Rồi một mai con lớn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Nếu ai bảo lớn khôn rời khỏi tổ
Chim bay đi trở lại những cành cây
Thì trời bảo chính niềm vui chỗ ấy
Từ cành, chim dang cánh tung bay"

Tuổi thơ trong con là nụ cười móm mém của cụ, là hương trầu, hương cau đưa con vào giấc ngủ...
Tuổi thơ trong con là những lời mắng yêu thương của bà, những câu răn dạy nghiêm khắc khi con phạm lỗi lầm...
Tuổi thơ trong con là những lần ông dỗ dành con ăn, ông đưa con đi chơi, ông dấu bà dành cho con những món quà nho nhỏ, là sự chiều chuộng con đến vô bờ bến, là tình yêu thương ông dành cho con...
Tuổi thơ trong con là những ngày hè nóng bỏng, cậu cùng con đi bắt chuồn chuồn, là những lần cậu lặn lội mò cua bắt ốc cho con ăn, là những ngày cậu dong thuyền câu cá cho con, là những gì tốt đẹp nhất cậu dành cho con...
Tuổi thơ trong con là những câu chuyện cổ tích ba kể mỗi tối, là ánh mắt nghiêm khắc nhưng tràn đầy sủng nịnh ba dành cho con, là những bài học ba dạy con khi còn bé nhỏ, rằng : " rượu cay, bia đắng giống như cuộc đời mỗi con người vậy. Phải trải qua tôi luyện, con người ta mới thành tài"...
Tuổi thơ trong con là những săn sóc của mẹ, là những lời ru ầu ơ, là những lần tâm sự đến khuya, là sự thấu hiểu...
Con đã lớn lên không chỉ trong vòng tay mẹ tay ba mà còn cả từ những lời du, câu hò của cụ, từ những lời dạy bảo của bà, từ những nuông chiều của ông, từ những cưng nựng của cậu. Con giờ đã lớn khôn, đã mọc đủ lông đủ cánh, người bên con giờ cũng khác rồi. Con sẽ chẳng bao giờ còn nhìn thấy nụ cười của cụ, con sẽ chẳng bao giờ còn được cảm nhận sự nuông chiều của ông, con cũng sẽ chẳng bao giờ còn được cùng cậu thả diều trên đồng cỏ nữa.

Khi ta lớn lên, có lẽ ta đã đánh mất nhiều thứ, cũng đã bỏ lỡ mất nhiều việc,
Có lẽ khi con ngườita dần lớn lên, ta cũng dần quên đi những thứ tốt đẹp lúc bé thơ...
Ta chẳng còn tự nhiên mà nói câu yêu mẹ, cũng chẳng còn nũng nịu mà lao vào vòng tay ba, cũng không còn chịu ngồi nghe bà nói chuyện, có lẽ ta mất dần tính kiên nhất, mất dần sự thấu hiểu, không còn biết lắng nghe.
Ta chống đối với mọi thứ mọi người dành cho ta, phá phách và lớn lối với mọi người, ương bướng, ngang tàng khó bảo, ta cứng đầu và bất chấp.
Soi mình vào chiếc gương quá khứ và ta sẽ giật mình khi nhìn thấy 1 "ta" khác hoàn toàn với "ta" ngày thơ bé...

Ai bảo lớn là tốt, ai nói lớn sẽ ngoan, ai nói????
Chẳng qua chỉ là khi lớn lên con người ta che dấu bản chất của mình tốt hơn mà thôi.
Sẽ chẳng còn những lời nói thẳng thắn, thật thà, cũng không còn bộc lộ những cảm xúc yêu thương, thường, ghét. Tất cả đều đc dấu sau lớp mặt nạ ngụy trang.
Lớn lên, con người ta học cách nói dối, nói dối từ việc nhỏ nhất cho đến những việc lớn hơn, nói dối người khác và rồi họ còn tự nói dối với cả bản thân nữa, ngày ngày, người người sống vs nhau bằng lớp mặt nạ dối trá, họ "cân" não vs nhau, lừa lọc nhau, chèn ép nhau...

Rồi 1 mai con lớn...
Con rồi cũng sẽ lớn khôn rồi cũng sẽ phải dời vòng tay mẹ, tay ba, rồi cũng phải tự bay bằng đôi cánh của mình.
Con rồi cũng sẽ phải làm ng lớn, phải học cách sống của người lớn, nhưng con mong con sẽ không "BIẾN" thành người lớn, con vẫn sẽ là con gái ương bướng của ba mẹ, vẫn sẽ là đứa vô tâm vô phế chọc ba mẹ tức giận, vẫn sẽ là đứa cháu gái ngày ngày bám bà như sam và con vẫn là con, không hề thay đổi.
Rồi 1 mai con khôn lớn...
Con rồi cũng sẽ bay đến những chân trời mới, cũng sẽ học được những điều mới... nhưng dù có ra sao con vẫn là "nhóc con" của cả nhà.

- p/s : Tôi rồi sẽ bay trên bầu trời rộng lớn này...

🔸Rồi 1 mai con lớn....
Con có lớn, vẫn là con của mẹ !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro