Chương 1279 & 1280

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 1279 : XONG THẬT RỒI

"Ngài... bạn gái của ngài... là Ninh Tịch... làm sao có thể... tại sao lại là Ninh Tịch.... không thể nào! Tuyệt đôi không thể như vậy!" Tô Dĩ Mạt máy móc lắc đầu lẩm bà lẩm bẩm.

Sắc mặt Triệu An Hinh xám ngắt, ngã ngồi trên mặt đất.

Trời ơi!

Sai rồi! Tất cả đều sai rồi!

Vừa mới nãy nhìn thấy Lục Đình Kiêu thì phản ứng đầu tiên của Triệu An Hinh là nhầm số phòng, làm sao có thể ngờ nhân viên phục vụ kia hoàn toàn nói không sai!

Người bạn gái thần bí được Lục Đình Kiêu vô cùng sủng ái, tình cảm nồng cháy kia... lại là Ninh Tịch!!!

Hơn nữa dựa theo những tin tức mà Lục Cảnh Lễ đã nói ra thì hai người họ đã tới lui một thời gian dài...

Khó trách, tại sao ban đầu Lục cảnh Lễ lại tự mình đào Ninh Tịch đến, rồi còn để Lâm Chi Chi dẫn dắt...

Khó trách, tại sao Lục Đình Kiêu chưa bao giờ tham dự lễ kỷ niệm thành lập công ty, nhưng năm nay lại đến dự...

Khó trách, tại sao Lục Đình Kiêu lại cự tuyệt Tô Dĩ Mạt, sau đó lại rút trúng số của Ninh Tịch...

Triệu An Hinh cảm thấy cô ta sắp điên rồi, điều khiến cô ta sợ hãi hơn là Ninh Tịch đã phát hiện ra kế hoạch của bọn họ... nếu vậy thì chắc chắn Lục Đình Kiêu cũng biết rồi!

Hơn nửa đêm Lục Đình Kiêu lại đến đây, chỉ sợ là vì chuyện này nên mới đến?

Bọn họ định bẫy người phụ nữ của Lục Đình Kiêu, thậm chí còn muốn đưa cô lên giường của Tôn Triết Bằng.

Xong rồi...

Lần này, tất cả mọi thứ đều xong rồi...

Cả người Triệu An Hinh run cầm cập, dưới sự hoảng sợ đột nhiên cô ta quỳ thẳng xuống sàn: "Ninh Tịch... cô Ninh! Tôi không cố ý! Tôi thật sự không cố ý! Mọi thứ đều là do Tô Dĩ Mạt cả! Là cô ta nói muốn đưa cô lên giường của Tôn Triển Bằng để lấy lòng ông ta, là cô ta gọi phóng viên tới, cũng là cô ta nghe nói cô ở chung phòng với người đàn ông khác liền muốn chạy tới bắt gian... Từ đầu đến cuối tôi chỉ nghe lệnh mà làm việc thôi! cô Ninh, cầu xin cô tha thứ cho tôi lần này đi!"

Lúc này Triệu An Hinh hận không thể dùng một cái tát đập chết mình, cô ta mù mắt rồi! Đang êm đang đẹp cung phụng một tên giả mạo như Bồ tát, thậm chí còn giúp đồ giả đi hãm hại người thật!

Phải biết rằng Lục Đình Kiêu hoàn toàn không phải một thương nhân bình thường như những gì anh thể hiện. Chỉ bằng việc có thể tàn nhẫn mà một tay ổn định lại Lục thị đang hỗn loạn, rồi chỉ dùng một thời gian ngắn ngủi đã đưa tập đoàn Lục thị lên một tầm cao mới, sản nghiệp vượt qua cả thị trường Đông Nam Á mà trải rộng khắp thế giới cũng đủ biết Lục Đình Kiêu là một người như thế nào!

Anh ta muốn bóp chết cô dễ dàng bóp chết một con kiến nhỏ.

Tô Dĩ Mạt vẫn đang ngây người, cô ta không ngờ Triệu An Hinh lại trở mặt ngay tại chỗ như thế, thậm chí còn đem mọi chuyện đẩy lên người cô ta! Hình tượng nữ thần có muốn cố cũng chẳng giữ được nữa nên Tô Dĩ Mạt lạc giọng rú lên: "Triệu An Hinh! Tao xé rách cái miệng mày! Ban đầu rõ ràng là một tay mày điều khiển dư luận muốn lợi dụng danh tiếng của ngài Lục, chuyện tối nay cũng đều do mày làm mà mày dám đẩy lên người tao..."

Cô ta căm hận! Cực kì căm hận! Tại sao người phụ nữ của Lục Đình Kiêu không phải là cô ta, cho dù hôm nay người kia có là bất kỳ ai cô ta cũng có thể chấp nhận, nhưng tại sao lại là Ninh Tịch! Tại sao hết lần này tới lần khác đều là Ninh Tịch!!!

Lúc này Tô Dĩ Mạt có hối hận cũng vô dụng, tại sao cô ta lại chạy đi hãm hại Ninh Tịch chứ, nếu không có chuyện đêm nay thì có lui mười ngàn bước cô ta vẫn là một ngôi sao lớn cao cao tại thượng, nhưng mà bây giờ có nói gì cũng đã quá muộn...

Nhìn hai người kia cãi nhau ầm ĩ, khuôn mặt lạnh lùng của Lục Đình Kiêu lại có thêm chút mất kiên nhẫn.

Sau đó lập tức có mấy vệ sĩ áo đen không biết chui từ đâu ra, bọn họ lấy tốc độ cực nhanh lôi hai người kia đi...


CHƯƠNG 1280 : CẢNH GIƯỜNG CHIẾU DUY NHẤT

"Ây..." Ninh Tịch cứ vậy mà trơ mắt nhìn Tô Dĩ Mạt với Triệu An Hinh đột nhiên xuất hiện rồi lại đột nhiên bị kéo đi.

"Yên tâm, bọn họ không dám nói gì đâu." Lục Đình Kiêu đóng cửa phòng lại, ngăn cách mùi nước hoa gay mũi của hai người vừa nãy ở bên ngoài.

Ninh Tịch nhún nhún vai nói: "Em chẳng lo lắng cái này đâu, hai người bọn họ là hai kẻ duy nhất trên thế giới này không có khả năng nói ra quan hệ của chúng ta!"

"Xin lỗi, dù anh đã đồng ý không nhúng tay vào công việc của em, nhưng lần này thì không được." Nghe Lục Đình Kiêu nói vậy ý là tuyệt đối phải xử lý hai người kia.

Ninh Tịch gãi đầu một cái: "Nhưng mà... cô ta cứu Tiểu Bảo..."

Tuy bản thân cô ta hoàn toàn chẳng biết gì nhưng nói gì thì nói cô ta vẫn cứu Tiểu Bảo một mạng.

Sắc mặt Lục Đình Kiêu nghiêm túc dị thuờng: "Suýt nữa cô ta đã làm em bị thương."

Phiên dịch một chút thì ý là: Vợ rất quan trọng. Quan trọng hơn con trai. Ừm.

Nhìn vẻ mặt lạnh lùng lại nghiêm túc của anh, Ninh Tịch nhón chân hôn lên cằm Lục Đình Kiêu một cái an ủi: "Được rồi, em biết rồi! Chuyện này anh muốn xử lý thế nào thì cứ làm thế ấy đi!"

"Ừm."

Lục Đình Kiêu nghiêm túc gật đầu, không hề để lộ ra ý đồ thực sự là anh đang giúp vợ đại nhân dọn đá ngáng chân, tăng nhanh tốc độ đón dâu.

Không muốn thời gian hiếm hoi được ở riêng với Ninh Tịch bị đám người kia chiếm mất, khóe mắt Lục Đình Kiêu liếc về cuốn kịch bản trong tay Ninh Tịch rồi đổi chủ đề: "Phim mới à?"

"Đúng thế! Anh muốn kiểm định không?" Ninh Tịch hỏi.

"Không cần, phim của Quách Khải Thắng sẽ không có vấn đề gì, huống hồ ông ấy còn vì em mà chế tạo nhân vật này." Lục Đình Kiêu trả lời.

Ninh Tịch chớp mắt một cái rồi ngạc nhiên nói: "Á đù, sao anh biết?"

"Suy đoán." Lục Đình Kiêu tỏ vẻ "vợ của ta đương nhiên phải ưu tú như vậy."

"Được rồi... anh sắp biến thành thần toán* rồi đó!" Ninh Tịch ôm kịch bản rồi thoải mái dựa vào lòng Lục Đình Kiêu, hai người cùng nhau xem kịch bản.

*Thần toán: chỉ những người coi mệnh tính số giỏi.

"Không vì danh lợi, không vì nổi tiếng, chỉ vì mỹ nhân! Kha Minh Vũ tiên sinh, ngài có thích nhân vật nào không?" Ninh Tịch trêu chọc.

Lục Đình Kiêu quét mắt nhìn bảng danh sách diễn viên, một hồi lâu sau ngón tay thon dài chỉ vào một cái tên.

Ninh Tịch xích lại gần nhìn một cái: "Lưu Diễm?"

"Ừm."

Thấy cái tên đó thì khóe miệng Ninh Tịch giật giật: "Anh... biết chọn quá ha!"

Lục Đình Kiêu: "Đa tạ phu nhân khen ngợi."

Ninh Tịch toát mồ hôi một chút sau đó mới xem giới thiệu của nhân vật Lưu Diễm, không nhịn nổi mà chậc lưỡi: "Lưu Diễm, là ảnh vệ của nữ chính, đất diễn không nhiều nhưng đều là cảnh diễn chung với em... quan trọng nhất là... ây... cảnh giường chiếu duy nhất của em trong bộ phim này không phải với nam chính, mà là với Lưu Diễm..."

Ninh Tịch liếc xéo Lục Đình Kiêu một cái: "Anh chọn nhân vật này rốt cuộc là vì nguyên nhân phía trước hay vì nguyên nhân phía sau hả?"

Lục Đình Kiêu chính trực nói: "Cả hai."

Ninh Tịch: "Được rồi..."

...


Lục Đình Kiêu với Ninh Tịch làm ổ trong phòng sung sướng bàn về kịch bản. Nhưng phía dưới lầu đã nổ tung rồi, phóng viên vây đến càng ngày càng đông.

Không chỉ vì chuyện của Lương Bích Cầm mà bởi vì bọn họ còn thấy Tô Dĩ Mạt và Triệu An Hinh bị hai vệ sĩ áo đen ném ra ngoài như ném bao tải...

Tối hôm đó trong giới cũng đã có tin truyền tin ra.

Buổi sáng ngày hôm sau, các trang web lớn về tin đồn của giới giải trí đều đồng loạt đưa tin gây chấn động toàn bộ giới giải trí. Dường như tất cả mọi người đều đang bàn tán về chuyện này...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro