Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đã 500 năm rồi! Ta đi tìm nàng 500 năm rồi! Nhưng mã vẫn không thấy. Rốt cuộc chúng ta có thể gặp lại nhau không?" Vị thừa tướng anh minh, lỗi lạc nói.

500 năm rồi! Nhà Chu cũng đã đổi chủ biết bao nhiêu lần. Những người xưng vương cùng một lòng cống hiến cho dất nước. Nhưng sự việc phạt Thương năm đó, mấy ai còn nhớ.

Một người chậm dãi bước tới phía kinh thành. Bộ y phục màu trắng, trên đầu đội cái nón tre. Khuôn mặt thoát ẩn, thoát hiện nhưng chắc chắn là một mĩ nam. Lại thêm dáng đi như thần tiên càng khiến cho những cô gái trong thành nhìn vị công tử ấy như hổ đói. Đúng thật là toàn hám trai!

   Khương Tủ Nha bước vào trong thành. Đột nhiên nghe thấy một trận ồn ào cãi vã, liền đi tới xem thế nào.

 "Tôi thật sự không có phi lễ cô! Lúc đó là...là..."  Một thiếu niên đeo vòng càng khôn, dưới chân có phong hỏa luân. Chảng ai khác đó chính là Na tra.

  Cô gái gắt gỏng lại:" Là, là gì? Ngươi rõ rãng phi lễ ta! Trời ơi! Làng nước ơi, ở đây có người phi dễ tôi!"

 Na tra tức hộc máu. Mẹ nó chứ! Nói:" Tôi không có! Lqà rõ tên yêu quái vừa xong sử dụng pháp thuật phi lễ ngươi! Ta không có!"

 Cô gái nói: Trên đời này mà có yêu quái sao? Tỷ đây xinh đẹp, ngươi nhìn thấy liền nảy sinh ý nghĩ biến thái thì nói đi! Hừ."

 Mọi người xung quanh xì xào bàn tán. 

 Cô gái liền nói tiếp:" Ta đưa ngươi đến quan phủ." Cô lôi Na tra đi, liền có người giữ Na tra lại.

 "Khoan đã! Cô nương!" Khương Tử Nha nói.

Na tra nhìn lại. Người này...người này là...

Đôi mắt cậu chợt ửng đỏ, một dòng nước nhỏ chảy ra. 

"Sư...sư thúc!" Na tra nói.

Cô gái nhìn Khương Tử Nha đánh ra. Trời! Mĩ nam!

Cô gái:" Khụ khụ... Vị này là sư thúc của vị thiếu niên này sao?"

Khương Tử Nha đáp:" Đúng vậy."

Cô nương liền nói:"Câu ta lúc nãy phi lễ với tôi."

Khương Tủ Nha đáp lại:" Thằng nhóc nhà tôi tuy nghịch ngớm những nó rất hiền lành. Nói về truyện nam nữ thì nó cũng không biết nhiều. Lần này có thể là nó sơ ý. Tôi thay mặt nó xin lỗi cô nương."

Cô gái:" Nếu như công tử đã xin lỗi cho hắn thì ta liền tha cho hắn một lần vậy!" 

Khương Tử Nha:" Đa tạ!"

Mọi người giải tán. Khương Tử Nha đi cùng Na tra.

Na tra:" Sư thúc! Con cũng đã hơn 500 tuổi rồi!" 

Khương Tử Nha cười nói:" Đối với ta, con vẫn chỉ là một đứa con nít."

Na tra thấy thế phị mặt, nói:" Nhưng sư thúc, ngươi đi đâu 500 năm nay vậy?"

Khương Tử Nha dừng chân, thở dài:"Ta vẫn chưa tìm được nàng ấy!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro