Chương 1211 & 1212

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 1211 : LẦN NÀY XONG RỒI!

Không biết Thôi Chí Hào nghĩ tới điều gì mà sắc mặt lộ ra chút nghi ngờ: "Nhưng mà, đạo diễn Trịnh này, có chuyện này tôi không rõ lắm, không phải là các anh tính ra mắt phim vào tháng sau à? Sao tháng này đã ra mắt trước dự kiến rồi?"

"Ha ha, không biết gần đây giám đốc Thôi có nghe tin Thẩm Miên sắp có phim mới không?" Trịnh Khang Đức hỏi một cách đầy ẩn ý.

Thôi Chí Hào ngẫm nghĩ một hồi: "Đạo diễn Thẩm à, đương nhiên là biết rồi, tôi còn kinh ngạc một trận ấy chứ. Chả nghe thấy phong thanh gì mà anh ta đã ra phim mới rồi, hơn nữa tôi nghe nói lần này diễn viên anh ta dùng đều là người mới hết!"

Trịnh Khang Đức cười cười: "Trùng hợp là chủ đề bộ phim này của đạo diễn Thẩm cũng là thanh xuân và cũng là nữ giả nam, chính bản thân tôi cũng rất kiêng kị danh tiếng của đạo diễn Thẩm!"

Hai bộ phim cùng chủ đề, người xem tất nhiên sẽ hướng về bộ phim chiếu trước hơn một chút.

Mặc dù miệng Trịnh Khang Đức nói thì như vậy nhưng trong giọng nói lại chứa đầy hàm ý giễu cợt và khinh rẻ.

Thôi Chí Hào lập tức hiểu ý của Trịnh Khang Đức, mấy năm nay Trịnh Khang Đức luôn bị Thẩm Miên đè đầu, xem chừng là muốn mượn cơ hội tốt này để áp đảo Thẩm Miên rồi!

Cho dù có xuất phát từ mục đích "ai đến trước thì chiếm trước", thì Trịnh Khang Đức cũng có thể lựa chọn chiếu sớm hơn phim của Thẩm Miên một đoạn thời gian để tránh bị cướp mất khán giả.

Thế nhưng, Trịnh Khang Đức lại cố tình ra phim trước Thẩm Miên hai ngày, gần như là chiếu cùng một đợt, rõ ràng là muốn cướp hết thị trường của Thẩm Miên, ra sức chèn ép anh ta!

Bộ phim này của Thẩm Miên không có át chủ bài, cũng không có hậu thuẫn thì làm sao mà đấu nổi với Trịnh Khang Đức đây?

Có thể dự đoán được tình thế của Thẩm Miên sẽ vô cùng bi đát.

Thôi Chí Hào lắc lắc đầu nói: "Thẩm Miên quả thật là rất giỏi, cơ mà doanh thu phim mấy năm gần đây của anh ta lại không ngừng đi xuống, nếu muốn lấy lại hào quang năm nào thì đúng là không có khả năng mấy! Bây giờ lại còn tự mình đứng ra sản xuất một bộ phim độc lập như thế nữa, anh ta cho rằng mình vẫn là Thẩm Miên mười năm trước sao? Cho rằng thị trường bây giờ vẫn là thị trường năm đó? Phải nói là lần này Thẩm Miên hồ đồ thật rồi, danh tiếng gây dựng bao năm đổ sông đổ bể hết vì bộ phim này!"

"Không biết là giám đốc Thôi chuẩn bị sắp xếp tỷ suất chiếu bộ phim của Thẩm Miên thế nào?" Trịnh Khang Đức rót một chén rượu cho Thôi Chí Hào, ra vẻ như vô tình hỏi.

Thôi Chí Hào nhìn ông ta với ánh mắt "Anh hiểu mà": "Đương nhiên là nên sắp xếp thế nào thì sắp xếp như thế thôi, rạp chiếu phim của chúng tôi cũng không phải tổ chức từ thiện, mọi người đều là vì kiếm tiền thôi. Bộ phim không có doanh thu mấy thế này, cho dù là có cái danh đạo diễn của Thẩm Miên đỡ đi chăng nữa thì nhiều nhất cũng chỉ chiếm khoảng 10% tỷ suất chiếu thôi..."

Sau khi nói xong, hai bên lại tiếp tục uống rượu trò chuyện, cuối cùng hai bên đều ra về trong vui vẻ.

Lương Bích Cầm hưng phấn mở miệng nói: "Đạo diễn Trịnh, anh thật giỏi quá đi! Tỷ suất chiếu cao như thế, chắc chắn doanh thu của chúng ta sẽ không tồi đâu!"

Sau khi tung trailer phim, bởi vì danh tiếng của dàn diễn viên nên có rất nhiều fans tán dương và bày tỏ sự chờ mong. Nhưng mà cũng có không ít người mắng nội dung phim quá máu chó với não tàn nên cô ta cũng có hơi bận tâm....

"Ha ha, đương nhiên rồi! Em đừng quá đánh giá cao trình độ thường thức của người xem hiện nay. Độ tuổi người bỏ tiền vào rạp chiếu phim ngày càng nhỏ thì biết hay dở cái gì! Cũng chỉ xem cho vui thôi, còn chẳng phải là em cho bọn họ xem gì thì bọn họ xem cái đó à! Ha ha ha..." Trịnh Khang Đức ra vẻ tất cả mọi việc đã nằm trong dự tính.

Lương Bích Cầm gật đầu lựa chọn tin tưởng vị đạo diễn đạo mạo của cô ta.

Tất nhiên, điều khiến cô ta hả giận nhất vẫn chính là lần này Thẩm Miên nhất định xong đời rồi!


CHƯƠNG 1212 : CỐ Ý!

Cái tên chết tiệt đó, lần trước còn công khai chỉ trích cô ta trên Weibo vì Ninh Tịch, còn nói gì mà muốn phong sát cô ta. Hừ, bây giờ cố tình quay một bộ phim cùng chủ đề thì thôi lại còn lại để Ninh Tịch đóng vai chính, rõ ràng là muốn đối đầu với cô ta mà.

Ngược lại, cô ta muốn xem xem cuối cùng ai mới là người đứng vững chân trong cái giới này...

Cứ nghĩ tới kết cục của Thẩm Miên và Ninh Tịch, cô ta lại cảm thấy sảng khoái vô cùng! Đúng là một mũi tên trúng hai đích mà!

"Đúng rồi, đạo diễn, nhà sản xuất, chúng ta có cần đi bên phía Hoa Ảnh một chút không?" Nữ phụ thứ hai lên tiếng hỏi.

Bọn họ đã đi gần hết các rạp chiếu phim lớn rồi, chỉ còn lại phía Hoa Ảnh thôi.

Nhắc tới Hoa Ảnh, sắc mặt của Trịnh Khang Đức có vẻ không tốt lắm, ông ta hừ lạnh một tiếng: "Cái ả bên Hoa Ảnh đó quá không thức thời, chúng ta không cần hợp tác với loại người như cô ta. Đi thế này là đủ rồi, đợi bộ phim này của chúng ta hot rồi, cô ta lại chẳng vội vã tăng suất chiếu?"

"Nghe ý của đạo diễn Trịnh thì giám đốc bên Hoa Ảnh có gì không ổn sao? Chẳng phải bên đó được mệnh danh là "Đệ nhất Trung Hoa" à?" Cô nữ phụ lấy làm khó hiểu.

Nhà sản xuất ngồi cạnh nghe vậy thì khinh thường cười một cái: "Phương Gia Duyệt này có năng lực nghiệp vụ không tồi, nhưng mà lại sống không biết điều, chưa bao giờ cho các đoàn làm phim đi cửa sau bao giờ, ngay đến bữa cơm còn không thèm ăn luôn. Cứ tự cho mình là thanh cao, nhưng thật ra lại đang phá vỡ quy tắc trong cái giới này. Phía phát hành phim nếu không phải hết nước thì chẳng ai muốn giao thiệp với cô ta làm gì..."

"Thì ra là thế, cô ả kia thật chẳng biết thức thời là gì cả..."

...

Hôm sau, bộ phim Em Chỉ Thích Anh chính thức lên sóng, Ninh Tịch đã xem trước khi chiếu ngoài rạp, cũng hiểu sơ về chất lượng bộ phim nên chỉ chú ý xếp hạng phim, bình luận đánh giá của người xem và các trang liên quan tới phim ảnh.

Sau một ngày, Ninh Tịch phát hiện ra tỷ suất người xem của phim này cao kinh hồn, gần như có thể so với những bộ phim Hollywood siêu hot trước đây.

Điểm số trên trang web chuyên chấm điểm phim cũng không thấp - 7,6 điểm. Số điểm này ở ngành phim ảnh Trung Quốc đã được coi là khá cao rồi.

Không chỉ có vậy, comment của người xem hầu hết đều là khen, dĩ nhiên là cũng có một vài người mắng là máu chó, não tàn nhưng đều bị những ngôn từ hoa mỹ của giới bình phim vùi lấp...

Khỏi phải nói, với cái chất lượng tồi và diễn xuất kém mà có thành tích đến thế này thì hiển nhiên phía PR của đoàn phim cũng đã tốn không ít "máu".

Có thể thấy phần lớn số tiền đầu tư của bộ phim này không có tập trung vào việc sản xuất phim mà là để PR với đi cửa sau là chính.

Ngày hôm sau nữa, Em Chỉ Thích Anh đã có doanh thu phòng vé ngày đầu tiên công chiếu, đạt 1,1 tỷ!

Buổi sáng hôm đó, trong phòng làm việc của công ty Thẩm Miên.

Ninh Tịch, Thẩm Hãn Thần, Giản Thư, Kỷ Ngữ Manh và mấy người sản xuất bộ phim đều ở đó.

Trên bàn làm việc của Thẩm Miên là bảng kê khai doanh thu của bộ phim Em Chỉ Thích Anh, nó đã leo lên top 3 phim có doanh thu cao nhất.

Đoàn làm phim đều đã biết thời gian công chiếu của Người Tìm Mộng trùng với Em Chỉ Thích Anh, hơn nữa doanh thu của Em Chỉ Thích Anh ngày đầu tiên đã cao như thế, không khí lúc này khó tránh khỏi có phần nghiêm trọng.

Vẻ mặt Kỷ Ngữ Manh đầy bực tức: "Cái tên Trịnh Khang Đức rõ ràng cố ý! Đạo diễn đã sớm nghe ngóng chọn lịch chiếu để tránh trùng với phim của họ rồi, kết quả là bọn họ lại âm thầm đổi thời gian chiếu, lại còn chiếu ngay trước thời gian của chúng ta nữa chứ!"

Cố ý, rõ ràng là cố ý.

Người sáng suốt liếc mắt một cái cũng có thể nhìn ra.

Nhưng đến hôm nay đã không còn cách nào khác nữa, chỉ có thể lấy cứng chọi cứng, thời gian chiếu phim đã định rồi, không thể đổi được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro