chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3 : Nam tử áo trắng

“ Hảo ! Cửu gia liền thích những người ngay thẳng như ngươi “ Cửu gia trong mắt lộ ra một tia khen ngợi , vẫy tay hướng đại hán bên cạnh ý bảo đem giấy nợ của  Lưu Tam  lấy ra .

“ Đây là giấy nợ mà  cha ngươi   thiếu đổ phường của chúng ta , từ nay về sau khoản nợ này liền xóa bỏ mà ngươi chính là người của Cửu gia”

Một đống phiếu nợ thật dày trong tay Cửu gia biến thành những mảnh nhỏ theo gió mà rơi  xuống. Tại đây một mảnh lớn giấy mỏng phân   tán ,có Lưu Tam sung sướng , Lưu nương tuyệt vọng , Lưu Nhất thống khổ ,còn có Tử Diên quyết tuyệt …

“ Cửu gia , cám ơn ngài , ngài chính là đại ân nhân của Lưu Tam  ta “ Lưu Tam ngữ khí nịnh nọt đối với Cửu gia dâp đầu tạ ơn.

“ Nữ nhi a , sao ngươi phải khổ như vậy ? Ngươi không cần vì loại cha không bằng cầm thú này bán mình trả nợ! Nữ nhi nghe nương , cùng Cửu gia nói ngươi không cần đi cùng hắn được không ? “ Lưu nương ôm chặt lấy thân hình gầy yếu của nữ nhi ,nước mắt mang theo sự trống rỗng và tuyệt vọng chảy vào lòng Tử Diên .

Thực xin lỗi , nương ! Ta không thể đáo ứng nương yêu cầu ! Tử Diên đau đớn nhìn về phía Lưu nương  , không kìm lòng được TửDiên vươn tay lau đi  những giọt  nước mắt trên mặt mẫu thân, âm thanh nhu nhược mang theo nhiều cảm xúc bị đè nén

“ Nương , không khóc ! Tử Diên hội hảo hảo sống sót, nương ngài không cần lo lắng cho ta , hãy bảo trọng thân thể , còn có ….” Tử Diên liếc mắt về góc tường vẫn đang phát run Lưu Nhất , thanh âm trở nên rất nhu hòa    “ Còn có hảo hảo chăm sóc tốt đại ca……”

“ Đứa nhỏ , không cẩn , không cần rời nương  đi…….” Lưu Nương  cố gắng ôm thật chặt thân thể nữ nhi, chỉ sợ buông lỏng sẽ không còn được thấy nữ nhi nữa.

“ Cửu gia , ngươi còn có thể đáp ứng ta một sự kiện sao ? “ Tử Diên nhịn đau đẩy ra mẫu thân ,ánh mắt kiên định nhìn về phỉa Cửu gia mang theo một tia khẩn cầu.

“ Ngươi cứ nói ,nếu trong năng lực của ta , ta sẽ không chút do dự đáp ứng ngươi ! “ Cửu gia trong tay cầm thuốc lá vuốt vuốt , ngữ khí thương lượng hết sức rõ ràng. Đứa bé này không đơn giản ! Bộ giáng bình thường cũng không thể che dấu được sự cao quý . Cửu gia không khỏi tự tán thưởng  quyết định  đúng đắn   của  mình .

“ Mời ngươi đáp ứng ta làm cho tên súc sinh kia không bao giờ bước vào được đổ phường của các ngươi , Cửu gia , ngươi làm được sao? “Tử Diên hung hăng trừng mắt hướng về phía  nam nhân vô sỉ tự xưng là ‘cha ‘ mình  cắn răng nói từng chữ.

“ Xú nha đầu , ngươi dám xen vào việc của Lão tử ! Lão tử hôm nay phải đánh chết ngươi “ Lưu Tam xông lên phía trước muốn giáo huấn Tử Diên .

Bắt hắn cả đời không bước vào đổ phường , sao có thể .Điều này so với cái chết đối với hắn còn khó chịu hơn .Nếu Cửu gia đáp ứng lời nói của xú nha đầu này thì mình còn cái gì gọi là lạc thú nữa.

“ Dừng tay ! “ Lưu tam sắp đánh Tử Diên thì Cửu Gia hét lớn.. Cửu gia chưa lên tiếng thì Lưu Tam sợ hãi quỳ xuống xin tha thứ .

Hừ ! thật là đồ vô dụng ! Cửu gia ánh mắt chán ghét  nhìn về phía Lưu Tam .

“ Hảo , ta đáp ứng ngươi! Ta sẽ phân phó xuống không cho cha ngươi bước vào đổ phường nếu không ta cho người chém cụt hai cánh tay của hắn , thế nào  ? “  Cửu gia nhìn Tử Diên thương lượng.

“ Có thể “ Tử Diên không ngẩng đầu giống như chuyện này cùng nàng không có lien quan.

“ Cửu gia , ngài làm sao có thể đáp ứng….” Lưu Tam ánh mắt mang theo lửa giận nhưng nhìn thấy Cửu gia trừng mắt nhìn mình nửa câu sau nuốt trở lại trong bụng. Khá lắm , xú nha đầu , Lão tử tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi , hãy chờ xem . Lưu Tam trong lòng âm độc thề.Dám cắt của hắn tài lộ, chán sống !

“ Cám ơn Cửu gia ! “ Tử Diên chậm rãi đứng lên ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía  Lưu Tam , miêng hơi gợn lên một chút  tươi cười.

“  Không  cần phải cảm ơn , đây là ngươi nên được thù lao “ Cửu gia ánh mắt nhìn về phía Tử Diên chậm rãi mở miệng :

-       Cô nương ,ngươi có thể cùng Cửu gia đi rồi ?

-       Ân ! Tử Diên gật đầu thuận theo .

“ Hảo , chúng ta đi ! “ Cửu gia nói xong ,bên cạnh đại hán thu lại binh khí tự động lui về hai bên cho Cửu gia đi qua.

“ Nữ nhi không cần đi , không cần rời nương ……..”

“ Muội muội ……….. không cần đi …….”

Phía sau là tiêng nương và ca ca thống khổ kêu gào ,nhưng chính mình lại không thể quay đầu , chỉ sợ vừa quay đầu .nàng sẽ không còn dũng khí , sẽ ở lại bên những người mình thân yêu nhất  để được hưởng thụ cuộc sống tuy khô sở nhưng rất vui vẻ hòa thuận.Nương , bảo trọng ,  ta sẽ cố gắng sống tốt. Tử Diên bả vai gầy yếu không ngừng run run, không che dấu được bi ai trong lòng.

“ Cửu gia, đi thong thả “ chỉ có Lưu Tam nịnh nọt đưa tiễn đoàn người Cửu gia.

“ Nương đừng khóc ! Nhất nhi nhất định sẽ chuộc về muội muội ! “ Lưu Nhất khó khăn bò đến bên cạnh Lưu nương. Thấy mẫu thân vì muội muội rời đi mà quá thương tâm  , Lưu Nhất quyết định nhất định phải đem muội muội chuộc về.

“ Ngươi tên gì ? “ Cửu gia đem Tử Diên đến một căn phòng ở tương đối sạch sẽ  ngồi xuống dò hỏi.

Tên là gì ? nàng không biết , chỉ nghe thấy nương luôn mồm gọi nàng ‘Diên nhi ‘.

“Diên nhi ! “ Tử Diên khép long mi lẩm bẩm nói.

“ Diên nhi ! Ngưoi biết Cửu gia muốn ngươi làm chuyện gì sao ? “Cửu gia liếc mắt hướng về phía Tử Diên ,không nặng không nhẹ hạ vấn đề.

“ Cửu gia nếu muốn ta giúp ngươi làm việc , tất nhiên là chuyện tình Cửu gia không tiện ra mặt, ta nói có sai không ? “Lông mi rung nhẹ trong mắt nhu nhược khó nén được tia cơ trí .

“ Quả nhiên  là  một cô nương  thong minh “ Cửu gia nghe xong lời nói của nàng trong mắt càng tán thưởng ,bội phục nàng tuy tuổi còn nhỏ nhưng lại có thể thong minh tài trí.

“ Cửu gia khích lệ , Diên nhi không dám nhận ! “ Tử Diên bộ giáng không kiêu ngạo không siểm nịnh làm cho Cửu gia thấy khiếp sợ.Nàng thật là Lưu Tam thân sinh nữ nhi sao ? Vô luận khí phách tài trí đều vượt qua những cô nương bình thường > Bình tĩnh cùng với thong dong, thong dong không thể che dấu  khí chất sang trọng  , nàng đến tột cùng là ai ?

“ Cửu gia , vì sao dùng ánh mắt kì quái như vậy nhìn ta ?”Lời nói thản nhiên mang theo một tia không vui.

“ Diên nhi , ngươi thật là nữ nhi của Lưu Tam sao? “ Cửu gia đem nghi  vấn  không che dấu chút nào nói ra.

“ Cửu gia thật biết nói đùa , ta không phải là nữ nhi mà Lưu Tam lấy ra gán nợ sao ? “ Âm thanh thanh đạm vang lên.

“ Ha ha ………..” Cửu gia bỗng nhiên cười lớn . Hảo một cái lợi hại cô nương !

“ Diên nhi ngươi trước ở lại đây hai ngày , chở Cửu gia an bài thỏa đáng xong sẽ nói cho ngươi biết cần làm gì “ Cửu gia mỉm cười phân phó xong liền xoay người bước ra khỏi phòng, đồng thời hướng ánh mắt nghiêm khắc đến hai đại hán trước cửa.

Tử Diên nhìn ngoài phòng hai đại hán trong mắt vẫn  hết sức  bình tĩnh. Nàng giương mắt nhìn cách bài trí trong phòng.Tuy có chút cổ xưa nhưng rất lịch sự tao nhã. Hiện tại chính mình đã không có đường lui , chỉ có thể không ngừng đi lên phía trước , cho đến khi gặp được hắn , người mà cả đời này nàng yêu quý.

Tử Diên cầm lấy Tử Ngọc trên cổ , nước mắt theo khóe mắt từng giọt rơi xuống.

“ Nương , cám ơn ngươi , Nhứ nhi sẽ không hối hận …………….. “ Tử Diên nhẹ giọng lẩm  bẩm , những giọt lệ mang theo đau khổ chua xót châm rãi chảy xuống khối Tử Ngọc .

“ Cửu gia , chủ công đang ở trong phòng chờ ngươi “ Cửu gia vừa ra khỏi đại sảnh có một thị vệ đứng trước cửa cung nghênh hắn .

“ Ta đã biết “ Cửu gia duệ mâu híp lại , nghiêm túc đáp. Chủ công đến thật là nhanh, ngay cả cho mình thở cơ hội cũng không có . Cửu gia vừa đi vừa nghĩ thầm .Cửu gia bước đi nhanh hơn đi vào một chỗ khuất  trong sân  trên cửa gõ ba cái .

“ Tiến vào  ! “ Trong phòng tối mang theo một giọng  nam trầm thấp. Cửu gia hạ mắt , đẩy cửa nhấc chân đi vào rồi lập tức đóng cửa lại. Chủ công thân phận bí mật hắn không thể nào phá quy củ này.

“ Hồng Cửu , việc  ta muốn ngươi làm ngươi có thể làm thỏa đáng ? “ Nam tử trên người mặc bộ quần áo trắng ưu nhã ngồi xuống, trên mặt lạnh như băng mang theo mặt nạ bằng bạc.

“ Chủ nhân ngài phân phó việc tiểu nhân làm sao dám chậm trễ đâu ? “ Cửu gia chạy nhanh đến bên bàn rót một chén trà đưa tới tay áo trắng nam tử . cung kính đứng ở một bên cười nói.

“ vậy làm xong ? “nam tử aó trắng   cầm lấy chén trà tự nhiên phẩm trà , âm thanh không nhanh không chậm không nghe ra được ý tứ chân chính của hắn.

“ Đúng vậy , chủ công ! “ Vừa nhắc tới chính sự vẻ mặt Cửu gia trở lên cực kỳ nghiêm túc.

“ Tiểu nhân đã tìm được người phù hợp để làm chuyện này”

“ Người nọ có thể tin được không ? “ Chuyện của hắn không thể xảy ra sai lầm.

“ theo tiểu nhân biết ,một con bạc không có tiền trả nợ , hắn đem nữ nhi cấp cho ta để gán nợ . Ta đã diều tra rồi , đứa trẻ này sau lưng không có một thế lực nào, cho dù tương lai nhiệm vụ thất bại cũng không lien lụy đến chủ công “Cửu gia thành thực nói.

“ Ân ….” Nam tử áo trắng  trầm ngâm một hồi bỗng nhiên mở miệng “  Vậy làm theo lời ngươi ! “

“Dạ chủ công ! Tiểu nhân lập tức đi làm ! Cửu gia cung kính đáp.

“ Chậm đã ! Vì lí do an toàn ngươi không cần tự mình ra mặt. “Nam tử áo trắng đột nhiên nghĩ đến điều gì khẽ giọng nói với Cửu gia.

“ Dạ ! “ Cửu gia cung kính đáp.

“ Thôi , ngươi có thể đi rồi ! “ Nam tử áo trắng vung tay lên Cửu gia lập tức  lĩnh mệnh lui xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro