của anh, sau đó theo một đường hôn từ khóe mắt đến bờ môi.

"Vừa rồi, ta có một ý nghĩ thật buồn cười." Yamata no Orochi đột ngột mở miệng.

"......Hử?"

Hắn cảm thán thở dài: "Chỉ có kẻ yếu mới cầu mong phong ấn cái đẹp lại, kẻ mạnh từ trước tới giờ đều là tạo ra cái đẹp trong tương lai. Nhưng vừa rồi ta lại nghĩ, giá như thời gian vĩnh viễn dừng lại ở thời khắc này thì thật tốt."

Susanoo nghe xong, không nói gì.

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro