Chương 1217 & 1218

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 1217 : KHI CON GÁI MÀ MAN LÊN THÌ

Nhìn thấy idol của mình nửa đêm lại đề cử phim, mấy người hâm mộ cũng tỏ vẻ vô cùng tò mò...

[ Ôi chà chà! Đại Đại mà lại đề cử phim kìa! Ủa phim trong nước hả! Chẳng phải lần trước Đại Đại bảo không bao giờ xem phim trong nước nữa đó sao?]

[ Á! Mị vừa đi search thử bộ Người Tìm Mộng này! Nam chính đẹp trai quá đi mất! Kịch bản cũng khá thú vị! Ngày mai phải đi xem thử mới được!"

[Tôi cũng đi, tôi cũng đi! Vừa hay gần đây chẳng có gì mà xem cả! Đại Đại đề cử thì chắc là không tồi đâu!"

...

Trên tường của bạn trai cô họa sĩ kia thường ngày đều chỉ up ảnh thân mật của hai người, thế mà tối nay lại đưa tin liên quan đến phim ảnh.

[Hôm nay đi xem Người Tìm Mộng. Nữ chính đúng là quá trâu, chỉ trang điểm một chút thôi đã có thể biến từ nam thần thành nữ thần rồi! Đúng là con gái mà MAN lên rồi thì chả còn chỗ dung thân cho đám con trai nữa! Nhiệt liệt đề cử mọi người đi xem, nhất là những người vừa xem xong Em Chỉ Thích Anh, có so mới biết cái gì gọi là hàng hịn (icon khoanh tay cười hắc hắc)]

Dưới bài đăng này còn có hai tấm poster nữa, một tấm là nữ chính trong đồ nữ, một tấm là nữ chính mặc đồ nam.

Về phần hai nữ sinh kia thì nhà gần rạp chiếu phim, đã hẹn ngày đi xem lại lần hai lần ba, dĩ nhiên là cũng không thể thiếu việc điên cuồng đề cử với nhóm bạn trên mạng rồi...

Cũng như thế, còn có rải rác mấy người hôm nay tình cờ xem bộ phim này, mặc dù người xem ngày đầu cực ít nhưng dường như tất cả những người đã xem xong đều nhiệt liệt đề cử cho người khác, cứ như là những ánh sao nhỏ sáng le lói dần mỗi góc của bầu trời rộng lớn.

...

Sau khi xem xong bộ phim, người phụ nữ giỏi giang rời khỏi rạp chiếu phim, bước chân vô cùng dứt khoát, vừa đi vừa gọi điện thoại: "Alo, quản lý Trương à..."

"Giám đốc Phương! Đã trễ thế này rồi, chị tìm tôi có việc gì không ạ?" Đầu dây bên kia là giọng điệu cung kính của một người đàn ông.

"Trước mắt tỷ suất chiếu của Người Tìm Mộng là bao nhiêu?" Người phụ nữ vào thẳng vấn đề.

"Người... Người Tìm Mộng?" Dường như người ở đầu dây kia không có ấn tượng gì, nhất thời không nhớ nổi ra bộ phim kia.

"Là bộ phim mới của Thẩm Miên." Người phụ nữ nhắc nhở.

"À! Là phim mới của đạo diễn Thẩm à?" Cuối cùng người ở đầu dây bên kia cũng nhớ ra: "Xin chị chờ một chút, để tôi tra thử... Đây rồi... Tỷ suất chiếu là 5% ạ!"

Người phụ nữ cau chặt lông mày: "Thấp vậy sao?"

Người ở đầu dây bên kia vội vàng nói: "Giám đốc Phương không biết rồi, tuy phim này là phim của đạo diễn Thẩm nhưng cũng chỉ có mấy trăm vạn đầu tư vào để sản xuất thôi, diễn viên đều là người mới cả. Chỉ có nữ chính là người duy nhất đã từng có tác phẩm nhưng đây cũng là lần đầu tiên cô ấy diễn vai nữ chính. Không có ngôi sao hot, cũng không có hậu thuẫn, chắc chắn không bán được nhiều vé, 5% này là còn vì nể mặt đạo diễn Thẩm..."

"Anh đã xem bộ phim này chưa?" Người phụ nữ lên tiếng hỏi.

Người ở phía bên kia điện thoại hơi sửng sốt một chút: "Chưa ạ, nhưng tôi đã cân nhắc các yếu tố toàn diện rồi..."

Với tư cách là một người chuyên nghiệp, bọn họ đã có các dự đoán cơ bản trước khi trình chiếu để dự trù xem số vé bán được là bao nhiêu.

Có điều, dạo này người ta đa phần đi xem phim là dựa vào độ hot của phim chứ chẳng phải nội dung, đây đã là thực trạng bình thường của cái giới này rồi, cũng không có gì là lạ nữa cả.

Người phụ nữ kia nghe xong cũng không hỏi gì nữa mà nói: "Ngày mai sắp xếp tỷ suất chiếu bộ phim này lên khoảng 60%."



CHƯƠNG 1218 : QUÁ ĐỀ CAO NĂNG LỰC GHẸO GÁI CỦA EM

"Cái.. Cái gì!!! Bao nhiêu cơ?" Đầu bên kia điện thoại có giọng điệu như không tin nổi: "Giám đốc Phương, có phải chị nhầm chỗ nào rồi không? Hay chị đang muốn nói đến bộ Em Chỉ Thích Anh của đạo diễn Trịnh Khang Đức? Có phải chị nhầm hai bộ với nhau không ạ?"

Giọng điệu người phụ nữ vô cùng bình tĩnh không chút gợn sóng: "Không nhầm đâu, chính là bộ Người Tìm Mộng của Thẩm Miên."

"Nhưng... nhưng việc này tuyệt đối không thể! Trước mắt tỷ suất chiếu của Em Chỉ Thích Anh đã có tới 50%, sao có thể dành ra 60% cho Người Tìm Mộng được ạ?"

"Giảm tỷ suất chiếu Em Chỉ Thích Anh xuống, vấn đề đơn giản thế này mà tôi còn phải dạy cậu à! Ngày mai tôi muốn thấy tỷ suất chiếu thay đổi!" Người phụ nữ dứt khoát nói, sau đó liền cúp máy.

...

Trên đường về nhà.

Ninh Tịch ngồi ở vị trí phó lái, chống cằm nhìn Lục Đình Kiêu: "Mặc dù rất ít người xem nhưng phản ứng cũng ổn lắm! Giới điện ảnh này cứ mấy phút sẽ lại thay đổi! Nếu như tỷ suất chiếu cao nữa thì chắc chắn sẽ tuyệt hơn nhiều! Cơ mà, người phụ nữ trước mặt chúng ta không có phản ứng gì mấy... Có phải là không thích thể loại phim này không nhỉ?"

Lục Đình Kiêu nhìn cô thông qua kính chiếu hậu: "Cô ấy có thích hay không, ngày mai em xem tỷ suất chiếu Người Tìm Mộng ở Hoa Ảnh sẽ biết."

"Hửm? Tỷ suất chiếu ở Hoa Ảnh? Là sao? Anh có ý gì?"

"Người phụ nữ đó chính là Giám đốc của Hoa Ảnh - Phương Gia Duyệt."

Ninh Tịch ngây cả người: "Vờ lờ! Cô ấy là giám đốc của rạp Hoa Ảnh á? Sao lúc nãy ngồi trong rạp mà anh không nói với em!"

Lục Đình Kiêu: "Lúc đó anh không nhìn thấy chính diện cô ta."

"Ôi, thôi được rồi..." Biết người xem thần bí kia là Phương Gia Duyệt, quả thật Ninh Tịch có hơi lo lắng: "Không biết cô ấy có thích không nhỉ! Nếu mà không thích thì xong rồi! Tỷ suất chiếu của chúng ta đã thấp đến đáng thương rồi... Hu hu hu... Thật lo quá thật lo quá đi... Boss, anh nói xem cô ấy có thích không?"

Lục Đình Kiêu: "Thích."

"Ặc, sao anh lại chắc chắn thế?" Mặc dù Ninh Tịch nghe vậy thì rất vui nhưng cũng lại rất tò mò vì sao Lục Đình Kiêu lại khẳng định chắc cú như thế.

Lục Đình Kiêu nhìn cô một cái: "Nếu giám đốc của Hoa Ảnh là đàn ông thì chỉ có 70% là sẽ thích bộ phim này, nhưng nếu là phụ nữ thì sẽ là 100%."

Ninh Tịch toát cả mồ hôi: "Ặc... Cảm ơn anh đã coi trọng năng lực ghẹo gái của em như thế..."

...

Ngày hôm sau.

Ngày chiếu thứ tư của Em Chỉ Thích Anh và ngày chiếu thứ hai của Người Tìm Mộng.

Em Chỉ Thích Anh đã hoàn toàn hot trên mạng, độ chú ý rất cao, là bộ phim mà mọi người muốn xem nhất trong thời gian này. Cũng là bộ phim có vốn đầu tư cao nhất trong năm nay, doanh thu phòng vé cũng rất cao, trước mắt đã vượt mức 300 triệu, là bộ phim có chiếu tỷ suất chiếu cao nhất ở các rạp chiếu phim.

Bộ phim hái ra tiền, đương nhiên là mọi người đều tình nguyện ưu ái nâng tỷ suất chiếu rồi.

Nhưng ấy thế mà, lại có một rạp có tỷ suất chiếu quái lạ nhất, không hề giống với các rạp còn lại, đó chính là rạp Hoa Ảnh.

Lúc này, trong phòng họp của tòa nhà trụ sở Hoa Ảnh, đang diễn ra một cuộc họp của các nhân viên cấp cao.

Trong phòng họp, sắc mặt của mọi người đều không được tốt cho lắm.

Mệnh lệnh tối qua của Phương Gia Duyệt đã gây ra sóng to gió lớn trong công ty ngày hôm nay...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro