Người Từng Thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu như chúng ta không chia tay, thì giờ sẽ sao nhỉ?
Nếu như.... Cũng chỉ là nếu như mà thôi.
Mà trong cuộc sống này thì chẳng có chỗ cho từ "nếu như" tồn tại.
Hôm nay, bất chợt chúng ta gặp nhau nơi chốn cũ.
Anh vẫn vậy.
Em cũng vẫn thế.
Chợt bao ký ức của ngày hôm qua bỗng ùa về.
Em còn nhớ ngày hôm đó. Ngày mà chúng ta chia tay. Trời bỗng mưa rất to.
...
_"Chúng ta chia tay đi"
_" Tại sao vậy anh? Chúng ta như vậy vẫn tốt mà"
Anh lặng im. Cái lặng im đó đã cho em biết rằng anh đã thay đổi.
"Một ai trong chúng ta đã cố xa rời.
Một ai trong chúng ta để người còn lại chơi vơi.
Một ai trong chúng ta đã đổi thay rồi."
Bài hát ấy. Nó thật đúng.
Đúng là anh đã thay đổi rồi.
Chẳng còn là anh của ngày hôm qua yêu em nồng say nữa.
Chẳng còn là anh của ngày hôm qua luôn bên em mỗi khi em cần nữa..
Giờ đây em cô đơn quá. Em cảm thấy mất định hướng vô cùng.
Em đã cố gắng để mạnh mẽ. Nhưng em không thể mạnh mẽ được anh ạ.
Em buồn lắm. Em muốn khóc. Em đã khóc, khóc rất nhiều khi anh nói chúng ta chia tay. Nước mắt nó quá đáng lắm. Nó độc ác lắm anh ạ. Nó giờ đã chai lỳ với cảm xúc của em. Lúc em cần nó nhất thì nó chẳng chịu chảy ra. Em không biết phải làm thế nào nữa. Em vô dụng đến nỗi nước mắt của chính mình mà em cũng không kiểm soát nổi.
Đêm nào em cũng làm bạn với rượu. Em đã uống rất nhiều. Em đã uống như một kẻ điên. Đến nỗi em không còn đủ nhận thức để kiểm soát bản thân mình. Em đã luôn gọi tên anh rất nhiều trong vô thức khi mà anh chẳng còn ở bên em nữa. Em đã rất muốn đi tìm anh, rất muốn nhìn thấy anh, rất muốn được anh ôm trong vòng tay ấm áp,...
Ngày nào với em cũng là những ngày nặng trĩu. Em thực sự mệt. Em muốn khóc nhưng lại không thể nào rơi được một giọt nước mắt. Em chỉ có thể vui vẻ cười trên nỗi đau của em thôi.
Anh ơi, sao mọi thứ lại cứ dần xa tầm tay của em thế. Em mệt mỏi lắm rồi anh ạ. Em mệt mỏi với mọi thứ em đang có. Em mệt mỏi với những gì diễn ra xung quanh em.
Cuộc sống của em giờ đây phủ lên một màu ảm đạm và buồn phiền.
Em chẳng còn niềm tin vào cuộc sống đầy rẫy hoài nghi này nữa.
Em chẳng còn niềm tin vào tình yêu khi mà nó đầy sự lừa lọc, phản bội nữa.
Em chẳng còn niềm tin vào sự chân thành khi mà nó quá nhiều giả dối như thế..
Em ước... một lần thôi anh biết được những điều đó.
Biết được rằng anh đã làm em tổn thương như thế nào.
Biết được rằng em đang rất không ổn một chút nào.
Giá mà... anh biết được.
Giá mà... anh ở bên cạnh em ngay lúc này.
Thì có thể, em sẽ không còn phải sống những ngày tháng mệt mỏi đến thế.
Anh ơi, nếu một ngày chúng ta gặp lại nhau như thế.
Một lần thôi, hãy đến bên em và hãy ôm em, để cho những giọt nước mắt ấy lại rơi. Để em được khóc lại... một lần... cuối cùng... trong hạnh phúc.
Em mong là như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro