chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2 : Trao đổi điều kiện

” Các ngươi là ai ?”  Lí Nhứ vừa mở mắt trông thấy hoàn cảnh trước mắt , khàn giọng hỏi. Đây là nơi nào ? Quang cảnh xa lạ trước mắt làm Lí Nhứ cảm thấy bất an.

“Diên nhi ,ngươi đã tỉnh ” Lưu Nương kinh hỷ chạy  tới đầu giường.

” Bà là ai ?” Lí Nhứ ánh mắt mơ hồ nhìn về phía Lưu nương, không rõ tại sao nàng thấy mình tỉnh lại kích động như vậy .”Diên nhi ?” mình khi nào thì có tên này . Lí Nhứ chậm rãi ngồi dậy , trên khuôn mặt mệt mỏi còn mang theo phòng bị sắc.

” Diên nhi, ngươi làm sao mà cả nương cũng không nhận ra nữa rồi ? ” Lưu nương vội bắt lấy tay của mình nữ nhi, nước mắt tuôn ra như mưa. Tử Diên có phải hay không ốm dậy nên  bị mất trí ? Ngay cả mình  nương cũng không nhận ra rồi.

” Bà là mẹ ta ? ” Lí Nhứ mờ mịt hỏi nhỏ . Trước mặt phụ nhân  thương não suy bại ( chắc là già ) quần áo lam lũ không chịu nối, này cũng không phải nương ta !

Vừa rồi như một giấc mộng, trong mộng  nhìn thấy mình nương.Nương nói đưa mình đến thế giới của hắn.

Nâng tay sờ lên mặt của mình ,là ôn ,còn có trên mặt đầy mồ hôi lạnh dấu vết. Che mắt nhìn lên, này đôi tay thô ráp đây không phải là tay của nàng. Nàng đã không  là mình trước kia nữa rồi ! khối cơ thể  này là của một cô gái khác , mà nàng chỉ sống nhờ vào tại … cô gái này trong cơ thể ! Thấy rõ hoàn cảnh trước mắt làm cho  Lý Nhứ trên mặt càng phát ra ngưng trọng .

“ Diên nhi , ngươi làm sao vậy ? Như thế nào mà ngay cả mình cũng không nhận ra rồi ?” Lưu Nương đau làng nhìn về mình nữ nhi , trên mặt nước mắt càng tuôn ra nhiều. Đây là của nàng nhu thuận nữ nhi, vì sao sau khi tỉnh lại ngay cả mình cũng không nhớ rõ.

“Ngươi này không có tiền đồ nằm  nửa  tháng rốt  cuộc cũng tỉnh lại! Hôm nay Lão tử ngay cả ngươi cũng đánh” Lưu Tam  mắt đỏ ngầu thân  hình nhảy lên , một cước đá văng chính thê tử mình, liều lĩnh cầm búi tóc Tử Diên , tàn nhẫn đem nàng tha xuống giường.

“ Đau quá !” Lí Nhứ nhíu mày than  nhẹ .Người nam nhân này sao có thể tàn nhẫn như vậy đối đãi với nữ nhi ruột của chính mình !

“ Buông tay ! “  Lí Nhứ quanh người  tản ra một cỗ uy nghiêm  và không thể kháng cự mệnh lệnh.

“Ngươi …….” Bắt lấy búi  tócTử  Diên Lưu Tam bị khí thế kia dọa ngẩn ra, đem lời mắng nhiếc  trở về trong bụng . Nhưng lập tức như thấy minh bạch cái gì, nhe răng cười .” Nha đầu chết tiệt kia , ngươi tỉnh ngay cả lão tử cũng không biết , giám phản kháng Lão Tử , Lão Tử hôm nay sẽ lấy mạng ngươi “. Nói xong , Lưu tam  không lưu tình hướng đến  thân thể gầy yếu của Tử Diên quyền đấm ,cước đá, Lưu Tam tính tình ngoan độc, Tử Diên trên người xuất hiện  nhiều vết thương.

Lí Nhứ cắn môi tiếp nhân từng cơn rồi lại từng cơn đau đớn, đôi môi tái nhợt bị cắn chảy ra máu tươi.

“ Dừng tay ….Lưu Tam…. Mau dừng tay….. “ Lưu Nương bằng tốc độ nhanh nhất nhào tới  trên người Tử Diên ,thay nàng ngăn trở đai bộ phân quyền cước hướng tới.

“ Tiện nữ nhân , ngươi tưởng muốn chết sao ?” Lưu Tam không lưu tình ,ngược lại càng thêm tàn nhẫn đánh tới mình thê tử .

“ Ngươi nghĩ cùng với này không có tiền đồ đi tử , Lão Tử sẽ  thành toàn ngươi “

“ Ngươi đánh đi ….. Tốt nhất cùng nhau …. đánh chết ba  người chúng ta …. Chúng ta không cần sống để chịu ngươi hành hạ.Lưu Nương trên mặt mồ hôi lạnh chảy ròng ròng nhưng vẫn không nhúc nhích , gắt gao bảo vệ mình nữ nhi.

Lí Nhứ rưng rưng mắt  bị một màn trước mắt làm cảm động. Đây là tình thân lực lượng sao ? Mẫu  thân vì bảo vệ nữ nhi không bị thương tổn có thể vĩ đại như vậy.

Trước kia , cha mẹ rất yêu thương nàng , ngay  cả đánh nàng cũng chưa từng. Vào cung, Nhiếp cũng đối với nàng yêu thương hết mực. Nàng không hề dự liệu được trọng sinh sau lại thấy được một màn bi kịch  phụ tử tương tàn .

“ Các ngươi dám phản kháng lão tử ư,hừ…”  Lưu Tam đánh đấm đã mệt mỏi mới dừng lại, ngã ngồi ở một bên trúc trắc thở nặng khí.

“ Lưu Tam , ta đã  nhiều lần cho ngươi thư thả thời gian , khả ngươi đổ càng ngày càng lớn , khiếm đổ phường càng ngày cành nhiều , ngươi nói xem ta có thể lại thả ngươi sao ? “ Cửu gia là quản lí ở đổ phường  , không thèm để mắt phía trước tình cảnh cao giọng nói.

“ Cửu gia, ngài xem  ta bây giờ không còn gì nữa để gán nợ cho ngài rồi, còn nữa , ta gần đây vận may có vẻ không tốt, nhất thới ngài bảo ta đi đâu tìm được nhiều tiền như vậy để trả cho ngài nha, Cửu gia……” Lưu Tam nắm chặt  Cửu gia ống quần .nước mắt nước mũi giàn dụa khóc đến thập phần thê thảm. Bên cạnh này mấy đại  hán cũng không phải đùa giỡn , hôm nay Cửu gia quyết tâm ép mình trả hết nợ. Nếu như không trả tiền thì bây giờ mình nhất định bị đành chết . Làm sao bây giờ ? Lưu Tam trên trán ứa ra mồ hôi lạnh.

Lưu Tam liếc mắt thấy nữ nhi còn quỳ rạp trên mặt đất thở dốc ,trong mắt hiện lên một tia ting quang .

“Cửu gia , ta đem nữ nhi của ta  gán nợ cho ngài đi!”

Này đứa con không có tiền đồ để ở nhà cũng vô dụng chẳng bằng lấy ra gán nợ. Nó chết cũng không có gì đáng tiếc , mình phải bảo trụ tính mạng là quan trọng nhất.

“ Con gái ngươi ? “ Cửu gia đôi mắt liếc về phía không có sợ hãi cô gái , trong lòng tràn ngập kinh ngạc. Lưu Tam bị ép trả nợ đã sợ hãi đến mức chân tay mềm nhũn , nhưng này cái nữ nhi như vậy trấn định còn giám nhìn thẳng vào mắt hắn. Đây là cô bé có khí phách , lớn lên nhất định  hữu dụng. Cửu gia liếc mắt,  bên người thủ hạ lập tức hiểu ý kéo Tử Diên đến trước mặt hắn.

“ Các ngươi đối với ta nữ nhi làm cái gì ? , nữ nhi của ta đang bị thương , thả nữ nhi của ta ra “ Lưu nương tiến lên muốn đoạt lại của mình nữ nhilại bị một bên tráng hán ngăn cản chỉ có thể gào to.

“ Xin đừng thương tổn mẹ ta ! “ Tử Diên ánh mắt quật cường hướng về phía Cửu gia.

Cửu gia  kinh sợ nhìn về phía kiên định thần sắc Tử Diên , sau đó hướng mấy đại hán vẫy tay. Đại hán thấy thấy thế liền buông lỏng  Lưu nương ra.

Lưu nương té bò tới bên người Tử Diên , không ngừng hướng Cửu gia dập đầu cầu xin : “ Cửu gia ,van cầu ngài buông tha cho ta nữ nhi  đi! Nàng còn nhỏ như vậy cái gì cũng không biết ….. Nếu không cửu gia , ngài cho ta thay nàng gán nợ cũng được, ta phách sài nấu nước mọi thứ đều biết làm ! “

“ Xú nữ nhân , ngươi ở đây làm loạn cái gì ! “ Lưu tam thấy thê tử  định phá hư kế hoạch trả nợ của mình liền túm lấy Lưu nương tóc , hung hăng tát một cái thật mạnh vào mặt Lưu nương rồi  hướng về phía Cửu gia nịnh nọt

“ Cửu gia làm sao muốn loại người như ngươi, vừa già lại xấu , ngươi  tự lấy gương  xem lại mình đi! Cửu gia , ngài nói đúng không ? “

“ Cửu gia , ta đi theo ngươi nhưng mời ngươi buông tha mẹ ta “ Tử Diên đôi mắt kiên định hướng về phía cửu gia . Tình  huống trước mắt nàng không thể thờ ơ , có lẽ  chính nàng sau khi sống lại  là phải chịu một chút gian khổ , chính mình không có lựu chọn nào khác không phải sao ?

“ Ta đáp ứng không thương tổn người nhà ngươi nhưng ngươi cũng phải đáp ứng thay ta làm một việc , thế nào  ? “ Cửu gia mâu quang tinh nhuệ hướng về phía Tử Diên, trong lòng cân nhắc một quyết định trọng yếu. Có lẽ việc  kia chỉ có nàng là phù hợp.

Tử Diên nước mắt lưng tròng hướng về phía Lưu nương trong lòng  lướt qua vài tia đau đớn.  Kiếp này ông trời đã cho nàng thêm một người nương nhưng tại sao đảo mắt một cái lại đã ly biệt ông trời đối với nàng thật tàn nhẫn . Có lẽ chính nàng không có được tình thân đi….

“ Cửu gia , ngài cùng nàng nói cái gì điều kiện , nàng chỉ là một con nhóc không hiểu chuyện mà thôi “ Lưu   Tam hung tợn trừng  liếc nhìn Tử Diên .

“ Hảo , ta đáp ứng điều kiện của ngươi , Cửu gia ! “ Tử Diên nhắm mắt  chậm rãi hít vào sau đó mở mắt ra trong mắt trở nên kiên định thong dong.

Từ giờ khắc này , Lý Nhứ đã là quá khứ , nàng bây giờ là Tử Diên ,là hoa Tử Diên mang hạnh phúc cho mọi người

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro