Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

JungHwa mặc lên người một chiếc váy hoa trắng tôn lên sự tinh khiết nhất của mình, lột rõ những đường cong trên cơ thể, thật trùng hợp hôm nay họ đều mặc tong màu trắng, chẳng hẹn mà lại gặp.

Em nhìn xa xa đã gặp cô ngồi đằng ấy nên sải bước đi đến, miệng trưng một nụ cười thân thiện, thấy em đang bước đến gần thì cô rất lịch sự đến kéo ghế mời nàng rồi.

Wow JungHwa liền cho đối phương điểm cao, khuôn mặt rất thanh tú, từ tóc đến quần áo đều hoàn hảo, đúng là chủ tịch giao tiếp ruộng quen biết nhiều nơi, cô chọn một nhà hàng kiểu Pháp rất tuyệt, vị trí cạnh cửa sổ chỉ cần nhướng mài lên thôi là có thể thấy cả thành phố.

Họ không ngồi cạnh nhau, Ahn Hani chọn chiếc bàn khá dài, tầm bốn đến năm ngườu ngồi, chỉ là ăn hai người cần chi lông trọng thế không ? Em cũng chẳng tin cô lại hào phóng như vậy.

- Chỉ ăn có hai người có cần thịnh soạn thế không Chủ Tịch Ahn ? - JungHwa thấy người kia cứ nhìn mình mà cười cười nên buộc miệng hỏi.

- Nên chứ, hiếm khi được ăn cùng một người xinh đẹp như em, thịnh soạn tí cũng chẳng sao đâu. :)

- Ùm cô đúng là có con mặt thẩm mĩ đấy, nơi này rất tuyệt. - em mỉm cười như hài lòng.

- Thế em cho tôi bao nhiêu điểm trong việc này ?

- Tôi nghĩ là 10 :)

- wow !

- 9đ cho những thứ chị làm, còn 1đ còn lại là của chị. - em đang chơi khâm cô trong câu nói.

- Ùm chẳng sao, dù gì đó cũng là ý tưỡng của tôi, cho nên 9đ ấy là cho một não tôi, quy đi tính lại thì tôi trọn 10đ nhá. * nháy mắt*

- Chị thật là lắm lời đấy, thế còn tôi được bao nhiêu điểm nào ?. - JungHwa chưng nụ cười như chờ đợi.

- 10 . .

- Chị có chơi khâm giống tôi đã chơi khâm chị không đấy ??

- Không ! Hôm nay em rất đẹp.

Bỗng dưng cô nàng ta lại đỏ mặt, chỉ cười cho qua rồi cuối xuống ăn, thấy nàng như thế thì Hani cũng đổi chủ đề cho đừng nặng không khí.

Cả hai cười nói vui vẻ, họ không nghĩ lại hợp nhau đến thế, JungHwa chưa bao giờ cười nhiều bởi một tên dẻo mép như thế, làm em cứ ước hội chị em của mình đừng đến để không phá không khí vui vẻ của em.

Thà đừng nhắc, khi đã nhắc thì linh khỏi bàn, nhắc tiền nhắc bạc thì tốt biết mấy.

- Á JungHwa !! Trùng hợp vậy ? - Qri đến vỗ vai em.

- Ùm đúng là trùng hợp mà. - JungHwa cười gượng.

- Người này là ? - Rose nhìn về hướng của Hani giả vờ hỏi.

- À tôi là Ahn Heeyeon cứ gọi tôi là Hani được rồi, hôm trước chúng ta đã gặp nhau ở club của JungHwa đấy. - cô lịch sự đưa tay ra trước ngực.

- À à tôi nhớ rồi chào Chủ Tịch Ahn. - Rose cũng đưa tay bắt lại.

- Cứ gọi tôi là Hani được rồi đừng khách xáo quá. - Hani trưng nụ cười quá xinh đẹp.

- Trùng hợp lắm mới gặp nhau ở đây hay là ta cùng ngồi chung bàn được chứ ? - Jisoo hướng mắt nhìn JungHwa.

- Cái này. . - JungHwa tỏ vẻ ấp úng.

- Không sao cả, các cô cứ ngồi đi, hiếm khi lại có dịp dùng bữa với tận năm cô gái xinh đẹp thì sao tôi lại từ chối chứ. - Hani cũng rất vui vẻ nềm mở, trong lòng thì cũng chẳng suy nghĩ sâu xa, đồ ăn quá trời nhưng chỉ có hai người thì có phí phạm lắm không.

Bên đây vui vẻ chào đón, bên kia thì bụng như lữa đốt, ăn miếng thịt mà cắt nó ra cả trăm mảnh như hận thù nó lắm vậy. Em nghĩ bụng " Ahn Hani !!! Với ai chị cũng ngọt ngào vui vẻ thế sao ?? "

Sáu người ăn uống rất vui vẻ cho đến khi Qri lên tiếng.

- Ừm mình ăn thì cũng ăn rồi, giờ thì cũng còn sớm lắm mình đi qua bar của JungHwa chơi đi.

- Um đúng rồi đó, tán thành, chị đi chứ Hani ? - Rose nhìn nhìn chờ người kia trả lời.

- Ừm tuỳ các em, miểng vui làm được, tôi thích chổ nào đông vui lắm.

Bên đây thì JungHwa cứ nhìn ai kia mãi như bị hút mất hồn vậy.

- JungHwa à mình đi thôi. - Irene lây lây người mất hồn kia.

- Hử ?? Đi đâu ?? - Hơi ngơ ngác.

- Đi chơi . . - Irene cũng hơi ngạc nhiên, em là người vạch ra kế hoạch sao giờ lại có vẻ ngơ ngác thế.

- Ờ ờ đi đi. - Trả lời thì trả lời thế thôi chứ nàng còn chẳng biết đi đâu.

------------------

Hani cho JungHwa ngồi cùng xe với mình các cô gái kia thì tự đến bar trước.

Khi đến bar HJ bỗng Hani lại có linh cảm bất an đôi chút rồi, nhưng không biết tại vì sao lại thấy khó chịu như vậy. Vừa vào đến cửa cô đã thấy không ổn, có khoảng sáu bảy tên to con bậm trợn đứng ở cửa quán nhìn nhìn kiểu muốn ăn tươi nuốt sống cô.

Vào bar là khách quen của quán nên các cô gái được vào bàn vip ngồi, sau đó những tên đó cũng vào bar, mặt cũng vênh váo ngồi bàn đối diện. Hani vội miệng nói với mọi người.

- Tôi đi vệ sinh một tí mọi người ngồi vui vẻ nha :) - Bước vào nhà vệ sinh cô lấy ngay điện thoại ra gọi gấp cho LE.

- Alo !! Chị LE hả ?

- Ế con dở người kia, em gọi điện vào số điện thoại của chị giờ mà còn quay lại hỏi như thế à ?? - LE càu màu.

- Không đùa nữa, có chuyện gấp lắm, chị phải đến giúp em một tay.

- Sao hả nói đi ???

- Em đang ở bar HJ đây, lúc nảy có mấy tên bậm trợn lắm đang ở đây, chúng cứ nhìn em mãi như muốn sanh sự, em nghĩ mình em cũng không đánh hết được bọn chúng.

- Ok vậy nào mày chết thì chị và mọi người sẽ đến ngay.

- Yaaaa ~ đừng đùa dai chứ. - Hani bắt đầu khó chịu về độ lầy của người cầm đầu dây bên kia.

- Rồi rồi chị đến ngay.

-------------------

Hani hít thở lấy lại sự điềm tỉnh lại và đi ra ngoài rất bình thản ngồi xuống bàn, đúng thật, linh cảm của cô chưa bao giờ sai cả, cả đám đàn ông đấy tiến hần tới bàn của cô, một tên bước ra tay cầm chai bia đến đưa trước mặt của Park JungHwa.

- Cô em xinh đẹp, uống với anh được không ? - Hắn còn lấy tay vuốt cằm em.

- Bạn gái tôi không uống được, mong anh đi cho. - Câu nói của Hani làm mọi người sửng sốt.

- Uiiiiiii ~ hội chị em hít hà.

- Nè không phải chuyện của cô, mau tránh ra, à mà cô em cũng xinh đẹp lắm đấy thôi chiều anh luôn đi. - Hắn nắm lấy tay Hani kéo lại mình.

Biết là có chuyện mà, cô dù sao cũng giỏi võ, một hai tên với cô là chuyện thường, chỉ với một cú xoay người thôi là tên đó đã nằm xuống đất, trước ánh mắt ngạc nhiên với biết bao con người.

Bọn đàn em cũng xông lên khi thấy đại ca mình bị hạ đo ván, tay cầm côn, tay cầm chai bia đánh loạn xạ, trong không khí hổn loạn thì một tên chạy đến tính đập một chai bia lên đầu của JungHwa, cô thấy thế nên chạy ra đở cho nàng, khoảnh khắc ấy làm nàng sao động đến khôn nguôi.

Vì vừa bị ăn một cái chai trên đầu, nên máu ra rất nhiều làm cho Hani có phần hơi choáng tai ù đi, trước mặt cô chỉ toàn hình ảnh mờ mờ.

- Để coi cô em tài đến cở nào mà dám đở cho cô gái kia một chai bia. - Tên đầu đàng nắm vạt áo đầu máu me của Hani vừa lây vừa cười. Hani như mất sức chống trả lại, chỉ mặt kệ số phần.

*Bụppp ~ Xỗngggg ~

- Chết tiệt, Người của Ahn Gia mà cũng dám đụng đến chúng mày tới số rồi.

Giọng nói đầy nội lực của Kim Jennie làm những người to con ấy có phần lo sợ, cả nhóm của cô đã đến nhưng đã trể vài giây nên Hani đã ra nông nổi thế này và chính Jennie cũng gửi tặng hắn một cước, tên đó ngã vào những chiếc bàn làm chiếc bàn gãy đôi.

Hyelin nhanh chân chạy đến đỡ Hani xuống ghế ngồi và Ji Yeon cũng đến sơ cứu cầm máu lại cho cô.

JungHwa đỏ mắt bực tức vô cùng qua hội chị em của mình quát lên.

- Mọi người điên hết à ?? Chỉ là hù dọa trả đũa thôi, cần gì tìm người mạnh tay như thế chứ ? Sẽ có án mạng đó trời ạ. - Mặt đầy lo lắng nhìn người đang bất tĩnh ở đấy.

- Bọn em nói thật em bọn em không biết bọn chúng là ai hết á, bọn em cũng có tính trả đũa ai đâu. Bọn em cũng đang hoảng sợ vì nghĩ chị là người ra tay đấy, JungHwa tin em đi. - Rose như mếu máo.

- Con bé ấy nói đúng đấy bọn chị cũng rất bất ngờ. - Jisoo tiếp lời.

Như nghe được gì đó Seo Hyelin vốn đựpc xem hiền hậu nhất nhóm, mặt lại nổi lửa đầy tức giận đi đến gần hội chị em, chụp lấy tay của JungHwa siết chặt kéo lại gần mình.

- Á đau tôi, cô làm gì vậy ?? - Nhăn nhó, em cảm giác được chỉ cần em lỡ lời một câu thôi là toi mạng với người trước mặt.

- NÓI !! AI BÀY RA CHUYỆN NÀY ???. - Tiếng nghiến răng ken két trong sự tức giận đó làm mọi người lo sợ.

  - Tôi. . . Tôi. . . - JungHwa ấp úng.

- Thôi chuyện đó tính sau đi, giờ thì đưa Hani đến bệnh viện trước đã, đừng gây nhau nữa Hyelin à. - Ji Yeon can ngăn kéo em ra khỏi JungHwa.

- Cô chờ đó, Seo Hyelin tôi sẽ không bỏ qua chuyện này đâu. - Hyelin quay đi nhưng không quên để lại cái trừng mắt với JungHwa và hội chị em của cô ta.

Với sức của Jennie thì mấy tên này đúng là hạ rất dễ, trong đó lại có thêm LE song kiếm hợp bích thì quá ăn ý.

- Nè sao ham quá vậy ? Đánh nhau thôi không à mà giành là sao ?? Nhường cho chị đánh với đừng có ích kỉ vậy chứ. - LE đứng khoanh tay trước ngực nhìn mấy tên đó đang nằm ngỗng ngang.

- Em thích đó thì sao ? *bụp ~ một tên thấy cả hai đang lo lơ nó chuyện nên thừa cơ hội tấn công nhưng cũng thất bại, dù không tập trung nhưng Jennie vẫn trao tặng cho hắn một cái đấm ngay ở mặt làm hắn bất động.

- Xong chưa ? Về thôi các người còn đứng đó đến bao giờ ? - Hyelin lại tỏ vẻ khó khăn.

- Đợi xíu. * lấy đt ra gọi cho ai đó.

- Alo HyunA hả ? Ùm bọn tớ vừa mới đánh vài tên ở bar HJ, cậu đến dọn hiện trường giúp bọn tớ nhé. Ok hậu tạ sau. - LE tươi cười tắt máy rồi vênh mặt với Hyelin.

- Về . .

-----------------

Tại bệnh viện JungHwa và những cô gái ấy cũng có mặt ở đấy, họ sốt ruột cả đêm vì chưa biết Hani có gặp nguy hiểm không. Lisa điềm đạm bước ra.

- Hani sao rồi em ? Ổn chứ, qua khỏi không , có bị mất trí nhớ gì không ? - Cả nhóm bâu lại hỏi dồn.

- Cái gì mà dồn dập em dữ thế , từ từ em nói, cũng nhờ chị Ji Yeon sơ cứu cầm máu kịp, nên vào đến đây em chỉ cần khâu vết thương là xong nên cũng không có vấn đề gì nghiêm trọng lắm. - Lisa nhún vai.

- Thế sao cậu ta vẫn chưa tỉnh ? - Jennie càng lo lắng hỏi.

- Chỉ là ngất thôi, không sao đâu, em có ca trực, en phải đi đây, các chị lát nữa có thể vào thăm chị ấy nhưng nhớ giữ im lặng. Em quá sợ cái miệng bọn chị rồi, ồn chết đi được. - Lisa cười nhẹ một cái rồi bỏ đi. Nhưng em vẫn không quên gửi ánh mắt sắc lẽm đến JungHwa và nhóm bạn của em đang đứng đó.

- Cái trán con bé thật phi thường mà, ăn một cái chai thủy tinh như vậy mà vẫn còn sống há. - LE vuốt vuốt cằm.

- Vớ vẫn. - Bị khá nhiều ánh mắt đang nhìn ngó.

Hyelin chấp tay thở phào, cô luôn tin vào chúa trời, nhưng còn một điều quan trọng cô không thể quên. Cô tiến đến gần JungHwa và hội chị em tay khoanh trước ngực.

- Ahn Hani vẫn còn sống chắc cô thất vọng lắm.

- Tôi không có ý đó. - JungHwa chỉ biết cúi đầu, đúng là một ngày tồi tệ mà.

- Hứ tôi đã nói với em gái tôi cô chẳng hiền lành gì đâu, chủ quán bar mà. . - LE miệng ngậm điếu thuốc thơm lườm đối phương.

  - Aishhhh chị điên à đây là bệnh viện đó, thấy giờ không ? *Hyelin chỉ lên bảng màu đỏ* CẤM HÚT THUỐC, là cấm hút thuốc đó chị hai à !! - Hyelin giựt lấy điếu thuốc bỏ ngay vào thùng rác.

Thấy JungHwa đứng đấy mặt buồn rủ rượi và bọn em mình cứ nói nặng nói nhẹ người ta mãi nên Eun Jung cũng lên tiếng.

- Thôi bỏ qua đi đừng nói nữa, vào thăm Hani kìa. Đôi co làm gì.

Cả nhóm nghe thế cũng quay lưng vào phòng, các cô gái nhỏ cũng lẽo đẽo theo sau, Jennie quay lưng lại mặt lạnh chau mài.

- Ai cho các cô vào, đồ phù thuỷ.

- Ê ê đồ mặt than, cô có ngon thì nói lại coi, nó ai là phù thuỷ hả ? - Jisoo ấm ức tức giận lên tiếng.

- Tôi nói cô . . Cô . . Cô . . Cô và cô. - Hể một từ "cô" là Jennie chỉ vào trán của một người. Nói xong cô cũng đi vào phòng mà khoá cửa lại.

-----------------

- Em thấy sao rồi ? Còn thấy đau ở đâu nữa không ? Làm bọn này lo muốn chết. - LE miệng vừa nhai kẹo cao su vừa hỏi thăm lo lắng.

- Thử chị bị ăn một cái chai lên đầu thì sẽ như thế nào ? Hỏi gì đâu vớ vẫn. - Hyelin lại đâm vào nói.

- Này này hình như chị vẫn chưa nói động đến em đấy Seo Hyelin.

- Đến thăm em hay đến gây nhau ? Phiền chết đi được. - Hani chau mài.

- Ơ hay tên này, nếu bọn chị đến chẳng kịp thì em có nằm ở nhà xác đấy chứ không phải phòng hồi sức đâu, đúng là làm ăn mắc oán. - LE

- Nhưng tôi thắc mắc, mấy tên đó cho cùng lắm là to con, võ cũng không có, thế một người như cậu lại thua là thế nào ? - Ji Yeon vuốt cằm.

- Bị tiểu nhân chơi xấu thì có thế nào đi nữa cũng bị dính vào tròng. - Hyelin giọng nói hơi chút hờn giận.

- Thôi tôi không sao rồi, ừm mà các cô gái kia đâu ? Không sao hết chứ ? - Hani cố ngồi dậy.

- Tới giờ này mà còn lo lắng cho các con tiểu yêu đó làm gì ? Cậu không biết cậu xém chết vì họ đó. - Jennie hơi cáu.

- Họ muốn trả đũa em chuyện hôm trước em đã quậy ở bar họ, nhưng chỉ muốn ăn sạch túi em thôi, họ cũng có suy nghĩ là sẽ hâm dạo em bằng vài tên to con, nhưng họ không làm vậy. Chuyện này là ngoài ý định thôi, các em đừng trách họ nữa. - Eun Jung phân giải.

- Nói thì nghe dễ nếu chị là người bị như Hani đi sẽ căm giận lắm. Đúng không em gái của chị ?. - LE.

- Không ! - Hani nói câu chắc nịch.

- Hửm ? Em bị đập trúng đầu nên mất trí rồi đúng không ? Ăn nói lung tung. - LE sờ sờ trán Hani.

- Em rất bình tĩnh, chỉ hơi đau đầu, nhưng em không đến nổi chỉ ăn một chai bia mà nằm liệt giường đâu, đừng gây sự với họ nữa. - Hani nói trong lòng co xíu van xin.

- Tuỳ chị, rồi chị sẽ sống dỡ chết dỡ với cô gái tên Park JungHwa đó, coi như bọn này lo chuyện thừa đi. - Hyelin giọng nói đều đều lạnh nhạt bỏ ra về.

Sự thật dù hơi nhút nhát, vì trong cô khá gầy, yếu ớt, võ cũng không biết, nhưng cả nhóm luôn coi trọng Seo Hyelin, không phải cô khó khăn gì, nhưng cô luôn có khái niệm cái gì nguy hiểm thì nên tránh xa.

- Đừng buồn Hyelin, em ấy luôn cục mịch cộc lóc như thế, nhưng em ấy rất lo cho em. Lúc nảy em ấy là người sốt sắn nhất đó. - Eun Jung an ủi vỗ vỗ vai cô.

- Em biết rồi Ham Thiếu ạ. - Hani thở dài mặt hơi buồn.

-----------------

JungHwa trở về nhà thì trở về nhà khá trể, cởi đôi giày cao gót để lên kệ giày dép, khuôn mặt chán nản của nàng từ tối giờ vẫn như thế, nàng thở dài một tiếng rồi ngồi phịch xuống ghế sopha. Nàng nhìn quanh nhà chẳng có ai nên thầm nghĩ " Chắc hôm nay chị Solji bận show rồi. "

- Sao giờ này mới về ?. - Một giọng nói trong trẻo vang lên từ sau nàng, làm cho nàng có chút giật mình.

- Chị Hai !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro