Chương 113: Làm bạn gái của tôi, được không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày mới vừa mới bắt đầu, Nguyên Nguyệt Nguyệt đã thức dậy, cô nhìn nhìn mọi nơi, rồi mới xốc chăn lên chạy đến phòng ngủ của Ôn Cận Thần.

Mở cửa ra, bên trong sạch sẽ, chỉnh chỉnh tề tề, không có một bóng người.

"Thiếu phu nhân." Tiếng của dì Quế vang lên sau lưng.

Nguyên Nguyệt Nguyệt lập tức quay người lại, hỏi: "Đại thúc có về không ạ?"

Dì Quế gật đầu.

"Vậy giờ chú ấy đi đâu rồi? Sao không gọi cháu dậy?" Nguyên Nguyệt Nguyệt sốt ruột hỏi.

"Gọi nhưng thiếu phu nhân không dậy, cậu ấy lại đi rồi." Dì Quế bất đắc dĩ giãi bày sự thật.

Gọi.... Không dậy?

Da mặt Nguyên Nguyệt Nguyệt giật giật xấu hổ, cô thừa nhận lúc cô ngủ thì sẽ không bị quấy nhiễu bởi những thứ bên ngoài, nhưng mà chắc vẫn chưa tới mức gọi cũng không tỉnh đâu nhỉ?

Đại thúc đã về, còn gọi cô, nhưng cô lại ngủ mà không để ý đến anh?

Sự thật nối tiếp nhau như vậy, cô đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để nghĩ đến nội tâm của họ, có khi còn muốn tự xé nát mình.

Cô thật sự bị oan mà!

Ngày hôm qua tuy rằng nằm ở trên giường nhưng cô vẫn luôn đợi anh về, sau đó thật sự rất mệt, cũng cho rằng anh sẽ buồn bực không muốn về, nên cô mới bắt đầu ngủ, thế mà lại bỏ lỡ thời gian anh về sao?

"Dì Quế!" Cô ai oán lên tiếng, "Nếu tối nay đại thúc có về, mà cháu lại không biết cố gắng mà đi ngủ trước, dì nhất định phải làm cháu tỉnh dậy, cho dù là đánh cũng được, được không ạ?"

"Thiếu phu nhân." Dì Quế cười khổ, "Vì sao lại không gọi điện thoại luôn cho đại thúc chứ?"

Nguyên Nguyệt Nguyệt khó xử cười khổ, "Cháu sợ chú ấy không nghe."

Cô gọi, anh không nhận, cô sẽ mất đi dũng khí để xin lỗi anh.

Mà nếu có thể gặp được anh, cô sẽ giải thích mọi chuyện lúc đó một lần nữa.

Cô tin, anh sẽ thông cảm cho cô.

Nếu như không thông cảm, ít nhất vẫn có thể xin lỗi, trong lòng cô sẽ không còn cảm thấy tội lỗi.

"Cậu ấy đồng ý trở về, thì sẽ đồng ý nhận điện thoại!" Dì Quế nhẹ giọng khuyên, "Thiếu phu nhân, cô thử đi!"

Nguyên Nguyệt Nguyệt vẫn lắc đầu.

Cô không có lá gan để thử.

Huống chi, có một số lời, nói ở trong điện thoại, vì ngữ khí không đúng, sẽ khiến mọi chuyện trở nên tệ hơn.

"Cháu đến trường đây." Cô bĩu môi, "Nếu đại thúc thừa dịp về lúc cháu đang đi học, thì dì nhớ gọi điện cho cháu, cháu sẽ trốn học về ngay!"

Dì Quế chỉ có thể gật đầu, âm thầm đem toàn bộ tâm tình mất mát của Nguyên Nguyệt Nguyệt gọi điện nói cho Ôn Cận Thần nghe.

Điều chỉnh lại cảm xúc, Nguyên Nguyệt Nguyệt đi đến trường học, còn chưa đến khu dạy học, Long Tiếu Dung liền chặn trước mặt cô.

"Hai ngày nay chị đi đâu vậy chứ?" Long Tiếu Dung bất mãn, "Gọi cho chị kiểu gì thì chị vẫn không nghe máy."

"Gặp chút chuyện thôi." Nguyên Nguyệt Nguyệt thở dài.

"Xảy ra chuyện gì?"

"Đều qua rồi, không cần nhắc lại." Nguyên Nguyệt Nguyệt cười khẽ, "Sao vậy? Nhớ chị sao?"

"Đương nhiên là nhớ rồi." Long Tiếu Dung nghiêm túc gật đầu, "Nguyệt Nguyệt, chị nhìn xem, có phải em đã gầy hơn rồi không?"

Nguyên Nguyệt Nguyệt quan sát kỹ lưỡng Long Tiếu Dung, không thể không nói, thật sự gầy đi rồi.

Trước mặt là cái người không thể gầy hơn được nữa, thì nhìn Long Tiếu Dung vẫn có chút béo, nhưng mà, khuôn mặt đã gầy đi không ít, ngũ quan càng thêm rõ ràng, mắt hai mí càng thâm thúy hơn, đôi mắt sáng mê người, mũi cao cao, môi dày vừa phải, chợt giống với một tiểu soái ca.

"Tiếu Dung." Nguyên Nguyệt Nguyệt không khỏi bật cười thành tiếng, "Em càng ngày càng đẹp trai nha! Em thật sự là con gái sao? Nếu em là con trai, không biết sẽ có bao nhiêu cô gái xếp hàng theo đuổi em nữa!"

Long Tiếu Dung cười ngượng ngùng, lại lẩm bẩm: "Không thì em đi đổi giới, rồi chị làm bạn gái em nhé, được không?"

"Em thôi đi!" Nguyên Nguyệt Nguyệt trợn mắt, "Mỗi ngày đều thảo luận về các soái ca với chị chính là em đấy! Còn hoa si hơn cả chị, em còn muốn đổi giới sao? Đổi giới rồi, sao em còn có thể theo đuổi soái ca của mình chứ? Nhưng mà dựa vào diện mạo này của em, chắc chắn sẽ có soái ca theo đuổi!"

Trong mắt Long Tiếu Dung tràn ra chút mất mát, nhưng rất nhanh liền khôi phục như thường, ôm bả vai Nguyên Nguyệt Nguyệt, đi đến giảng đường với cô.

Chưa đi được mấy bước, Chủ nhiệm Giáo Dục liền ngăn Nguyên Nguyệt Nguyệt lại, "Hiệu trưởng gọi em lên văn phòng."

"Lại có chuyện gì sao?" Nguyên Nguyệt Nguyệt khó hiểu.

Lần trước, hiệu trưởng đã bảo cô đến khách sạn phỏng vấn vị chủ tịch kia, cô đã chạy mất, say đó có đến xin lỗi hiệu trưởng, hiệu trưởng không trách cứ cô, cũng không nhắc lại chuyện đó nữa.

"Hiệu trưởng tìm em, đi nhanh đi." Chủ nhiệm lại nhìn Long Tiếu Dung, "Một mình em đi."

Long Tiếu Dung lạnh mặt, "Cho dù hiệu trưởng có chuyện gì, cũng không nên làm học sinh chậm trễ việc học chứ? Nguyệt Nguyệt, đừng để ý, chúng ta đj học!"

"Nguyên Tư Nhã." Chủ nhiệm nói lớn hơn, "Đi gặp hiệu trưởng với tôi!"

Nguyên Nguyệt Nguyệt bám vào bên tai Long Tiếu Dung, nhẹ giọng nói: "Chúng ta đừng nên đối nghịch với hiệu trưởng, em đi trước đi, chị đi xem xem rốt cuộc là có chuyện gì."

"Nguyệt Nguyệt!"

"Hiệu trưởng đâu thể ăn thịt chị chứ?" Nguyên Nguyệt Nguyệt cười khẽ, "Không cần lo lắng, lát nữa chị sẽ gọi cho em."

Long Tiếu Dung hết cách, nhìn bóng dáng Nguyên Nguyệt Nguyệt rời đi, đôi tay nắm thành quyền, lệ khí dâng lên quanh thân.....

Văn phòng hiệu trưởng, Nguyên Nguyệt Nguyệt bất an nhìn biểu tình tươi cười thân thiết của hiệu trưởng, thật sự là rất bất an.

Cô cảm thấy, mỗi lần hiệu trưởng tìm cô thì sẽ không có chuyện gì tốt.

"Bạn học Tư Nhã." Hiệu trưởng nhẹ giọng, "Lần trước, nghe nói em đã mượn một quyển sách gây ra khá nhiều tranh cãi?"

Nguyên Nguyệt Nguyệt sửng sốt, nhanh chóng nói: "Hiệu trưởng, quyển sách đó em mượn về còn chưa chạm qua một lần nào, em.... "

"Em không cần khẩn trương." Hiệu trưởng vẫn cười tươi, "Hiện tại thời đại của chúng ta sống mở hơn rồi, bên trên có đưa văn kiện đến, nói là vì muốn bảo vệ sinh viên, để sinh viên có cái nhìn chính xác về tình dục, yêu cầu mỗi khoa đều phải có một luận văn về vấn đề này, quản lý khoa liền chọn em."

"Gì cơ?" Hai mắt Nguyên Nguyệt Nguyệt trừng lớn, "Luận văn về... Tình dục?"

"Không sai." Hiệu trưởng gật đầu, "Thầy tin em, em nhất định sẽ hoàn thành được nhiệm vụ này."

"Em không đủ khả năng đâu ạ!" Nguyên Nguyệt Nguyệt sợ tới mức mềm cả chân, "Hiệu trưởng, em không được, thật sự không được đâu!"

Cô chưa bao giờ chạm chân đến phương diện kia, bây giờ lại bảo cô đi làm luận văn?

Cái tin này đúng là sét đánh giữa trời quang mà!

Hiệu trưởng suy nghĩ một lát, nhắc đến một chuyện khác: "Nghe nói em có chơi thân với mấy người bạn thân khác giới khác, em có thể đi phỏng vấn bọn họ, hỏi hành vi của bọn họ với vấn đề này xem sao."

"Hiệu trưởng." Sắc mặt Nguyên Nguyệt Nguyệt tái nhợt, "Thầy có bị sao không ạ?"

"Bạn học Tư Nhã." Hiệu trưởng lạnh mặt, "Không hoàn thành nhiệm vụ hiệu trưởng giao cho, học phân của học kỳ này, em muốn giữ nữa không?"

"Em......."

"Ngày mai, tôi muốn nhìn thấy kết quả phỏng vấn của em." Hiệu trưởng lạnh nhạt nói, "Tốt nhất là có thể mấy người đàn ông thành công trong sự nghiệp, phỏng vấn bốn người đi, sau đó, tổng kết lại rồi viết ra luận văn."

[18:28 21.8.2018]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro