Chap 9 : Dẹp loạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ALOOOO :v
Tình hình là Kem quyết định viết thêm một truyện, ở chap trước có nói rồi, dạng cổ trang. Định đặt tên là Nhất Tiễn Thanh Mai. Nghe hay hay nhưng cũng chả hiểu nghĩa :v. Bạn nào dịch nghĩa dùm Kem bên dưới cmt nha.

_______________________
Tại Tập Đoàn Đồ Nồ
- Oii, đứa cái hộp đồ ăn đó cho tao!_Tứ Thiên Vương mới vừa đi vừa giựt một hộp đồ ăn trên tay một nữa sinh.

Đi đầu là Lướt, bên cạnh là Kaze. Phía sau là băng CW.

- Sao tụi nó dám..._Ngũ Ách đứng nhìn.
- Bị đánh bầm dập chưa chừa à?_Yo cùng Reki bước lên.
Đáp lại Yo, Kaze đưa ngón giữa của mình lên.
- Muốn chết à!!!_Reki nhào lại Kaze.

Lướt bước lên chặn Reki lại. Đầu đối đầu với Reki.

- Ngon bước thêm?_Lướt nói to vào mặt Reki.

Reki cạch đầu mình vào đầu Lướt.
Miki, Miko, Mình toang nhào vào thì giọng ai đó cất lên:
- Dừng lại.

" Cộp cộp cộp cộp "

- Tứ Đại Thiên Vương kìa... _Đám nữ sinh nhường đường cho họ.

- Mei kìa?!!_Một vài nữ sinh hoảng hồn.
- Không phải cô ta đã chết rồi sao?

Tiếng xì xào, bàn luận không ngớt.

Sae bước lên, ném một cái nhìn nghiêm túc về phía Lướt lẫn Kaze.
- ... Làm loạn đã đủ? Khai mau! Ai là người giật dây?!
Kaze bước lên, mặt đối mặt với Sae. Từ trước đến nay, chưa từng có ai dám làm điều này. Có thể họ không dám, có thể họ chưa vượt qua Tứ Đại Thiên Vương.
- Là tao.
Kaze liếc mắt qua nhìn Hana. Hana ung dung nhìn ra ngoài cửa sổ, hai tay chéo nhau, gác lên thành cửa sổ.
- Mày không hồn khai ra mau._Sae quát.
Lướt bước lên toang đá Sae thì Izumi từ sau Sae đá lên.
Sau cú đá đó, cả Tứ Đại Thiên Vương, Sae và CW choảng nhau. Hana vẫn đứng đó, miệng trầm ngâm hát.
Hannie đứng bên trong phòng học, nhưng lúc Hana quay lưng nhìn ra cửa sổ. Cô lên gối định đạp cho Hana xuống lầu.
- Tới rồi._Mei báo cho cả bọn sự hiện diện của Hannie.
- Ngốc thật._Hana xoay người chụp chân Hannie lại.
- Tch... chết thật._Hannie tiếc vì mình đã bị phát hiện.
" Pặc " Hana xoay chân khiến cho Hannie phải té.

- Bây giờ? Những lời cuối cùng mà mày muốn nói là gì?_Hana nhìn Hannie nằm dưới đất.
Cả Đố Nồ cũng im thin thít nhìn.

" Pằng "
Kéo sau tiếng " Pằng " đó là hàng loạt tiếng súng nổ.
Cả bọn đang đứng thì những cửa kính đồng loạt bể.
- Chạy mau._Sae hét.
Cả bọn chạy vào sân trong.
Hannie vẫn chưa đi. Hana và cô vẫn đứng đó.
- Mày còn nhớ chuyện 10 năm trước??_Hannie nhìn Hana.
- ... 10 năm trước??_Hana nhăn mặt khi Hannie nhắc đến vết ố đen đó.
- Người đàn bà mày giết chính là mẹ tao!!!_Hannie quát._Mày có hiểu khi một đứa trẻ chỉ 8 tuổi mà nó phải mất đi mẹ không??? Hả?!
Hana vẫn đứng đó, Hannie đã khóc khi thấy kẻ đã giết mẹ mình vẫn đứng đó mà cô không thể làm gì. Kẻ giết người không cảm xúc đó đang đứng ở đây, ung dung đứng và vẫn còn tồn tại.
______________________
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
[ Kéo mệt chưa?? (❀'▽' )✧ ?? ]
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
[ Chắc hông đâu ha ‾(,,•́ . •̀,,) Sức trâu bò mà??]
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
[ Lâu rồi mới chơi trò này, thôi ráng kéo xíu đi ha??? (〜^∇^)〜☆\(^ω^\) ]
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
[ Nghe đồn chap này với chap kế choảng nhau với Yankee thì phải ( ' ▽ ' )ノ( ' ▽ ' )( ' ▽ ' )ノ ]
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
[ Nhầm, chap 10 mới choảng (⌒▽⌒) ]
__________________________________
- Má tao tuy bán lồng đèn và những thứ đơn giản nhưng là muốn nuôi tao khôn lớn. Mày cũng có mẹ mà??? Chả lẽ không hiểu?_ Hannie vẫn khản giọng nói lên những đau buồn trong 10 năm qua mà cô đã phải chịu.
- ... Mày nói gì đi chứ? Hả? Hana Shinoyaki!!!
Hana liếc ra ngoài cổng thì thấy 5 tên Yakuza cầm súng trường như đợi hiệu lệnh. Hana quay lại nhìn Hannie và cười.
- Gì?!_Hannie nhìn Hana, kẻ giết người không gớm tay điều quan trọng là đã giết mẹ cô.
- Có thật là mẹ mày bán lồng đèn, có thật là mẹ mày nghèo khó, có thật là mẹ mày chỉ nuôi mỗi mày??!_Sau hàng chục câu chửi bới của Hannie, Hana chỉ hỏi ngược lại một câu.
Hannie giật mình trước câu hỏi của Hana.
Hana đi lại gần Hannie.
- Trả lời đi? Sao hả?_Giọng nói đanh thép như làm nứt hình ảnh người mẹ trong lòng Hannie.

- Tao chắc chắn rằng K.O không ai khác chính là mày! Mẹ mày đã bắt cóc tao và Mei, nuôi hai người đàn ông khác. Mẹ mày đã dùng những đứa trẻ khác để nuôi mày. Thấy sao hả, Hannie???
- Không... không thể nào, mày nói dối. Nín đi, Hana Shinoyaki!!!_Hannie ôm hai tai lại và không muốn nghe bất cứ lời nào nữa.
______________________________
Bên dưới sân.
" Bụp " "Bốp"
Rất nhanh, Đố Nồ đã xử gọn đám Yakuza kia.
Hana ra cửa sổ nhìn xuống và mỉm cười.
- Hannie...
" Pằng pằng pằng "
" Bịch "
Hannie nước mắt chảy dài trên đôi má hồng. Tay cô run run cầm cây súng. Mặc dù từ nhỏ cô đã được luyện tập nhiều lần. Nhưng cuối cùng cô đã thực hiện được mục đích, giết thủ phạm gây nên cái chết của mẹ cô. Và Hana đã chết, do cô giết.
" Cạch " Hannie mở cửa ra vào nói:
- Nghe đây! Yakuza đã thắng! Hana Shinoyaki đã chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro