Chương 1219 & 1220

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 1219 : XIN TỪ CÁI CHỨC GIÁM ĐỐC NÀY

Cổ đông nắm giữ cổ phần cao nhất đang kịch liệt đặt nghi vấn: "Giám đốc Phương, bây giờ tất cả các rạp chiếu phim đều kiếm lời được nhiều nhất từ bộ phim của Trịnh Khang Đức, tôi không biết rốt cuộc là cô nghĩ thế nào mà lại có thể ra quyết định vớ vẩn như thế. Giảm tỷ suất chiếu bộ phim của Trịnh Khang Đức xuống, tăng tỷ suất chiếu một bộ phim không hề hot như Người Tìm Mộng lên 60%! Tôi hi vọng cô sẽ cho chúng tôi một lời giải thích hợp lý về việc này!"

Mấy cổ đông khác nghe vậy thì cũng gật đầu liên tục, ra sức phụ họa.

"Cứ coi như là cô nhìn trúng thực lực của Thẩm Miên, coi trọng bộ phim này thì con số 20% cũng đã là quá được rồi. Nhưng đây... 60%! Đúng là làm bậy làm bạ! Đến cả bộ phim Lằn Ranh Sinh Tử của Mỹ hot như thế mà tỷ suất chiếu cũng chỉ có 60% thôi! Bộ phim này thì có gì đáng giá để mà sắp xếp tỷ suất chiếu cao như thế!"

"Giám đốc Phương, chúng tôi tán thưởng sự chuyên nghiệp của cô, cũng thừa nhận rằng cô đã từng thành công dự đoán rất nhiều tác phẩm gây sốt thị trường. Nhưng lần việc này cô đúng là quá tắc trách rồi! Số liệu ngày hôm nay đã đủ để chứng minh quyết định này của cô là sai tầm vô cùng lớn, số vé bán ra của Người Tìm Mộng còn chẳng đến 20%, chỉ riêng hôm nay chúng ta đã tổn thất nặng nề rồi!"

"Đây đúng thật là dâng khách cho rạp khác mà, chúng tôi trịnh trọng yêu cầu cô lập tức điều chỉnh tỷ suất chiếu để tránh tổn thất to lớn hơn!"

...

Bởi vì Phương Gia Duyệt không chấp nhận việc đi cửa sau, luôn đi ngược lại với đám đông nên không chỉ trong giới mà người trong công ty cũng rất nhiều cổ đông có ý kiến với cô, cho rằng cô đang hạn chế sự phát triển của công ty.

Mở rạp chiếu phim là để kiếm tiền, chứ chỉ có danh tiếng tốt thì có ích lợi gì?

Cho dù cô có thành công tìm được mười bộ phim chiếu rạp chất lượng thì cũng không bù được lỗ của một bộ phim bom xịt. Thế nên từ đó đến giờ Hoa Ảnh cứ mãi quanh quẩn ở các vị trí 4 - 5 của các bảng xếp hạng, không cách nào bứt phá lên top đầu được.

Quản lý Trương Dũng trông thấy các cổ đông chất vấn Phương Gia Duyệt như thế thì vô cùng hả hê nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra vẻ khổ sở nói: "Tối qua lúc nhận được điện thoại của Giám đốc Phương tôi cũng rất kinh hãi, cũng hết lòng khuyên bảo rồi, nhưng thái độ của cô ấy rất quyết liệt. Tôi đành phải lựa chọn tin tưởng vào phán đoán của cô ấy, kết quả không ngờ lại... hazzz."

"Giám đốc Phương, rốt cuộc thái độ của cô trong chuyện này là gì, cô nên cho chúng tôi một lời giải thích thật hợp lý mới được!"

Từ đầu đến cuối Phương Gia Duyệt vẫn không nói lời nào, những người khác thì đã bắt đầu không chịu được mà phải lên tiếng thúc giục.

Phương Gia Duyệt ngồi ở vị chính của bàn họp, bình tĩnh quét ánh mắt nhìn mọi người trong phòng một lượt, sau đó mới mở miệng nói: "Những nghi ngờ và thắc mắc của mọi người, tôi đã tiếp nhận."

Mọi người vừa mới thở phào một hơi sau khi nghe câu nói đó thì lại nghe Phương Gia Duyệt tiếp tục nói: "Nhưng mà, tôi cũng không có ý định sửa đổi quyết sách của mình."

"Cái gì?"

"Đã lỗ như thế rồi mà cô còn không định thay đổi?"

"Rốt cuộc là người phụ nữ này muốn làm gì! Có còn coi quyền lợi của cổ đông chúng ta ra gì nữa hay không? Cô ta cho rằng công ty này là của một mình cô ta sao?"

...

Đối mặt với việc mắng mỏ trách móc của mọi người, Phương Gia Duyệt lại tiếp tục nói: "Mười ngày, nếu kết quả mười ngày sau chứng minh được quyết sách này của tôi là sai, tôi sẽ xin từ cái chức giám đốc này!"

Phương Gia Duyệt vừa dứt lời thì phía dưới đã xôn xao hết cả lên...

Nhất là vị quản lý Trương Dũng kia, sau khi nghe Phương Gia Duyệt nói vậy thì con mắt hắn ta tràn đầy vui sướng.

Nếu như Phương Gia Duyệt rớt đài thì người có khả năng thay thế vị trí của cô ta sẽ là gã ta.


CHƯƠNG 1220 : BỊ HỦY HẾT DANH TIẾNG

Gã luôn bị người phụ nữ này chèn ép từng li từng tí một, đã sớm chịu đủ rồi. Cô ta không muốn cho các nhà phát hành phim đi cửa sau thì thôi đi, lại còn bắt cấp dưới cũng phải tuân thủ, khiến cho gã thấy mỡ mà chỉ biết đứng nhỏ nước dãi.

Cơ mà, tuy công ty không thể leo lên top đầu các bảng xếp hạng nhưng danh tiếng của Phương Gia Duyệt ở trong giới lại khá là vững chắc, thế nên gã ta không làm gì nổi cô.

Không ngờ rằng lần này, Phương Gia Duyệt lại làm ra một chuyện không có đầu óc đến thế này...

Ha ha, mười ngày á? Tôi mong chờ ngày đó lắm đây!

Cái bộ phim không hề hot đó căng lắm cũng chỉ chiếu được ba ngày thôi. Sau ba ngày, không biết là số vé bán ra trong một lần chiếu có nổi 1% không nữa. Đợi đến lúc tất cả các phòng chiếu đều trống không, cái cảnh đó ấy mà, chậc chậc chậc, thật đúng là khiến người ta chờ mong làm sao...

Có điều gã vẫn phải cảm ơn bộ phim này, vì nó mà gã sắp có cơ hội lên chức ha ha ha.

Phương Gia Duyệt nói xong câu đó thì cũng chẳng buồn để ý xem đám cổ đông kia nói gì mà đứng dậy đi thẳng ra ngoài.

Nếu như là cách đây vài năm thì cô còn có thể dùng lời hay ý đẹp giải thích, phân tích nội dung phim với bọn họ, nói rõ cho bọn họ nghe tại sao bộ phim này lại đáng được coi trọng đến thế. Nhưng bây giờ thì khác rồi, có nói với họ cũng chỉ phí lời.

Lí do là sao à? Là vì đám người này vốn không hiểu gì về điện ảnh cả, có nói nhiều thế nào đi chăng nữa thì cũng chỉ là đàn gảy tai trâu mà thôi.

Đúng vậy, những người đầu tư trong giới điện ảnh bây giờ phần lớn chẳng biết cái gì gọi là điện ảnh. Để một đám người như thế thao túng thị trường phim, thao túng thường thức của khán giả, khiến cho ngành điện ảnh trong nước ngày càng lụn bại, mãi không tài nào sánh được với các tác phẩm của các cường quốc khác, làm cho đám ngoại quốc ngang nhiên kiếm tiền trắng trợn của nước mình thế này đây...

...

Cùng lúc đó, Trịnh Khang Đức đang nói chuyện với nhà sản xuất Ngô Khải.

"Lão Ngô, thế nào rồi?"

"Vì số vé bán được của chúng ta ba ngày trước rất tốt nên trước mắt nó đang là bộ phim có tỷ suất chiếu nhiều nhất ở các rạp lớn! Chỉ có điều... "

"Có điều cái gì?" Trịnh Khang Đức cau mày.

"Có điều... có một rạp thì ngoại lệ..."

"Hửm? Rạp nào thế?" Trịnh Khang Đức hứng thú hỏi.

"Là Hoa Ảnh... theo như số liệu thống kê của tôi thì tỷ suất chiếu bộ phim của chúng ta ở bên họ bị rút xuống 5%, còn tỷ suất chiếu của Người Tìm Mộng thì lại được tăng lên tận 60%."

"Cái gì? Anh nói bao nhiêu cơ?" Trịnh Khang Đức kinh ngạc hỏi lại.

"60%!"

Vẻ mặt của Trịnh Khang Đức lập tức trầm xuống: "Phương Gia Duyệt này... Cô ta điên rồi à? Chẳng nhẽ vì tôi đi hết các rạp mà không đi cô ta, nên cô ta cố ý chỉnh lại? Hừm, đúng thật là thú vị!"

Ngô Khải nghe vậy bèn lắc đầu nói: "Với tính cách của Phương Gia Duyệt thì tôi cảm thấy có lẽ là không phải như thế, chuyện này nếu là người khác thì không tài nào tưởng tượng nổi, nhưng nếu là Phương Gia Duyệt thì lại bình thường. Cô ta thường làm những chuyện thế này, thường xếp tỷ suất chiếu cao cho những bộ phim không mấy được chú ý, nhưng mà... lần này tỷ suất chiếu của Người Tìm Mộng đúng thật là rất cao."

"Những bộ phim không mấy được chú ý được cô ta nhắm trúng kia quả thật sau đó đều rất nổi, nếu không thì Hoa Ảnh cũng chẳng có cái danh Đệ Nhất Trung Hoa!"

"Ồ ồ, chỉ e là lần này cái danh này của cô ta sắp về vườn rồi!" Trịnh Khang Đức cười lạnh.

Ngô Khải cũng tỏ vẻ giễu cợt: "Đương nhiên rồi, tôi đã tra số liệu thu vào của Hoa Ảnh hôm nay, cho dù được chiếu với tỷ suất cao như thế nhưng số người đến xem lại đúng là ít thảm thương, vốn chẳng có nổi mấy người đi xem!"

"Nói thật thì tôi cũng không hiểu nổi, mấy cái phim không mấy được chú ý này dù có hot lên thì doanh thu thu về cũng chẳng bằng một phần mười của loại phim thị trường. Vậy sao cô ta cứ cố ý sắp xếp như thế? Haizzz, đúng là chỉ tổ lãng phí tài nguyên..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro