Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cày quái không?" Tô Mộc Thu gửi lời mời cho hắn.​​

"Được." Diệp Tu đồng ý vào đội.​​

Từ khi các công hội lớn một cách đương nhiên mà buộc Quân Mạc Tiếu với Mộng Nan Trường chung một chỗ, hai người bọn họ rốt cuộc không cần trốn trốn tránh tránh, nói theo cách của Đường Nhu là giống như yêu đương vụng trộm mà lén lút gặp mặt trong game nữa. Dù sao nha, đều là cao thủ, khó tránh khỏi sẽ cùng chung chí hướng ý vị, hơn nữa trong mắt các công hội lớn, hiện tại Quân Mạc Tiếu với Mộng Nan Trường cũng không có xung đột lợi ích, bởi vậy hai người dần dần quen thuộc cũng không có gì đáng trách.​​

"Tiện thể gọi cả Bánh Bao với Tiểu Đường nữa." Tô Mộc Thu nói.​​

Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn vào đội, Diệp Tu gửi tọa độ, Đường Nhu hỏi: "Hôm nay học cái gì?"​​

Trong khoảng thời gian này bốn người tụ tập cùng luyện cấp, Diệp Tu cùng Tô Mộc Thu luôn vô tình hay cố ý dạy vài thứ cho hai người, có một số là thường thức trong Vinh Quang, cũng có các kỹ thuật căn bản trong giới chuyên nghiệp.​​

Mà lúc này, trong tầm mắt Xa Tiền Tử xuất hiện chính là hình ảnh bốn người này luyện cấp cùng một chỗ, nhưng toàn bộ lực chú ý của gã lại đặt ở sau lưng, ở người đang đứng đằng sau gã.​​

Vương Kiệt Hi, danh xưng "Ma Thuật Sư", đại thần của Vi Thảo.​​

Xa Tiền Tử làm thế nào cũng không nghĩ tới lần trước mình báo cáo với câu lạc bộ về cục diện hai cao thủ đột nhiên xuất hiện chèn ép công hội ở khu Mười hiện nay, sẽ kinh động đến vị đại thần to lớn này, khiến đại thần phải tự mình chạy vào game nhìn thử hai nhân vật nhỏ cấp 30 này. Gã hiện tại căn bản là im thin thít không dám động đậy, thậm chí muốn đứng lên nhường chỗ để mời ngài đây ngồi gần xem cho dễ, đáng tiếc nhìn thấy đôi mắt có độ lớn nhỏ khác hẳn người thường kia, gã liền giống như bị thầy chủ nhiệm bắt được, dọa đến đầu óc trống rỗng.​​

Quân Mạc Tiếu người này Xa Tiền Tử quan sát rất lâu, bởi vì hắn không chuyển nghề và thanh vũ khí trên tay của hắn, Trung Thảo Đường quan sát hắn thậm chí còn nhiều hơn Mộng Nan Trường họ tiếp xúc đầu tiên, nhưng là giai đoạn cấp thấp, kỹ năng ít, đấu pháp chỉ có một, phán đoán trình độ của một người rất không dễ dàng. Gã chỉ biết người này là cao thủ, nhưng về phần cao bao nhiêu, vậy gã liền không biết được rồi. Thế nhưng vị đại thần đứng sau không phải vậy, nếu như ngay cả Vương Kiệt Hi cũng nhìn không ra, không không không, Xa Tiền Tử chưa từng nghĩ tới loại khả năng này.

Lẳng lặng nhìn hồi lâu, Vương Kiệt Hi mở miệng: "Đấu pháp của Nhất Diệp Chi Thu."

Nghe được bốn chữ Nhất Diệp Chi Thu này, đầu óc vốn trống rỗng của Xa Tiền Tử càng mơ hồ, gã vô thức hỏi: "Người nào?"​

​Vương Kiệt Hi nói: "Cả hai người."​​

Cả hai là chỉ Hàn Yên Nhu và Quân Mạc Tiếu sử dụng kỹ năng của pháp sư chiến đấu.​​

"Đấu pháp của Nhất Diệp Chi Thu có gì đặc biệt sao?" Xa Tiền Tử nhớ lại quyết đấu những năm gần đây của Gia Thế và Vi Thảo, rất nhiều rất phức tạp, nhưng gã chỉ nhớ rõ đấu pháp Ma Thuật Sư không gì sánh kịp của đội trưởng nhà mình, Nhất Diệp Chi Thu? Thật xin lỗi, ấn tượng nhiều nhất của gã chỉ có hình ảnh pháp sư chiến đấu dùng chiến mâu đâm xuyên người mà thôi.​​

"Không có gì đặc biệt, đấu pháp quê mùa nhất." Vương Kiệt Hi nói.​​

Xa Tiền Tử nhất thời muốn quỳ lạy ghê á, hai vị chủ nhân duy nhất của ba chiếc cúp vô địch liên tục tính đến nay, trong mắt Jessie đại thần của bọn họ cũng chả qua là đấu pháp quê mùa nhất!

​​"Còn lưu manh?" Xa Tiền Tử nắm chặt cơ hội học hỏi.​​

"Tên lưu manh này..." 

Nói tới Bánh Bao, ngay cả là Vương Kiệt Hi cũng không có gì để nói, "Muốn gì làm nấy đi, bắt không được trọng điểm, hoàn toàn không có ý đồ."

​​"Không thể nào, Bánh Bao Xâm Lấn cũng là thành viên cố định trong đội bọn họ." Xa Tiền Tử kinh ngạc, gã vẫn luôn coi Bánh Bao như cao thủ mà đối đãi.​​

Vương Kiệt Hi nhìn một lúc đã thấy rõ ưu khuyết điểm của Bánh Bao: "Tốc độ tay không tệ, hai tay cũng rất cân đối, nhưng ý thức không đủ, hoặc là nói cậu ta còn chưa thực sự chân chính lý giải chức nghiệp lưu manh này."

​​Còn về bậc thầy pháo súng một mực tách riêng ở ngoài rìa kia... Vương Kiệt Hi nhíu nhíu mày, bản thân bậc thầy pháo súng là một nghề tay dài, sát thương mạnh mẽ, nhưng cũng không thiếu người chơi nó thành nghề phụ trợ. Bậc thầy pháo súng, phụ trợ, hai chữ mấu chốt này cùng Nhất Diệp Chi Thu liên hệ với nhau, trong đầu Vương Kiệt Hi nháy mắt hiện lên hai cái tên, nhưng lại rất nhanh mà phủ định rơi mất một cái, so với vị kia, lối đánh của bậc thầy pháo súng này không sắc bén như thế.​​

"Hẳn là đấu pháp của Tô Mộc Tranh." Vương Kiệt Hi không nói là đấu pháp của Mộc Vũ Tranh Phong, bởi vì Mộc Vũ Tranh Phong trước sau có hai chủ nhân, một người là viễn cổ đại thần chơi support thành một trang sử mới, một người là tuyển thủ chuyên nghiệp support trình cao.​​

"Bọn họ đều là cao thủ, nhưng về phần cao tới trình độ nào, chỉ đánh tiểu quái như thế, cũng nhìn không ra được gì." Vương Kiệt Hi nói.

​​Xa Tiền Tử hỏi: "Vậy làm sao bây giờ?"​​"Đưa tôi mượn tài khoản cậu dùng, tôi thử bọn họ một chút." Vương Kiệt Hi nói.​​

Xa Tiền Tử không khỏi "A" một tiếng, vừa mừng vừa sợ. Ngạc nhiên là Jessie đại thần vậy mà tự mình ra tay vì mấy nhân vật nhỏ trong game, mừng rỡ là bản thân ấy thế lại có cơ hội chiêm ngưỡng thao tác của Jessie đại thần ở cự li gần.​​

Tưởng như là đang mơ vậy, Xa Tiền Tử chóng mặt đứng dậy nhường chỗ ngồi, Vương Kiệt Hi tiến lên ngồi xuống, tùy ý gõ thử bàn phím lại lắc lắc con chuột, mặc dù không phải cái anh thường dùng, nhưng cũng không phải rất không quen. Sau đó anh lại bật bảng thiết lập vị trí các phím, liếc nhanh mấy lần khẽ "Ồ" một tiếng: "Cậu bắt chước tôi à?"

​​"Đúng vậy đúng vậy!" Xa Tiền Tử gật đầu thật mạnh, "Ngài chính là thần tượng của em, em chơi ma đạo học giả cũng là bởi vì ngài!"

​​Trong câu lạc bộ Vi Thảo, người người đều là fan của Jessie đại thần, kể cả tuyển thủ chuyên nghiệp trong câu lạc bộ.​

Vương Kiệt Hi không nói gì, điều khiển Xa Tiền Tử tiến lên.​​Bốn người Diệp Tu sớm đã phát hiện Xa Tiền Tử cách bọn họ không xa, lúc này trông thấy người chạy về phía này, đoán chừng Trung Thảo Đường hẳn là tìm bọn họ hợp tác tiếp, ai ngờ mới vừa tiến vào tầm bắn, gã liền tức thì phóng ra một cái Đạn Ma Pháp.​​Cùng lúc đó một tiếng súng vang, một viên đạn đánh trên người Hàn Yên Nhu, trực tiếp đưa cô vào phạm vi công kích của Đạn Ma Pháp.

​​Vương Kiệt Hi chỉnh góc nhìn thấp xuống, đối diện với họng súng đang bốc khói của Mộng Nan Trường.

​​Đường Nhu biết Xa Tiền Tử, người này ban đầu cùng đánh kỷ lục phó bản với Tô Mộc Thu, nhưng mà gần đây Diệp Tu thường thường nhắc tới sao không thấy Trung Thảo Đường đến hợp tác, bởi vậy Đường Nhu cũng không hiểu tình huống hiện tại là như thế nào: "Làm gì thế?"

​​Trên đầu Xa Tiền Tử đang chạy bên cạnh nhảy lên một bong bóng thoại: "Luận bàn một chút."​​

Thấy thế, Diệp Tu, Tô Mộc Thu và Bánh Bao đều dừng bước, Xa Tiền Tử lại một phát Đạn Ma Pháp đánh về phía Hàn Yên Nhu. Tính cách cô nương Đường Nhu này thế nào? Đối mặt với kẻ địch trực diện đánh tới, xách ngược chiến mâu lách người né đòn đánh này, lúc này không có khách khí, gõ nhẹ bàn phím lập tức bắt đầu phản kích, điều khiển Hàn Yên Nhu chạy nhanh tới phía Xa Tiền Tử.​​

Xa Tiền Tử không lùi mà tiến tới, rất là nhàn nhã cưỡi cái chổi vây quanh Hàn Yên Nhu ném Đạn Ma Pháp. Hàn Yên Nhu bị nổ mấy lần, thừa dịp Xa Tiền Tử ném Đạn Ma Pháp dừng lại đọc kỹ năng công phu đuổi theo. Chiến mâu vẩy một cái, Hàn Yên Nhu một cái Thiên Kích treo Xa Tiền Tử lơ lửng, Hàn Yên Nhu đang chuẩn bị tiếp tục công kích, đã thấy Xa Tiền Tử "vù" phi qua đỉnh đầu cô, thuận tay tung xuống một nhúm phấn bột.​​

Đường Nhu khẽ giật mình, hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, nhưng công kích của Xa Tiền Tử đã theo nhau mà đến, lại là "vèo vèo" hai cái Đạn Ma Pháp, Đường Nhu bận bịu thao tác Hàn Yên Nhu muốn chạy đi, nhưng động tác của Hàn Yên Nhu lại vô cùng chậm rãi, hiển nhiên cô còn không biết xảy ra chuyện gì.​​

Thấy Đường Nhu phản ứng không lưu loát như thế, Tô Mộc Thu phán đoán: "Tiểu Đường chưa đánh với ma đạo học giả à?"​​"Ừ." Đường Nhu ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua cái chức nghiệp này.​​

"Tui gặp qua kỹ năng này rồi!" Ngược lại là Bánh Bao ngâm trong Đấu Trường nhiều ngày, kinh nghiệm đối chiến phong phú không biết bao nhiêu so với Đường Nhu, bận bịu giơ cục gạch tiến lên trợ giúp.​​

Tô Mộc Thu cùng Diệp Tu nhìn một hồi không khỏi lắc đầu: "Mấy ngày nay uổng công dạy rồi."​​

Đường Nhu còn tốt chút, có khi sẽ dùng kỹ xảo hai người bọn họ dạy, nhưng Bánh Bao hoàn toàn là muốn gì làm nấy mà đánh. Mặc dù Bánh Bao đầu óc sao Hỏa, nhưng đối mặt với cu cậu thế nhưng là Ma Thuật Sư nổi danh trong Liên minh với đấu pháp quỷ dị khó lường nha! So với Vương Kiệt Hi mà nói, lối chơi chả có chút ý đồ gì của Bánh Bao căn bản không đáng nhắc tới.​​

Chỉ thấy Bánh Bao và Hàn Yên Nhu bị Xa Tiền Tử vờn quanh, Diệp Tu cùng Tô Mộc Thu dần dần nhìn ra một chút đường lối.​​

Hàn Yên Nhu lại trúng một cái Đạn Ma Pháp, mắt thấy HP thấp đến một nửa, Diệp Tu rốt cục ra tay. Quân Mạc Tiếu rút kiếm, một kích Rút Đao Trảm chuẩn xác chém vào giữa Hàn Yên Nhu và Xa Tiền Tử, tách hai người ra.​​

Xa Tiền Tử bị ép rơi xuống đất, tức khắc quăng một Đạn Ma Pháp sang Quân Mạc Tiếu, thừa cơ cưỡi lên cây chổi chuẩn bị bay lên trời lần nữa, lại không ngờ Quân Mặc Tiếu căn bản không màng tới Đạn Ma Pháp, dứt khoát nhảy cao dùng Vỡ Núi Kích chém tới. Đạn Ma Pháp tổn thương Quân Mạc Tiếu ăn toàn bộ cũng phải đuổi theo Xa Tiền Tử ở bên trên, nhưng đột nhiên vào lúc này ma đạo học giả đang cưỡi chổi lấy một góc độ khó tin nghiêng người tránh thoát. Mặc dù đường cong không lớn, nhưng mắt thường có thể thấy đó không phải là bay ngang, mà là bay xéo lên cao chút, chiêu Vỡ Núi Kích của Ô Thiên Cơ cứ vậy mà xoẹt qua sát bên người Xa Tiền Tử.

​​"Wow!" Tô Mộc Thu nhịn không được phát ra một tiếng sợ hãi thán phục, Xa Tiền Tử sau khi bay lên thì quét ngang một cú 180 độ dập xuống, thân ảnh Quân Mạc Tiếu lại như sương khói tiêu tán giữa không trung.​​Thuật Phân Thân.

​​Cái quét ngang của Xa Tiền Tử rất đẹp, nhưng Thuật Phân Thân của Diệp Tu càng hơn một bậc.​​Diệp Tu liếc Tô Mộc Thu một cái cực nhanh, thao tác dưới tay không ngừng.​​

Tô Mộc Thu cười nói: "Ừm, vẫn là Diệp thần tương đối lợi hại."

​​Trong lúc anh nói, Diệp Tu lướt tay trên bàn phím khiến câu tán thưởng càng thêm chân thật. Ảnh phân thân của Quân Mạc Tiếu vọt tới sau lưng Xa Tiền Tử, một cái Ưng Đạp rơi xuống giữa không trung.​​

Xa Tiền Tử vội vung chổi lên, tình nguyện ăn một chút tổn thất cũng không muốn bị Quân Mạc Tiếu đạp xuống. Chẳng ngờ Ưng Đạp của Quân Mạc Tiếu không đạp liên tục, chỉ đạp một cước liền tức thì rút kiếm quét ngang trước ngực, hoàn thành một chiêu Đỡ Đòn giữa không trung, thuận thế hất cây chổi đang đè trên Ô Thiên Cơ bay ra ngoài.​​

Trông thấy một màn này Xa Tiền Tử đã là trợn mắt hốc mồm. Ở giữa không trung hoàn thành Đỡ Đòn Xa Tiền Tử tự nhận không làm được, nhưng cũng không đến mức khiến gã kinh ngạc như thế, chân chính làm gã giật mình là trong mấy chục giây giao thủ ngắn ngủi này, Jessie đại thần nhà bọn họ vậy mà thua thiệt không ít.​​

Tên Quân Mạc Tiếu này rốt cuộc là nhân vật nào? Giờ khắc này, lòng hiếu kỳ trong Xa Tiền Tử thăng đến một độ cao xưa nay chưa từng có.​​

Xa Tiền Tử bên này hiếu kì vô cùng, nhưng mà Tô Mộc Thu cùng Diệp Tu cũng đã có suy đoán.​​

"Cậu đoán là ai?" Quân Mạc Tiếu đao kiếm vẫn xoẹt qua, đánh cho Xa Tiền Tử khuỵu cả người, nhanh như chớp lăn một vòng trên mặt đất.​​

"Hẳn là Vương Kiệt Hi." Tô Mộc Thu đoán, loại đấu pháp biến hóa quỷ dị này, rất có phong cách cá nhân.​​Diệp Tu gật đầu: "Ừm, tui cũng đoán là cái thằng màu mè đó."​​

Đến tận khi trong màn hình Xa Tiền Tử cưỡi cây chổi quay người bay khỏi phiến khu vực này, Vương Kiệt Hi mới buông chuột: "Quả nhiên, cấp 28 muốn đánh tán nhân, vẫn là quá khó khăn."​​

"A?" Xa Tiền Tử ngơ ngác đáp một tiếng, có chút mờ mịt. Gã hiện tại nên nói gì làm gì? Xấu hổ dữ, vậy mà nhìn thấy toàn bộ quá trình Jessie đại thần bị người áp chế trong game...​​

"Được rồi, tôi đi trước, gặp lại." Vương Kiệt Hi ngược lại là rất bình tĩnh.​​

"Đại thần..." Xa Tiền Tử nhịn không được kêu một tiếng, "Tên kia, bọn họ?"​​

Vương Kiệt Hi nhìn màn hình: "Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn thao tác không tệ, chẳng qua vẫn là người mới, Quân Mạc Tiếu, tán nhân giai đoạn đầu ưu thế quá lớn, tạm thời nhìn không ra sâu cạn, về phần Mộng Nan Trường... Ngoại trừ ban đầu Phi Súng đưa Hàn Yên Nhu về sau đó không ra tay nữa, đồng dạng nhìn không ra." Vương Kiệt Hi nói.​​

Cái đờ mờ, đây đều là thứ quái vật gì thế! Xa Tiền Tử khó có thể tin, gã không ngờ còn có người Jessie đại thần nhìn không ra sâu cạn, loại người này có sao ra đời rồi sao?​

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro