Chương 256=>260

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 256: Kịch máu chó nhiều lần nổi lên thật là ồn ào!

Tốc độ của Bạch Thất so với Đường Nhược đương nhiên càng nhanh hơn.

Anh cất bước nhàn nhã thong dong, quần áo cả người tung bay, như đại bàng đang giương cánh, giẫm lên từng đóa sen băng mà đi lên phía trên.

Ánh của hoa sen cùng màu đen của áo hòa vào lẫn nhau, chứa đựng sự tuyệt mỹ, hàm chứa phong thái cao quý bức người, chói lóa khiến cho người ta hoa cả mắt.

Thời gian cũng không lâu, người khác còn chưa kịp bừng tỉnh, chỉ cảm thấy hoa mắt một cái, một thân áo đen kia đã đến bên trên tường thành.

” Tình huống gì thế này?”

” Có người lại bay lên rồi!”

” Lại bay à?”

” Anh ta là ai?”

” Sao anh ta cũng có thể bay lên được vậy?”

” Anh tagiẫm lên dị năng hệ Băng bay lên đấy!”

” Nếu là như vậy, có phải là dị năng nào cũng có thể giẫm lên đi không?”

Ở trong lòng của toàn bộ mọi người đều chấn động, trở nên sục sôi!

Dị năng hấp dẫn đi hứng thú, khiến cho tất cả người ta nhất thời đều đã quên mất chuyện Chu Đại Tướng cùng với Tiền Đại Tướng vừa tới đây.

Bọn họ rối rít ngẩng đầu nhìn lại lên tường thành, muốn biết người đàn ông giẫm lên sen băng đi lên đó là ai.

Lần này, ngay cả đám người Tiền Kim Hâm muốn chen vào cũng không có chỗ.

Sau khi Bạch Thất lên đến tường thành, chạm đất vững vàng, Đường Nhược vô cùng vui vẻ, ngay lập tức nghênh đón: ” Em biết là mọi người sẽ trở về để giải quyết chuyện này.”

Bạch Thất “Ừ” một tiếng, vươn tay vuốt lên khuôn mặt của cô, cười: “Là em giải quyết chuyện này trước.”

Vừa rồi đang cúi mặt nên không thấy rõ nụ cười của cô, giờ phút này nhìn lại, chỉ cảm thấy hàm răng cô xếp đều như ngọc, mi mắt như vẽ, trên mặt không biết có phải là do bị ánh nắng mặt trời rực rỡ chiếu xuống hay không, mà đỏ bừng khuôn mặt khiến ngay cả tim của anh ở nơi mặt trời chiếu xuống này, cũng như được sưởi ấm, cả người đều tràn đầy ấm áp.

” Hả, em không có giải quyết.” Đường Nhược sau khi nghe xong, quay đầu nhìn lại đám người phía dưới rồi lại chuyển hướng trở lại, ” Lúc đầu em nhìn thấy bọn họ đánh nhau, nên chỉ muốn làm cho bọn họ dừng tay mà thôi, nhưng đội súng bắn tỉa lại ở trên tường thành, đứng ở dưới đất không có cách nào truyền đạt, chỉ đành đi lên theo để nói với bọn họ.” Cô cúi thấp đầu, có một chút xấu hổ, ” Sau đó thì diễn biến thành như thế này, dọa sợ bọn họ, nhưng quan trọng là em vẫn chưa thể giải quyết xong vấn đề.”

Trong chớp mắt khi hai người nói chuyện, đám người phía dưới lại bắt đầu ầm ĩ.

Bọn họ nhìn thấy một người áo đen bay lên trên tường thành, tuy giật mình nhưng đồng thời đều nhất loạt lo lắng một phen vì nữ thần của họ.

” Nữ thần! Anh ta là ai vậy?”

Bên dưới, không biết là người nào lên tiếng trước, tiếp đó nhiều người cũng liên tục phụ họa theo: “Đúng vậy, nữ thần, anh ta là ai?”

Đám người phía dưới tường thành sôi trào, tiếng ông ông ông vang lên một vùng.

Đương nhiên là mang theo tức giận nhìn về Bạch Thất.

Một tiếng nữ thần gọi Đường Nhược này, cùng với những nữ minh tinh khi trước tận thế kia không giống nhau.

Trước tận thế, những nữ minh tinh kia bị ngăn cách bởi màn ảnh tivi, cuối cùng vẫn là thấy rằng họ chủ yếu là ở nguyên nhân thứ hai, một tiếng nữ thần này là để tán dương vẻ đẹp của các cô ấy.

Mà giờ đây, nữ thần lại tồn tại chân thật ở trước mắt đám người bọn họ, dưới tình hình ở tận thế như thế này, chỉ cần có dị năng cường đại, là có thể có lý do hợp tình hợp lý để theo đuổi nữ thần!

Nhưng mà… Nữ thần lại bay thế kia, bọn họ còn chưa kịp hành động gì cả, tại sao lại bị một người đàn ông khác lên sờ mặt chứ?

” Thành nữ thần rồi hả?” Chân mày Bạch Thất khẽ nâng lên, kéo cô lại gần một chút.

” Em cũng không biết tại sao lại thành như vậy.” Giọng Đường Nhược mang theo một chút bất đắc dĩ.

Cho tới bây giờ, cô chưa từng lớn tiếng để hòa giải như vậy dưới con mắt của nhiều người, thật ra thì đối với từ nữ thần này vẫn còn có chút kháng cự.

Cơ thể Bạch Thất khẽ nghiêng, chậm rãi nở nụ cười với đám người phía dưới, thái độ tùy ý nhưng lại chứa vẻ bá đạo không cho phép cự tuyệt, ẩn náu trong nội tâm: ” Các người không cần phải đoán nữa, cô ấy là cô gái của tôi.”

Dứt lời, ở nơi tường thành cao như vậy, trước mặt nhiều người như vậy.

Bạch Thất nghiêng người, dùng môi của mình hôn lên đôi môi của cô gái.

Đường Nhược: “…”

Đội súng bắn tỉa giữ vai trò làm nền trên tường thành: “…”

Tất cả quần chúng ăn dưa bên dưới: “…”

Hồ Hạo Thiên bên này vẫn còn đang mải xem video, bên kia Bạch Thất cũng đã bay lên.

Bên kia vừa mới ngẩng đầu nhìn lên đấy, đã nhìn thấy Bạch Thất ôm lấy đường Nhược hôn lên rồi.

Dưới ánh mặt trời, hình ảnh tuấn nam mỹ nữ hôn môi vô cùng đẹp mắt.

Nhưng …

Vẻ mặt Hồ Hạo Thiên không thể tin, vỗ Phan Đại Vĩ bên cạnh một cái: “Lão Phan lão Phan, không phải giờ tôi đang xuất hiện ảo giác chứ?”

Phan Đại Vĩ nhìn lên tường thành trước mặt, “Ừ” một tiếng.

Hồ Hạo Thiên chỉ hai người bên trên kia nói: ” Thế vậy, tình huống bên trên đó, là chuyện đang diễn ra lúc này, đúng không?”

Phan Đại Vĩ lại “Ừ” một tiếng.

Hồ Hạo Thiên nói: “Không phải nói Zombie triều lại sắp tới sao?”

Phan Đại Vĩ nói: “Đúng vậy, không phải là buổi sáng anh nói cho tôi biết sao?”

Hồ Hạo Thiên lại “Ừ” một tiếng, nói tiếp: “Không phải nói là cửa Nam giờ đang gặp phải quần chúng tụ tập đánh nhau, nguy hiểm vô cùng, đã người ngã ngựa đổ sao?”

” Đúng vậy, cho nên, không phải là chúng ta vô cùng khẩn cấp chạy tới bên này sao?”

Ngón tay của Hồ Hạo Thiên chỉ lên phía trên tường thành cũng bắt đầu run rẩy: “Anh, anh thử nói cho tôi xem, đôi cẩu nam nữ trên tường thành kia rốt cuộc đang làm gì?”

Vào lúc này, Phương Thanh Lam còn có thể cầm máy quay ghi lại hình ảnh: “Hồ đội, không đúng rồi, anh Bạch cùng chị Đường kỳ thật thì chính là, nam nữ yêu nhau không tự chủ được hành động, tiếp đó, còn có thể tiếp sức cho đám người có dị năng bên dưới kia, chuẩn bị trước trận chiến, khiến bọn họ cảm giác được sức mạnh của tình yêu, vì vậy vào lúc chiến đấu, lòng tin có thể tăng cao…”

Hồ Hạo Thiên mặt không cảm xúc nhìn hắn.

Phương Thanh Lam bị ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm, ho khan một tiếng, không nói kuyên thuyên nữa, thành thật nói: “Được rồi, nói thô một chút, là bọn họ đưa thức ăn cho chó cho mọi người trong trụ sở.”

Hồ Hạo Thiên: “…”

Cmn, thật là muốn một cước đạp bay cái tên trước mặt này lên tường thành, đi hội họp cùng đôi cẩu nam nữ kia.

Dư Vạn Lý nhìn hình ảnh bên trên kia, thở dài nói: “Trước kia, tôi chỉ cảm thấy tên tiểu tử Tiểu Bạch này chỉ phúc hắc mà thôi.”

Vành mắt Hồ Hạo Thiên nóng lên, một bộ biểu tình rốt cuộc là đã có người hiểu tôi, nói: “Bây giờ cảm thấy cậu ta rất đê tiện đúng không?”

” Không đến mức kia.” Dư Vạn Lý nói: “Bây giờ chỉ là cảm thấy cậu ta càng phúc hắc hơn, lại có thể nghĩ ra đứng ở trước mặt toàn bộ mọi người trong trụ sở ân ái, tuyệt, lúc nào có cơ hội, tôi cũng kéo bà xã tới đây làm thử!”

Chu Minh Hiền lay Điền Hải đang một mảnh phấn hồng trong lòng: ” Tôi thấy, tìm một cô gái nói yêu đương cũng không tồi.”

Phan Hiểu Huyên tựa vào trên người Dương Lê, che mắt, cũng khó có khi phải thẹn thùng, đứng lên: “Ai nha ai nha, không thể nhìn nổi không thể nhìn nổi, nhìn tiếp nữa tôi sẽ thành ba mắt luôn mất, thích Tiểu Bạch ghê!”

Dương Lê cũng cười, giọng nói dịu dàng: “Thật không nhìn ra, Tiểu Bạch lại biết cách tạo không khí lãng mạn như vậy.”

Hồ Hạo Thiên: “…”

Kịch máu chó nhiều lần nổi lên thật là ồn ào!

Trọng điểm bây giờ là Zombie triều, Zombie triều đấy!

Bạch Thất biết tính Đường Nhược hay xấu hổ, rốt cuộc cũng không quá mức làm loạn ở trên đây.

Nếu không tiểu bạch thỏ nổi giận vùng dậy, khiến buổi tối anh phải quỳ trên miếng giặt quần áo, còn không phải là được một mất mười sao.

Nói đến cùng, anh cũng chỉ đụng Đường Nhược một cái, hôn hai cái mà thôi.

Có điều anh ôm chặt như vậy, sờ một cái như vậy, hôn cảnh cáo một cái… Tâm tư mơ tưởng bao nhiêu thiếu niên tại đây, toàn bộ đều bị cái hôn này trực tiếp đánh vỡ tan tành!

Quả nhiên, nữ thần của họ, đã là người phụ nữ của người khác rồi!

Một vở kịch hay như vậy vừa diễn ra, Tiền Đại Tướng và Chu Đại Tướng cũng đã leo lên tường thành

Chương 257: Cuối cùng cũng đến tập kích

Tiền Đại Tướng vừa đến liền tra hỏi từ đầu đến cuối toàn bộ mọi chuyện.

Thiếu úy thủ vệ canh gác cũng là người có năng lực chủ trì đại cục, rất nhanh đã một năm một mười trình bày toàn bộ sự việc.

Nhìn đám người bên dưới tường thành, hiển nhiên Chu Đại Tướng và Tiền Đại Tướng bắt đầu dồn dập tra hỏi nguyên nhân của sự việc bạo loạn lúc vừa rồi.

Nữ thần đã không còn khả năng hy vọng, dù chỉ là vọng tưởng hão huyền thì cũng phải tạm gác sang một bên, toàn bộ lực chú ý bây giờ đều tập trung ở trên người thân cùng đội hữu.

” Đội trưởng chúng tôi còn đang ở bên ngoài đánh Zombie, trụ sở không phái người đi ra ngoài thông báo cho bọn họ, vậy các ngài dự tính thế nào?”

” Đúng vậy, không phải nói Zombie triều sắp tới sao, nếu vậy phải làm sao?”

” Phải cho chúng tôi một câu trả lời hợp lý!”

” Phải cho chúng tôi một câu trả lời !”

” Cần lời giải thích!”

” Cần lời nhắn nhủ!”

Tiền Đại Tướng quay đầu nhìn Chu Đại tướng, cười lạnh một tiếng: “Chu Đại Tướng quả thật là có một cậu con trai ngoan thông minh tài giỏi!” Sau đó quay đầu lại bên cạnh tường thành, thay mặt chính phủ chính thức trả lời, “Các vị hãy yên tâm, dự tính thời gian Zombie thủy triều tới là khoảng ba giờ chiều, bây giờ còn khoảng bốn giờ nữa, chúng tôi nhất định sẽ phái binh sĩ đưa toàn bộ người có dị năng trở về trụ sở.”

Chu Đại Tướng xoay đầu một vòng, nhìn đám binh sĩ đang tập trung tại cửa Nam này, vẻ mặt nặng nề phải chìm xuống tận mu bàn chân, sắc mặt này phải nói là muốn đen bao nhiêu thì có bấy nhiêu đen.

Trong lòng ông ta vẫn không muốn tin, con trai ông ta không thể nào biết mà vẫn phạm phải loại sai lầm này, mà sự thật đã bày ra ở trước mắt, lúc này quả thật như là đánh thẳng vào mặt ông ta vậy!

Chu Đại Tướng quay đầu lại cũng không nhìn Tiền Đại Tướng đến một cái, cầm lấy loa vì con trai ông ta cứu vãn cục diện rối rắm này, nói; “Các vị, trước đó loa phát thanh phát ra không được rõ ràng, bây giờ chúng tôi sẽ giải thích lại một lần, tôi lấy danh nghĩa Đại Tướng ra đảm bảo, sau khi quân đội tập hợp chỉnh tề, nhất định sẽ phái người ra ngoài, thông báo cho những người có dị năng đang đánh Zombie bên ngoài kia, cho nên xin các vị hãy yên tâm ở trong nhà chờ đợi, không nên tạo thêm nhiều gánh nặng cho trụ sở, cũng không nên tụ tập đông người, tự ý nói trụ sở sẽ không quan tâm đến người có dị năng bên ngoài.”

Tiền Đại Tướng nghe ông ta nói như vậy, cũng không thèm cướp loại công lao này nữa, mà là nhìn Đường Nhược, cười nói: “Tiểu Đường à, bọn họ đều nói là vì cháu trợ giúp cho trụ sở, mới có thể giải quyết phân tranh nội bộ lần này, chú muốn thay mặt trụ sở cảm ơn cháu, đến lúc đó cháu có thể đến trụ sở nhận điểm tích lũy lần này.”

Đường Nhược quả thất là vô cùng xấu hổ, cô vốn không có tính cậy mạnh khắp nơi, nghe Tiền Đại Tướng nói, đương nhiên khiêm tốn nói đây là điều cô nên làm.

Nếu chuyện đã giải quyết, vậy nên mọi người đều quay trở về các nơi.

Mặc dù hai người Bạch Thất có thể giẫm lên dị năng bay xuống, nhưng đến cùng cũng không ra vẻ đến loại mức độ đó.

Chỉ là đi theo sau Tiền Đại Tướng xuống tường thành lần nữa mà thôi.

Hồ Hạo Thiên nhìn Bạch Thất nắm tay Đường Nhược, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người thì họ như đi trên thảm đỏ xuống, nhíu mày: ” Chơi vui đấy chứ?”

Bạch Thất dừng lại ở trước mặt mọi người, vẫn dáng vẻ phong khinh vân đạm: “Cũng không tệ lắm.”

Chỉ chốc lát sau, Chu Đại Tướng cũng xuống dưới tường thành, lúc vòng qua tất cả mọi người, hai mắt nhìn lạnh lùng, bước qua.

Đường Nhược bị Phan Hiểu Huyên kéo đi, hai người vừa đi vừa nói một vài chuyện riêng tư của con gái.

Đoàn đội Tùy Tiện cũng trở về đại viện của mình, chờ đợi quân đội an bài cho nhiệm vụ tiếp theo.

Bốn giờ cuối cùng, tất cả mọi người đều tập trung tinh thần.

Tốc độ của quân đội cũng rất nhanh, sau khi Chu Đại Tướng đi, chỉ một lát sau là còi báo động lại vang lên lần nữa trong trụ sở.

Còi báo động có lực xuyên thấu rất mạnh, có thể khiến cho người có dị năng ở phụ cận của trụ sở đều nghe thấy được.

Cũng không lâu sau đó, từng chiếc quân xa một cũng ra ngoài trụ sở, đi triệu hồi đám người có dị năng về.

Ở nơi gần một chút, rất nhanh đã có đoàn xe chở người có dị năng lái về.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút.

Ba cửa lớn của trụ sở cũng mở rộng, để cho người có dị năng bên ngoài trở về trụ sở.

Thủ vệ canh gác gia tăng, số lượng nhiều trước nay chưa từng có .

Ngay cả Tào Mẫn cũng đi theo giúp một tay, thu thập mẫu máu để kiểm tra đo lường, xem đám người đó có bị lây nhiễm hay không.

Kẻ địch bên ngoài là một mặt, đương nhiên nội bộ bên trong cũng là một mặt không thể sao lãng.

Cho nên, điểm mấu chốt là không thể để bên trong nội bộ trụ sở xuất hiện Zombie biến dị!

Nhà kho vũ khí được mở ra, vũ khí được vận chuyển ra ngoài.

Mặt khác, quân đội phái người có dị năng tốc độ đi đưa tất cả kế hoạch bố trí đến từng nhà.

Gần tới hai giờ chiều, phần lớn những người có dị năng ở bên ngoài đều đã trở lại trong trụ sở.

Lúc hai giờ rưỡi chiều, tất cả người có dị năng đều đã ở bên dưới tường thành của trụ sở tập hợp đầy đủ.

Lần an bài này tuy có thể còn có chỗ sơ hở, nhưng đã là kế hoạch hoàn thiện nhất trước mắt.

Mỗi đoàn đội trong trụ sở đều đã đăng ký ghi danh trong hồ sơ, thủ vệ canh gác ghi lại phương hướng cùng thời gian. Dù là người già, trẻ nhỏ không có sức chiến đấu cũng phải gia nhập bộ hậu cần.

Lần tham gia nhiệm vụ này là một lần đông nhất trong trụ sở.

Tổng cộng số người tham gia đạt tới mười hai vạn.

Mỗi đoàn đội chỉ cần ở vị trí cố thủ một giờ, sau đó có thể đổi được thời gian nghỉ ngơi ba giờ.

Tất cả đoàn đội trong một ngày phải kiên trì ba lần luân phiên, mới được đi về nghỉ ngơi.

Đoàn đội Tùy Tiện bị phân công đến, chính là cửa Tây ngay phía trước.

Mặt tường tại cửa Tây hơi thấp, tương đối mà nói thì có độ khó cao hơn, đương nhiên phải phái người có dị năng cao cường hơn đến.

Thời điểm 2:40, tất cả các trưởng quan chấp hành đều đã đứng ở trên tường thành, diễn thuyết nhằm động viên tư tưởng cho mọi người.

Những bản diễn thuyết này đều là những người tài giỏi trong trụ sở sáng tác.

Trưởng quan chấp hành ở cửa Tây bên này là Vệ Lam.

Như lúc trước đó, Vệ Lam cùng Triệu Thành đều là Thiếu úy thủ vệ canh gác, nhưng cậu ta có thể trực tiếp vào phòng họp đại viện trụ sở, tham gia loại hội nghị chính trị này, lại trở thành người đứng đầu nối nghiệp trưởng quan chấp hành, cũng đủ để chứng minh năng lực bất phàm của cậu ta.

Đoàn đội Thiên Nhai được quy về đoàn đội Tùy Tiện, số người của bọn họ hơn hai mươi mấy người, ở trong trụ sở mà nói chỉ thuộc loại đoàn đội nhỏ.

Dùng đoàn đội để phân công chiến đấu phòng thủ lấy tích lỹ như vậy, thật ra là vô cùng bất công, nhưng với tình hình hiện giờ cũng không còn cách nào tốt hơn cả.

Mỗi một người đều được phân phát một khẩu súng cùng với đạn.

Khóa học bắn súng trong trụ sở lần này cũng chưa chuẩn bị xong, nhưng dưới tình hình cấp bách, cũng chỉ đành để binh lính diễn tập qua một lần phương pháp sử dụng súng trường.

Tất cả mọi người đối với việc được cầm súng đều cảm thấy rất hưng phấn, nhưng lúc nhìn thấy vài viên đạn trên tay, lại không còn gì để nói.

Tất cả đạn tới tay cộng lại, chỉ mới được 1000 viên, với tốc độ nổ súng như vậy, những viên đạn này căn bản không đủ để kiên trì được một giờ, chứ đừng nói là đạn này phát cho mọi người để kiên trì trong một ngày.

Lúc 3h, tất cả nhân sĩ muốn lên ‘Chiến trường’, đều đã tập hợp đầy đủ ở trên tường thành.

Cầu treo trong trụ sở đã sớm được căng lên.

Trong kênh rạch rộng lớn thật sâu kia, toàn bộ đều là bẫy rập nanh sói đâm lên.

” Tới rồi.” Không biết là người nào nói một câu.

Thần kinh mọi người trong phút chốc đều kéo căng lên, con mắt mở hết sức nhìn về phía con đường xa xa.

Ở bên kia, dòng sông đen kịt bắt đầu chậm rãi tuôn trào tới, các công trình kiến trúc cũng không ngăn cản nổi một mảnh hắc ám kia, ngược lại di chuyển theo bọn chúng, bị phá hủy theo.

Zombie triều!

Zombie triều lần đầu tiên sau tận thế, rốt cuộc đã đến đột kích.

Ánh mặt trời chiều yếu ớt chiếu sáng ở nơi cảnh tượng kinh khủng này, nhờ đó lại càng làm cho người ta cảm nhận được hương vị thê lương, sinh mệnh bọn họ chính là như vậy ở trong thế giới này.

Thế giới của Địa ngục và Thiên Đường, chỉ cách nhau một bức tường.

Chương 258: Chính là cô ấy

Số lượng Zombie triều lần này quả thật quá nhiều…

Một vài người có dị năng ở trên tường thành, nhìn số lượng Zombie dày đặc bên dưới, đen nghìn nghịt gần như đã lấp đầy tất cả các kẽ hở, thậm chí còn cảm giác được bản thân mình có chứng sợ hãi dày đặc.

Có một số cô gái nhát gan, mặc dù đã chuẩn bị xong tâm lý từ trước, không ngờ vẫn bị hù dọa đến tay chân mềm nhũn, ngồi bệt xuống mặt đất trên tường thành.

Cấu tạo kiến trúc của tường thành cùng với Vạn Lý Trường Thành đều có điểm giống nhau.

Trên mặt tường thành đều có con đường khá rộng, mặt đường rộng khoảng 3 mét, cứ 5 mét lại có pháo đài hình tứ phương, là nơi dùng để phát khói báo động cùng với bắn xạ kích.

Vì vậy mà tại đường lớn trên tường thành lúc này, toàn bộ đều là những người có dị năng đứng dày đặc.

Một cơn gió thổi qua, lạnh lẽo mà khô khan, mặt trời lúc hoàng hôn đã rơi xuống hơn nửa.

Khó khăn trước tiên là hướng cửa phải nghênh đón lượng lớn Zombie, tiếp theo là cửa Đông, sau nữa là cửa Tây, cuối cùng, ngay cả người bình thường chưa từng điều động cũng phải đến cửa Bắc, nghênh đón từng đợt Zoombie không ngừng ùn ùn kéo đến…

Nếu không phải là trụ sở đã sớm có phán đoán về vấn đề này, thì sợ rằng Zombie thủy triều đột kích lần này sẽ gây ra tổn thất nghiêm trọng hơn.

Cùng với tiếng hiệu lệnh ‘Nổ súng’ của sĩ quan quân đội.

Tất cả mọi người ở trên tường thành, đều bắt đầu dùng súng bắn phá.

Rầm rầm!

Ngay lập tức, tiếng súng nổ rung trời!

Lần đầu tiên được sờ đến những cây súng khổng lồ này, những đại hán kia đều cảm thấy đặc biệt hưng phấn, trai trẻ nhiệt huyết mà, ai lại không thích những thứ súng tiểu liên này chứ.

Nhưng mà mới qua được nửa giờ, những người đó liền phát hiện đạn của mình đã hết hơn phân nửa rồi, đây còn là dưới tình huống mọi người sử dụng súng không được thành thạo , rốt cuộc bắn chậm lại.

Cầm súng quẳng đi, người có dị năng đánh xa được bắt đầu phóng ra dị năng của mình.

Những người có dị năng tốc độ, còn cả người có dị năng không gian kia, giờ đây ở trên tường thành cao cao này cũng không có đất dụng võ.

Đành phải làm tiếp viện ở hậu cần, hoặc là nhường đạn cho thành viên trong đoàn đội của họ, để bọn họ cầm súng tham gia chiến đấu.

Các loại dị năng bay múa trên không trung, như đủ loại màu sắc của pháo hoa vậy, rực rỡ mà chói mắt.

Dù sao thì một giờ là được luân phiên nghỉ ngơi, nên những người có dị năng có khả năng đánh xa cũng không giữ lại chút dị năng nào, đồng loạt xuất ra hết bản lĩnh, dùng toàn lực mạnh nhất của mình phóng ra.

Ở bên dưới thành, trước đó đã bố trí một loạt dãy cơ quan: mâu, đinh bản, đá, lưới lớn…, giờ phút này cũng bao trùm lên đám Zoombie mà đập.

Mặc dù tác dụng không được lớn lắm, nhưng cũng có thể ngăn cản bước chân của bọn nó chậm đi một chút.

Băng đao trong tay Bạch Thất bay ra, hàn quang vô cùng chuẩn xác đâm vào đầu của một con Zombie dưới đất. Sau đó, hàn quang trong nháy mắt lại bay về phía một con Zombie khác, một đám Zombie nơi đó, đầu lâu vì phải chịu sức nén nhanh chóng trong thời gian ngắn, vậy mà còn có thể phun ra một ngụm máu tưới, rồi sau đó chậm rãi ngã xuống đất.

Anh có thể khống chế dị năng trong vùng giới hạn, Zoombie không ngừng ngã xuống, giống như nhiều mét thẻ xương chồng lên một chỗ vậy.

Có thể thấy được anh đã vận dụng khéo léo dị năng này, dày công tôi luyện đến cảnh giới xuất thần nhập hóa.

Tinh thần lực cấp ba của Đường Nhược, dùng bóng nước để bao bọc lại vẫn có thể dồn Zombie vào chỗ chết.

Bóng nước của cô đánh lên đỉnh đầu con Zombie, thực thể trong tinh thần lực lại xuyên ra lần nữa, một chiêu là có thể khiến cho Zombie bị mất mạng.

Bóng nước trong tay Đường Nhược không ngừng bay ra, mười ngón tay lay động liên tục, bóng nước như ánh sáng xanh lấp lánh, khi ánh sáng xanh đó tới trước mặt Zombie thì chợt nổ tung, ngoài dự đoán lại có thể khiến cho Zombie ngã xuống.

Đối với việc đánh Zoombie, mỗi một người trong đoàn đội Tùy Tiện, kinh nghiệm đều luyện được khi ở trong khu chính phủ bên kia, ngay cả Phan Hiểu Huyên cũng có thể chỉ một súng bắn vỡ tung đầu lâu Zoombie.

Cửa Tây nơi bọn họ phòng thủ, tốc độ di chuyển của Zoombie ở phía trước mặt so với những phạm vi khác, rõ ràng đã trống đi rất nhiều.

Rất nhiều người có dị năng đang đánh Zoombie ở bên cạnh cũng nhìn thấy một màn này, đều giảm tốc độ phóng ra dị năng trong tay, khiếp sợ vạn phần!

Ngay cả một vài tay súng bắn tỉa cũng kinh hãi đến ngây ngốc.

Đoàn đội này thật là đáng sợ, nếu như tất cả đoàn đội trong trụ sở đều có năng lực như thế, thì Zombie triều còn có gì đáng sợ nữa?

Người trong đoàn đội này bọn họ đều không nhận ra ai cả, trừ một người khác…

” Là nữ thần vừa bay tường kìa!” Có người kêu lên.

Thật ra thì còn có cả người đàn ông áo đen đó.. Nhưng mà hắn không định nói ra!

Sau một tiếng này, người bên cạnh hắn hỏi thăm tới tấp.

” Chính là cô gái vừa rồi anh đã nói, cô gái anh tận mắt nhìn thấy bay lên cửa Nam?”

” Chính là cô ấy!”

” Tôi cũng nhìn thấy cô ấy bay tường!”

” Tôi cũng nghe được chuyện cô ấy có thể bay.”

” Thì ra nữ thần dùng dị năng đối kháng với Zombie cũng có thể lợi hại như vậy!”

” Đúng vậy, thật là lợi hại!”

Trong khoảng thời gian bốn giờ ngắn ngủi, chuyện Đường Nhược ‘ Bay lên tường ‘ đã trở thành chủ đề được bàn tán khắp mọi nơi trong trụ sở.

Người khi đó đó từng ở hiện trường trực tiếp chứng kiến, đều có vốn liếng để khoe khoang: Tôi thế mà được tận mắt nhìn thấy nữ thần kia bay thẳng lên đấy!

Đương nhiên cũng có người không tin đấy, nhưng người không tin còn có thể bị đồng đội kéo đến trước mặt một người khác cũng nhìn thấy tận mắt, lại nghe kể thêm một lần nữa.

Cho tới giờ, người có dị năng hệ Thủy trong trụ sở đối với nữ thần có thể bay đó cũng thật tò mò.

Lúc này, lại nghe thấy một số người nói, cô gái này có bản lĩnh chỉ dùng bóng nước mà lại giết chết được Zoombie cấp hai, thì càng ngạc nhiên hơn.

Cho đến khi giọng nói của Vệ Lam không mang theo một chút cảm xúc nào truyền tới: “Trụ sở đã đến thời điểm sinh tử then chốt, giờ các anh đang làm gì, thảo luận về vấn đề có thể giúp cho trụ sở vượt qua nguy cơ lần này?!”
Bọn họ lúc này mới như bừng tỉnh trong mộng.

Xem xem cô gái người ta kìa, tuổi còn trẻ, vừa xinh đẹp, vừa có dị năng cường đại, hơn nữa lại tự thân nỗ lực hết mình tham gia chiến đấu, nhóm người bọn họ quả thật là không nên cứ ở đó tiếp tục ngạc nhiên nữa.

Cũng phải cố gắng đánh Zombie để nâng cao thực lực bản thân, đuổi kịp bước chân của nữ thần!

Mọi người lập tức giống như đã có chủ định, chỉnh đốn lại tinh thần, một lần nữa tiếp tục chiến đấu.

Bên kia, biển đầu lâu đen nghìn nghịt bắt đầu tuôn trào tới.

Bên này, dị năng phóng ra càng thêm hoa mỹ.

Việc này bắt đầu trong một giờ, tất cả mọi người như quên đi ân oán cá nhân, vinh nhục được mất của chính mình, toàn tâm toàn ý tập trung tinh thần vào trong trận chiến.

Chỉ mới qua một giờ, ở khe suối rộng hai mét trước mặt, không ngừng có thi thể của Zombie lấp đầy.

Cứ nối tiếp như vậy, có thể tạo điều kiện cho Zombie phía sau trực tiếp đạp lên thi thể phía trước mà lên.

Bất luận là xảy ra chuyện gì, biển Zombie mênh mông kia vẫn cứ gào thét để có thể chạm vào tường thành.

Điều này trước đó trong hội nghị cũng từng thảo luận qua, đã bổ trí xong xuôi.

Để người có dị năng hệ phong khống chế hướng gió, còn người có dị năng hệ hỏa thì thêm vào thùng dầu đổ lăn xuống, trực tiếp đốt cháy hết thi thể.

Động tác như vậy nhất định phải khống chế tốt hướng gió, để Zombie sống không bị đốt cháy.

Nếu không, vi khuẩn sẽ theo gió lan truyền ra ngoài không khí.

Từng đốm lửa bắn ra, khói của thuốc súng nổi lên bốn phía, sương mù cuồn cuộn nhưng lại hoàn toàn không thổi tới trong trụ sở.

Được một giờ, Vệ Lam chỉ huy binh sĩ trên tường thành, bắt đầu đổi ca.

Đổi ca không chỉ có đám người có dị năng, còn có cả binh sĩ của trụ sở.

Đoàn đội Tùy Tiện là nhóm nhân viên tham chiến đầu tiên trong lần này, sau một tiếng ra lệnh,bắt đầu giao lại vị trí, xuống dưới tường thành chờ.

Bạch Thất thu tay lại, quay đầu nhìn về phía Đường Nhược, đưa tay ra với cô, nói: ” Nhường vị trí lại cho người có dị năng bên dưới, chúng ta đi xuống nghỉ ngơi.” Với anh, khi không phải sử dụng dị năng hệ băng kích thước lớn, một giờ này cũng chỉ là vừa mới làm nóng người mà thôi, không có một chút mệt mỏi nào.

Đường Nhược gật đầu, đặt tay mình lên trên bàn tay của hắn, khuôn mặt lộ ra nét tươi cười nói: “Vâng.”

Chương 259: Phòng nghỉ ngơi

Thời gian một giờ đồng hồ đánh Zombie triều, đối với mọi người mà nói thì vẫn hoàn toàn có thể ứng phó, từng người đều đánh giết vô cùng điêu luyện.

Lần giao ban đầu tiên trên tường thành diễn ra có chút lộn xộn, nguyên nhân chủ yếu là vì, người ở phía sau có thể được lên trên tường thành cầm súng chiến đấu thì vô cùng hưng phấn, còn người có dị năng trước đó thì vẫn còn đang rảnh rỗi, hơn nữa lại có lý do đặc biệt để không cảm thấy mệt mỏi đấy!

Vừa rồi phải ở phía sau để đánh Zombie, lúc này thì có thể tiếp cận với nữ thần ở khoảng cách gần rồi, vì thế mà người đi qua đi lại, người ở trên cao nhìn lén Đường Nhược, người quang minh chính đại đi tới trước mặt muốn xin chữ ký cũng có, ngoài ra còn có cả yêu cầu muốn chụp ảnh chung nữa…

Đường Nhược bị khiến cho vô cùng lúng túng, khi càng xuống dưới tường thành, thì càng dựa gần vào bên cạnh Bạch Thất.

Cứ thế… trở thành ngôi sao nổi tiếng?

Bạch Thất vòng tay, trở thành trực tiếp nắm tay Đường Nhược, một tay khác cầm băng đao, ngẩng cao mặt, có chút lạnh lùng nhìn về một hướng nói: “Băng đao không có mắt, giữ khoảng cách cho tốt, không hy vọng rằng trời lạnh rồi còn được mát lạnh hơn, cho nên mời tránh ra một chút.”

Nói xong, thản nhiên mang Đường Nhược đi xuống dưới tường thành.

Vừa rồi, mọi người đều đã trông thấy anh giống như vương giả hạ xuống đánh Zoombie vậy, trong lòng nhất thời run lên, đều dừng lại bước chân muốn đuổi theo.

Mặc dù hâm mộ đến ghen ghét, đố kị, mặc dù trong lòng hết sức khó chịu, mặc dù rất muốn bao vây người đàn ông kia lại, đánh anh ta một trận…

Nhưng mà không thừa nhận cũng không được, lấy năng lực cùng bề ngoài của nữ thần, cũng chỉ có người đàn ông đỉnh cao như vậy, mới có thể sánh đôi cùng với cô ấy mà thôi.

Xuống dưới tường thành, mọi người đều ở đây hoạt động gân cốt một chút.

Một giờ phóng dị năng thế này cũng không hề hấn gì, ngược lại thì việc bắn súng thật sự là vô cùng mệt mỏi đấy.

Trụ sở mở khu cách ly ra, làm thành phòng nghỉ ngơi tạm thời.

Ở chỗ này, có từng dãy thùng nước, cùng với từng dãy nồi bánh bao chay để có thể cung ứng cho mọi người.

Mỗi một người tham gia phòng thủ, sau khi hoàn thành thì nhận được một tờ phiếu nhỏ, dùng nó là có thể đổi lấy những thứ thức ăn này.

Hiện giờ đã hơn bốn giờ chiều, sắc trời dần tối đi.

Tiếng gào thét của Zoombie ở ngoài kia vẫn không ngừng vang lên bên tai, Đường Nhược bị Bạch Thất kéo đi, cùng với đoàn đội Tùy Tiện đi đến phòng nghỉ ngơi ở cửa Tây.

Rất nhiều nhân viên của ca đầu tiên cũng đều rối rít đi tới.

Phòng cách ly ở cửa Tây này ngày thường cũng không có dịp dùng đến mấy, nhưng trái lại trên đất lại vô cùng sạch sẽ ngăn nắp.

Bởi vì mỗi một giờ đều phải đổi ca, cho nên các loại đoàn đội đều tập trung ở đây chờ đợi mệnh lệnh, đưa đến một lượng người rất lớn, rất ầm ĩ.

Hồ Hạo Thiên chọn một vị trí, dẫn đầu ngồi xuống, hỏi mọi người: “Tới nơi này nghỉ ngơi nhé.”

Nơi này vốn rất lớn, nhưng mà số người quá đông, vị trí này so ra thì cũng đã không nhỏ rồi, nhưng đối với đoàn đội Tùy Tiện hơn hai mươi người này mà nói thì lại không thể nào đủ dùng.

Tất cả mọi người đều phải nhét chung một chỗ.

” Cái chỗ này có chút chật chội đấy.” Lưu Binh đứng đấy xoay cánh tay, tìm xem mình nên ngồi ở chỗ nào.

” Có chỗ ngồi cũng đã không tệ rồi, không được thì ra đường mà ngồi, ra đường ngồi còn có thể lưu thông không khí đấy.” Phan Đại Vĩ thì ngược lại không để bụng, dùng dây leo nhanh chóng tạo ra mấy đồ vật tựa lưng đơn giản, vừa có thể tách biệt được với đám người ngoài kia, vừa có thể để cho mọi người dựa vào được thoải mái một chút.

Dây leo nhanh chóng bao bọc hai mươi người lại.

Sau khi Bạch Thất mang theo Đường Nhược ngồi xuống, nhìn vào đồng hồ trên tay, nói: “Trong một giờ tới, người đến sẽ càng nhiều.”

Hôm nay bọn họ chỉ cần thi hành hai ca là có thể đi về nghỉ ngơi.

Nếu tính tiếp như thế, vậy thì qua tám giờ mới có thể trở về biệt thự.

Mọi người đương nhiên rối rít hỏi lý do vì sao.

Bạch Thất nói: “Đến lúc đó trời tối, Zoombie nhiều, thì người cũng nhiều.”

Trong đám người đến người đi, bọn họ lại trông thấy Tô Vũ Vi.

Cũng không phải là mọi người nhìn thấy cùng một lúc, mà là Phan Hiểu Huyên nhìn thấy cô ta đầu tiên.

Có lẽ vì lý do Vệ Lam đang trực ban ở đây, mà cô ta cũng tới nơi này để chiến đấu.

Phan Hiểu Huyên thấy ở đó sắp có kịch hay thì nhanh chóng chạy đi xem, ở trong biển người tấp nập này mà còn có thể được xem chuyện bát quái thì đương nhiên là vô cùng kích động, lôi kéo Đường Nhược chỉ vào Tô Vũ Vi, muốn để cho cô cùng đi xem.

“ Gần đây mình phát hiện ra một vấn đề.” Phan Hiểu Huyên nhìn Tô Vũ Vi nói.

“ Vấn đề gì?” Đường Nhược khó hiểu hỏi.

Phan Hiểu Huyên nói: “ Gần đây lúc chúng ta nhìn thấy cô Tô, có vẻ như là Hứa Bân Minh cùng với Đổng Cầm Cầm luôn như hình với bóng với cô ta ngày trước, đều không nhìn thấy đâu nữa.”
Vừa nói như vậy, Đường Nhược cũng phát hiện ra chỗ kỳ quái, cô nghĩ đến suy đoán của mình, kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ bọn họ…” Trong tận thế này, tính mạng của con người không có điều gì có thể thật sự đảm bảo,” Bọn họ đều đã hy sinh?”

Ánh mắt Phan Hiểu Huyên không thay đổi, nói tiếp: ” Mình cũng không biết, nhưng theo lẽ thường, thì Hứa Bân Bân kia là hệ hỏa, Đổng Cầm Cầm là hệ mộc, đoàn đội bọn họ trước đó đi theo Vệ Lam đến bến tàu thu thập vật liệu, sau đó Tô Vũ Vi lại theo Vệ Lam lên trên thành phố A, nhưng cũng không xảy ra nguy hiểm lớn gì.”

Đường Nhược cũng cảm thấy có lý.

Nhưng cụ thể là thế nào, trừ người trong cuộc ra, thì còn ai có thể biết được.

Đang nói, Tô Vũ Vi bên kia cũng đã cùng với Vệ Lam nói chuyện.

Thật sự thì khi Vệ Lam làm trưởng quan chấp hành ở cửa Tây, đã trở thành đối tượng được rất nhiều người chú ý, cho nên khi nhìn thấy một cô gái xinh đẹp chu đáo, tới đưa cơm hộp cho trưởng quan chấp hành của bọn họ, mọi người đều ôm lòng đi xem chuyện bát quái.

Nhưng mà đối với gương mặt thẹn thùng, giống như hoa bách hợp mới nở của Tô Vũ Vi, anh cũng không muốn công khai từ chối hộp cơm trên tay cô ta.

Chỉ tỏ ý rằng hắn có thể ăn bánh bao cùng với nước mà trụ sở đã cung cấp.

“ Cậu nhìn dáng vẻ của Vệ Lam đi, giống như là không muốn tiếp nhận bày tỏ của cô Tô nhỉ.” Phan Hiểu Huyên nhìn vậy mà còn có thể đánh giá, “ Vậy thì thật là mất mặt, cô ta tìm ai, ai cũng không tiếp nhận, vậy mà lại coi thường những người đàn ông theo đuổi cô ta, thật sự là năng lực không có, tâm lại cao ngạo, cũng là một cô gái đáng thương.”

Hôm nay Tô Vũ Vi vòng mái tóc dài thành kiểu búi tròn, vài sợi tóc rủ xuống ngang trán, khiến cho cô ta trông có vẻ rất bé nhỏ, sau khi bị Vệ Lam cự tuyệt, sắc mặt tái nhợt đến trắng bệch, cầm hộp cơm đứng ở trong đám người, không ít những người đàn ông người có dị năng khác đi qua, đều tiến lên an ủi cô ta.

Đường Nhược nhìn một chút, rồi thu hồi ánh mắt ở đó: ” Cô ta có lẽ mang tình cảm đặt ở sai người.”

Đối với Tô Vũ Vi, cô cũng không biết phải nói thế nào, một cô gái theo đuổi hạnh phúc của mình đương nhiên là không có gì sai trái, nhưng mà mấy tháng lại có thể đổi mấy mục tiêu theo đuổi hạnh phúc, cô cũng đành câm nín, biến mình trở thành hàng hóa để bán ra như vậy, cách này thật sự có được không?

Như vậy sẽ có được tình yêu thật sự sao ?

Đúng như lời Bạch Thất đã nói, một giờ sau, đúng như dự đoán, người đến bắt đầu nhiều lên.

Trong phòng nghỉ ngơi có rất nhiều người tụ tập, ngồi chung một chỗ để ăn uống gì đó.

Người đến người đi ở bên dưới trụ sở so với đường số hai, thì lại náo nhiệt hơn rất nhiều, một mảnh hò hét ầm ĩ.

Đến hơn năm giờ, Phan Hiểu Huyên cũng lấy đồ ra để mọi người ngồi nấu ở trên mặt đất.

Đồ để nấu vẫn là mì sợi, đồ như vậy, ở chỗ này cũng đã coi như không tệ, nhưng cũng không thể coi là cao cấp, vì vậy mà không dẫn tới nhiều chú ý.

Ngược lại, có đoàn đội lại ở chỗ này bắt đầu trực tiếp rang thức ăn.

Còn là xào giá đỗ cùng với ngũ vị hương các loại, khiến cho không ít người có dị năng có mặt ở đó đều nhìn bọn họ bằng ánh mắt lấp lánh, sau đó hỏi thăm xem bọn họ là đoàn đội gì, điều kiện để gia nhập là gì.

Loại quảng cáo vô hình này là cách chào hàng tốt nhất của mỗi đoàn đội.

Có người phách lối nhưng cũng có người khiêm tốn.

Ở đây, người chỉ cần gặm xong hai cái bánh bao trụ sở phát, thì chùm áo lên đi ngủ cũng không phải số ít.

Trước đó, lúc Bạch Thất ở trên tường thành vẫn luôn quan sát, đã nhìn ra được trong những người này, có một vài người có dị năng rất lớn mạnh, hơn nữa bằng vào kinh nghiệm từng sống ở đời trước, những người có dị năng này còn có khả năng chính là một trong số những người trụ cột vững chắc sau này.

Chương 260: Ra ngoài một chút.

Sau khi bữa cơm kết thúc lai là khoảng thời gian yên tĩnh khó có được, ngay vào lúc này, ở bên ngoài có một người có dị năng chạy xuống dưới tường thành, một người thì dọc đường đi cười ha ha như điên, lại có người đi ở bên cạnh liên tục nói tiếng chúc mừng…

Khí thế lớn như vậy khiến cho tất cả mọi người đều quay đầu nhìn sang.

Một đám người đều tụ tập ở trong một chỗ như thế này, thì bí mật gì cũng rất khó có thể giữ kín được.

“ Ha ha ha, cuối cùng cũng cấp hai rồi, cấp hai rồi!” Người nọ hiển nhiên cũng không có ý muốn giữ bí mật, vừa đi vừa nói, cười như điên mà đi đến.

Nghe thấy chuyện ‘ Lên cấp’ này, hầu như tất cả mọi người ở đây đều có nồng đậm hứng thú, bởi lẽ trong trụ sở hiện giờ, tất cả những người có dị năng vốn không có ai có thể lên cấp cả, ít nhất thì bản thân những người có dị năng kia không thể, những người thân bạn bè đội trưởng bên cạnh họ cũng không thể, vì vậy mà đều muốn đi thăm dò xem, là lý do gì làm cho người kia lên cấp được.

Trái lại, người vừa mới được lên cấp đó cũng muốn biểu diễn một chút dị năng trước mặt mọi người tại đây.

Thế là sau khi bị người khác giật giây, liền trực tiếp giang rộng hai tay ở trong phòng nghỉ ngơi…

Sau đó, tất cả mọi người tại đây đều cảm nhận được một trận gió mạnh mẽ thổi qua.

Đích thân cảm nhận được dị năng cấp hai, số người đi đến dò hỏi nguyên nhân lên cấp càng ngày càng nhiều.

Người nọ giống như hoàn toàn trở thành một minh tinh khác của trụ sở, một đêm thành danh.

“ Thì ra là hệ Phong.” Lưu Binh sau khi cảm nhận xong, quay đầu lại, ăn cơm xong thì lấy dưa hấu bên cạnh bỏ vào gặm ừng ực.

Từ khi có dị năng hệ Mộc, quả thật là vô cùng thuận tiện, miễn là có hạt giống, nhiều loại trái cây chỉ cần muốn ăn là có ngay lập tức, đều không cần phải mang theo loại nào hết.

Một quả dưa hấu có thể phân chia cho một đoàn đội, là loại quả lựa chọn tốt nhất sau khi ăn xong.

Đoàn đội Tùy Tiện đối với việc lên cấp dị năng cũng đã có kinh nghiệm, nên dù có sóng to gió lớn cỡ nào, đều không thể ảnh hưởng được bọn họ.

Chu Minh Hiền cùng Hà vệ sĩ đều không có dị năng, có hứng thú thì cũng có ích gì chứ, không bằng đến gặm dưa hấu còn hơn.

Tất cả mọi người trong đoàn đội Thiên Nhai thì ngược lại, hai mắt mở to nhìn sang phía bên kia, cũng muốn biết sự tình lên cấp là như thế nào.

Phan Đại Vĩ trông thấy cổ của bọn họ đều đã kéo dài đến mức sắp biến thành cái cổ thiên nga rồi, giang hai tay ra đặt ở trên tay vịn, dựa vào dây leo ở sau lưng, làm ra dáng vẻ ta đây rất hiểu, cười nói: “ Sao vậy, các cậu muốn biết cậu ta lên cấp như thế nào sao?”

Đoàn đội Thiên Nhai gật đầu, tràn ngập mong đợi nhìn về phía Phan Đại Vĩ.

Nguyên một đám ánh mắt sáng lóng lánh, đã thỏa mãn niềm kiêu ngạo trong lòng của lão già Phan Đại Vĩ này : “ Nếu các cậu đã thành tâm thành ý muốn hỏi…Lão già như tôi đây cũng đành thiện ý nói cho các cậu biết vậy, loại chuyện bí mật này, nếu là người bình thường chắc chắn tôi sẽ không nói cho hắn biết đâu.”

Nghe được câu này, Lưu Binh và Điền Hải liếc hai mắt nhìn nhau.

Sao nghe quen quen thế nhỉ… A! Đoạn mở đầu!

Hai người đều đồng loạt nhớ đến khi đó, bởi vì tạp chí XX quét dọn viện Hoàng Đình, sau đó thì chú Phan cũng có vẻ mặt hòa nhã nói như thế này, lại nghĩ tới thời gian trước lúc bắt được đoàn xe Hồng Trần lại, chú Phan cũng đã dạy dỗ bọn họ như thế này…

Gần như là đều đứng lên cùng một lúc.

“ Hồ đội, em đi ra ngoài một chút.”

“Anh Bạch, em cũng đi ra ngoài.”

Sau khi hai người rời đi, Phan Đại Vĩ bắt đầu giảng giải cái vấn đề lên cấp dị năng này.

“ Lên cấp dị năng ấy à, nếu nói đơn giản thì cũng đơn giản, nói không đơn giản thì cũng không đơn giản… Đầu tiên, các cậu phải có được một loại dị năng, rốt cuộc thì dị năng làm sao biến dị ra ư, cho đến giờ thì trụ sở của chúng ta vẫn hoàn toàn chưa có kết luận nào, cho nên tôi có thể tạm thời bỏ qua cái này, giới thiệu qua về phân loại dị năng, dị năng chia làm…”

Bạch Thất kéo Đường Nhược đứng lên: “ Chúng ta cũng ra ngoài đi dạo một chút…”

“ Dị năng hệ Mộc này ấy à, sau khi thu hoạch xong có thể giữ lại làm hạt giống này, còn có thể sai khiến những cây dây leo kia biến hóa ra rất nhiều loại hình dáng…”

Phan Hiểu Huyên, đám người Chu Minh Hiền cũng lần lượt đứng lên: “ Chúng ta cũng ra ngoài đi hóng mát một chút.”

“ Tác dụng của tinh hạch này chính là hấp thụ năng lượng, dựa vào tinh hạch cũng có thể lên cấp được, nhưng còn có một loại điều kiện có thể làm cho người ta lên cấp, chính là đánh Zombie đấy, việc đánh Zombie này cũng không phải là tùy tiện đánh là được đâu, các cậu phải tập trung lực chú ý, làm cho ý thức của mình đạt tới trạng thái tập trung nhất…”

Cuối cùng ngay cả Hồ Hạo Thiên cũng nghe không nổi nữa.

Cái nghề làm ở cục cải tạo lao động này, có năng lực lảm nhảm, lực sát thương đó cũng không phải là bình thường.

Những thiếu niên bất lương trước tận thế kia, quả thật là có dũng khí!

Lại có thể không cần bầu trời tự do ở Trái Đất tươi đẹp này, dũng cảm tiến vào cục cải tạo lao động, nghe ma âm của Phan Đại Vĩ!

Chỉ cần có thể ở cục cải tạo lao động chịu đựng qua, sau này cũng sẽ trở thành trụ cột của quốc gia.

Anh đi qua hỏi dò, vô cùng thống khổ nói với Dương Lê: “ Hay là vợ chồng già chúng ta cũng ra ngoài đi dạo một chút nhé.”

Dương Lê sớm đã muốn nói như vậy, vẫn luôn chờ Hồ Hạo Thiên đến, nghe anh nói như vậy, lập tức gật đầu: “ Đương nhiên được, ra ngoài đi dạo một chút.”

Hồ Hạo Thiên đứng phắt lên, Phan Đại Vĩ liền ngừng lời nói, giữ chặt hắn: “Hồ đội, không phải nói bạn tốt là phải đi cùng nhau cả đời sao?”

Hồ Hạo Thiên kéo Dương Lê, nghiêm túc nói: “ Hàng ngàn hàng vạn cái cửa, luôn có một người muốn đi trước.”

Phan Đại Vĩ: “…”

Ca từ này còn đúng với ông hơn đấy!

Bên ngoài quả thật là náo nhiệt vô cùng.

Màn đêm buông xuống, Zombie ở bên ngoài càng nhảy mạnh hơn.

Tiếng gầm gừ của Zombie vẫn liên miên không ngừng, tiếng súng bên ngoài cũng vô cùng vang dội, người ở chỗ này tụ tập vào một chỗ, cúi đầu nói chuyện với nhau, khiến cho cả màn đêm cũng trở nên không còn tĩnh lặng nữa.

Bên ngoài, Vệ Lam đang ngồi xổm ở cửa phòng nghỉ ngơi, bưng hộp cơm ăn.

Anh ta đường đường là một Thiếu Úy, hôm nay đại nạn ở trước mắt cũng không tự cao tự đại, lại ngồi xổm giống như những người nông dân công nhân bình thường, vậy mà cũng không làm giảm đi được khí chất chính trực ấy.

Vì anh ta ngồi xổm ở cửa, nên hai người Bạch Thất cùng Đường Nhược vừa ra tới đã nhìn thấy anh ta.

Ánh mắt lướt qua, Đường Nhược liền phát hiện, thức ăn hắn ta đang cầm trong tay lại chính là hộp cơm Tô Vũ Vi vừa cầm.

Nhìn xung quanh một vòng, lại không nhìn thấy Tô Vũ Vi đâu cả.

Dừng lại một lúc thế này, Bạch Thất cũng nhìn vào hộp cơm trong tay Vệ Lam.

Anh kéo Đường Nhược đi tới trước mặt Vệ Lam, từ trên cao nhìn xuống: “Thứ trong hộp cơm kìa là thịt sao?”

Vệ Lam nâng tay lên, nhìn thấy Bạch Thất, cười: “ Đúng vậy.”

Bạch Thất gật đầu một cái, thái độ tùy ý vô cùng: “ Giống y như thịt chuột.”

Đường Nhược: “…”

Vệ Lam: “…”

Đột nhiên xuất hiện kẻ vô lại, làm cho anh ta ngay lập tức không còn khẩu vị.

Đường Nhược đi ra ngoài không lâu, Phan Hiêu Huyên cũng theo sau ra ngoài, không mất bao nhiêu thời gian đã nhìn thấy đôi tình nhân nhỏ đang ở chỗ này, đứng trước mặt Vệ Lam, ánh mắt đang nhìn chợt dừng lại, hộp cơm Vệ Lam đang cầm trên tay kia…

Lòng bát quái cháy bừng bừng đôi mắt và trái tim của Phan Hiểu Huyên.

Cô đi tới, không để ý hình tượng ngồi xổm xuống, ngó đầu qua: ” Ơ, cái trong hộp cơm kia là một miếng thịt sao?”

Vệ Lam thật vất vả lắm mới ép mình ăn hết lần nữa, ngay lập tức bỏ đi suy nghĩ này.

Anh đưa hộp cơm cho binh sĩ vừa tan ca bên cạnh, bất đắc dĩ nói: ” Cơm này cho cậu ăn.”

Phan Hiểu Huyên kỳ quái nói: “Sao vậy, sao lại không ăn? Nhìn xem, hương vị không tệ mà.”

Vệ Lam đứng lên nhìn đồng hồ, đi lên trên tường thành, đè nén nói: “ Còn nửa giờ nữa là đến phiên chúng ta nhận ca, Zombie vào ban đêm càng thêm hung mãnh, giữ tinh thần cho tốt để chiến đấu.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro