Chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bởi vì có ba người mới, nên Diệp Tu đánh tương đối chậm, đi tới chỗ nào có vấn đề sẽ đặc biệt dừng lại giảng giải, nhất là với Bánh Bao, lối tư duy đến từ sao Hỏa của Bánh Bao thật đúng là không phải ai cũng tóm được.​

​Mỗi ngày có năm lượt phó bản, do đó Diệp Tu dẫn đội đi liên tục ba lần để luyện phối hợp, để lại một kỷ lục chờ đột phá, một kẽ hở để vượt qua.​​

Xong lượt thứ ba, Quân Mạc Tiếu đứng ở cổng phó bản xác nhận: "Đều biết đánh như thế nào rồi chứ?"

​​Sau khi nhận được câu trả lời, năm người nghiêm túc tiến vào phó bản, cùng tiến về phía trước.

​​Mộng Nan Trường giống trước đó, nâng tay nổ ngay một pháo, phạm vi công kích của bậc thầy pháo súng cùng thao tác tinh chuẩn giúp cô kéo được hai con quỷ lùn, chúng loạng chà loạng choạng chạy tới phía cô. Kết quả nửa đường đã bị Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu ngăn đón, đánh đánh hai cái đã cướp được thù hận.​​

"Đoàng đoàng" hai tiếng súng vang lên, Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn kéo quái nhỏ theo cách tương tự, năm người phối hợp ăn ý, cộng thêm trước đó đã đánh ba lượt nên cũng dần có cảm giác, Tô Mộc Thu chỉ việc kéo quái theo nhịp định sẵn, tự động có người ra nhận hàng.​​

Ba người kéo sang khu bên cạnh, chỉ cần khống chế quái trong phạm vi thích hợp, pháp sư nguyên tố Thích Vô Góp Vui của Bá Khí Hùng Đồ sẽ có DPS cực cao, không cần lo lắng OT mà khống chế sát thương, việc này đối với pháo đài di động mà nói quả thực là một chuyện vô cùng thư thái.​​

Kiểu đánh phó bản vừa đi vừa đánh này thật ra càng bá đạo hơn Một Đợt Sóng Xô, bởi vì toàn bộ hành trình bọn họ không dừng lại mà vừa đi vừa giết đến chỗ BOSS đầu, từng phút từng giây đều không lãng phí.

​​"BOSS đầu tới." Tô Mộc Thu vẫn là đánh chữ nhắc nhở trên kênh đội, Diệp Tu phải chú ý quá nhiều thứ, chăm nom tình huống dụ quái của Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn, tính toán lượng sát thương gây nên bởi Thích Vô Góp Vui có cân bằng không, góc nhìn hầu như không ngừng lấy một giây, đối với việc này Tô Mộc Thu chỉ có thể tận lực cố gắng giúp hắn chia sẻ một chút.​​

"Mở." Diệp Tu vừa dứt lời, Quân Mạc Tiếu đang ở giữa đám quái đột nhiên nhảy lên, Ô Thiên Cơ trong tay phải từ trường mâu biến thành kiếm, ngân quang ở giữa không trung lóe lên rồi rơi xuống, một vòng kiếm khí vô hình đẩy ra, đánh ngã toàn bộ tiểu quái đang xúm lại xung quanh.

​​Ngay khoảng khắc nhóm tiểu quái ngã xuống đất, ba người đang công kích cũng không cố kỵ gì nữa mà toàn lực tung sát thương, ném hết tất cả các loại kỹ năng ra, gọi tắt là tung sát thương không cần não, những tiểu quái kia vốn đã sắp cạn máu cũng không thể đứng lên được nữa.​​

34 con quỷ lùn trong phút chốc đã thành thi thể, mà bên kia tiếng súng cũng đang dần tới gần. Mộng Nan Trường đang giơ súng máy hạng nặng hướng lên trời bắn mãnh liệt, khói thuốc súng gần như hợp thành một đường nghiêng bay đến chỗ BOSS đầu tiên Tuần Tra Quỷ Lùn, lực trùng kích của mười mấy phát đạn cực lớn, lại còn liên tiếp bắn vào cùng một vị trí, có thể tưởng tượng được lúc này Tuần Tra Quỷ Lùn là bộ dáng gì.

​​"Đù má!" Nhìn thấy Tuần Tra Quỷ Lùn bị bậc thầy pháo súng đánh cho lăn trên mặt đất, ùng ục bò dậy chạy về phía bọn họ, Thích Vô Góp Vui vẫn luôn im lặng từ khi vào bản rốt cục nói câu đầu tiên.​​

Không trách gã há miệng là chửi, một màn đang xuất hiện trước mắt gã hiện giờ thực sự khiến người khác hết sức kinh hãi.​​

Là Áp Súng á Áp Súng chính là Áp Súng đó!

​​Người đang điều khiển Thích Vô Góp Vui - Tưởng Du kích động suýt nữa chạy đến câu lạc bộ mời các vị máu mặt tới giám định.​​

À, quên giới thiệu, Thích Vô Góp Vui này cũng không phải Thích Vô Góp Vui thiệt, mà là lão đại chân chính của Bá Khí Hùng Đồ sau khi nghe một tràng miêu tả được thêm mắm dặm muối của Dạ Độ Hàn Đàm về hai đại cao thủ liền nảy sinh hứng thú muốn đến khảo sát một phen, hội trưởng Tưởng Du.​​

Gã thân là nhân viên quản lý của Câu lạc bộ Bá Đồ, bình thường cũng tiếp xúc nhiều với tuyển thủ chuyên nghiệp của câu lạc bộ, đương nhiên nhận ra kỹ thuật đặc trưng Áp Súng này! Đừng nói người chơi trình độ cao, ngay cả tuyển thủ chuyên nghiệp cũng không phải ai cũng thực hiện được Áp Súng.​​

Một loạt đạn của Mộng Nan Trường khiến Tuần Tra Quỷ Lùn bị áp giải vào đúng vị trí, sau đó nữ bậc thầy pháo súng tóc cột cao đuôi ngựa cũng dùng tư thế hiên ngang mà rơi xuống đất, vừa vặn, ngay cạnh là Quân Mạc Tiếu, vẻ mặt lạnh lùng.​​Diệp Tu cực nhanh liếc sang Tô Mộc Thu ngồi ở bên cạnh, chỉ thấy đuôi lông mày anh khẽ nhếch, không khỏi đại bùng nổ tốc độ tay đánh chữ nhắc nhở: "Đừng có dùng Áp Súng!"​​

"Đây không phải là sợ không đủ cool không hấp dẫn được các đại ca à?" Tô Mộc Thu đắc ý nói.​​Diệp Tu lại lần nữa bùng nổ tốc độ tay: "Đồ đần, sẽ bại lộ!"​​

Tô Mộc Thu rất nhanh phản ứng kịp, thật sự là bởi vì kỹ thuật áp giải này chính là ranh giới giữa chuyên nghiệp và không chuyên nghiệp, vòng tròn Liên minh chuyên nghiệp Vinh Quang không lớn, nữ bậc thầy pháo súng sử dụng Áp Súng, còn có thể đoán không ra đây là ai sao? Đại khái ai cũng sẽ đoán là Mộc Mộc đi? Thân là tuyển thủ chuyên nghiệp của Gia Thế lại chạy vào game thay công hội Bá Đồ phá kỷ lục của Gia Vương Triều, chỉ cần ai đó có ý xấu cố tình đồn nhảm vài lời, Mộc Mộc sẽ gặp phiền phức to.​​Thế là Tô Mộc Thu tranh thủ thời gian cứu vãn.​​

"Hì hì ha ha, Áp Súng nha ~ thấy không?" Một dòng chữ hiện lên trên đỉnh đầu Mộng Nan Trường.​​Quân Mạc Tiếu lập tức nói tiếp: "Ừ ừ thấy rồi, mèo mù gặp cá rán mà cô cũng có thể vui như vậy."

​​Ngón tay Tô Mộc Thu di chuyển cực nhanh trên bàn phím, Mộng Nan Trường theo đó công kích không ngừng, bong bóng thoại cũng không dứt, đỉnh đầu bay ra một cái biểu tượng tức giận: "Tui là dùng BBQ đánh ra Áp Súng đó!"​​

Quân Mạc Tiếu nói: "Đánh cho nghiêm túc, đừng có làm liều, có bản lĩnh ra ngoài đánh một trận."

​​Lần này Mộng Nan Trường không nói nữa, Diệp Tu chú ý tới Thích Vô Góp Vui bên kia cũng không còn tới tấp mà để ý Mộng Nan Trường nữa, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Phát Áp Súng này, hẳn là gạt được rồi đi.​

​"Người trẻ tuổi a, chính là thích show trình." Hắn cảm khái nói.​​Lúc này, Tuần Tra Quỷ Lùn bị năm người bọn họ hùa vào bắt nạt rốt cục ngã xuống, Tô Mộc Thu thừa cơ liếc mắt nhìn hắn, tay đưa lên làm động tác rút súng:

"Biu biu biu biu ~"​​Diệp Tu nhìn ra được, đây là bắt chước theo kỹ thuật cấp thần Áp Súng mà Tô Mộc Thu vừa thực hiện trong phó bản, anh còn đặt ngón trỏ bên miệng thổi thổi, cằm khẽ nhếch lên, cụp mắt liếc Diệp Tu. Trong một chớp mắt đó, bóng dáng anh cùng nữ bậc thầy pháo súng cao ngạo lãnh diễm trong game tựa như lồng vào nhau.​​

Diệp Tu chỉ cảm thấy mấy phát bắn giả kia cơ hồ mỗi một súng trúng ngay tim, đạn xẹt sát qua lý trí của hắn, thiếu chút nữa làm đứt đoạn dây cung trong đầu hắn. Hắn gần như hốt hoảng quay đầu đi chỗ khác, Mộng Nan Trường liền Phi Súng nhảy qua đỉnh đầu Quân Mạc Tiếu, giống như ở khắp mọi nơi, chỗ nào cũng có hình bóng của Tô Mộc Thu.​​

Bởi vì có hai tuyển thủ chuyên nghiệp bày trận, lại thêm nhiều lần phối hợp đấu pháp, phó bản Rừng Rậm Băng Sương có thể nói là bị càn quét, một đường tiến lên không dừng lại.

​​Trại Ân Băng Sương lại một lần nữa ngã xuống, Quân Mạc Tiếu thu lại Ô Thiên Cơ, hệ thống phát ra thông báo: Chúc mừng người chơi Bá Khí Hùng Đồ Thích Vô Góp Vui, Bánh Bao Xâm Lấn, Quân Mạc Tiếu, Hàn Yên Nhu, Mộng Nan Trường phá kỷ lục phó bản Rừng Rậm Băng Sương, thành tích 16 phút 25 giây 47!

​​Thế mà có thể tự mình phá kỷ lục? Hơn nữa còn rút ngắn nhiều thời gian như vậy? Toàn bộ khu Mười lại lần nữa sôi trào! Mọi đề tài trên kênh chat lập tức xoay quanh "Quân Mạc Tiếu" và "Mộng Nan Trường", về phấn ấn tượng với Bá Khí Hùng Đồ, ừm, một công hội đại gia! Cũng chỉ thế thôi.

​​Lúc này Lam Hà đang cày phó bản ngay trong Rừng Rậm Băng Sương dù đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn là chấn kinh không nhỏ. Cậu mở danh sách bạn tốt, nhìn cái ID sáng trên đầu bảng, tâm tình phức tạp, thiên ngôn vạn ngữ cuối cùng chỉ hóa thành hai chữ gửi đi.​​

Lam Hà: "Chúc mừng."​​

Đánh ra một cái kỷ lục, tin nhắn từ bốn phương tám hướng kéo về phía Diệp Tu, xông pha đi đầu chúc mừng chính là đám người Điền Thất Nguyệt Trung Miên, Diệp Tu nhắn trở lại: "Cùng vui cùng vui."

​​"..." Nhận được câu trả lời Lam Hà tức đến hộc máu, "Ông anh Mạc Tiếu, 27 nhất định phải cho tui biết đầu tiên nha!"

​​Diệp Tu trả lời rất thẳng thắn: "Rồi nói sau!"​​

Lam Hà đành phải ngược lại đi hẹn Mộng Nan Trường: "Em gái, hẹn trước kỷ lục Mai Cốt Chi Địa nha!"​​

Trong lòng cậu tính toán cẩn thận đến hay, con gái nha, dễ thương lượng hơn nhiều, mời người làm công lại cho mấy cái Mề Đay Mithril hay trang bị vẻ ngoài đẹp mắt, thế là rất dễ dàng mà lung lạc được lòng người, hội trưởng Lam Hà lăn lộn trong giới game nhiều năm am hiểu sâu sắc đạo lý này, cũng rất có lòng tin với nó.​​

Chỉ tiếc cậu với Tô Mộc Thu tiếp xúc không nhiều, không biết trình độ khó ở của Mộng Nan Trường trong mắt Trung Thảo Đường cả Bá Khí Hùng Đồ căn bản không thua gì Quân Mạc Tiếu với Lam Khê Các, cho nên, đáp lại cậu vĩnh viễn chỉ có ba chữ cực kì độc ác kia -- Để xem đã.​​

Đương nhiên, náo động bọn họ tạo thành tuyệt đối không chỉ giới hạn ở ba công hội lớn hay nhà những người chơi thường, mà càng là thể hiện thực lực của bọn hắn với những công hội khác, từ Huyết Xạ Thủ đến Rừng Rậm Băng Sương, một lần lại một lần lên bảng kỷ lục, nhà nào dám nói phía sau không có bóng dáng của Quân Mạc Tiếu với Mộng Nan Trường? Bởi vậy, kỷ lục lần này, là chân chân chính chính đặt vững vị trí bá chủ phó bản của Quân Mạc Tiếu và Mộng Nan Trường!​​Bối Đăng Đạn: "Em gái dễ thương, giới thiệu một chút, tui là hội trưởng công hội ​​Bách Hoa Cốc khu Mười, Bối Đăng Đạn."​​

Mộng Nan Trường: "Chú à, chúng ta không hẹn :)"​​

Bối Đăng Đạn nhận được tin nhắn: "..." A a a a cái kiểu nói chuyện hết sức xấu xa này!!​​​​

-- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- --​

​Thương Thần giơ tay, một kích cuối cùng, đoàng --​​ Đấu Thần, ngỏm.​​

Khiến tim Diệp Tu đập nhanh chính là, lúc Tô Mộc Thu ngắm bắn, một bên mắt khẽ nhíu, bị ánh mắt chuyên chú mà nghiêm túc kia khóa chặt, hắn mới thật sự cảm giác được, lên trời xuống đất, không chỗ che thân. So với đạn, đây mới là một kích trí mạng.​​Thương Thần, xưa nay dùng không phải đạn, là sắc đẹp nha ~​

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro