Chương 1213 & 1214

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 1213 : TRAI ĐẸP BỔ MẮT

Đoàn làm phim của bọn họ lại toàn là người mới, dù Ninh Tịch đã diễn Thiên Hạ nhưng cũng chỉ có mỗi một tác phẩm đó. Lượng fan của cô cũng không nhiều, huống chi còn cách lâu như thế mới có phim mới, lại còn là đề tài hoàn toàn khác biệt với Thiên Hạ nữa, nên cũng chẳng có mấy tác dụng trong việc tuyên truyền.

"Mọi người bên này cứ tiếp tục tuyên truyền theo kế hoạch là được, về phía tỷ suất chiếu bên rạp chiếu phim thì tôi sẽ nghĩ cách." Sắc mặt của Thẩm Miên vẫn khá là thản nhiên không có chút gì gọi là luống cuống cả.

Nếu đã lựa chọn bước đi trên con đường này thì ngay từ đầu anh đã dự đoán trước được điều này.

Mọi người trố mắt nhìn nhau, trong lòng đều biết rõ tình hình hiện tại của họ không mấy lạc quan cho lắm.

Tỷ suất chiếu bộ phim của Trịnh Khang Đức kia cao kinh người, dường như chiếm sạch luôn thị trường rồi, muốn mở một con đường máu đúng là quả thật còn khó hơn lên trời...

Mặc dù không nói ra nhưng quả thật là mọi người khó tránh khỏi hơi nản lòng.

Tuy bọn họ đều biết chất lượng phim của bọn họ vượt xa Trịnh Khang Đức kia mấy con phố, nhưng với tình hình thị trường phim dạo gần đây... dường như chất lượng đã không còn là yếu tố quyết định nữa rồi.

Điều này, không ai có thể rõ bằng Thẩm Miên.

Cũng chính vì điều này mà Ninh Tịch lại càng khâm phục tinh thần "đập nồi dìm thuyền" của Thẩm Miên lần này.

Trước đây, những bộ phim của Thẩm Miên luôn là đối tượng tranh cướp của các rạp lớn, tuy mấy năm gần đây có xuống dốc nhưng tỷ suất chiếu bao giờ dưới 30% cả.

Nhưng lần này, khi không có át chủ bài và chủ đầu tư mạnh tay hậu thuẫn thì tỷ suất chiếu chỉ còn có 10%. Trong đó có mấy rạp còn chỉ đạt 5%, hơn nữa tất cả đều là chiếu trước 12 giờ trưa và chiếu sau 10 giờ tối - tầm vắng người xem nhất.

Đây đã là kết quả mà Thẩm Miên phải tự mình đi đi lại lại nhiều lần mới đạt được.

Cuối cùng cũng đã tới ngày Người Tìm Mộng được công chiếu.

Ninh Tịch xem lịch chiếu các rạp ở Đế Đô, thời gian chiếu hầu hết đều là giữa trưa hoặc buổi tối khuya.

Cuối cùng, cô quyết định chọn suất xem lúc 22h00.

Bởi vì thời gian muộn quá nên lúc này trong rạp chỉ còn lại lác đác vài người.

Trong số những người này, phần lớn đều là chọn xem Em Chỉ Thích Anh, chủ đề hai phim tương tự nhau, đương nhiên người xem sẽ chọn bộ phim nào hot hơn rồi.

Lúc này, một đôi trai gái đang đứng bàn bạc trước poster của Em Chỉ Thích Anh.

"Em này, mình xem bộ này nhé? Phim này có nhiều sao cứng, mà nghe nói cũng hài lắm!" Chàng trai đề nghị.

Cô gái lầu bầu như không tình nguyện mấy: "Không thích đâu... em không thích Lương Bích Cầm! Diễn giả lắm! Hơn nữa cô ta giả nam cũng chẳng giống gì!"

"Thế à? Anh thấy cũng được mà!"

"Dù sao thì em cũng không thích xem phim não tàn đâu! Thích xem thì anh xem một mình đi!"

"Vậy xem gì bây giờ? Giờ này thì còn phim gì hay nữa đâu..."

"Để em xem... ơ, Người Tìm Mộng? Diễn viên chính Ninh Tịch, Thẩm Hãn Thần... chưa từng nghe thấy! Cơ mà... Ôi! Nam chính trên poster này đẹp trai quá đi mất! Đúng là kiểu em thích mà! Ánh mắt này... khí chất này... xem phim này đi!"

Poster Người Tìm Mộng là đôi nam nữ, cơ mà thực tế thì nam này cũng không phải nam chính mà đều là Ninh Tịch, nếu ai không biết quả thật là sẽ hiểu lầm một người là nam chính, một người là nữ chính.

Chàng trai kia có vẻ hơi cạn lời: "Bộ phim này cũng là loại phim não tàn mà..."

"Bớt nói vớ vẩn đi, cũng là kịch bản não tàn nhưng ít ra vẫn có trai đẹp bổ mắt!"


CHƯƠNG 1214 : KHÁN GIẢ THẦN BÍ

Cuối cùng, đôi tình nhân nhỏ cứ thế mua vé của Người Tìm Mộng.

Ninh Tịch đứng cạnh đó thấy vậy thì có chút dở khóc dở cười: "Ha ha ha, không ngờ cuối cùng anh đây lại phải dựa vào mặt để hút người xem..."

Lục Đình Kiêu xoa xoa tóc cô, cũng không nói gì nhiều chỉ bảo: "Sẽ hot."

Ninh Tịch cười phì ra tiếng: "Sao anh còn có lòng tin hơn em thế này? Boss, chẳng nhẽ anh định cho bọn em đi cửa sau à?"

"Không cần." Vẻ mặt Lục Đình Kiêu vẫn rất chắc chắn: "Mặc dù tư bản có thể điều khiển được xu hướng của thị trường nhưng vĩnh viễn không thể thay đổi được quy luật của nó. Nếu triệt để lợi dụng tư bản để điều khiển thị trường thì ắt sẽ bị thua lớn."

Ninh Tịch chớp mắt, sau đó gật đầu liên tục.

Vâng vâng vâng, nghe chẳng hiểu gì cả... chỉ biết là đại thần của em rất giỏi thôi...

Ninh Tịch kéo tay Lục Đình Kiêu, nhẹ nhàng cười nói, "Em không biết cái gì gọi là tư bản, em chỉ biết là "nước có thể nâng thuyền, thì cũng có thể dìm thuyền". Những chiêu trò kia có cao siêu đến mấy đi chăng nữa thì vẫn sẽ phải khuất phục trước bốn chữ "thuận theo ý dân", lựa chọn cuối cùng của người xem sẽ quyết định số mạng của bộ phim!"

Ánh mắt Lục Đình Kiêu tràn đầy ấm áp nhìn cô: "Đúng là ý này, em rất thông minh."

"Hì hì ở cạnh Boss đại nhân lâu như vậy đương nhiên sẽ "mưa dầm thấm lâu" rồi~"

...

Trò chuyện với Lục Đình Kiêu một chút, tâm tình của Ninh Tịch cũng đã khá hơn nhiều, cô tới trước quầy mua bỏng ngô và đồ uống, sau đó vui vẻ vào phòng chiếu phim, hưởng thụ thời gian hẹn hò quý giá này.

Trước khi vào phòng chiếu phim, Ninh Tịch còn cố ý liếc qua phòng chiếu Em Chỉ Thích Anh, có tới hơn nửa là kín ghế. Tỷ suất người xem như thế này đã là tốt vô cùng với suất phim chiếu tối muộn.

Hôm nay là ngày công chiếu thứ ba của Em Chỉ Thích Anh, mọi người vẫn ào ào thảo luận về bộ phim này trên mạng, cho dù là tốt hay xấu thì độ hot vẫn có xu thế đi lên.

Có điều Ninh Tịch có chú ý tới một điểm, đó chính là hiện tại không chỉ có những bình luận khen ngợi như ngày đầu tiên nữa. Hai ngày kế tiếp, điểm đáng giá xếp hạng và bình luận về bộ phim này không ngừng hạ xuống, đây cũng là quy luật tất yếu của làm ăn cẩu thả.

Sau khi đầu tư quảng bá rầm rộ như thế thì doanh thu ngày đầu chắc chắn sẽ rất cao, nhưng một khi khán giả đã xem rồi và có đánh giá của riêng mình thì lập tức sẽ có những bình luận trái chiều, điều này tuyệt đối không thể làm giả được.

Anh muốn làm giả điểm đánh giá? Nhất định sẽ bị người xem chấm điểm thấp và mắng chửi nhiều hơn nữa.

Một tiếng trước, Ninh Tịch đã lên xem lại điểm của bộ phim này, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi thôi mà đã từ 7.6 điểm hạ xuống 6.5 điểm rồi, trên mạng cũng bắt đầu có nhiều bình luận chê bai thậm tệ hơn.

Cơ mà, bất kể là hãng phim hay rạp chiếu phim nào cũng đều hoàn toàn làm ngơ với kết quả này, bởi vì dạo gần đây người ta đã hình thành thói quen khán giả vừa la ó nhưng vẫn đi xem phim đều. Thương nghiệp hóa ngành điện ảnh chính là như vậy, bạn không xem cái này thì cũng chẳng có cái khác mà xem.

Hiện tại có bị ăn chửi cũng chẳng sao cả, chỉ sợ còn chả ma nào thèm mắng bạn thôi.

Bạn có mắng có chửi thậm tệ thế nào thì hãng phim vẫn kiếm được tiền như thường.

Ninh Tịch và Lục Đình Kiêu ngồi xuống hàng ghế cuối cùng, chỗ này có thể nhìn bao quát được xem trong rạp có khoảng bao nhiêu người.

Vào lúc bắt đầu chạy quảng cáo, Ninh Tịch đếm sơ qua, trong cả phòng chiếu chỉ có 7 người trơ trọi...

Ngoại trừ cô, Lục Đình Kiêu và đôi tình nhân vừa rồi ra thì còn có hai cô bé mặc đồ học sinh và một người phụ nữ mặc bộ đồ lịch sự màu rượu vang nữa. Trông cô ấy khoảng tầm 30 tuổi, đi một mình tới và ngồi ngay trước bọn họ một hàng ghế...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro