Chương 1291 & 1292

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 1291 : TÔI MUỐN VAI CỦA NINH TỊCH

Trong phòng casting.

Đạo diễn đang phân vai cho mọi người.

Nội dung chủ yếu của bộ phim quảng cáo lần này là câu chuyện về nữ chính được bảy mỹ nam theo đuổi, rất nhiều MV của các nhóm nhạc nổi tiếng đều có những tình tiết kiểu thế này, có điều tập đoàn Lục thị mời bảy người hot nhất hiện nay thế này thì có thể phát huy được tình tiết lên mức cao nhất.

Mục đích chủ yếu của đoạn quảng cáo này là muốn thỏa mãn sức tưởng tượng của các thiếu nữ, tăng sức ảnh hưởng và sức hấp dẫn của các khách hàng sử dụng các nhãn hiệu này.

Phải biết sức mua hiện nay, phụ nữ tuyệt đối là quân chủ lực!

Đạo diễn cầm kịch bản, đảo mắt nhìn mọi người một lượt: "Cậu... Tần Nhiên, cậu đóng một công tử giàu có!"

"Không thành vấn đề." Tần Nhiên đồng ý ngay tắp lự, có vẻ rất hài lòng với vai diễn này.

"Hàn Doãn Thừa, trông cậu còn khá trẻ, lại là sinh viên khoa diễn xuất non nhất ở đây, cậu đóng hotboy Phong Vân nhé!"

Hàn Doãn Thừa gật đầu: "Được ạ."

Đạo diễn cười ha hả nhìn về phía Lạc Phàm: "Còn Lạc Phàm, cậu đóng vai giáo sư khoa sinh học! Lạc Phàm học rộng tài cao, vai này xem như là diễn bản thân luôn nhỉ!"

Lạc Phàm khiêm tốn nói: "Đạo diễn quá khen rồi!"

Đạo diễn lại nhìn sang Lý Nhạc Khải đang tỏ ra khó chịu và Giang Mục Dã thì trông có vẻ "chán muốn chết": "Lý Nhạc Khải cậu là tay đua xe kiêu căng, Giang Mục Dã thì lại càng đúng vai luôn nhé, chính là đại minh tinh vạn người mê!"

Lý Nhạc Khải và Giang Mục Dã cùng đồng ý, không có ý kiến gì cả.

Sau đó, chỉ còn lại Mạc Thần Tu và Ninh Tịch.

Mạch Hoài An lại liếc vào kịch bản, ông nhìn Ninh Tịch trước, tỏ ra tán thưởng nói: "Ninh Tịch à, đạo diễn Quách suốt ngày khen cô trước mặt tôi thôi, nói cô rất yêu nghề, diễn xuất lại tốt! Một cô gái từ nhỏ đã là diễn viên đóng thế võ thuật rồi từng bước đi lên được như ngày hôm nay, thật đúng là không dễ dàng gì!"

"Đạo diễn Quách quá khen rồi, những chuyện này đều là một phần trong công việc của tôi thôi." Ninh Tịch trả lời đâu ra đấy.

Mạch Hoài An hài lòng gật đầu, sau đó nói: "Vai của cô là đặc công thần bí, trong đó có một cảnh đánh nhau rất quan trọng, cô đóng được không?"

"Không thành vấn đề ạ." Ninh Tịch gật đầu, tỏ ý không kén chọn.

Cuối cùng, đạo diễn nhìn Mạc Thần Tu: "Thần Tu, vai của cậu là một tổng giám đốc cấm dục chín chắn, thận trọng! Các cô gái bây giờ không ít cô thích kiểu này đâu..."

Từ sau khi Mạc Thần Tu đổi phong cách, chủ yếu là đóng những vai thế này.

Mạch Hoài An cân nhắc đắn đo mãi, cảm thấy sắp xếp như vậy là hợp lí nhất.

Nói xong, lúc đang định cho mọi người thử vai, kết quả Mạc Thần Tu lại nhìn về phía Ninh Tịch với ánh mắt sắc như dao: "Tôi muốn vai của Ninh Tịch."

Vừa dứt lời, không chỉ đạo diễn mà tất cả những người khác cũng đều ngẩn ra.

Ngay đến cả Giang Mục Dã vốn đang buồn bực chán ngán cũng nhất thời thẳng lưng dậy, khụ khụ khụ, chuyện gì phải tới cũng tới rồi...

Mấy người khác đều thấy khó hiểu, họ đều tưởng Mạc Thần Tu sẽ gây chuyện với Lý Nhạc Khải cơ, không ngờ anh ta lại bất ngờ chĩa mũi nhọn vào Ninh Tịch.

Chẳng lẽ vì ban nãy Ninh Tịch ngăn bọn họ sao?

Mạch Hoài An nhức cả đầu, mấy năm trở lại đây tuy mọi người đã có đánh giá tốt về Mạc Thần Tu nhưng tính cách cậu ta lại càng tồi tệ hơn, tính tình thất thường, rất táo bạo, cũng không phải chỉ một hai lần có xung đột với nhân viên làm việc cùng.

Mạch Hoài An đành cố gắng uyển chuyển khuyên nhủ: "Thần Tu à, vai diễn tôi phân cho cậu là thích hợp với cậu nhất rồi! Vai của Ninh Tịch hầu hết toàn là đánh đấm với lẩn trốn thôi, nếu không phải có nền tảng võ thuật cơ bản, sẽ rất dễ bị chấn thương."

Không biết Mạc Thần Tu rốt cuộc có nghe vào tai không, anh ta lạnh lùng nói: "Nếu đạo diễn đã không tin tôi, vậy để tôi đánh thử một trận với Ninh Tịch đi, ai thắng thì người đó sẽ có vai diễn này!"

Nói xong không đợi đạo diễn kịp nói gì, anh ta đã lao thẳng tới chỗ Ninh Tịch...


CHƯƠNG 1292 : LẼ NÀO BỊ NINH TỊCH CƯỚP MẤT PHỤ NỮ?

Thân thể Ninh Tịch dẻo dai đến mức phải thán phục, cô bật người ra phía sau tránh được một đòn này của Mạc Thần Tu. Mạc Thần Tu không giảm thế tấn công, liên tiếp đánh tới không ngừng, có vẻ như Ninh Tịch không muốn dây dưa với anh ta nên vẫn luôn ở trạng thái phòng thủ...

Tất cả mọi người đều ngẩn ra nhìn hai người đánh nhau. Mạc Thần Tu cố tình muốn gây sự à?

Chuyện gì thế này?

Tần Nhiên xoa cằm: "Hừm... chẳng lẽ Ninh Tịch giống Lý Nhạc Khải, cũng bị Mạc Thần Tu cho đội mũ xanh?"

Hàn Doãn Thừa lườm anh ta: "Nếu là như vậy thì phải là Ninh Tịch tới gây chuyện với Mạc Thần Tu chứ, với cả, Ninh Tịch còn là phụ nữ đấy nhé!"

Tần Nhiên "ồ" một tiếng: "Suýt nữa thì quên... Chẳng lẽ yêu quái ngàn năm Mạc Thần Tu bị Ninh Tịch cướp mất bạn gái sao?"

Dù sao lúc Ninh Tịch giả trai thật sự rất được phái nữ yêu thích.

Hàn Doãn Thừa tiếp tục lườm anh ta: "Cậu nghĩ Mạc Thần Tu sẽ để ý tới chuyện bạn gái mình bị cướp mất hả?"

Tần Nhiên lắc đầu: "Không."

Tên này không chỉ không có tiết tháo mà cũng chẳng cần phụ nữ ở bên mình phải giữ gìn gì luôn, dù sao cũng chỉ là chơi đùa thôi mà, cô ta có ngủ với ai đi nữa anh ta cũng chẳng quan tâm đâu.

Không chỉ hội Tần Nhiên mà cả Lý Nhạc Khải cũng tỏ ra hoài nghi, thầm nghĩ tốt nhất tên đó nên bị ăn đập một trận nhừ tử.

Nhưng dù sao thì Ninh Tịch cũng là phụ nữ, chắc chắn sẽ không khỏe bằng cánh đàn ông, có thể phòng thủ đã không dễ dàng gì rồi.

Mạch Hoài An hoàn toàn không ngờ Mạc Thần Tu không nói hai lời liền ra tay như vậy, ông hoàn toàn sững sờ:

"Haiz, Thần Tu... Ninh Tịch... hai người dừng dừng dừng! Vấn đề vai diễn chúng ta có thể thương lượng thêm mà! Không cần phải dùng cách này..."

Nhưng lúc này, Mạc Thần Tu đã hoàn toàn không nghe ông nói gì nữa rồi, thấy Ninh Tịch cứ phòng thủ mãi mà không đánh lại, Mạc Thần Tu lại càng nổi giận, đánh cũng ngày càng hăng.

Nếu ban nãy lúc Mạc Thần Tu đánh nhau với Lý Nhạc Khải chỉ là trêu đùa khiêu khích thì lúc này rõ ràng là nổi giận thật sự rồi, vẻ mặt đó như thể có mối thâm thù đại hận gì với Ninh Tịch vậy, cũng khó trách để hội Tần Nhiên nghĩ linh tinh...

Diệp Dĩnh không ngờ idol nhà mình lại gây sự thế này, đúng là khóc không ra nước mắt, ban nãy còn có Ninh Tịch ngăn lại, giờ phải làm thế nào đây!

Những người khác cũng lo là Ninh Tịch sẽ bị tên điên này làm bị thương.

Duy chỉ có mình Giang Mục Dã vắt chân ngồi điềm nhiên ở đó, bình tĩnh xem trò hay, chỉ thiếu điều không mang hạt dưa ra cắn nữa thôi.

Ninh Tịch tránh đòn công kích của Mạc Thần Tu rồi lạnh lùng nói nhỏ vào tai anh ta: "Kết thúc casting tôi sẽ chơi tới cùng với anh!"

Mạc Thần Tu mắt điếc tai ngơ, rõ ràng không hề muốn đợi.

Nấu anh ta có thể chờ đuợc tới lúc kết thúc buổi casting thì vừa xong đã không đánh vậy rồi.

"Bộp" một tiếng, lúc hai người đánh nhau, không biết chạm phải đạo cụ gì mà phát ra một tiếng vang lớn.

Ninh Tịch nhíu mày, không thể nhịn nổi nữa, bỗng chuyển thủ thành công, tiến tới nghênh tiếp...

Thấy Ninh Tịch cuối cùng cũng ra tay, trong mắt Mạc Thần Tu càng trở nên điên cuồng.

Sau khi Ninh Tịch bắt đầu tấn công, ánh mắt những người khác cũng thay đổi hoàn toàn.

Tần Nhiên trợn tròn mắt: "Đệch! Thân thủ của cô gái này quả nhiên quá lợi hại!"

Hàn Doãn Thừa, thậm chí Lạc Phàm nhìn cũng thấy kích động, đàn ông mà, thằng nào chẳng thích những cảnh đầy nhiệt huyết thế này.

Chỉ là, nghĩ tới việc đối phương là phụ nữ, khó tránh khỏi có chút tự ti mặc cảm...

Khi ánh mắt tất cả mọi người đều dồn về phía Ninh Tịch và Mạc Thần Tu đang đánh nhau ngày càng hăng, phía sau bỗng truyền tới tiếng bước chân...

Diệp Dĩnh phát hiện ra đầu tiên, sắc mặt tái nhợt: "Lục... Lục tổng!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro