chương 1.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1.2 : Tỉnh lại

Thủy tú thôn là một thôn nhỏ ,cả thôn chỉ có hơn 10 hộ gia đình ,ở đây mọi người thật thà chất phác ,làm nghề nông để kiếm sống,

Ở một gian nhà tranh cũ nát có một vị phụ nhân khoảng bốn mươi tuổi , đầy lo lắng nhìn về phía chiếc giường nhỏ được làm bằng những tấm ván, một tấc cũng không rời,trên mặt là khắc đầy phong sương năm tháng cùng những nếp nhăn.Nằm trên giường là của nàng nữ nhi năm nay mới 15 tuổi tên là Tử Diên, sau lần bị phụ thân đánh đến bây giờ vẫn còn hôn mê bất tỉnh.Nhắc đến trương phu của mình Lưu nương lại cảm thấy đau lòng .Trượng phu của nàng là Lưu Tam , nổi tiếng là ham mê cờ bạc. Hắn đánh bạc chỉ có thua không có thắng.Đồ đạc trong nhà bị bán hết ,ngay  cả vài mẫu ruộng đều bị hắn mang đi cầm cố hết để lấy tiền đánh bạc. Mỗi lần hắn thua bạc về là lại mang mẹ con nàng ra đánh đập, Tử Diên cũng là vì đỡ cho nàng một cước nên mới hôn mê bất tỉnh .

Trong nhà không có bạc nên nàng không mời nổi đại phu  để xem bệnh chi nữ nhi ,nàng đành phải dùng khăn ướt đắp nên trán cho nữ nhi để giảm sốt.

Nửa tháng rồi nữ nhi vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại , Lưu nương rất lo lắng  nếu để lâu thêm nữa chắc sẽ nguy hiểm đến tính mạng .

” Mẫu thân ,cha…. cha … từ đổ phường đã trở lại…” Lưu Nhất , con lớn của nàng,âm thanh sợ hãi truyền vào Lưu nương lỗ tai. Không lâu một thiếu niên mười bảy ,mười tám tuổi bị què một chân xông vào nhà cỏ tranh.Làm sao bây giờ ? Hắn lại thua bạc nữa rồi. Lưu nương rời đi bên giường kinh hoảng ôm của mình nhi tử. Nhi tử đã bị hắn đánh què một chân không thể lại bị đánh hỏng cả chân còn lại, nữ nhi đã nửa sống nửa chết rồi không thể bị hắn hành hạ thêm nữa, Lưu nương trong lòng tự  thề với mình.

“Ngươi tiện nữ nhân đi ra đây cho ta …. Lão tử hôm nay không gặp may, thua mất một số tiền lớn, mau cấp Lão tử mang tiền ra đây để lão tử gỡ vốn..” Lưu Tam lảo đảo đi vào trong phòng , hai con mắt vằn những tia máu ,trên tay cầm một bình rượu, chỉ biết là hắn lại say rượu.

“Lưu Tam , tiền trong nhà bị ngươi mang đi đánh bạc hết , nữ nhi bị ốm chưa có tiền chữa bệnh mà ngươi còn đòi tiền đi đánh bạc . Ngươi không phải là người nữa ”  Lưu nương đem nhi tử giấu về phía sau mình vẻ mặt phẫn uất nhìn Lưu Tam, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng. Lưu Tam ,trượng phu của nàng , nàng đối với hắn đã hết hi vọng.Nàng đã nhiều lần khuyên hắn bỏ thói đánh bạc nhưng hắn không nghe còn đánh đập nàng và nhi tử. Bao năm tình nghĩa vợ chồng dã dần phai nhạt sau mỗi trân đánh đập. Hiện tại người nam nhân trước mắt nàng là nàng cừu nhân , người đã làm hại hai đứa con của nàng.

“Không cần cấp lão tử giả bộ ,ngươi khẳng định còn thứ gì đó đáng giá ,mau lấy đến nếu không Lão tử cho con  ngươi phế cả hai chân” Lưu Tam  mắt đục ngầu nheo lại thoảng nhìn qua Lưu Nhất sau đó định bắt lấy  Lưu Nhất để uy hiếp Lưu nương.

” Lưu Nhất là con trai ngươi , ngay cả con mình mà ngươi cũng không buông tha sao. Hổ dữ cũng không ăn thịt con , ngươi không phải là con người nữa rồi

Ngươi tiện nhân này cũng dám phản phản kháng Lão Tử” Lưu Tam nhảy dựng lên trong mắt mang theo sát khí, ngoan lệ dần dần tiến lại chỗ mẹ con Liễu nương.

“Nhất nhi, chạy mau” Lưu nương thấy mình trượng phu nổi giận đùng đùng tiến lại đây đem Lưu Nhất ở đẩy ra ngoài để cho một mình chịu đau đớn .

“Nương….nương….” Lưu Nhất lay động thân mình ánh mắt sợ hãi nhìn về phía mẫu thân bị cha mình từng bước ép sát,chỉ có thể đứng yên một chỗ lạnh run,không dám tiến lên cứu mình mẫu thân.

” Hạ Lưu nữ nhân , ngươi muốn chết chẳng trách lão tử” Lưu Tam năm ngón tay thô cứng nắm ở Lưu nương cổ , muốn dồn chính mình kết tóc se duyên thê tử vào chỗ chết.Bi thương  đây là Lưu nương cảm xúc ngay lúc này.. Lưu nương hai mắt  nhắm nghiền , trên mặt nổi lên những đường vân xanh tím không những không có vẻ thống khổ mà thấy được sự giải thoát.

” Nương….” Lưu Nhất vừa thấy Lưu nương mặt xám như tro tàn càng thêm hoảng sợ, xông lên phía trước đem Lưu Tam đánh ngã.

” Lưu Nhất , hôm nay lão tử nhất định phải phế đi chân của ngươi” Lưu Tam bị đánh bay ra ngoài trên mồm xuất hiện nhiều tia máu làm cho hắn đau đớn khắp người .Hắn tùy tay lấy được một cây mộc côn đánh vào Lưu Nhất trên người.

“A…….” mộc côn đánh ở Lưu Nhất trên đùi .Lưu Nhất đau đớn thống khổ ngã xuống, trên mặt toát ra mồ hôi lạnh ,hô hấp trở lên khó khăn. Lúc đó không ai chú ý tới trên giường Tử Diên đã từ từ mở mắt………

( đây là lần đầu mình edit nên có chỗ nào sai sót mong mọi người bỏ qua cho mình nhé   )

Share this:  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro