Anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh nói rằng
Em ơi anh xin lỗi
Lúc không em
Anh thương người khác rồi.

Em mỉm cười nhìn anh, thôi không nói
Nói gì đây khi mọi sự đã rồi.
Làm sao bây giờ đây anh nhỉ
Níu một người đã muốn đi, sao được
Em cười nói, thôi rằng em xin lỗi
Cũng vì em lơ đễnh chẳng để tâm
Để lơi anh đi tìm vui nơi khác
Chẳng quan tâm anh lúc vất vả khó nhằn

Anh nói người ta thương anh lắm
Tình cảm đến tự nhiên chứ chẳng phải gì
Ôi thế em là ép buộc
đến bên anh có lý do hay gì?
Bởi là do người nay cười
Chứ sao thấy được người xưa khóc.
Nên anh vui chứ thấy được em đau.

Em vẫn ủng hộ anh như người ta đang làm
Nhưng khoảng cách xa vời vợi anh nhỉ
Chẳng bù đắp cho nhau được nổi
Cho những tháng ngày ở xa nhau
Em gặp anh còn ít hơn người nọ
Nên tình cảm nhạt phai là phải thôi,

Em đã nói lời yêu anh chưa nhỉ?
Chẳng phải do ngưỡng mộ anh đâu.
Có lẽ do sợ anh suy nghĩ
Nên em cứ giấu đâu đẩu trong tim.
Thật ra em đã thương từ lâu lắm.
Lại hiểu anh từng góc cạnh ngọn ngành
Nên càng gần anh, em càng sợ
Sợ anh không thương em như em đã

Anh chẳng rõ em lo cho anh như nào
Hay chỉ thấy là hời hợt xa xôi
Giờ anh chỉ lo vui nơi mới
Nhớ gì đến em, khi mọi chuyện đã rồi.

Em không trách anh vì em biết
Chuyện này sai là lỗi ở mình
Anh không tốt đủ để em không trách
Vẫn xấu xa với em như đã từng
Nhưng em thương, dù anh là như thế
Biết làm sao, đành phải chịu một mình.

Làm sao anh biết rằng người ta nghiêm túc
Dù cho là tình đầu của người ta
Em chỉ lo anh bị lừa đảo,
Rồi lại phải, chịu liên tiếp tổn thương,
Em sẽ thương mà khóc cũng không chừng.
Nếu như thế thì tìm về em nhé.
Sẽ giang tay và chờ đợi anh về

Em chỉ cần người ta tốt với anh
Thì 2 tay em
Dắt anh trao cho người đó.
Chỉ cần anh thấy vui và hạnh phúc
Thì em cười và sẽ chịu vậy thôi.

Anh ngốc lắm nếu như anh bước tiếp
Trên con đường mà hai ta đã cùng
Thì sau này em đảm bảo,
anh sẽ được hạnh phúc chẳng sai đâu.
Nhưng tiếc là anh lại chẳng cần đến
Nên em đành cất lại vào trong rương
Để dành cho một người khác
Người ta cần đến nó hơn anh

Và em chẳng cao thượng như em nói
Cũng ghen lồng ghen lộn chứ chẳng chơi.
Em biết thừa rằng anh luôn nghĩ ngợi
Nên em cứ giấu bớt những băn khoăn.

Anh sẽ chẳng yên tâm theo người ta
Nếu như em buồn bã và ủ dột
Nên em cười như mọi chuyện vẫn ổn
Để anh đừng ngoảnh lại nhìn em.

Anh có sợ em sẽ làm dữ lên
Không cho anh đi,
Còn phá tan hạnh phúc?
Em nào đâu lại tệ đến vậy.
Chuyện qua rồi thì nói lại làm chi.
Nên khi anh thở phào nhẹ nhõm
Em thấy buồn quá đỗi đi thôi
Như nhổ được cái gai trong mắt.
Em lại buồn suốt một tối đó anh

Rồi một ngày khi ta chẳng còn quen
Nhìn mặt nhau, lại thấy ngờ ngợ quen
Hình như mình gặp nhau ở đâu đó.
Chẳng nhớ nổi tên hay dáng người ngày nọ
Thôi mỉm cười rồi cùng nhau đi lướt
5cm/s thì chẳng đáng là bao.

Hoa đào rơi cũng chỉ vận tốc đó,
Bằng tốc độ ta đi lướt qua nhau.
Cuộc sống này là thay đổi nhiệm màu
Không bên em anh sẽ bên người khác
Chỉ do là mình gặp không đúng lúc.
Ngay lúc mà đứa nào cũng bị thương
Thương chi chít chỗ nào đâu cũng có.

Anh thật ngốc chỉ nghĩ về đâu đó
Sao không nghĩ về những lúc ngày xưa
Mình sao lại gặp được nhau như thế?
Đến bên nhau cũng tự nguyện mà.

Em cũng chẳng ổn như em nói
Cũng đêm về nước mắt tuôn tơi.
Anh chẳng quan tâm, cứ an yên trước mắt.
Em sau lưng lại chẳng đặng đừng.

Thôi anh ạ, thì mình quên nhau nhé.
Cứ vui đi vì cuộc sống vô thường.
2.4.17 - Chu -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tutruyen