Quá khứ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có những điều giữa e và a giờ chỉ còn là kỉ niệm, có khi cũng chỉ có mình e nhớ,
Đời hay a nhỉ?
Lúc e chưa thật sự y a, a luôn nói y e, đến khi e chót y a mất rồi, thì a bỏ e lại bơ vơ 1 mình...

****

A còn nhớ hay đã quên?
Kỉ niệm là cái gì đó mơ hồ và xa xôi quá a nhỉ?
Kỉ niệm, là thứ chỉ để nhớ không phải nơi chúng ta cùng bước tới a nhỉ?
Kỉ niệm, là cái gì đó cũ kĩ lắm rồi a nhỉ?
Kỉ niệm, um, chỉ là kỉ niệm mà thôi a nhỉ?
A còn nhớ k a?
Nhớ những buổi chiều đôi ta tay trong tay lang thang ngắm phố phường.
A còn nhớ k a?
Nhớ những chiều cuối thu, bàn tay lạnh giá của e đc đôi tay to lớn ấm áp của a ủ ấm.
A còn nhớ hay đã quên?
Chắc a đã quên mất rồi a nhỉ?
Quên những kỉ niệm xa xưa ấy...
Quên mất đã từng có 1 ng y a như thế...
A đã quên...
Quên triệt để...

*****************

Hạnh phúc của chúng ta đã dừng lại, dừng ở 1 thì quá khứ xa xôi nào đó, ở nơi mà e chỉ có thể hoài niệm về nó.
Hạnh phúc của chúng ta cũng như e và a, đã tách rời nhau và đi về 2 phía... cái hạnh phúc đấy sẽ k còn là của e và a nữa, hạnh phúc của e sẽ k còn có a nữa rồi.
Phải không anh?
Có lẽ 2 ta k pải định mệnh của nhau, vậy nên a dời xa e.
Đúng không a?
Có lẽ 2 ta đã hết y nhau, thế nên chúng ta chia làm 2 ngã rẽ. Đi về 2 phía khác nhau, nơi k có ng còn lại.
A có nghĩ vậy k?
Có lẽ sẽ tốt hơn nếu như e buông tay cho mọi thứ.
Và rồi e buông tay... Buông thứ không còn thuộc về mình,
Còn cố làm gì khi níu giữ chỉ làm cho cả 2 mệt mỏi, còn cố làm gì khi tình yêu không còn nữa, còn cố làm gì khi "đóa hoa" đã tàn úa...
Chẳng còn gì... sẽ chẳng là gì... Mọi thứ đều chỉ là hư không...
E rồi sẽ tìm đc hp - cái thứ hp mà a thường hay nói tới - hp k có a.
Chắc sẽ như thế a nhỉ?
E vẫn còn nhớ ... nhg nỗi nhớ cũng chỉ là n~ kí ức xa xôi nào đó, xa đến mức e chẳng thể với tay đến đc nữa, cái kí ức cũ nát, nhuộm màu của thời gian...

Lạ a nhỉ?
Đã có lúc e từng ước cho đoạn trí nhớ đó biết mất...
Kí ức hay kỉ niệm e đều k cần, nếu đã k là hiện tại, là tg lai của nhau thì còn cố làm gì.
Kí ức đâu có thể thay thế đc cho hôm nay, cho ngày mai. Nó chỉ có thể dằn vặt con ng ta, xát muối vào vết thg đang hở miệng của những kẻ bị bội tình mà thôi.
Kí ức chỉ lưu giữ k thể níu kéo...
Kí ức dạy con ng ta những bài học, càng đau thì càng đắt giá...
Kí ức như 1 trái cầu pha lê trong xuốt. Bên trong nó là những gì đẹp nhất, mộng mơ nhất, long lanh nhất như nó cũng mỏng manh dễ vỡ vô cùng. Chúng ta chỉ có thể ngắm nhìn nó qua lớp kính trong xuốt đó, k thể chạm tay vào...

Đôi khi e tự nói với chính mình, hãy để quá khứ chìm vào quên lãng, hãy xóa sạch những kí ức " khôi hài " ấy đi, nhưng không những điều đó là vô vọng, là vô nghĩa vì nó chẳng thể nào biến mất, nó vẫn sẽ cứ xuất hiện, bất thình lình trong trí nhớ của e vào 1 lúc bất chợt nào đó. Kí ức mà, quá khứ mà... nó là của e... nào có thể biến mất...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro