Yêu, chưa phải tất cả.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ai cũng chỉ có đôi bàn tay ấy, muốn được ôm lấy cũng không dễ dàng ôm được.

Muốn có được trước tiên phải biết chấp nhận khi mất đi.

Sống trong đời, ai đếm được hết số lần nước mắt mình rơi? Những gì không thể ghi nhớ là thứ dành để quên đi. Những gì khắc càng sâu chỉ làm con tim thêm khổ, làm chật chội tâm hồn vốn bình an.

Đường đến suối vàng là bao xa ai đoán được? Có phải chia tay trong tình ái đã là chuyện đau khổ nhất? Sở dĩ ai mà không có tham-sân-si và hận nhưng chấp nhận chia tay là món quà ưu ái dành tặng người cũ. Hãy để chuyện qua là một bức tranh mặc niệm đẹp rỡ khi nhớ về. Đừng tự dằn vặt bản thân vì những người không tốt, hao mòn đi cái xuân xanh người con gái bằng cách hạ gối quỵ luỵ để níu giữ tình xưa, làm đôi môi chẳng thể nở nụ cười vì một ai nữa.

Mẹ cho em đôi mắt đẹp không phải để khóc vì tình yêu. Mẹ cho em quả tim không phải để em tự đâm dao làm nó rỉ máu.

Mẹ đem em đến với đời, vì đời là muôn ngã, yêu chưa phải tất cả em à!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro