Alpha Lớn Hơn Mười Tuổi (8)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần Khải Văn thích chơi, nhưng những nơi như hộp đêm thế này vẫn là lần đầu tiên quang minh chính đại đến

Lúc trước khi anh chưa thành niên sẽ bị nhân viên công tác kiểm tra chứng minh thư, thái độ tốt một chút sẽ khuyên anh rời đi, thái độ không tốt trực tiếp đuổi anh đi

Lần này không giống, anh đã là người trưởng thành, sống lưng cứng rắn, vừa ngồi xuống quầy bar liền gọi cocktail

Bartender thấy anh vừa tròn mười tám tuổi đã đề nghị anh uống loại rượu trái cây thấp, trong lòng Trần Khải Văn không thoải mái, nhất định phải học người ta gọi trà đá Trường Đảo

"Làm nhanh lên! Tôi có thể uống!!" Âm nhạc chói tai nuốt hết giọng nói của mỗi người, Trần Khải Văn lắc lư điện thoại di động này, ý bảo anh có tiền.

Thấy anh cố chấp như vậy, bartender cũng chỉ có thể làm theo yêu cầu, loại rượu này rất nổi tiếng và dễ bị đánh lừa bởi cái tên của nó, cứ tưởng là đồ uống, nhưng thật ra nồng độ cồn vẫn rất cao

Rượu vang, rum, tequila, vodka bốn loại rượu cơ bản trộn lẫn với nhau, pha đầy coca và nước chanh chua chua ngọt ngọt, người không thường xuyên uống rượu, một ly xuống có thể ngủ thẳng đến ngày mai

Trần Khải Văn tự nhận là tửu lượng khá tốt, chất lỏng lạnh lẽo trượt vào trong miệng, trong nháy mắt điều động tâm tình người

Có rượu gia trì, Trần Khải Văn bắt đầu tuân theo bản năng, lắc lư theo âm nhạc của DJ

Anh sinh ra xinh đẹp, chỉ chốc lát sau những người khác đều đến xung quanh nghỉ ngơi. Dù sao một Omega hơi say chính là con mồi lý tưởng.

Ở chỗ Chu Tầm tức giận một bụng, Trần Khải Văn âm thầm quyết định nói dù thế nào hôm nay cũng phải câu được một gả đàn ông.

Anh sẽ không bao giờ giữ thân như ngọc với vị hôn phu rẻ tiền đáng ghét đó, kỳ phát tình của anh cũng tuyệt đối không thể lưu lạc đến khi uống thuốc ức chế.

Lấy giá thị trường của anh, không bao lâu liền thật sự có người tới gần, Trần Khải Văn thấy dáng người đối phương không tệ, tướng mạo cũng có thể, liền hàn huyên vài câu

"Đến một mình à? Mời em uống một ly được không?" Người đàn ông nói

Trần Khải Văn ý bảo rượu của mình còn chưa uống hết, hai người liền cùng nhau đi đến nơi âm nhạc dịu đi một chút

"Em thật đẹp trai, mắt bọn họ đều không dời đi được." Người đàn ông kề sát vào, khoanh Trần Khải Văn lại giữa mình và vách tường.

"Cảm ơn. Anh cũng giống bọn họ sao?" Trần Khải Văn cười hỏi.

"Đương nhiên, nhưng anh to gan hơn bọn họ, bọn họ chỉ dám đứng nhìn."

Người đàn ông đến gần hơn, Trần Khải Văn ngửi thấy mùi rượu trên người đối phương.

Cảnh tượng như vậy có chút quen thuộc, anh nhớ lại lúc trước ở Phổ Lăng, lúc Chu Tầm hôn anh, anh ngửi thấy tin tức tố cũng là mùi rượu.

Khi đó anh ngồi ở trên đùi Chu Tầm, Chu Tầm ôm eo anh, anh bị mùi rượu lành lạnh bao lấy, vừa ấm vừa thoải mái.

Mùi vị tươi mát lại say lòng người, thơm hơn gấp trăm lần mùi rượu tản ra từ trên người gả đàn ông ở trước mắt

"Sao lại không nói chuyện? Có phải xấu hổ rồi không?" Đối phương nở nụ cười nói

Trần Khải Văn thoát ra khỏi ký ức, thấy người đàn ông cười không có ý tốt với mình, đột nhiên cảm thấy một trận khó chịu

"Anh hiểu lầm rồi, tôi cảm thấy khiêu vũ vui hơn anh một chút."

Trần Khải Văn không hề lưu luyến rời đi, để lại người đàn ông ngẩn ngơ tại chỗ, suy nghĩ nửa ngày cũng không rõ mình nói sai câu nào

Lại dạo qua vài vòng, Trần Khải Văn tiếc nuối phát hiện đàn ông nơi này đều không được

Anh chỉ mới vừa nói mấy câu, những người đó đều cảm thấy có thể làm tình với anh, ghê tởm cực kỳ

Trái lại Chu Tầm sẽ không như vậy, hắn có vô số cơ hội có thể thuận nước đẩy thuyền lên giường với Trần Khải Văn, nhưng hắn lại không làm

Trần Khải Văn luôn cho rằng Chu Tầm là người cổ hủ, nhưng bây giờ anh cuối cùng cũng hiểu rằng Chu Tầm không hề cổ hủ, hắn chỉ là một quý ông.

Nghĩ tới đây, Trần Khải Văn lắc đầu, không muốn thừa nhận Chu Tầm vô tri vô giác kéo cao tiêu chuẩn chọn đối tượng của hắn

Tâm trạng anh không tốt, tác dụng chậm của chén trà đá Long Đảo kia rất nhanh liền xông lên, anh chậm rãi bắt đầu cảm thấy mí mắt nặng nề, hô hấp cũng cố sức đứng lên

Bản năng thôi thúc anh đi ra bằng cửa sau, muốn hít thở bầu không khí trong lành se lạnh để tỉnh táo lại đầu óc

Cửa sau hộp đêm đi ra ngoài là một con hẻm nhỏ, trên mặt đất rất bẩn thỉu, tùy ý có thể thấy được bãi nôn mửa của khách hàng uống say, còn có một số người hăng hái đi vào chỗ tối thân mật để lại khăn giấy cùng bao cao su

Trần Khải Văn cố gắng kiễng chân tránh giẫm phải đồ bẩn, đi ra một khoảng cách mới cảm thấy đầu óc thanh tỉnh một chút

Tìm một góc tường coi như sạch sẽ ngồi xổm xuống, càng ngày càng khó chịu, dự định ngồi đợi một hồi lại đón xe về nhà

Vừa vặn bên cạnh có một người đàn ông đang hút thuốc, Trần Khải Văn cần nâng cao tinh thần, vì thế lại gần muốn hút một điếu thuốc

Đối phương vốn coi anh là kẻ say rượu bình thường, đưa điếu thuốc qua mới phát hiện là Omega cực phẩm

Nhìn thấy hai má anh đỏ bừng, bước đi luộm thuộm, hắn lập tức hưng phấn bắt chuyện với anh

"Sao lại uống nhiều vậy? Mượn rượu giải sầu à?"

Trần Khải Văn im lặng lắc đầu, không muốn nói chuyện

"Lạnh nhạt như vậy không tốt đâu, cậu đẹp trai thế này, cùng anh trai nói chuyện mấy câu, cậu còn hút thuốc của tôi không phải à?" Đối phương thấy anh không có năng lực chống cự, lại càng suy nghĩ lệch lạc

"Gặp mặt chính là duyên phận, không bằng chúng ta đổi chỗ khác tâm sự một chút đi ha?" Người đàn ông nói xong liền bắt đầu di chuyển

Khí lực của hắn rất lớn, kéo cánh tay Trần Khải Văn qua bên cạnh

Trần Khải Văn đương nhiên không muốn, nhưng toàn thân vô lực chỉ có thể vừa hô vừa lui về phía sau, trong lúc hai người lôi kéo, một giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng

"Bỏ bàn tay bẩn thỉu của cậu ra, em ấy đã kết hôn."

Chuyện tốt bị gián đoạn, người đàn ông không vui quay đầu lại, phát hiện đằng sau mình là một Alpha cao lớn hơn mình, sự kiêu ngạo của hắn lập tức giảm đi một nửa

"Liên quan gì đến anh?!" Hắn nhìn đối phương một thân âu phục giày da, đoán chừng sẽ không thực sự nổi lên xung đột, liền kiên trì đính một câu.

"Tôi là Alpha của em ấy, cậu nói không liên quan đến tôi?"

Một luồng tin tức tố như rượu mạnh nhanh chóng lan ra xung quanh, người đàn ông bị Alpha uy áp chấn nhiếp, biết mình căn bản không chiếm được tiện nghi, mới không tình không nguyện rời đi.

Trần Khải Văn thở phào nhẹ nhõm, thoát lực ngồi xổm trên mặt đất, đầu óc anh vốn không tỉnh táo, náo loạn này hai chân càng không có sức, làm thế nào cũng không đứng lên được.

"Đứng lên."

"Không dậy nổi."

"Còn nhận ra tôi là ai không?"

"Sao tôi có thể quên anh được chứ, anh là Chu tổng, vị hôn phu của tôi.."

Hắn nghe Trần Khải Văn nói chuyện có chút miệng lưỡi không rõ ràng, bất đắc dĩ nắm lấy bả vai anh dùng sức giúp anh đứng lên

Trần Khải Văn ngây ra nửa ngày, đột nhiên nở nụ cười, dựa vào tường phía sau, híp mắt nhìn Chu Tầm

"Cười cái gì?"

"Không đi với Rebecca của anh nữa à? Có năng lực, lại xinh đẹp, khác với tôi, khiến cô ấy tức giận, không giúp anh kiếm tiền nữa thì phải làm sao bây giờ?"

"Đừng náo loạn, em uống nhiều quá rồi"

Trần Khải Văn cũng cảm thấy mình nhất định say rồi, bằng không làm sao có thể nhìn thấy tên Chu Tầm kia lộ ra loại biểu tình này?

Cứ như thể hắn thực sự lo lắng cho mình vậy

Điếu thuốc vừa mới châm trong tay đã cháy một nửa, Trần Khải Văn tựa như phát tiết, cúi đầu hút một ngụm lớn

Kết quả hút quá nhanh, thiếu chút nữa sặc, khói từ trong miệng phun ra, lan tràn giữa anh và Chu Tầm.

"...... Em thật sự đã hiểu lầm rồi, anh và cô ấy thật sự chỉ đang làm việc, chỉ là không chú ý đến thời gian, lần sau sẽ không để em đợi nữa."

"... Không cần giải thích với tôi, hai người làm gì cũng không liên quan đến tôi."

"Đừng cố tình gây sự, đưa em về nhà trước, có chuyện gì ngày mai nói sau."

Cố tình gây sự? Chu Tầm sao có thể nói anh cố tình gây sự? Trong lòng Trần Khải Văn ủy khuất, hốc mắt đều đỏ lên.

"Tránh xa tôi ra! Anh là gì của tôi? Tôi muốn ở đâu thì ở đó, ba mẹ tôi đều mặc kệ tôi, anh dựa vào cái gì... dựa vào cái gì quản tôi?"

Nói xong anh lại cúi đầu hút thuốc, thuốc lại bị Chu Tầm đoạt lấy

Ngay lập tức, Trần Khải Văn cảm thấy bên tai mình nóng lên, Chu Tầm tên khốn kiếp này thật sự lau vành tai anh, chọc tàn thuốc lên tường

Anh thậm chí nghe được tiếng tàn thuốc cùng với vách tường phát ra tiếng ma sát. Một lát sau, nhiệt độ nóng rực của khói dần dần tản đi, để lại dấu vết màu đen trên tường.

"Tôi là gì của em, không cần phải nói mãi đâu." Chu Tầm vốn luôn ra vẻ quân tử cuối cùng cũng nổi giận.

Trong trường hợp này nhìn thấy người khác lôi lôi kéo kéo Trần Khải Văn, Trần Khải Văn lại tìm mọi cách khiêu khích hắn, nhẫn nại của hắn cũng có giới hạn.

Thời điểm Alpha mặt lạnh khí tràng đặc biệt mạnh, Trần Khải Văn bị tin tức tố áp chế phát run, qua một hồi lâu mới kịp phản ứng.

"Anh hung dữ cái gì chứ..... " Kiêu ngạo vừa rồi không còn, giọng nói của anh có chút nghẹn ngào

Thấy anh muốn khóc, Chu Tầm bất đắc dĩ chậc một tiếng, đành phải lui về phía sau một bước, cũng thu liễm tin tức tố

"Anh điên rồi à! Nóng lắm đó!" Trần Khải Văn che lỗ tai thiếu chút nữa bị tàn thuốc làm bỏng, nước mắt rốt cục rơi xuống.

Chu Tầm bất lực lấy tay anh ra, cẩn thận vân vê vành tai anh

"Không bị bỏng chút nào. Đừng khóc nữa. Em ồn ào quá đấy."

"...." Chu Tầm có phải có bệnh không vậy! Trần Khải Văn bị hắn làm cho phát điên, thừa dịp có rượu trong người hoàn toàn không giả vờ, vừa khóc vừa hô thống khoái.

"Anh dựa vào cái gì chiếm tiện nghi của tôi? Biết là kết hôn, sao không lờ tôi đi ngay từ đầu! Tại sao phải hôn tôi? Còn lúc nóng lúc lạnh với tôi? Đùa giỡn tôi vui lắm à? Hôm nay anh thì thoải mái rồi, ở cùng với bạn gái, tôi chờ anh hai tiếng đồng hồ!! thời gian kỳ phát tình của tôi sắp tới anh cũng không hỏi một câu!! Bây giờ còn muốn dùng tàn thuốc thiêu tôi!! Tôi muốn bảo ba tôi hủy hôn, anh đừng chạm vào tôi!!"

Trần Khải Văn không lựa lời muốn đi gặp ba mình, thậm chí còn không suy nghĩ nếu như ba anh biết anh đêm nay không về ngủ ở hộp đêm còn hút thuốc, mình sẽ có kết cục gì

Mà Chu Tầm trong tiếng ồn ào oa oa bắt được điểm mấu chốt

"Kỳ phát tình của em sắp tới rồi?"

Lúc này hắn mới nhớ Trần Khải Văn có việc mới hẹn hắn, đây đích thật là sơ sẩy của hắn, bởi vì thật sự thiếu kinh nghiệm ở chung với Omega, xem nhẹ kỳ phát tình cố định của Trần Khải Văn

Đêm nay Trần Khải Văn không đợi được hắn, lại hiểu lầm hắn và Rebecca, có lẽ là tức giận, xúc động muốn ra ngoài tùy tiện hẹn đàn ông

Chu Tầm hít sâu một hơi, cố gắng không nghĩ tới cảnh tượng Trần Khải Văn cùng người đàn ông khác lên giường, bắt lấy cổ tay Trần Khải Văn đi về phía bãi đỗ xe

Trần Khải Văn cực kỳ không phối hợp, hơn nữa uống nhiều cũng đi không vững, dẫn đến hai người náo loạn một đường

"Không phải là có tiền sao!! Anh là cái thá gì! Tôi không muốn anh chạm vào tôi! Buông ra cho tôi!!"

May mắn buổi tối xung quanh không có người, bằng không chỉ sợ thật sự sẽ có người cho rằng Chu Tầm là người xấu.

Thật vất vả đưa Trần Khải Văn vào trong xe, dưới không gian kín mít, Trần Khải Văn càng ồn ào hơn, giống như muốn trút hết tất cả ủy khuất của mình ra ngoài

Chu Tầm thì cầm lấy cổ tay anh, chậm rãi phóng ra tin tức tố, hy vọng anh có thể bình tĩnh một chút

Quả nhiên tin tức tố Alpha vẫn có tác dụng với anh, hơn nữa lăn qua lộn lại nửa ngày cảm thấy không thú vị, Trần Khải Văn cuối cùng cũng bình tĩnh lại

"...... Kỳ phát tình của em là khi nào?" Chu Tầm hỏi

Trần Khải Văn mơ mơ màng màng nằm trên ghế, nhìn thấy Chu Tầm liền cảm thấy khó chịu

"Sao anh lại quan tâm chuyện của tôi dữ vậy? Anh chỉ muốn tiền thôi mà, chúng ta ai chơi nấy, anh vừa có thể lấy được hạng mục hợp tác, cuộc sống còn có thể giống như trước kia, như vậy thật tốt, tại sao anh còn lừa tôi làm gì?"

"Anh chưa từng nói thích em, sao có thể tính là lừa em?" Chu Tầm suy nghĩ một chút nói

Vừa nghe lời này, Trần Khải Văn suýt nữa bị tức cười. Anh cảm thấy cuộc đời này của mình đều vô cùng hoang đường.

Sợ mình bị Chu Tầm làm cho tức chết, anh chịu đựng say rượu choáng váng đầu buồn nôn, chống người cầm túi muốn xuống xe.

Chu Tầm lại một lần nữa bắt được cổ tay anh, cũng khóa cửa xe lại.

"Anh làm gì vậy! Anh......"

Lại là một nụ hôn, tựa như ngày đó ở trong phòng làm việc, triền miên lại có tính xâm lược.

Trần Khải Văn hận mình là Omega, ý niệm giãy dụa trong đầu không kiên trì được mấy giây, bị tin tức tố xông lên, liền bắt đầu tuân theo bản năng sa vào trong đó

Không gian trong xe quá chật chội, tin tức tố của hai người trộn lẫn vào nhau, so với lần trước còn thoải mái hơn.

"Khải Văn, tỏ tình đều phải đợi thời cơ thích hợp. Người ta không thể ở bên nhau nếu không hiểu nhau. "

"Vậy phải đợi đến khi nào?"

"Đợi đến khi chắc chắn em sẽ đồng ý với anh."

Giọng nói của Chu Tầm ở ngay bên tai anh, anh có thể cảm giác được râu ria của đối phương cọ vào lỗ tai anh

Trần Khải Văn cảm thấy nhịp tim của mình nhanh đến mức gần như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực

"...... Anh thích em. Không phải lừa em. Em có thể dành chút thời gian để kiểm tra điều đó, anh sẽ đi cùng em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro