Chương 49: Trở thành tình địch của nữ sinh toàn trường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhập số của đại thúc vào, gọi đi, cô nhìn chằm chằm vào điện thoại xem cuối cùng cái gì sẽ xuất hiện trước mắt cô.

Quả nhiên, điện thoại vẫn không gọi được.

Trời ạ!

Cô vừa mới nói chuyện với đại thúc mà?

Vậy.... Vì sao?

Nguyên Nguyệt Nguyệt nghĩ thế nào cũng không ra, trả điện thoại lại cho dì Quế, rồi ngồi buồn không muốn hé răng trên sô pha, ôm gối dựa vào ngực, cẩn thận suy nghĩ lại vấn đề này.

Vì sao mọi người đều không gọi được cho đại thúc còn cô thì được?

Nghĩ tới nghĩ lui cô không rút ra được cái kết luận bình thường nào.

Nghĩ làm gì!

Phương thức làm việc của đại thúc vốn dĩ cô không hề hiểu, mà còn ở đây cố gắng nghĩ làm gì?

Cô lấy trong túi ra danh thiếp hôm trước chủ nhiệm đưa, chạy tới phòng ngủ, gọi cho đối phương.

Hai người nói chuyện khá hợp cùng hẹn là 10 giờ gặp ở công ty, Nguyên Nguyệt Nguyệt lập tức thay quần áo, vội vội vàng vàng chạy đến công ty đó.

Trong lòng cô tràn ngập vui vẻ, cảm thấy càng ngày ông trời đối xử với cô càng tốt.

Cơ hội thực tập này không chỉ có thể kiếm tiền mà còn có thể khiến trình độ tiếng Anh tăng lên, sau này cô ra ngoài làm việc, thì đây cũng là những kinh nghiệm quý giá.

Trước mặt cô là toà nhà văn phòng độc lập, Nguyên Nguyệt Nguyệt nắm chặt tay, ổn định lại tâm trạng, mới đi vào trong tìm tổ trưởng Quách Vân.

Tổ trưởng Quách Vân tuổi tác chắc cũng bằng tuổi mẹ nuôi, nhìn từ bề ngoài thì là một người phụ nữ giỏi giang.

Nguyên Nguyệt Nguyệt cho rằng, cơ hội mình có thể đến nơi này làm việc thật xa vời, bởi vì cô ở đây không có bằng tốt nghiệp.

Nhưng kỳ diệu là Quách Vân lại nhìn trúng năng lực của cô, mỗi ngày nếu cô không có tiết học nào thì có thể đến đó nhận phiên dịch, không chỉ có tiền lương mà còn trích phần trăm.

Ký xong hợp đồng thử việc, tim Nguyên Nguyệt Nguyệt đập nhanh hơn.

Sau này, cô đã là người có nơi làm việc cố định rồi!

Tuy rằng lương tạm thời không cao lắm, nhưng không yêu cầu cô phải làm việc theo giờ, chỉ cần rảnh thì có thể đến nhận phiên dịch, hơn nữa, tổ trưởng đối xử với cô tốt như vậy, cô nhất định phải nỗ lực phấn đấu, không thể phụ lòng tín nhiệm của tổ trưởng.

Ra khỏi công ty, Nguyên Nguyệt Nguyệt nhìn trời xanh mây trắng, cong cong môi cười.

Cuộc sống ở thành phố A của cô vẫn không phải là hỏng hết.

Ít nhất, cô còn có công việc!

Từ hôm nay trở đi, cô sẽ có một không gian nhỏ thuộc về mình, cô có thể làm việc ở đó, có thể đặt ảnh của mình trên bàn làm việc, còn có thật nhiều giấy ghi nhớ trên đó.

Cảm giác làm việc như vậy thật tốt!

Mỗi tuần cha cô sẽ cho cô gặp mẹ nuôi một lần, chủ nhật tuần này, cô nhất định phải đem tin tốt này cho bà ấy biết!

Tâm tình của Nguyên Nguyệt Nguyệt kích động, cô hít sâu một hơi, cửa hàng mà cô đến đêm qua để lại cho cô ấn tượng rất sâu, cô chuẩn bị đến đó ăn chút gì đó.

Nơi tiện nghi, ăn ngon lại còn sạch sẽ như vậy, cô ăn cả đời cũng không ngán!

Tầng cao nhất trong công ty, Tiêu Thi Vận đứng ở cửa sổ nhìn Nguyên Nguyệt Nguyệt ở dưới đó.

Đưa Nguyên Nguyệt Nguyệt vào công ty, cô cũng không vội vã xử Nguyên Nguyệt Nguyệt.

Biết người biết ta trăm trận trăm thắng.

Ngay từ đâu mà đã bày ra mình là người phụ nữ đanh đá giở mấy trò âm mưu quỷ kế, như thế cũng không phải tác phong làm việc của cô.

Huống chi, Ôn Cận Thần sẽ không vô duyên vô cớ mà có hứng thú với ai đó.

Cô thật sự muốn biết, trên người Nguyên Nguyệt Nguyệt có cái gì hơn cô!

......

Ngày dài cứ thế trôi qua, ông trời giống như đang chiếu cố cho Nguyên Nguyệt Nguyệt, khiến cuộc sống của cô đặc biệt thoải mái.

Trừ việc cô trở thành tình địch của nữ sinh toàn trường, thì cô không có chút phiền não nào cả.

Nhưng mà chỉ cần cái phiền nào đó cũng khiến cô đau đầu.

Nguyên Nguyệt Nguyệt thật sự tại sao mị lực của đại thúc lại lớn như vậy, những nữ sinh trong trường đều nói đến anh.

Cô khó hiểu xoa xoa trán, sau khi tan học, liền đến thư viện.

Phiên dịch ở công ty cũng không nhẹ nhàng, liên quan rất nhiều đến kiến thức kiến trúc chuyên nghiệp, cô phải đến thư viện mượn vài quyển sách để xem, mở rộng từ vựng và ngữ pháp mới được.

Trực ban ở thư viện hôm nay là một học tỷ năm ba, cũng là người thích Ôn Cận Thần điên cuồng nhất.

"Em à, em muốn mượn nhiều sách như vậy sao?" Ngữ khí của cô ta không có chút tốt đẹp nào.

"Vâng." Nguyên Nguyệt Nguyệt nhẹ giọng, "Học tỷ, phiền chị quét mã giúp em."

Cô ta chỉ vào một quyển sách, hỏi: "Cả quyển này?"

Nguyên Nguyệt Nguyệt gật đầu.

"Chị thật sự không hiểu." Cô ta nhìn vào mắt Nguyên Nguyệt Nguyệt, "Em không học sinh học, vậy tại sao phải mượn loại sách này? Chẳng lẽ, để nghiên cứu xem làm thế nào để quyến rũ đàn ông sao?"

Nguyên Nguyệt Nguyệt nhìn lại quyển sách cô ta chỉ, trong đống sách của cô lại có một quyển là <Luận tính khởi nguyên và phát triển>, bìa sách là một đôi nam nữ ôm nhau rất ái muội.

Cô ngước mắt, "Quyển này không phải em lấy." Liền rút quyển sách ra.

"Nếu em lấy thì đừng có ngại." Cô ta nhanh chóng đè tay Nguyên Nguyệt Nguyệt lại, "Mọi người đều là người lớn cả rồi, em là người như thế nào, mọi người đều biết."

"Học tỷ!" Nguyên Nguyệt Nguyệt nóng nảy, "Quyển này không phải em lấy! Vì sao nó lại ở đây, chắc chị sẽ biết rõ hơn người khác chứ nhỉ?"

Thư viện vốn yên tĩnh, ở chỗ này xảy ra tranh chấp nên hơi lớn tiếng, mọi người đều tụ tập lại xem.

Tuy rằng "tính" là một đề tài mở, nhưng nếu như có người cố ý làm phức tạp hoá vấn đề này, thì có thể dẫn dư luận đến một hướng khác.

"Bình thường cô ta luôn trong bộ dáng cao lãnh cao ngạo, thì ra cũng không phải là không dính khói lửa phàm tục!"

"Đúng vậy! Còn giả vờ đứng đắn xem sách! Tại sao không trực tiếp mua đĩa luôn đi?"

"Chắc là không phải là xử nữ rồi! Ha ha, mới có năm hai! Nghe nói cô ta cũng không ở ký túc xá trong trường mà ở ngoài, là ở cùng đàn ông sao?"

Những người bên cạnh Nguyên Nguyệt Nguyệt trái một câu, phải một câu, đa phần là con gái chửi bới, còn có một số nam sinh thì đứng xem chuyện vui.

Đối mặt với nhiều ánh mắt đánh giá như vậy, mặt Nguyên Nguyệt Nguyệt đỏ lên.

Số lần cô tiếp xúc với đàn ông thật sự rất ít, chỉ sau khi đến thành phố A, mới trở thành bạn với đại thúc.

Tuy rằng hiện tại cô đã có số điện thoại của Bùi Tu Triết, nhưng cũng không dám liên lạc nhiều với anh.

Cô cảm thấy anh chính là một ngôi sao trên bầu trời đêm rộng lớn, cô rất thích, rất thích, nhưng vĩnh viễn không chạm vào nổi.

Bây giờ cô bị các bạn học chỉ trích là một người con gái lả lơi ong bướm, đầu óc rối lên, nhưng phẫn nộ lại càng nhiều.

"Trước đó không hỏi xem tôi có mượn quyển sách này hay không, liền coi như là tôi mượn, vậy là như thế nào?'' Nguyên Nguyệt Nguyệt trừng mắt nhìn vị học tỷ kia, cô hỏi rõ ràng, "Thư viện mở ra là để cho các sinh viên học, nếu có sách chúng ta không nên xem, thì nó tồn tại ở trong này sao?"

"Sách thư viện đương nhiên đều là chính quy, nhưng nếu có người lợi dụng nơi này làm một số chuyện bất chính thì sao!" Cô ta cười xấu xa, "Giống như hoá học có thể nghiên cứu ra thuốc chữa bệnh, cũng có thể nghiên cứu ra thuốc phiện vậy!"

[13:18 3.7.2018 ㅠㅠㅠ ♈]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro