Alpha Lớn Hơn Mười Tuổi (9)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần Khải Văn đang nằm mơ, mơ thấy mình nháy mắt đã tốt nghiệp đại học, tìm được một công việc tốt, tiền nhiều chuyện ít

Anh bỏ nhà đi thuê một căn nhà gần công ty, không còn phải nhìn mặt ai để sống

Tuy rằng tự mình kiếm tiền không thoải mái như ở nhà làm phú nhị đại, nhưng tâm trạng tốt trước nay chưa từng có

Sáng sớm ngồi ở vị trí làm việc, Trần Khải Văn đang chuẩn bị bắt đầu một ngày làm việc thì đột nhiên một giọng nói vang lên bên tai anh

"Dù ốm đau hay khỏe mạnh, nghèo khó hay giàu sang, xinh đẹp hay xấu xí, cậu có sẵn sàng yêu anh ấy, tôn trọng anh ấy và gắn bó suốt đời không?"

Trần Khải Văn ngây ngẩn cả người, mạnh mẽ đứng lên, quay đầu lại thì thấy công ty của mình đã biến thành một thánh đường lớn trống trải

Bên cạnh chẳng biết từ lúc nào đột nhiên xuất hiện một linh mục có râu quai nón đeo kính trắng, trên người mình cũng không biết từ lúc nào mặc lên âu phục

Đứng ở trước mặt anh là Chu Tầm vẻ mặt nghiêm túc

Khi Trần Khải Văn định hỏi một câu, linh mục lại hỏi anh về lời thề, hối thúc anh trả lời

Chu Tầm nhìn thấy anh do dự, trên mặt lộ ra thần sắc không vui

"Em đang do dự, chỉ vì còn nghĩ đến người đàn ông khác sao? Đừng quên chúng ta có quan hệ gì, em không còn lựa chọn nào khác." Chu Tầm lại nói

Trần Khải Văn muốn giải thích lại phát hiện cổ họng mình không thể phát ra được âm thanh nào

Anh chậm chạp không trả lời, ánh đèn giáo đường liền tối xuống, Trần Khải Văn cảm thấy lưng mình đau nhức đụng vào một vách tường

Anh hoảng hốt quay đầu lại nhìn, phát hiện mình cùng Chu Tầm đã từ giáo đường trở lại hộp đêm trong hẻm nhỏ kia

Trần Khải Văn muốn hỏi chuyện gì đang xảy ra, đột nhiên cảm thấy bên tai mình đau nhức, Chu Tầm dùng điếu thuốc kia đốt được một nửa làm bỏng vành tai anh

Đau đớn cùng sợ hãi khiến Trần Khải Văn bắt đầu giãy dụa, toàn bộ cảnh tượng trong mơ cũng đồng loạt sụp đổ

Lúc này, một luồng tin tức tố tràn vào khoang mũi của anh, Trần Khải Văn cuối cùng cũng tỉnh dậy từ giấc mơ

Ánh sáng màu vàng ấm áp từ trên trần nhà rơi xuống, Trần Khải Văn ý thức được mình đang ở một căn phòng xa lạ

"Tỉnh rồi?" Là giọng nói của Chu Tầm

"Cái gì? ..."

Lúc này anh mới phản ứng lại, nhiệt độ cơ thể của mình bất thường hiển nhiên đã đến kỳ phát tình, Chu Tầm đang cùng anh nằm ở trên giường

"Em đột nhiên ngủ quên, gọi thế nào cũng không dậy được. Anh đoán là do em đến kỳ phát tình, uống nhiều quá, sợ đưa em về nhà sẽ bị mắng nên mới đưa em về nhà anh trước."

Trần Khải Văn nóng lên tới não, cố gắng phân tích lời Chu Tầm nói, nhưng thật vất vả mới hiểu được tình huống hiện tại lại bị động tác không phép tắc của Chu Tầm làm cho phân tâm

"Anh thật tốt bụng...... anh! Anh, đừng sờ lung tung, ai bảo anh cởi quần áo của tôi......"

Anh cầm lấy tay Chu Tầm sờ loạn trên người mình, hiểu được sở dĩ mơ thấy lỗ tai đau là bởi vì Chu Tầm đang cắn anh, nhân cơ hội chiếm tiện nghi của anh

"Anh thấy em tối hôm qua cũng là như vậy, giống như tùy tiện một người đàn ông cũng có thể cởi quần áo của em, sao chỉ có vị hôn phu chính thức như anh là không được?"

"Anh đang nói nhảm... chuyện gì đã xảy ra với tôi tối qua vậy..."

Khi Trần Khải Văn bị vạch trần, phản ứng đầu tiên của anh là phủ nhận, nhưng khi nhớ ra mình quả thực đã bị Chu Tầm bắt quả tang uống rượu ở hộp đêm, anh lập tức cảm thấy áy náy

"Không chịu thừa nhận? Được, cứ cho là anh không bắt gian bắt đôi. Lần sau anh sẽ báo thẳng cho ba em, để ông ấy tới đón."

"Anh! Chơi không nổi thì tìm phụ huynh mách lẻo, tôi khinh anh!"

Trần Khải Văn tâm tình dao động, hơn nữa tuần trước còn da kề da với Chu Tầm, tin tức tố của hai người đã sớm nổ tung tràn ngập trong phòng

Chu Tầm biết anh phô trương thanh thế, trực tiếp cúi đầu hôn lên cổ anh, tuyến thể Omega đã sưng đỏ cực kỳ nhạy cảm, đụng vào Trần Khải Văn liền hừ một tiếng

"Anh...... Anh đừng làm......"

Anh run rẩy đưa tay đẩy ra, Chu Tầm cũng phối hợp, thấy anh chịu không nổi mới ngừng lại

"Hôm qua tại sao lại tức giận như vậy, còn không nghe anh giải thích? Là tức giận anh cho em leo cây? Hay là giận anh ở cùng với người khác?"

"...... " Trần Khải Văn đỏ mặt nằm ở dưới thân hắn không lên tiếng

"Ghen?"

"Không có!"

"Thích tôi?"

"A, đừng tự mình đa tình!"

"...Anh muốn đánh dấu em."

"Không được! Tôi, tôi còn chưa kết hôn với anh đâu, anh dám xằng bậy tôi sẽ nói cho ba tôi biết!"

"Vậy bây giờ là ai muốn mách lẻo đây? Vừa hay, anh cùng với ba em tâm sự vui vẻ, xem ra cái đuôi nhỏ của em giấu rất tốt... ba em cũng bị lừa xoay quanh."

"......" Trần Khải Văn không còn lời nào để nói

Xem tình hình lúc này, chắc hẳn Chu Tầm đã biết chuyện trước kia của anh

Anh có chút bất bình, trước kia một mình có nhu cầu sinh lý đều đi tìm đàn ông giải quyết không phạm pháp. Chu Tầm còn có rất nhiều tiền nhiệm, anh thì chưa kịp nói gì, ngược lại bị ác nhân cáo trạng trước.

Thấy anh không nói lời nào, Chu Tầm được voi đòi tiên hôn anh

"Đừng lo lắng, chỉ đùa thôi, đã qua rồi, anh không so đo, cũng sẽ không vì chuyện này mà tìm ba em mách lẻo."

Trần Khải Văn cảm thấy Chu Tầm như vậy rất phiền nhưng ngâm mình trong tin tức tố Alpha đã lâu, cũng đã vô lực chống cự

Không thể làm gì khác hơn là để mặc Chu Tầm cắn loạn trên người, nước dưới chân cọ xát trên giường đều thấm ướt một mảnh

Lại là một đợt tình nhiệt, nhiệt độ cơ thể của anh càng ngày càng cao, toàn thân đều bởi vì nhiệt độ cao mà phiếm hồng nhạt

Chu Tầm nhìn đến mê muội, đứng thẳng lên tách chân anh ra, giữa hai người trở nên không hề che chắn, Trần Khải Văn cúi đầu xuống liền thấy được chỗ không nên nhìn dưới thân Chu Tầm.

Anh chỉ liếc mắt một cái đã dời đi ánh mắt, nơi đó đã cương lên đỉnh quần ngủ dựng lên lều trại, nhìn hình dạng rất lớn, gần như lớn hơn tất cả những gã đàn ông mà anh từng hẹn hò trước đây

Anh không dám nghĩ đến cảm giác làm tình với Chu Tầm, đã lâu rồi anh chưa có cảm giác xấu hổ như vậy, Trần Khải Văn chỉ cảm thấy mặt mình càng lúc càng đỏ, phía dưới cũng càng ngày càng ướt

Anh im lặng như vậy ở trong mắt Chu Tầm xem như một loại ngầm đồng ý, vì thế hắn bắt đầu động tác quá phận, tay theo vòng eo của Trần Khải Văn, xuyên vào quần lót của anh

Trần Khải Văn bị hắn dọa nhảy dựng, lập tức bắt được bàn tay xằng bậy giữa háng anh

"Chờ, chờ một chút......"

"Anh có thể chờ, nhưng em thì không thể chờ, kỳ phát tình đã bắt đầu lâu rồi, không uống thuốc ức chế cũng không làm, sẽ có vấn đề."

"Vậy cũng không thể......"

"... Ngoan... không cần phải căng thẳng, chỉ cần thư giãn là được rồi. Từ từ suy nghĩ, có lẽ một lát nữa em sẽ thay đổi suy nghĩ." Mấy câu nói này đối với Trần Khải Văn hiện tại mà nói không thua gì ác ma thì thầm.

Chu Tầm vẫn lịch sự như trước, nhìn qua cũng không giống bộ dạng chuẩn bị ép buộc anh, chỉ là chịu mệt nhọc thay anh giải quyết dục vọng

Đáng thương Trần Khải Văn đói khát lâu, không kiên trì một hồi đã bị hắn làm cho bắn ra

Tinh dịch tích góp thật lâu bắn tới trên tay Chu Tầm, lan ra khắp nơi, Trần Khải Văn nhắm mắt lại, kịch liệt thở dốc

"Em ổn chứ?"

Chu Tầm xoa xoa tay, xoa xoa cái bụng còn đang run rẩy của Trần Khải Văn

"Ưm...... Chu Tầm......"

Một lần cao trào đương nhiên không đủ, cơ thể Trần Khải Văn tự nhiên đi truy đuổi Alpha, lại bị một phen ấn trở về trên giường

"... Gật đầu hoặc lắc đầu. Nếu em không đồng ý, anh sẽ tôn trọng lựa chọn của em..."

Sao lại như vậy? Trần Khải Văn nằm rũ rượi trên giường, dư vị sau cao trào còn làm cho chân anh có chút run rẩy

Anh không ngờ ở trên giường Chu Tầm lại như vậy, nhìn thì có vẻ dễ nói chuyện nhưng thực chất chính mình lại bị ăn sạch sẽ

Đã như vậy, anh làm sao có thể lắc đầu hô ngừng? Trần Khải Văn khó chịu gần như thốt ra đồng ý.

Nhưng anh lại nghĩ đến chuyện tối hôm qua bị hắn cho leo cây, thật sự tức giận, không muốn Chu Tầm chiếm tiện nghi dễ dàng như vậy

"...... Vậy anh, vậy anh hứa với tôi đi, sau này không liên lạc với người yêu cũ, cũng không được lúc nóng lúc lạnh với tôi."

Nghe anh nói như vậy, Chu Tầm nở nụ cười

"Vậy nếu như anh thật sự bận rộn, có sơ suất, trong công việc có chuyện quan trọng nhất định phải nói chuyện với cô ấy thì em nghĩ thế nào?"

"Vậy thì anh cút đi, đi tìm cô ấy mà nói chuyện!"

Cuối cùng sau khi nhượng bộ, không ngờ Chu Tầm lại không biết tốt xấu như vậy, Trần Khải Văn tức giận đến mức sắc mặt lập tức lạnh đi

Chu Tầm thấy anh mất bình tĩnh, lập tức ôm anh vào lòng an ủi

"... Trêu em... Anh biết mình có rất nhiều khuyết điểm, nhất thời không thể thay đổi được, nhưng người yêu nhau đều phải học, em cũng vậy, phải cùng anh sửa."

"Tôi sửa cái gì......" Trần Khải Văn không phục

"Kiềm chế lại, những người đàn ông đó, dù mới hay cũ, đều quên hết, sau này có anh là đủ rồi." Chu Tầm nói

Nói xong, hắn cúi đầu cắn vào cổ Trần Khải Văn giống như dã thú săn mồi đang cắn con mồi

Trần Khải Văn khó chịu, vừa muốn đẩy hắn ra liền cảm thấy quần mình bị lột, sau đó dưới thân đau nhức, phía sau huyệt khẩu ướt át mãnh liệt bị đẩy vào, nước mắt trong nháy mắt liền trào ra

"Ah! Anh, anh làm sao có thể như vậy...... " Không hề phòng bị bị thao, Trần Khải Văn tức giận nện thẳng vào lưng Chu Tầm

Kết quả bị Chu Tầm đè lại, dưới thân động đậy như bão tố, hoàn toàn làm cho anh nói không nên lời

Alpha trưởng thành quả nhiên không giống với Beta mà anh từng hẹn hò trước đây, Trần Khải Văn mơ hồ nghĩ, nếu sớm biết Chu Tầm sức sống tốt thế này, mình cần gì phải phí công lớn như vậy

Anh gần như lập tức quyết định sau này mỗi lần đến kỳ phát tình đều phải tìm Chu Tầm, dù sao hợp lý hợp pháp, cho dù chỉ trở thành công cụ người cũng không thiệt thòi

Lần đầu tiên hai người hoàn toàn đánh dấu giằng co một ngày, sau đó Chu Tầm đưa Trần Khải Văn về nhà, vừa lúc gặp phải Trần tổng cùng Trần phu nhân đều ở nhà

Mấy người hai mặt nhìn nhau, không cần giải thích quá nhiều, trong không khí tràn ngập tin tức tố đã nói rõ hết tất cả

Chu Tầm ngủ với con trai người khác chẳng những không cảm thấy xấu hổ, ngược lại đúng lý hợp tình, đáng thương Trần Khải Văn sợ bị mắng đi theo phía sau không dám ngẩng đầu

Ván đã đóng thuyền, cuối cùng Trần tổng cũng không nói gì, chỉ đen mặt nói với Chu Tầm nhìn lại hoàng lịch, muốn cử hành hôn lễ sớm

Lỡ như bụng lớn, làm ầm lên sẽ xảy ra nguy hiểm.

Tên Chu Tầm này lại mặt dày nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, lấy lý do Trần Khải Văn đến kỳ phát tình thân thể không khỏe, yêu cầu sớm đón anh về nhà mình ở

"Cái này còn có thể làm sao bây giờ, coi như nhà chúng ta chịu chút thiệt thòi, giao Khải Văn cho cậu trước đó, Chu tổng cậu đừng nên phụ lòng chúng tôi." Trần phu nhân cười nói

Cứ như vậy Trần Khải Văn bị bán lại im lặng

Nhìn Chu Tầm đóng vai vãn bối hiếu thuận chỉ cảm thấy ở phương diện giả vờ ngoan ngoãn này, mình cách Chu Tầm còn kém xa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro