Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quân Mạc Tiếu đánh ra một cái Lạc Hoa Chưởng, Huyết Xạ Thủ thế mà lại lăn trên mặt đất. Đây chính là BOSS đó! Boss dã đồ, sự tồn tại tuyệt vời nhất trong các loại boss! Thế mà bị người chơi đánh cho chật vật như vậy!

Lúc mọi người ở đây kinh ngạc, bóng người nhoáng lên, giữa sân vậy mà xuất hiện hai Quân Mạc Tiếu! Một ở chỗ cũ, một vọt đến phía sau Huyết Xạ Thủ!

Ảnh phân thân!

Người vọt đến sau lưng kia đương nhiên là phân thân, lúc này dùng kỹ năng nhu đạo bắt lấy Huyết Xạ Thủ ném ra ngoài.

Tô Mộc Thu nói không sai, Huyết Xạ Thủ bị Quân Mạc Tiếu từng bước áp sát, càng lúc càng gầnTrung Thảo Đường.

Dạ Độ Hàn Đàm cùng Lam Hà lập tức giật mình: Chẳng lẽ Trung Thảo Đường mới là người giàu mà kín tiếng? Xa Tiền Tử câu được Quân Mạc Tiếu từ khi nào?

Xa Tiền Tử cũng đờ người ra, nhưng gã tốt xấu cũng biết tên to xác đang chạy đến hướng bọn họ chính là BOSS dã đồ Huyết Xạ Thủ Á Cát.

"Nhanh! Nhanh cướp BOSS!" Xa Tiền Tử một bên chỉ huy một bên mời Quân Mạc Tiếu vào đoàn, chỉ cần vào đoàn, sát thương của dã đội kia coi như là của Trung Thảo Đường bọn họ!

Nhưng mà hệ thống lại nhắc nhở người chơi Bánh Bao Xâm Lấn từ chối lời mời vào đoàn của bạn.

Xa Tiền Tử ngây ra, trời ạ Quân Mạc Tiếu không phải đội trưởng!

Dù bây giờ Huyết Xạ Thủ cách Trung Thảo Đường gần nhất, nhưng thù hận của nó cũng không có khả năng chạy lên người bọn họ.

Trong đội ngũ Trung Thảo Đường đã bắt đầu lấp lánh hiệu ứng của các loại kỹ năng, thế nhưng Huyết Xạ Thủ Chịu Thân một cái rồi vọt lên, thoát khỏi phạm vi công kích của Trung Thảo Đường.

Huyết Xạ Thủ ăn ba đọt công kích Quân Mạc Tiếu, lúc này thù hận trên người hắn đã vô cùng ổn định, vừa đứng vững liền nhấc súng chuẩn bị bắn. Lại nghe một tiếng súng đột ngột vang lên, tay phải cầm súng của Huyết Xạ Thủ vung ra sau, tia lửa theo họng súng bắn ra, tiếng súng thứ hai vang lên.

Trời nắng vào ban ngày toát ra một phần nhỏ khói đặc, một súng kia của Huyết Xạ Thủ rõ ràng đánh trật. Từ góc độ của Lam Khê Các có thể rõ ràng trông thấy Quân Mạc Tiếu chẳng biết đào đâu ra một khẩu súng, một súng đầu tiên là hắn ra tay bắn trúng tay phải Huyết Xạ Thủ, dẫn đến Huyết Xạ Thủ vung tay về phía sau.

"Đoàng —— "

Tiếng súng thứ ba vang lên từ phía sau đội ngũ Trung Thảo Đường, tiếng đạn xé gió đánh vào lưng Huyết Xạ Thủ, thân hình cao lớn của BOSS dã đồ lại lần nữa bị người chơi đánh bay. Súng Máy Gatling bắn ra đạn rất có phương hướng, toàn bộ xếp thành một hàng thẳng tắp nhắm trúng Huyết Xạ Thủ, lực đạo mạnh mẽ khiến Huyết Xạ Thủ bay về phía Bá Khí Hùng Đồ, thế trận thay đổi trong nháy mắt!

"Được rồi, chuẩn bị nghênh đón BOSS!" Dạ Độ Hàn Đàm ra lệnh, thành viên của Bá Khí Hùng Đồ người nào người nấy đều hằm hè, ngay cả Dạ Vị Ương cũng giơ thập tự giá của mình lên, hệt như Trung Thảo Đường lúc nãy chờ Huyết Xạ Thủ tiến vào phạm vi công kích của họ vậy.

Thực ra vết thương trên người Huyết Xạ Thủ càng ngày càng nhiều, chỉ là ba công hội lớn chưa từng để dã đội năm người vào mắt, bọn họ chỉ để ý BOSS dã đồ, tính luôn hai người đang đập nhau giữa chiến trường.

"Là Mộng Nan Trường!" Có người chơi của Trung Thảo Đường kinh ngạc thốt lên, một cơn gió mạnh lướt qua đỉnh đầu y, chân váy của bậc thầy pháo súng chợt lóe lên.

Tô Mộc Thu Phi Súng lướt qua địa bàn của Trung Thảo Đường, anh tới lặng yên không một tiếng động, lại rời đi kiêu căng như vậy, Trung Thảo Đường có chừng trăm người ở đây vậy mà không ai giữ được anh, nói ra chắc Xa Tiền Tử chẳng cần mặt mũi nữa đâu ha?

Xa Tiền Tử tức giận hỏi: "Ai cho cô ấy chạy đến!"

Hồi lâu, có một giọng nói đau khổ vang lên: "Tui tưởng cổ đến giúp chúng ta..." Ai mà ngờ tên này đi cướp BOSS mà dám láo tới mức một thân một mình xông thẳng vào trung tâm Trung Thảo Đường chứ?

"Cô ấy đi cùng người Bá Đồ, ông không thấy hả?"

"Bọn tui ở đằng sau không nhìn thấy."

Xa Tiền Tử quay đầu nhìn lại, tức đến suýt ngất: "Ma đạo học giả đứng hàng giữa kia! Cưỡi chổi làm khỉ gì! Xuống hết cho ông đây!"

So với Huyết Xạ Thủ, động tĩnh bên này của Trung Thảo Đường thực sự không tính là gì.

Mộng Nan Trường một đường Phi Súng áp giải Huyết Xạ Thủ chạy đến Bá Khí Hùng Đồ bên kia, nhóm người chơi dã đội cũng phần phật ở phía sau thả kỹ năng. Quân Mạc Tiếu lại là một ảnh phân thân nháy mắt thu lại khoảng cách với Huyết Xạ Thủ, có điều lần này lại là chân thân. Chỉ thấy Ô Thiên Cơ lắc lắc biến thành hình thái mâu đâm về trước một cái, Huyết Xạ Thủ đang bị áp giải liền đứng lại, Mộng Nan Trường đến gần làm một phát Bạt Kích lần nữa đánh bay Huyết Xạ Thủ, chỉ là chưa được bao xa, ngay sau đó bị Quân Mạc Tiếu dùng Viên Vũ Côn đập mạnh xuống đất, thoát khỏi khống chế của Mộng Nan Trường.

Hai người giao chiến chỉ trong chớp mắt, ưu thế của Huyết Xạ Thủ thay đổi 3 lần trong mấy giây này.

Quân Mạc Tiếu dính lấy Huyết Xạ Thủ mà đánh, Mộng Nan Trường cũng bám sát Quân Mạc Tiếu, hai người chậm rãi ép Huyết Xạ Thủ về phía Bá Khí Hùng Đồ.

"Thất thần cái gì! Lên!" Huyết Xạ Thủ vừa tiến vào phạm vi công kích của Bá Khí Hùng Đồ, các loại công kích sớm đã được chuẩn bị ào ào rơi xuống người nó, nhất thời chỉ riêng hiệu ứng đã lóa mắt, chói mù mắt chó hai nhà khác luôn.

"Quay về!" Diệp Tu cũng bị thanh máu đang nhanh chóng hạ xuống của Huyết Xạ Thủ dọa nhảy, tranh thủ thời gian điều khiển Quân Mạc Tiếu kéo Huyết Xạ Thủ chạy về.

"Chậm." Tô Mộc Thu nhìn người chơi Bá Khí Hùng Đồ đã ùa lên, "Không sao, có người chịu đòn giúp chúng ta."

Diệp Tu tranh thủ quét mắt nhìn Lam Khê Các và Trung Thảo Đường, quả nhiên, Bá Khí Hùng Đồ khẽ động, bọn họ cũng không đời nào ngồi chờ chết, nghĩa trang âm u yên tĩnh lập tức bị người của ba nhà công hội nháo đến gà bay chó chạy.

Dạ Độ Hàn Đàm: "Cướp BOSS!"

Xa Tiền Tử: "Ngăn Bá Đồ!"

Lam Hà: "Ngăn Trung Thảo Đường!"

Diệp Tu: "Chạy, rút lui."

Lạc Hoa Chưởng đánh ra, Huyết Xạ Thủ bị đẩy xa tận mấy mét, lướt qua người của Bá Khí Hùng Đồ với Trung Thảo Đường, ăn thêm không ít công kích, có một lần thù hận của BOSS đạt đến mức nguy hiểm, Quân Mạc Tiếu nhanh chóng xông lên bổ mấy đao.

"Chạy mau!" Diệp Tu trong lúc cấp bách bùng nổ tốc độ tay đánh chữ trong kênh đội ngũ, Mộng Nan Trường nâng súng chạy theo dán chặt không rời, thỉnh thoảng làm một hai súng thay hắn đánh Huyết Xạ Thủ bay càng xa.

Đội trưởng là lưu manh gà mờ, mặt mờ mịt: "A? Tại sao?"

Diệp Tu không kịp giải thích, chỉ nói: "Tin tui."

Lưu manh gà mờ xem ra rất không tim không phổi, nghe Diệp Tu nói xong liền cắm đầu chạy, mấy người khác chạy chậm hơn, nhất là khi nhận ra Diệp Tu không chạy cùng bọn họ thì càng vòng trở lại. Diệp Tu thấy cũng không nói gì, chỉ lo phối hợp với Tô Mộc Thu tăng tốc đánh ra sát thương.

"Đuổi theo BOSS!" Trông thấy Mộng Nan Trường với Quân Mạc Tiếu kéo Huyết Xạ Thủ khỏi vòng vây của ba nhà công hội, Xa Tiền Tử cùng Lam Hà vội vàng thay đổi sách lược.

Chừng trăm người của ba công hội đuổi theo đằng sau, dọc đường đi tới giẫm đạp mộ bia tan hoang với nấm mồ đến ngả nghiêng, thanh thế khủng như thế, nửa Mai Cốt Chi Địa đều cảm giác được.

"Sắp đến rồi." Mộng Nan Trường thả chậm tốc độ, Tô Mộc Thu liếc mắt nhìn người chơi sau lưng vẫn nhiệt tình mà dính lấy không tha, chỉ sợ bị rớt lại phía sau, "Vội vàng tìm chết thật đấy."

Diệp Tu cũng dừng lại, cùng Tô Mộc Thu cầm chân BOSS tại chỗ. Hai người cậu một súng tui một côn rải skill lên Huyết Xạ Thủ, di chuyển như thần hoàn toàn né hết tất cả công kích của Huyết Xạ Thủ, trận chiến hoa lệ với phi logic này rơi vào mắt ba nhà công hội lại thành vô cùng kịch liệt.

"Người anh em Quân Mạc Tiếu, để đội của ông vào đoàn tui đi, ra đồ vật cho ông chọn trước!" Xa Tiền Tử cách một cái Bá Khí Hùng Đồ xông Quân Mạc Tiếu hô.

Dạ Độ Hàn Đàm sắp bị tức chết, đây là coi gã không tồn tại mà!

Gã cũng hô: "Người đẹp Mộng! Bọn tui giúp cô!"

Mộng Nan Trường vung súng bắn một phát, đạn sượt qua trán Dạ Độ Hàn Đàm.

Diệp Tu cố gắng đè khóe miệng đang nhếch lên xuống, đặc biệt muốn chạy sang bên cạnh huýt sáo: Này, Tô soái ca ~

Đương nhiên, cái này cũng chỉ là nghĩ mà thôi.

Đây là vừa lấy tiền vừa lấy sắc dụ mà, Lam Hà sầu não. Cậu nhìn hai bên, Xa Tiền Tử với Dạ Độ Hàn Đàm đều là bộ dáng nhất định phải được, cậu cảm thấy dù sao mình với Quân Mạc Tiếu cũng có giao tình từng cùng nhau phá kỷ lục, có lẽ nếu mình lấy ra một chút thành ý, nói không chừng Quân Mạc Tiếu liền gia nhập Lam Khê Các bọn họ bên này?

"Ông anh Mạc Tiếu, thêm tui đi!! Đồ vật ông chọn trước, những cái khác thì sao cũng được!" Lam Hà nghĩ nghĩ, lại bổ sung, "Chúng ta từng hợp tác, biết gốc biết rễ!"

"Móa!" Xa Tiền Tử thầm mắng Lam Hà đồ tâm cơ boy, này là ném cát giấu tay bảo Trung Thảo Đường không giữ chữ tín còn gì! Mẹ nó không biết xấu hổ!

Lam Hà vừa nâng giá, Xa Tiền Tử cũng nâng giá theo, cả quá trình Diệp Tu mặc kệ bọn họ khoác lác đầy trời, Quân Mạc Tiếu vẫn cắm đầu đánh quái, mãi đến khi Xa Tiền Tử với Lam Hà nâng giá đến miệng đắng lưỡi khô, hắn mới bỗng nhiên nhắc nhở: "Cẩn thận!"

"Cái gì?" Tất cả mọi người mờ mịt.

Chỉ thấy Quân Mạc Tiếu dùng Viên Vũ Côn đánh ngã Huyết Xạ Thủ, quanh thân Huyết Xạ Thủ đột nhiên hiện lên ánh sáng màu máu, dồn sức gầm lên một tiếng thê lương quái dị. Mà Mộng Nan Trường vốn luôn dính vào bên cạnh hắn bỗng nhiên bứt ra, "Đoàng đoàng" hai tiếng Phi Súng rút lui, nháy mắt đã ra khỏi phạm vi công kích của Huyết Xạ Thủ.

"Cậu cẩn thận một chút." Tô Mộc Thu dặn dò.

"Yên tâm đi, Mộc Thu đại đại." Diệp Tu thao tác rất ổn, tranh thủ thời gian CD phóng đại chiêu của BOSS mà thành thạo chỉ huy lưu manh gà mờ.

Mấy tay lão làng của ba công hội lớn đều từng gặp BOSS dã đồ, đương nhiên biết tình huống lúc này là gì: "Đệch! Cuồng bạo rồi?!"

"Đùa nhau hả! HP còn bao nhiêu?!" Toàn thể nhân viên trong lúc khiếp sợ.

"Không!" Hệ Châu đột nhiên nói, "Máu Đỏ không phải điều kiện duy nhất xảy ra cuồng bạo!"

"Lẽ nào... " Lam Hà biến sắc, "Liên kích 200!"

Máu Đỏ quả thật không phải điều kiện cuồng bạo duy nhất, nhất là loại BOSS cấp cao như Huyết Xạ Thủ này, chỉ cần bọn chúng cảm thấy có nguy cơ, lập tức sẽ dùng cuồng bạo để hóa giải.

Mà cuồng bạo của Huyết Xạ Thủ, là triệu hồi quân đoàn vong linh của nó.

Mọi người cảm giác dưới chân bắt đầu rung chuyển, vị tanh hôi của bùn đất ẩm bắt đầu lan ra, nắp quan tài khép hờ trượt xuống, cỏ dại mọc thành bụi bao phủ mộ bia nghiêng lệch, nghĩa trang âm u đầy tử khí dường như thức tỉnh.

Vong linh, sắp thức tỉnh.

Ở đây có bao nhiêu người chơi, Huyết Xạ Thủ liền triệu hồi ra bấy nhiêu vong linh, trước kia ba công hội lớn lợi dụng cái BUG nghịch thiên này để hố nhau không biết bao lần, giờ rốt cục cũng đến lượt bọn họ cùng nhau bị hố...

"Ha ha ha ha..."

Hơn trăm thây ma và xương khô từ dười bùn đất bò lên, chui ra khỏi quan tài, hưởng ứng lời kêu gọi của Huyết Xạ Thủ!

"Rút về đội hình! Bảo vệ vú em!" Hội trưởng ba công hội lớn ra lệnh giống hệt nhau. Có thể đi cướp BOSS hầu như đều là tinh anh của công hội, tố chất cao phản ứng nhanh trang bị tốt, nhưng ngay cả thế trong tình trạng này cũng không tránh được vong linh hay tiểu quái lẫn vào trong đội ngũ, ngoại ưu nội loạn, dẫn đến từng trận hỗn loạn.

Lúc này ánh mắt tam đại hội trưởng nhìn về phía Quân Mạc Tiếu rất phức tạp, bọn họ khẳng định liên kích là Quân Mạc Tiếu cố tình đánh ra, cao thủ có thể bắt lấy BOSS dã đồ đánh 200 liên kích, lại một lần nữa thay đổi đánh giá về Quân Mạc Tiếu trong lòng bọn họ, song khi loại thủ đoạn này dùng lên chính họ, quả thực như ăn phải shit.

"Quân Mạc Tiếu chạy!"

Quân Mạc Tiếu bị Huyết Xạ Thủ bắn thành một làn khói trắng, người chơi của ba công hội lớn nhìn thấy đều cảm thấy không vui, bởi vì đây chẳng qua là phân thân mà thôi, mà Quân Mạc Tiếu chân chính lại nhờ kỹ năng này nhảy ra ngoài một đoạn.

Lúc này bọn họ đâu có rảnh đuổi theo Quân Mạc Tiếu, hơn trăm con quái vong linh cấp 26 đã khiến bọn họ ốc còn không mang nổi mình ốc. Lam Hà luống cuống tay chân mở đường trong đám người, ngẩng đầu đã nhìn thấy một thân trang phục buồn cười của Quân Mạc Tiếu, nhảy một cái kéo Huyết Xạ Thủ đi xa.

Mộng Nan Trường: "Tui mất công quấn lấy Quân Mạc Tiếu, vậy mà mấy ông làm cái gì?"

Tô Mộc Thu chất vấn Dạ Độ Hàn Đàm trong kênh đội ngũ, giọng điệu tức giận: "Tài nghệ thế này mà là hội trưởng của một hội?" Anh vừa nói vừa tháo vũ khí cam cấp 20 trong tay Mộng Nan Trường xuống, từ xa quăng vào trong đội ngũ Bá Khí Hùng Đồ, "Phí thời gian!"

Diệp Tu: "Mộc Thu đại đại rất có ý kiến với Bá Đồ nha."

Tô Mộc Thu buông chuột nhìn hắn, cười ý tứ sâu xa: "Đúng đó, tui rất có ý kiến với Bá Đồ."

Diệp Tu chậc một tiếng: "Ngược lại, phải là Bá Đồ rất có ý kiến với cậu."

"Nói cứ như cậu không bị ý kiến ấy." Tô Mộc Thu cười nói.

Diệp Tu nghĩ nghĩ: "Cũng đúng nha..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro